p1c3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

chuyến xe khởi hành lúc 7h30 sáng. mình chọn giờ thìn để khởi hành cho thuận buồn xuôi gió. ngồi xe mình cũng thiếp đi ..
trong giấc mơ còn văng vẳng lời dặn dò của sư phụ..tỉnh giấc xe đã đến bến lạc long từ lúc nào ko hay. bước xuống xe mình gọi một anh xe ôm và yêu cầu chở đến địa chỉ....
xe chạy lòng vòng một lát trong thành phố rồi chở mình vào một con hẻm nhỏ.. dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ, mái ngói đã nhuộm màu rêu phong, cánh cổng bằng gỗ xem ra đã mục nát và khá bé .. mình trả tiền xe và đẩy nhẹ cửa bước vào. đằng sau cánh cửa là một khoảng sân rộng mênh mông, 1 bên là ngôi nhà 3 tầng khang trang,1 bên là ngôi nhà rêu phong cũ kỹ, vớ 2 cây cột gỗ 2 bên, dưới chân cột là những trụ đá.. một dạng kiến trúc nhà gỗ cổ kính, bậc thềm cao giật tam cấp. đang mải mê ngắm nhìn ngôi nhà thì có tiếng người..
- cậu gì ơi tìm ai đấy.. ? nhà lày mọi người đi nàm vắng hết rồi
- thoáng nghĩ trong đầu.. đúng chất giọng hải phòng gốc hay nhầm N với L
- cháu chào cô làm ơn cho cháu hỏi cụ...
sau đó mình trình bày sự việc thì cô ( chắc cô giúp việc ) cậu đến muộn 1 tuần ông cụ đã ko còn nữa. nhưng trước khi mất cụ có để lại phong thư cho con cháu. là đưa cho một ng nam trẻ tuổi đến tìm cụ vào ngày này tháng này năm này khung giờ này ? ( mình há hốc mồm - sao cụ lại biết hoim nay mình tới nhỉ )
cô giúp việc mời tôi ngồi sân uống chén trà ngắm hoa nghỉ ngơi.. đợi cô ý vào gọi điện cho người nhà cụ về lấy phong thư đưa cho tôi
chưa uống đc tuần trà thì có tiếng giọng nam vẳng ngoài cửa.. trước mắt tôi là 1 ông chú trạc tuổi trung tuần, trán cao, mắt sáng, tóc hoa râm, khuôn mặt đượm lên chút màu sương gió.
đặt phong thư vào tay, a có dẫn tôi đi vào căn nhà cổ thắp nén hương cho cụ và kể cho tôi nghe qua về gia đình và cụ
cụ sinh ra và lớn lên trong một gia đình nhà nho yêu nước, gia đình có truyền thống cách mạng, trong những năm kháng chiến cụ trong một lần bị oanh tạc bởi bom đạn kẻ thù đã bị chấn thương và bị bom hất tung xuống vực .. tỉnh dậy cụ thấy mình nằm trong cửa hang, xung quanh là cây cối rậm rạp, cụ bò vào sâu trong hang. thì có đọc đc vài dòng bích hoạ kể về cách trừ yêu nghiệt và địa điểm để tu luyện pháp thuật gì đó. vì kẻ thù còn ngoài kia lên cụ vọi ghi lại địa điểm. đợi chiến thắng khải hoàn sẽ quay lại tìm hiểu.. thời gian qua đi chiến tranh kết thúc, cs vất vả cụ cũng bị cuốn theo dòng đời, cơm áo gạo tiền.. đến khi về già cũng đau đáu khôn nguôi. cụ là một dịch sư .. có truyền lại cho a con trai cả trong nhà, nhưng ko ai theo nghiệp.. kết thúc câu truyện là một phong thư tay và cuốn sách kinh dịch trao tay..
chuyến đi ko uổng công nhưng lúc trở ra về lòng thầm khâm phục sự ảo diệu của kinh dịch và sự tiên liệu của cụ
tôi theo bản đồ vẽ tay của cụ mà lần mò tới núi tản viên.. phương vị là hồ xuân khanh.. nước trong xanh vắt.. nắng nóng vỡ đầu.. đi bộ hơn một ngày trời thì đến chân núi. tôi quyết định ngủ lại. đế sáng sớm hành quân.
tôi dựng tạm chiếc lều nhỏ và ngủ dưới chân núi.. vù đi cả ngày lên đêm mệt tôi nằm thiếp đi trong giấc ngủ sâu đến nỗi ko biết trời đất là gì
trong giấc mơ tôi thấy mình đứng giữa cuốn sách kinh dịch, tay múa như thái cực quyền .. sách võ công chứ sách bói toán gì..( tôi thầm nghĩ )
tỉnh giấc tôi thu dọn hành lý và tiếp tục cuộc hành trình.. vừa đi vừa đọc vài dòng sách cụ tặng.. thì tôi chết khựng lại
trời ơi giống hệt giấc mơ hôm qua và tôi nhớ hết, tôi gập sách lại và nhìn quanh ko có người.. thử một chiêu..
tay vẽ lên trên không một đạo tròn thái cực chân quyét mọit đường tung ra một chiêu trong sách
- chấn lôi đình ----> một chiêu mà khiến cây nhỏ gãy làm đôi.. tôi tưởng mình hoa mắt. đứng như chết chân tại chỗ.. thầm nghĩ chắc mình bị ảo tưởng nhiễm nặng truyện kiếm hiệp rồi.. tôi dụi mắt mấy lần và tiến tới chỗ cây gãy.. trên thân cây quả thật bị 2 nhát cứa phía trên và 1 nhát đứt liền phía dưới..
đúng kiểu quái chấn .( chấn vi lôi 2 nét đứt ở trên và 1 nét liền ở dưới )
tôi vẫn ko tin mình có đc năng lực như thế.. bèn chạy ra phía gốc cây khác, vận lực theo khẩu quyết tay phải khẽ đưa ngang ngực, chân trái thụt lui về sau nửa bước, dồn lực tung ra một chiêu trong bát quái  .. bát thuần đoài-- thượng khuyết- chỉ thấy ngọn cây trước mặt đứt làm đôi như vết cắt của kiếm nhật.. ( tôi thầm nghĩ, chiêu này mà mang đi giết người thì cứ gọi là mình anh cân team 😁 )
trong bát quái thì đoài tượng âm kim.. tượng quẻ là 2 vạch liền phía dưới và 1 vạch đứt bên trên.. chiêu này chuyên dùng để cắt và đánh vào phần đầu và cổ.. cũng là tượng của huyệt mộ.. âm phong kinh hồn.. sau khi lần lượt thử các chiêu chính tôi quay ra thử các chiêu biến của bộ võ công này.
với quẻ địa phong thăng - chỉ nhật cao thăng .. tôi tung mình điểm nhẹ lên vách đá mà thấy người lơ lửng giữa không trung.. quả thật phi phàm mà mang tính chất ngáo đét.. mà mình có mơ đâu.. sau 2 canh giờ tôi đã thấm mệt. lúc  này mặt trời đã lên cao,  tôi thầm nghĩ phải lên đc đỉnh núi tản trong khi trời còn sáng. dựa theo bản đồ vẽ tay, cùng với thời công nghệ số dùng dt thông minh cho mạo địa hình tôi đã chọn đc đường đi nhanh nhất có thể
cái khó bó cái khôn, vận dụng kinh công trách tuyệt trong 64 trùng quái tôi đã lên đc đỉnh núi tản viên trong chiều nắng nhạt, đảo mắt nhìn xung quanh phố xá làng mạc xa xôi, ánh nắng hắt lên trong chiều vàng nhạt khiến lòng xao xuyến.. cảm giác như trên hoa sơn tuyệt đỉnh cùng luận bàn kiếm phổ cùng các cao thủ võ lâm như trong truyện kiếm hiệp của kim dung 😂😂😂
tạm gác lại mọi chuyện tôi mở bản đồ và tìm theo chỉ dẫn. thì ra đên đỉnh núi tản có một đường đi bí mật .. phải loanh quanh mãi mới thấy vì nó nằm khuất tầm nhìn và che bởi cành khô lá mục, đến cửa lối đi, tôi đang định bước vào thì thấy xộc lên một mùi tanh nồng khó chịu, mùi tử khí, và ẩm mốc hoà quyện vào nhau khiến đầu óc tôi choáng váng...
thầm nghĩ một thân một mình trên đây tôi cũng lo sợ lên vội bật định vị và chia sẻ vị trí cho một ng bạn thân hòng có chuyện ko hay xảy ra.. mặt trời lặn khuất sau đằng tây, cũng chẳng phải nghĩ nhiều tôi bước mạnh dạn vào hang, tay cầm đèn pin,tay bám vách cứ thế dần dần tụt xuống
khi xuống dưới tôi bước chân vào một khoảng rộng, có thạch nhũ, có nước chảy, và nhìn thấy một phiến đá hình vuông như đc đục đẽo bởi tay người nhưng nó hoàn toàn tự nhiên . phiến đá rộng 80cm dài 2 mét. sờ vào cảm giác lạnh thấy xương tuỷ. tôi ko phân biệt là mấy giờ vội bỏ dt ra xem? mất sóng, mất cả 3g. 2h đêm. màn hình điện thoại sáng choang hắt lên thạch nhũ làm chúng long lanh toả sáng như những vì sao vậy.. tôi bỏ túi ngủ cùng lương thực ra ăn qua loa rồi nằm nghỉ tiếp.
chọn một góc khá kín đáo và sạch sẽ tôi quyết định rải ổ..
vì vận nhiều sức lực lên tôi đã sớm chìm vào trong giấc ngủ .. trong giấc mơ có gặp một vị râu tóc bạc phơ, tay cầm rìu vàng, đầu đội mũ lông.. vị tiên đó  đến nói với tôi rằng ta ở đây hàng mấy nghìn năm, nay tự nhiên ko hiểu yêu ma quấy phá giấc ngủ, con hãy giúp ta đánh đuổi yêu ma.. kia là chiếc giường băng hoả.. ban đêm thì lạnh thấu xương, ban ngày nóng có thể rán chín thịt. con chỉ cần nằm trên đó và vận công theo yếu quyết chỉ trong 24h là có thể viên mãn nội lực.. sau đó ra hái quả chín góc đông bắc thì có thể có được 100 năm tiên lực..
giấc mơ cứ miên man miên man.. tôi tỉnh dậy nhìn đồng hồ đã là 8h sáng. ngồi thẫn thờ một lát và ngẫm về giấc mơ ấy.. hoá ra đó chính là thánh tản viên.. đã chỉ điểm cho tôi.. thôi thì một công đôi việc.. tôi làm theo lời xem sao
phiến đá luac này đã nóng dần lên. tôi nằm trên đó mà mồ hôi nhễ nhại, nhớ lời tôi vận công theo khẩu quyết.
khí tụ đan điền, bát phương hội tụ
khí toả lục tạng, vận chuyển càn khôn
lúc đầu làm mãi mới tụ đc chút khí ấm, sau dần dần tôi có thể điền khiển dòng khí lưu chuyển trong thân thể.. và ko còn cảm giác nóng nữa.. và cứ thế cho đến hôm sau. khi chuông hẹn giờ điện thoại vang lên tôi chợt tỉnh giấc thoát khỏi vòng tuần hoàn lưu chuyển khí huyết.. bước xuống giường cảm giác sung mãn, mắt nhìn xuyên đêm tối. nhìn về phía đông bắc. tôi thấy có 1 cây dạng ko hoa ko lá chỉ có cành và trên đó chỉ có duy nhất 1 quả màu đỏ tươi.. mạnh dạn cầm lên nếm thử.. thấy vị ngọt, chua và hơi chát. ( thầm nghĩ vậy ko phải quả độc rồi - quả này ăn được - vì trong thời gian rèn luyện trinh sát và cách tòin tại trong rừng đã đc huấn luyện, những cây, quả có vị chua , chát, ngọt là ăn đc- còn lại những vị khác tuyệt đối ko đc ăn ) vừa ăn xong quả kia thì tự nhiên tôi bị đơ hình đi 30s. mọi cảm giác xung mãn mất hết, thay vào đó là cảm giác lâng lâng thư thái, tôi vận nhẹ dòng khí thì thấy chúng chạy một cách trơn trượt ko tỳ vết..
hoá ra quả đó chính là huyết long quả. một loại quả ngàn năm mới có 1 quả duy nhất.. thầm nghĩ - cuộc đời mình toàn gặp chuyện oái oăm giờ tự nhiên đc phước báu.. đúng là nhân quả cân bằng..
tôi quỳ vội xuống rồi chắp tay lậy cám ơn tản viên tiên nhân đã cho tôi đc may mắn và gia tiến nội lực trong tích tắc..
nói về yêu nghiệt ngàn năm, sau khi thoát khỏi phong ấn ma lực đã suy giảm đi một nửa, lại bị tôi cho một chiêu lên nội thương khá trầm trọng. ả bay về tản viên sơn, chui xuống hầm cuối hòng tìm nơi trú ẩn và tu luyện, hồi phục ma lực quyết mở cánh cửa âm giới, cho yêu ma tràn ngập nhân gian..
đúng là trong hoạ có phúc.. cái số tôi thế quái nào lại đi dính vào mấy cái chuyện thị phi này cơ chứ..thầm nghĩ ở nhà tầm này là đang ngồi cà kê vài chén rượu rồi chém gió với mấy e gái trong xóm rồi 😭😭😭 nghĩ mà tiếc..
thôi trót leo lên lưng cọp rồi..mà mình ko bắt thì ai bắt cọp đây.. chả hiểu cái ông đồng tử theo hầu Tịnh Nhu sư phụ giờ phiêu bạt nơi đâu.. tui phải gọi là đại sư huynh mới đúng..
thôi thì đằng nào mẹ chẳng mắng.. sống mãi với yêu nghiệt ngàn năm một trận xem sao? tôi bắt đầu bỏ ba lô ra và kiểm tra lại. cây phán quan thì vô dụng rồi vì tôi ko biết dùng.. thôi cứ đeo bên mình vậy.
kiếm gỗ táo, dao gập,dây thừng, chỉ ngũ sắc, kính chiếu yêu và mấy đạo bùa vẽ sẵn,... thôi tầm này chắc ok rồi.. đi gặp chị yêu nghiệt ngàn năm nào.. --->

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro