Cuộc sống nhỏ nhoi của tôi.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

                      
       *reng reng reng*. Tiếng chuông báo thức đã kêu tới giờ tôi phải giậy. Tôi mở đôi mắt mệt mỏi của mình ra, tôi bước xuống giường và lê bước chân vào nhà tắm, mở vời sen tôi ngâm mình trong làn nước ấm, rét thật. Mùa đông đang đến dần, tôi bước khỏi nhà tắm và mặc quần áo vào và bước tới trường. Con đường này vắng quá. Còn sớm để tôi đi tới trường, ngày đầu tới trường như là muốn chết vậy. Mẹ tôi mất sớm, tiwf khi tôi 5 tuổi. Bố tôi thì cưới vợ mới nên tôi hay bị bà ta hành hạ, con gái bà ta thì tranh rành đồ của tôi. Tôi chẳng muốn hộ ở đây tí nào, bố tôi thì làm trong công ty nên hay đi công tác và ít khi về nhà. Gần tới trường rồi, bây giờ mới có 6h30, tôi xem lại giờ và đi đến cổng trường. Tôi đứng nhìn bảng tên, và tìm tên của mình. 7a à, tôi thở dài và đi lên tầng ba khu nhà số 2. Tôi là học sinh chuyển trường. Ở trường cũ  tô hay bị các bạn khác bắt nạt. Mới vào trường mới, mong ko bị làm sao. Mà nó cũng ko quan trọng với tôi, tôi bị đánh đập quen rồi nên cũng dễ thôi, những vết thương ấy ko còn đâu nữa. Tôi đứng ngoài cửa đợi cô tới để vào lớp. Khi tôi vào lớp, ai cũng nhìn tôi bằng ánh mắt lạ lùng, riêng cậu ngồi cuối là chỉ liếc nhìn một cái rồi lại đọc sách tiếp. Cả lớp ồ lên nhìn tôi, cô xếp chỗ cho tôi ngồi cùng cậu đó, cả lớp xì xào bàn tán.
               Vào tiết tôi chứ tâm vào giờ học và ko quan tâm tới điều gì khác.
           Giờ ra chơi.
*reeng* tiếng chuông ra chơi đã phát ra, cả lớp đứng lên chào cô rồi đi chơi với nhau, riêng tôi thì ngồi yên trong lớp cùng cậu đó.
*tôi lẩm bẩm*
Chắc giống mình.
Cậu ta đáp lại tôi bằng câu lạnh rằng:
Tôi ko giống cậu. Cậu khác tôi, cậu ta nói xog rồi đi ra khỏi lớp học và giờ chỉ có một mình tôi, tôi nằm dài ra bàn và ngủ thiếp đi từ bao giờ ko biết.
   *tôi mở mắt* đã vào tiết rồi à, cả lớp nhìn tôi rồi ko nói gì. Bọn họ cầm dao tiến tới chỗ tôi, tôi nhìn họ bằng ánh mắt sợ hãi. Ko.... đừng.... đừng....
tôi giật mình ngồi bắn dậy,  phù chìa mơ
Cô hỏi tôi có làm sao ko và tôi ko nói gì và ngồi xuống.
Cậu ta lại nhìn tôi và cười mỉm và nói:
'NGỐC'
'-' .... ngốc ư. Đúng tôi rất ngốc.

                   TAN HỌC
Tôi đi một mình đi về, tôi cúi đầu nhìn những bước chân, tôi va vào cái gì đó thì phải.
Tôi ngẩng đầu lên và nhìn, là cậu ta.
Cậu ta quay lại và nhìn tôi. Cậu ta nói:
'ĐI NHÌN ĐƯỜNG HỘ TÔI'
Lạnh thật.. Cậu ta thâht lạnh, tôi mặc kệ cậu ta và đi tiếp. Cậu ta nhìn tôi và đi vòng đường qua, nhà tôi đi thì cũng ko xa nên chỉ cần đi thẳng là tới.
Tôi mở cửa nhà ra và nhìn bà ta
Bà ta nói:
Mày sao bây giờ mới về.
Bà ta tát tôi một cái rồi nắm đầu tôi lên,
Mày biết bây giờ là mấy giờ rồi ko.
Tôi ko dám nói gì vì tôi nghĩ, nếu tôi nói thì bà ấy sẽ đánh tôi đã man hơn.
Bà ta thả tôi xuống và đạp tôi vào cửa, tôi bò ra lấy cặp và ôm người đi lên phòng.
Tôi vứt cặp lên bàn và vào nhà tắm, vẫn như cũ, tôi mở vời sen và ngâm mình lâu thật lâu. Tôi đã nghĩ rằng tôi có nên chết ko, vì tôi sống cũng chẳng có ích gì. Nhưng có một người vẫn luôn coi tôi là bạn nên... Tôi ko thể chết được, tôi ko thể thất hứa với cô ấy.
Tôi bước ra ngoài, mặc bộ quần áo đen, tôi đi dạo quanh hồ.
Mặt nước óng ả, tôi nhìn xuống hồ và nhìn lại chính mình, những vết thương, vết xước, đã để sâu ở trên tay, chân và mặt tôi. Thật thứ vị.
      Tôi đi về nhà , úp mặt lên gối và ngủ một giấc sâu.
NGÀY HÔM SAU.
Tôi mở mắt ra và.... chuyện gì vậy nhỉ,        
*Uỳnh* tôi rửa mặt và đánh răng thật nhanh và chạy xuốg nhà. Bà ta đang làn gì vậy, mặt bà ta chảy máu kìa.
Bà ta đang cầm dao ư, hay Thật.
Bà ta nhìn tôi và cầm dao rạch lên mặt tôi những vết dao, tôi nhìn những giọt máu chảy xuôg sàn nhà, *cốc cốc cốc* ai vây nhỉ.
Bà ta mở cửa và.... là cậu ta, sừng, cánh.... quỷ ư.....
Tôi nhìn cậu ta và.... 'aaaaaa' người tôi đâu nhức, cái gì ở lưng tôi vậy.... ko.... ko.... Tôi quỳ xuôg, cậu ta là quỷ ư... vậy là tôi đã tiế xúc với quỷ ư.....ko thể nào....
Cậu ta tiến về chỗ tôi, cậu ta nâng cằm tôi lên và nói, e là của ta.
Cậu ta dùng đôi cánh của mik, những cái gai từ cánh cậu ta văng ra, chúng bắn vào người bà ta. '-' bà ta.... chết rồi ư... vui Thật. Tôi cười mỉm, cảm ơn vì đã giết hộ tôi.
Cậu ta nói, đi cùng ta nhé.
E sẽ được hạnh phúc.
Tôi gật đầu và đi theo cậu ta,.... mặc cho xác và ta đag ở đó.
Cậu ta nắm tay tôi và kéo tôi bay lên trời, cậu ta bay xa thành phố này.
Cảnh sát đến nhà tôi và tìm kẻ sát nhân máu lạnh nhưng ko tìm thấy chứng cứ nên bỏ cuộc. Còn những người hàng xóm đấy thì sợ đến nỗi phải chuyển đi chỗ khác.
             HẾT :)) TRUYỆN HƠI NGẮN NHƯNG NÓI VỀ CUỘC ĐỜI CỦA MỘT CÔ GÁI. :)) SO PAI HẾT RỒI :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#mas#yu