《RE mở đầu》 Một Ngày Thường

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ring ring ~

Chết tiệt cái đồng hồ. Mới sáng sớm đã kêu la inh ỏi.

Với ~ với

-"Haizz.."

Vì với tay không tới tay tôi thở dài, đành đứng dậy và tắt nó đi. Cùng lúc tôi liệng chiếc dao găm titan Gyts lên trên tủ cạnh cái đồng hồ chết tiệt ấy.

Titan Gyts là tên tôi gọi nó. Lưỡi của Gyts khá đặc biệt, tôi mài nó bằng đá mài thủ công đấy. Các đường nét nó cũng rất tinh tế nữa.

À phải tới trường thôi nhỉ ...

Trường học, nói trắng ra là trường học đối với tôi chẳng phải là nơi để tiếp thu kiến thức. Mà là nơi tụ tập của đám được gọi là học sinh.

Vâng tôi cũng là một học sinh, nhưng chính xác "học sinh" là như thế nào. Khái niệm này chằng còn đúng với những gì tôi thấy.

-:-

Bữa sáng hôm nay như mọi khi thôi. Trứng ốp, cơm trắng và một bát súp.

Tôi thấy tôi còn may mắn chán khi có một cô em gái dễ thương giỏi việc nhà.

Giờ này nó đã đi học mất tiêu rồi, để lại cho tui bữa sáng trên bàn đây này.

Tôi vác chiếc cặp sách nặng trịch lên vai, cảm giác như lôi theo cục tạ to tướng vậy. Chắc do tôi ghét đến trường nên mới thấy vậy.

-:-

Hoa anh đào ..

Mùa khai trường ...

Đúng rồi nhỉ, tôi năm nay đã là năm hai trung học. Cảm giác thời gian sao nhanh quá, như thể nó bị cái gì đó thúc dục và đang chạy hết tốc lực vậy.

Tôi rẽ vào một tiệm sách trên đường đến trường. Vì vừa sang tháng mới nên cuốn Assassin Creed đã có phần tiếp theo rồi, phải tìm mua mới được.

-"Đây rồi"

Tôi vớ ngay được cuốn cuối cùng trên giá. Coi bộ ngày xuất bản là hôm qua, may quá vẫn còn một cuốn.

-"À .. xin thứ lỗi quý khách, cuốn sách này có người trả tiền rồi ạ"

-"Hể !!!"

Ông trời thật không có mắt mà.

-:-

Xoạc !

Tôi kéo rê cánh cửa lớp ra. Như thường ngày mọi con mắt đổ dồn về phía tôi.

Không cần dóng tai lên nghe, liếc một cái là tôi biết ngay kiểu gì chúng nó cũng lại đang bàn tán về tôi rồi. Không phải theo kiểu hot boy được hâm mộ, mà là sự châm chọc coi thường.

Thôi dù sao chuyện hằng ngày mà, đâu có gì đáng quan tâm chứ.

Đing đong ~

Tiếng chuông vang lên, y như rằng lão chủ nhiệm vừa mở cửa lớp bước vào.

Chúng nó bắt đầu nháo nhác chạy về chỗ ngồi.

-"Chúng ta bắt đầu tiết chủ nhiệm. Nào ! Ra sân mau"

Chậc lão hiệu trưởng đáng ghét. Hai năm liền và giáo viên chủ nhiệm vẫn là thầy Fujishi, lại còn là giáo viên thể dục nữa chứ.

Tôi là đứa ra khỏi lớp đầu tiên. Tôi đi ra nhanh như vậy bởi dĩ nếu ở lại thì kiểu gì cũng bị lũ kia lôi ra kiếm chuyện cho coi. Thay đồ trong nhà vệ sinh là tốt nhất.

Trên tay bộ đồng phục thể dục, tôi đi dọc hành lang đến nhà vệ sinh.

-"Chào cậu Fuboku, cậu đang đi đâu thế ?"

Giọng nói này ...

-"Oái - !/#^*$/!*- Shirosaki cuậ ở đằng sua từ kih noà vậy !?"

Rika đứng phía sau vỗ vai gọi khiến tôi giật mình, đáng lẽ tôi không lúng túng đến vậy. Chỉ tại bầu ngực tròn trĩnh ấy tự đập vào mắt thôi.

-"Hừm ... mình vừa mới ra đây thôi à, thế cậu thì sao ?"

-"À thật ra mình đi vệ sinh chút thôi à"

-"Vậy hả, còn bộ đồ này sao cậu thay ?"

-"Tại tại .. tại mình mắc quá nên đi trước đó mà hề hề ....(đỏ mặt)"

-"Vậy ra sân nhanh đi kẻo thầy la nữa đó, vậy chào nha"

Trời ơi, thật là hú hồn hú vía. Cô ấy tên là Shirosaki Rika, người duy nhất nói chuyện với tôi một cách tự nhiên. Cô ấy không coi tôi là một kẻ lập dị, luôn hiền dịu và tốt bụng.

Để nói về Rika tôi có thể ngồi kể cả ngày không hết. Thì bởi vì cách cô ấy cư xử khiến tôi động lòng mất rồi.

Biết là một người như tôi thì làm sao xứng với cô ấy chứ. Mà thôi tôi vẫn sẽ còn bám lấy mối tình đơn phương này vậy, như là một nguồn động lực trong đời sống của bản thân.

-:-

Tôi ra lớp đầu tiên nhưng ra sân sau cùng. Khi mọi người đã bắt đầu bài tập.

Thú thật thay đồ trong nhà vệ sinh tuy có vẻ kín đáo, nhưng thử tưởng tượng xem khi đang ở trần như mộng mà kèm thêm tiếng suối chảy bên tai nữa thì thật là phong thủy quá.

-"Tiếp theo là chạy bền, nữ 2 vòng, năm 5 vòng chạy đi !"

Đây là phần tôi ghét nhất. Nhìn lũ Taiwaki lại đang tính toán điều gì đó, chúng tôi phải chạy thành hàng nên kiểu gì cũng bị chúng nó cho ăn đánh rồi. Phải chuồn lẹ.

-"Thầy ơi ~ em cảm thấy không khỏe cho em xuống phòng y tế được không ạ"

Tôi mở miệng nói, kèm thêm cử chỉ lẫn diễn xuất. Thầy tin luôn và đồng ý.

Tôi yếu nhưng đâu có ngu. Chắc chúng nó đang tức cay đây mà. Mới tiết đầu là tiết thể dục đã xuống đây rồi nên mệt quá chắc cúp tiết luôn không vấn đề gì nhỉ.

-:-

Ah bầu không khí thoáng đoãng trên sân thượng. Nơi tuyệt nhất, mỗi lần có chuyện gì là tôi lại lên đây nằm ngủ. Quá dỗi yên tĩnh.

Đánh một giấc xem nào.

....

Đinh đong đòng ~

-"Chết ..!"

Tôi ngủ quên đến tận giờ tan trường. Chẳng hiểu tôi là thánh ngủ hay sao mà ghê quá, nhắm mắt là bảy tiếng trôi qua như gió thổi. Hay là do thời gian lại tăng tốc độ, mấy cái lí do phi lí vẫn hiện lên trong đầu tôi.

Chiều tà, gió ngừng thổi..

Hoa đào ngừng rơi...

Tôi thích thú với cảnh những cánh hoa sắc hồng ấy rơi. Trông như tuyết vậy, khung cảnh làm tôi nhớ đến cuốn "5cm trên giây" một trong những tác phẩm của Makoto mặt lờ.

Chưa bao giờ ông ta thích happy ending cả. Mà ngửi mùi đâu đó toàn yếu tố lái máy bay, khi heroine lại toàn lớn tuổi hơn main.

Cuối cùng cũng về đến nhà. Hina chắc đợi tôi lâu rồi đấy, vì lúc tan trường tôi vẫn còn la cà ở mấy cửa hàng tiệm sách rồi mới về đây.

-"Anh về rồi"

-"Mừng anh đã về"

-"Tối nay có món gì thế Hina"

-"Hì hì trứng cá và tempura đó"

Hai chúng tôi luôn ở nhà một mình bởi vì ba lẫn mẹ đã li hôn rồi, bởi vì tôi.

Hiện chúng tôi vẫn sống bằng tiền  trợ cấp của cả hai.

Sau bữa cơm thì là đống bài tập. Tôi quyết định mặc kệ tất cả và lại xuống nhà kho.

Nơi tôi dành hầu hết thời gian ở dưới đây cho việc thiết kế và chế tạo nhưng món đồ tôi cho là "nghệ thuật".

Tôi sẽ lại đi ngủ muộn và thức dậy vào sáng sớm và bắt đầu một ngày mới như hôm nay.

-"Nào bắt đầu làm thôi"

____________________________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro