CHƯƠNG 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

...

Sophia như thể nổi bật giữa đám người vậy, mái tóc trắng và đôi mắt đen tuyền đẹp tuyệt. Không hổ danh là nữ chính nguyên tác, mặc dù bây giờ cô ấy chỉ mới là người hầu. Mọi thứ sẽ giống như cuốn tiểu thuyết, bọn họ sẽ say đắm Sophia, đặc biệt là Ninnoka! Vậy mọi người nghĩ tôi chỉ cần kết bạn với Sophia thì tôi sẽ sống sót sao?

Không đâu, tôi đã từng thử kết bạn với Sophia rất nhiều lần! Nhưng không hiểu vì sao cái chết đến với tôi còn nhanh hơn vậy, tôi luôn bị kết cho rất nhiều tội trạng kì lạ, dường như có ai đó hãm hại Sophia và đưa hết mọi tội lỗi cho tôi gánh vậy, trước khi nhận ra thì tôi đã bị bọn nhân vật chính giết rồi.

Mapilo và Ninnoka cùng cô bước vào đại sảnh nhà công tước, bọn họ đi đến gần Sophia và công nương. Công nương mái tóc nâu xoăn dài đang đứng bên cạnh.

Khúc này họ sẽ yêu ngay lần đầu tiên, cô đây cũng là lần đầu chứng kiến cảnh này! Sinnala từ từ đằng sau, nhóm chân ngó ngó lên nhìn biểu cảm họ một chút xem hai tử thần này biết yêu sẽ như thế nào.

-"Nhìn cái gì!" Ninnoka nói! Cô ta và Mapilo quay sang nhìn cô, Sinnala giật mình thu người, cúi đầu xuống run lẩy bẩy.

-"Em... Em xin lỗi!!"
Mình cứ tưởng bị trúng tiếng sét tình ái thì bọn họ sẽ không còn để ý đến xung quanh nữa... Cuốn tiểu thuyết có viết vậy mà, hay vì quá lâu nên cô không nhớ rõ nữa...

-"Xin chào, em là Sophia! Công nương rất vui vì mọi người tới thăm!" Cô hầu bên cạnh công nương đột nhiên nói.

Mapilo và Ninnoka nhìn cô ta, như thể có gì đó kì lạ vừa xảy ra.

-"Ừ, ngươi là người giúp công nương đi lại được đúng không? Ngươi đã làm cách gì?" Mapilo cô ta vẫn giữ nguyên thái độ nói với Sophia.

-"Vâng! Thật ra em... Có một sức mạnh có thể hồi phục thể trạng cho người khác!" Sophia nói nói, vén tóc ra sau vành tai.

-"Hồi phục thể trạng? Không ngờ lại có người sở hữu năng lực như vậy!"
Mapilo cúi đầu xuống suy nghĩ.

Ô! Chị ấy cúi đầu xuống vì ngượng kìa! Sinnala nhìn nhìn thích thú, tuy là đang ở với thần chết... Nhưng vì có Sophia ở đây! Họ sẽ không dám làm gì mình đâu nhỉ?

Còn Ninnoka thì sao! Cô ta chắc cũng phải ngạc nhiên lắm! Vì hồi thuật sư rất hiếm thấy, tuy sức mạnh của nữ chính bây giờ chỉ ở mức trung kì, nhưng sau này sẽ phát triển ở mức Cao Kì.

Tò mò một chút biểu cảm của Ninnoka, Sinnala len lén quay đầu lên một chút nhìn.

Ặc... Cô ta chẳng có biểu cảm gì sất!! Gì đấy, khuôn mặt chán chường ườn gì đấy?

-"Này! Ta tới đây thăm xong rồi, mang lễ vật vào đi!!" Ninnoka nói xong ngáp ngắn một hơi, ôm con gấu tính quay đầu rời đi.

Sophia đột nhiên nói.

-"Con gấu bông đáng yêu quá! Tên nó là gì vậy ạ?" Giọng điệu hỏi vô cùng đáng yêu.

Ninnoka quay qua nhìn mặt Sophia, nhăn nhăn.

-"Gấu bông thì đặt tên làm cái gì, cô bị khùng đấy à?" Nói xong, Ninnoka nắm áo Sinnala kéo đi.

-"Ta tới đây để không bị người trong cung nói xấu về cách đối xử với bạn bè thôi, xong việc rồi đi nhé công nương bạn tôi!!"

-"Ahaha!! Điện hạ thật đáng ghét đấy!!" Nãy tới giờ công nương mới có một vai thoại đấy!

-"Aaaa... Em tự đi!! Để em tự đi!! Đừng kéo mà!!!" Mặc lời nói của cô, Ninnoka kéo cô ra tới tận xe ngựa.

Mapilo nhìn thâý bóng lưng bọn họ, cũng gọi người đưa lễ vật vào.

-"Ta cũng phải đi đây!" Cô nói rồi nhanh chóng quay đầu.

-"Công chúa điện hạ! Em có thể có một thỉnh cầu không?"

Sophia đi tới nắm lấy cánh tay Mapilo,
Gương mặt Mapilo có chút lạ, rồi nhìn sang công nương.

Công nương như hiểu ý gì đó giật mình đổ mồ hôi.

-"Thỉnh cầu gì?"

Sophia bẽn lẽn nắm lấy tay cô, giọng nhẹ nhàng.

-"Em có thể đến làm việc ở trại thương vong không? Ở đấy có rất nhiều người bị thương! Em muốn dùng sức mạnh của mình cho mọi người!"

-"Được rồi!" Mapilo lấy tay lại "Ta sẽ cho người điều ngươi tới khu đó hai ngày sau, mau sắp xếp chuẩn bị đi"

...

...

Phía này Sinnala và Ninnoka đã lên xe ngựa rời đi.

Cô cúi đầu suy nghĩ, sau sự kiện này Sophia sẽ được đưa đến trại quân đội, nơi đó cô chắc chắn sẽ gặp được LoHar! Trưởng nữ của hoàng đế, cũng là người gần với hoàng vị nhất bây giờ. Mapilo và Ninnoka sau sự kiện này biết tin cũng sẽ ra vào nơi đó rất nhiều, Sophia sẽ gặp người bị thương tích nặng nề nhất, cô ấy đã cố gắng để người đó sống lại trước sự chứng kiến của các nhân vật chinh phục.

-"Này..."

Độ hảo cảm giác của bọn họ sẽ lên cao vót.

-"Này!!"

Sinnala bụm mặt suy nghĩ, bị một bàn tay đưa tới ngay cổ.

-"NÀY!"

-"Aaaaa!! Em... Em xin lỗi!! Em kh...không có nghe thấy..."

Sinnala vuốt vuốt nhẹ tay Ninnoka như có ý "buông ra nhé!" Rồi cười nhẹ một cái, hihi.

-"Đang suy nghĩ cái gì?" Ninnoka quay về ghế ngồi, tay buông cô ra, hậm hực.

-"E...em thấy Sophia đẹp quá nên!"

-"Mày dám thích nó sao!!!" Ninnoka nhăn mặt tức giận nhìn cô.

-"Không có!!! Em không có!!!" Sinnala cúi đầu lắc lia lịa. Cô đâu có điên mà giành nữ chính với các người chứ!! Mạng sống cô còn lo chưa xong.

Ninnoka đi được giữa đường thì quăng con gấu trên tay vứt qua cửa xe rơi xuống đất.

-"a!! Sao lại vứt vậy ạ?!" Sinnala hốt hoảng, con gấu bông đó Ninnoka nguyên tác nâng niu như con mình đấy!

-"Cái gì? Mày muốn con gấu bông đó hay sao mà ý kiến!?"

-"Không ạ... Em xin lỗi!" Có lẽ đã có chút thay đổi khi cô sống lại và đi theo chăng? Vì mình chướng mắt quá nên không có tâm trạng chơi với gấu à...

...
...

...

Mapilo bước ra xe, ngó sang bên cạnh, cô hỏi người đánh lái.

-"Đi rồi sao?"

Người đánh lái bị hỏi, lặp tức trả lời.
-"Vâng ạ!! Công chúa điện hạ hình như trở về cung rồi!!"
..

..

..

..

Lộp cộp lộp cộp... Chiếc xe ngựa chạy trên đường.

-"Hôm nay mày cút về cung điện đi, tao thấy không có tâm trạng!"
Ninnoka nói, gương mặt nhìn lên đỉnh đầu cô.

-"Vâng... Vậy để em xuống chỗ này đi ạ!"

Ninnoka nhìn ra ngoài, nhăn nhăn mặt rồi nói.
-"Dĩ nhiên rồi!! Mày nghĩ tao sẽ đưa mày về tới tận nơi chắc!"

Sinnala bước xuống, cúi đầu thêm một cái với Ninnoka, chạy đi vào con hẻm tối.

Cô cần một chỗ khuất người, để tiện dịch chuyển.

Ở đó, Ninnoka vẫn chưa cho xe ngựa chạy đi, nhìn chầm chầm vào hướng cô đã đi.

Đột nhiên trời đổ mưa xối xả, cô thì đã về cung điện, vì mọc những tán lá và cây bích kín chỗ dột, nên không bị ướt, ngược lại ngủ rất ngon.

...
...
...


Hôm sau, cô lại dịch chuyển đến cung Ninnoka, được nghe một tin khá sốc, Ninnoka trâu bò đó đã bị bệnh, sốt tận 40 độ, cơ thể cô ta nóng đến mức cô không thể tin được, trong nguyên tác làm gì có chuyện này nhỉ? Chuyện gì đã xảy ra vậy...?















Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro