phần 1 c1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

câu chuyện hoàn toàn có thật và nình là ng trong cuộc
mình có một ông anh.. quê mình ngày xưa mọi ng nghèo lắm, nhà mình vẫn trồng lúa, nuôi cá, trồng rau nuôi cà
ông ý lấy vk và có đứa con gái 2t. nhân một lần rảnh dỗi mới chở cháu về ngoại chơi. vì mẹ đi làm xa. thì qua nhà ông bà ngoại có làm vài chén rượu, bọn trẻ con chơi vs nhau. chén ra chén vào đùng cái đã nửa đêm, quay ra đón con gái về thì nó ngủ lăn quay mất, lên đành vứt con lại đạp xe đạo về. chả hiểu sao hôm đó lại dở chứng đòi về.. thì đi về nhà qua đoạn nghĩa trang cổ trên đê, lúc này thi thoảng có sét và chớp sáng loà có thể nhìn thấy cả cánh đồng, trời lất phất vài hạt mưa.
thì a ý có đi đến gần nghĩa trang đó thì tự nhiên nổi hết da gà.. tớc sau gáy dựng đứng.. cũng lờ mờ cảm thấy điều gì ko hay thì thấy một ng nữ ngồi phiến đá trước cổng nghĩa trang cũ đó một đoạn, tay chải lược mặt nhìn vè huwosng nghĩa trang, thì ông anh tớ mới bước lại gần ( lần đầu tiên trong đời thấy ma ) và lấy hết can đảm hét lên : AI ?????
tuyệt nhiên ko câu trả lời và bóng ng nữ mất đâu luôn.. tự nhủ mình hoa mắt lên lại đi về và rảo bước nhanh hơn.. đúng luac có sấm sét sáng a mới nhìn rõ cảnh vật và đi qua đc một đoạn mới quay lại thì nhìn thấy ng nữ vẫn ngồi đó chải toac và mặt hướng về nghĩa trang.. 3 chân 4 cẳng một mạch về nhà ngủ. hôm sau ốm mệt ko dậy nổi, gd có thuốc thang các thứ ko ăn thua. có mời thầy về thì thầy có xem qua, chỉ thấy thầy bấm nhẹ mấy đầu ngón tay, khuôn mặt đổi sắc. và kêu lập đàn cúng 7x7=49 ngày. quyết tâm diệt trừ yêu ma.. và ông anh mình chỉ đc ăn cháo trắng vs muối cộng với truỳen nước hoa quả, truyền đạm để giữ sk..
đúng ngày 49 sau khi cúng xong. chỉ còn vài canh nữa sẽ qua ngày.. bất ngờ từ đâu một trận âm phong thổi làm tắt nến và hương đang cháy. khuôn mặt thầy khẽ biến sắc. vội kêu ng nhà chuẩn bị cho một con gà trống và chậu máu chó. sai đồng tử về nhà lấy thêm pháp bảo cùng vs cây kiếm gỗ đào trừ tà. quyết sống mãi một phen với yêu nghiệt đêm nay
yêu ma này về sau đc kể mới biết.. là ma nữ thành tinh trong cổ mộ, trải qua hàng nghìn năm hấp thu tinh hoa đất trời của nhật nguyệt mà định cải tử hoàn sinh, lấy mạng thế mạng. ông a tớ lại đủ các tiêu chuẩn của nó
câu chuyện tiếp tục.. sau đó thầy có bày một án hương hướng tây nam, trấn mộc góc đông nam, thắp nến goac đông nam, sai đồng từ ngồi chặn hướng đông bắc.. ( tâu nam tử, đông nam tốn mộc trấn yểm, và sai đồng tử chặn cửa sinh đông bắc cung cấn )
và bố trí các pháp bảo hòng sống mãi một phen với yêu nghiệt.. chỉ thấy thầy bấm nhẹ các đốt ngón tay. kêu ng nhà khung giờ này cấm đc mở cửa. bịt mắt bịt tai.. tuyệt đối ko đc ho nửa lời
quả thật đúng đầu giờ tý.. một trận âm phonh từ phía cửa chính.. và một dải đen mờ đã vượt qua bờ tường, xục thẳng vào nhà.. nhưng đến đúng án hương bỗng khựng lại chậm dãi thăm dò.. đúng là yêu nghiệt ngàn năm. chỉ chờ có thế . vị pháp sư kia vội cầm chậu máu chó. tưới chặn hậu sau lưng nhằm ko cho yêu nghiệt chạy trốn.. chỉ thấy tay phải loé lên vài đường. cổ con gà trống bên tay trái đã ko cánh mà bay.. cùng với dòng máu tươi vụt ra. khi tiếng keng vừa kịp kêu lên bởi con dao cắt cổ gà. thì tay trái đã đưa từng giọt máu nóng hổi vào bát nước để sẵn. tay phải 2 ngón nhúng ngập bát nước ngoáy lên liên hồi. bóng đen vội vã trong lúc hoảng loạn đã tìm mọi ngóc ngách và quay lại một trận sống còn vs vị pháp sư. chỉ thấy tay phải vung lên. tia máu và nước trong bát đã biến thành một đường kiếm băng sắc nhọn.nhằm hướng bóng đen mà bay tới, chỉ thấy tia kiếm băng dừng lại trước mặt bóng đen. bóng đen lúc này đã tụ lại thành hình dáng con người. gầm rú quyết cùng vị pháp sư kia đồng quyên.. chỉ thấy tiếng gió vút lên. thanh kiếm gỗ đào xé toang không khí. chẻ đôi một đường..bóng người khựng lại.. ko gian như đứng hình 15s. bóng đen bị chẻ làm hai càng phẫn uất.. chạy lên phía đông nam để xin trợ lực từ âm vượng.. hòng tung chiêu quyết tử với vị pháp sư.. một vòng tròn sáng hiện ra. hoá ra là nguyệt lệnh thất sắc chưởng.. vị pháp sư mặt ko còn hạt máu. vội đề khí đan điền vận công thiên cân truỵ.. đồng thời hét lên một tiếng.. pháp bảo bố trí mai phục như đc nghe lệnh nhất loạt xông tới.. kiếm đào bay lên chĩa mũi về phía bóng ma..một chiêu vạn pháp quy tông hòng quyết định thắng thua.. chỉ thấy âm phong quần quật, pháp bảo leng keng, cuồng phong dữ dội, tiếng gào thét, lúc van xin, lúc phẫn uất. .. sau một canh giờ.. mọi chuyện yên ấm và tĩnh lặng trở lại.. chỉ còn tiếng khóc của tiểu đồng.. vị pháp sư đó đã biến mất, ko dấu vết..
sau vụ này a mình khỏi bệnh.. tiểu đồng vì quá đau thương lên sau khi chào từ biệt gd ấy có tặng gd a ý cuốn sách.. đây là tinh hoa cả đời của sp, sp đoạn ở đây nhưng nhất tâm khởi niệm , tinh hoa của thầy sau này nhất định sẽ làm đc nhiều việc tốt
vì a ý ko có tư chất và có cuốn sách ấy kể cho tớ cùng toàn bộ câu chuyện cho mọi ng nghe,

sau trận đó nghiệt yêu đã bị phong ấn trong cuốn sách vị sư phụ đó để lại.. cùng cây phán quan..
câu chuyện chưa dừng ở đó.. phần sau sẽ viết tiếp về cuôn sách này cho mọi ng rõ
***___***
ông anh mình sau vụ chết đi sống lại cũng phần nào tin vào tâm linh.. cuốn sách và cây phán quan mà vị đồng tử học trò của vị sư phụ kia đưa lại cho gia đình ông anh mình. ông anh cũng tò mò mở ra xem thì cũng ko thấy gì khác lạ. chỉ có điều càng đọc càng ko hiểu? cuối cùng cũng đành vứt xó..
bẵng đi một thời gian sau thì mình có ngồi uống vs ông ý vài chén. ae lâu ngày ko gặp lên mang đủ thứ truyện trên đời để nói chuyện. và cũng nói về cuốn sách và cây phán quan đó thì ông anh mình ngỏ lời muốn tặng lại mình. thật ra ban đầu mình ko có ý đồ đấy.. cuối cùng miễn cưỡng nhận cho ông ý vui..
cuốn sách bằng giấy gió ngả màu úa vàng., xem ra khá cũ nát và được bọc trong tấm da dê khá mềm, cây phán quan ( thực ra là cây viết bằng chổi lông, cán làm bằng gỗ mít, ánh lên tỳ tay chỗ chuôi cầm...
trong thời gian nhập ngũ .. mình cũng đi lên đường như bao thanh niên làng quê khác, đc khoác lên màu áo xanh, cầm khẩu ak 41 - trấn thủ nhà hoa ( halflife - ai chơi game này ắt sẽ rõ ) thời gian đầu rèn luyện cũng vất vả nhưng sau đó là chuỗi ngày nhàm chán.. mình cũng vác cuốn sách đó ra đọc.
sách đó trang đầu có ghi
tàng kinh bảo pháp điển
một cái tên khá lạ lẫm và mang màu sắc thời gian
trong sách có nói về những điều mà quả thật với kiến thức của thế kỷ 21 mình cũng ko đọc hiểu đc.. cứ lật trang này sang trang khác. càng đọc càng ko hiểu. thời gian trong quân ngũ nhàm chán đến nỗi mà mình đọc thuộc làu cả cuốn sách đó.nhưng dốt cuộc tuyệt nhiên ko hiểu gì cả. đến cuối trang sách thì mình thấy có vết chấm đỏ hình dạng kiểu ngôi sao nhưng quả thật ko phân biệt đc nó là do mực viết hay lỗi của giấy gió khi đc làm thủ công. vì những tia sáng cứ lấp lánh ẩn hiện, với trình độ của cổ nhân hoặc các thế hệ đi trước để mà nói vẽ lên cũng ko thể nào..
dưới chấm đỏ có một câu dạng kiểu sấm..
lục đoạn tây nam, canh dần nguyệt kiến giáp tý ẩn trung huyệt cốc giác ngộ cố nhân..
kèm theo quẻ bát thuần đoài..
và ko một lời gợi ý nào hơn..
trong suốt thời gian đi lính mình cũng tìm hiểu và học đc lơ mơ nhưng vẫn đau đáu về lời cuối của cuốn sách
ra lính. đc hơn 20 tr trở về quê. mình cũng bắt đầu cuộc sống mới như bao chàng trai khác cùng trang lứa. tạm gác lại việc đọc sách mình quay trở lại với cuộc sống cơm áo gạo tiền
sáng chạy grap như a hùng xa lộ, chiều bốc vác như cửu vạn hái hoa. tối trông xe như thanh long điểm huyệt
năm canh dần, 2010 mình có đi chơi phượt cùng xóm. và cả nhóm lên chùa thầy và chui xuống hang động cắc cớ.
chuyện cũng chẳng có gì to tát nhưng khi xuống thám hiểm mọi ng đã báo với ng dân và quyết định làm chuyến hành trình để đời. hang cắc cớ tương truyền ngày xưa chôn nhiều xương người.. và bọn mình đi xuống đó đê thám hiểm. xóm mình thì toàn những thành phần bất hảo. xóm liều . ông nào cũng tỏ vẻ nguy hiểm nhưng thực ra toàn mấy thánh chém và sĩ gái.
chuyến đi này gồm 5 người. 4 nam và 1 nữ
khi bắt đầu chui xuống hang. đường đi xuống mấy hang đầu khá dễ đi và ko trơn trượt cho lắm. càng xuống các tầng không khí càng lạnh lẽo và âm u. tầng thứ 3 nhiều dơi lắm. như nhà của chúng ý.. rồi chúng tớ tiếp tục đi xuống.. tầng 4,5 đã lác đác có vài chiếc răng người và vài mảnh sọ đầu lâu. cũng có vết tích của những ng đi trước.. và bọn tớ quyết tâm đi đến tận cùng của hang . mọi ng đều hẹn nhau nếu lạc thì sẽ trở về trước trên đường đi đồng hành cùng nhau và đánh dấu để lúc về cho dễ..
trong hang động lối rộng lối hẹp vô cùng vạn trạng.. bọn tớ cứ đi rồi tự nhiên lúc nào tớ bị lạc mất mấy ng. chả hiểu đi kiểu gì mà mình lại chui đc vào một nơi 4 bề rộng và vuông vắn như một ngôi nhà, sàn đá ẩm ướt nhưng tuyệt nhiên ko có nước. giữa căn phòng là một ngôi mộ nhỏ .. mình lấy dũng cảm bước tới thì tự nhiên đầu óc quay cuồng.. rồi quẻ đoài ở cuối trang sách hiện ra.. trùng quái.. bát thuần đoài. mộ trong mộ .. mở lịch vạn niên thì đúng ngày tháng năm ghi ở cuối cuốn sách.. mình cố trấn tĩnh lại để bước tới gần ngôi mộ xem nó là của ai và ghi cái gì.
cầm đèn pin soi rõ ngôi mộ nhỏ. trên ngôi mộ có khắc chữ nho mình ko hiểu lắm. và có chụp ảnh để về nhờ người dịch.. bỗng nhiên trời đất quay cuồng.. chỉ thấy thấp thoáng bóng nhân ảnh.. một trận âm phong chẳng hiểu từ đâu ập tới. lạnh buốt cả vai gáy.. và mình ko nhớ chuyện gì xảy ra tiếp theo. tỉnh dậy đã thấy nằm trên giường bệnh viện 108 rồi
sau nhiều ngày mình sk đã hồi phục và đc nghe kể là đc đội cứu hộ đưa lên sau khi thấy nằm bên hốc hang vì đám bạn ko thấy đã kêu người cứu hộ
mình chợt nhớ đến bức ảnh chụp ngôi mộ và mở điện thoại ra xem thì ko thấy ngôi mộ đâu. chỉ còn đúng duy nhất hàng chữ nho lờ mờ.. mọi thức xung quanh hàng chữ bị nhoè đi.. nhưng hàng chữ thì rõ nét
mang về ninh bình và nhờ ông chú học chữ nho dịch hộ.
dòng chữ đó là.
nhất tự thiên
bán tự thiên
tàng kinh phục đảo điên ngược dòng
mình cũng thấy khó hiểu lên tạm gác ở lại.
nhắc về cây phán quan. đúng là duyên kỳ ngộ. hôm đó đi vào hang có mang phán quan. nó như vật hộ thân lên giúp mình thoát khỏi hiểm nguy ngày hôm đó. sau này mình luôn mang nó theo người như bùa may mắn.
bẵng đi 1 thời gian. tự nhiên hôm đó làm sao ko ngủ đc, chán chả biết làm gì ngoài vào fb chém gió rồi đọc vài thông tin vịt rồi đi ngủ. muộn. chả có gì ngoài mấy dòng new feed cũ kỹ. mình lôi sách ra đọc và nhớ tới dòng chữ ở hang hôm đó. kỳ lạ thay khi đọc ngược cuốn sách. mình đã ngộ ra toàn bộ yếu quyết trong đó. đến trang cuối cùng mới hiểu đó chính là yêu nghiệt ngàn năm đc bị sư phụ nhốt ở trong đó. nhưng yêu lực ko hề giảm đi mà ngày một tăng lên. lời nhắn của sư phụ trước lúc nhốt yêu vào sách chính là dòng chữ cuối cùng dưới chấm đỏ.
hoá ra sư phụ mình ( nhận vơ ) vốn là phụ nữ. nhưng che dấu dưới vẻ ngoài nam nhân. sư phụ có tên là Nhu con cháu đời thứ 108 của lý Tịnh. dòng máu lai tạp chút trung hoa . người sinh ra và lớn lên ở vũng tàu, làm nghề nuôi hàu và quăng chài bắt cá. lên nước da mới đen, hôi, ( bảo sao sư phụ ế )
yếu quyết và pháp thuật trong sách có vê hơi lạc hậu so với xã hội khoa học hiện đại lên sau khi lĩnh yếu mình cũng có sửa sang đôi chút khi nắm đc toàn bộ quyết thuật.
đêm trăng rằm.. mình cũng ko nhớ vì lâu lắm rồi.. hôm đó uống say về nằm ngủ vắt lưỡi sang một bên.. đang ngủ ngon thì bỗng đâu cuốn sách lật trang vèo vèo rồi úp xuống, rơi từ trên kệ xuống. nghe tiếng rơi nặng nề. bịch.. mình choàng tienh giấc. thì thấy một trận âm phong nổi lên mạnh mẽ. hất toang cửa sổ, một mùi tử khí xộc thẳng vão mũi. mình vội bịt mũi lại. tay vớ vội chiếc phán quan trên đầu giường. tay phải bấm vội yếu quyết..mồm lẩm bẩm đọc chú. tay trái cầm phán quan vẽ lên trên không khí một đạo bùa. rất nhanh rồi phất tay một cái về phía cửa sổ thì nghe thấy hự một tiếng, cửa kính vỡ choang .. một vài giọt màu đen kiểu mực thấm đẫm xuống sàn nhà. rồi mây, gió vần vũ, mùi tanh nồng dần dần vụt tắt.. cũng vì đợt đi lính học đặc công trinh sát và thêm đc chút võ vẽ nhờ hiểu đc cuốn sách kia lên giờ cũng xem như là có chút thành tựu. nhẩm tính thấy điều ko hay sắp xảy đến lòng hoang mang tột độ. rồi cứ ngồi dọn dẹp và nghĩ miên man. thôi kệ.. ngủ đã tính sau
trong giấc mớ mình đx gặp lại sư phụ. người mặc cái áo kẻ kiểu đồng nát, ng béo, và vẫn xấu bẩn như ngày nào, ko biết trang điểm, ng có nói với mình về yêu nghiệt ngàn năm đã thoát khỏi phong ấn và chạy về phía núi tản viên mạn sơn tây, lánh nạn. và nội trong vòng 1 năm nữa sẽ gây hoạ cho nhân gian. lực tu của con chưa đủ, cần phải bồi bổ thêm, nhưbg tiếc ta và con âm dương cách trở. người bắc kẻ nam. nay ta đến báo cho con và chỉ cho con đi về phía hải phòng. tìm người này.... sẽ giúp con trau dồi tinh lực và nội công. mai còn về phía đông dòng sông li biệt ( sông tô lịch ) gần cầu hoà mục. tìm ở cột mốc số 5, lấy đó làm phương vị bước 55 bước về phía đông bắc . đào xuống 3 tấc để lấy lộ phí đi đường
tỉnh dậy lúc gà gáy, mình bị mẹ mắng một trận vì lớn đầu chưa vk con ny gì cả 😂😂😂. đêm hôm còn làm vỡ kính cửa... 😭😭😭 nịnh đít mẹ mấy câu mình vội vàng đi theo lời sư phụ Nhu dạy bảo.. quả thật đào đc hòm nhỏ trong đó có 3 thỏi vàng nhỏ. đem lên hà trung bán cũng được chút khá khá, mình gửi tiền vào tk và cầm chút tiền mặt đi đường.. về nhà xin phép gd đi công tác xa.. và có đút lót cho mẹ chút tiền gọi là an ủi lúc con vắng nhà 😁😁😁👌😎...
lên đường..
***__***
chuyến xe khởi hành lúc 7h30 sáng. mình chọn giờ thìn để khởi hành cho thuận buồn xuôi gió. ngồi xe mình cũng thiếp đi ..
trong giấc mơ còn văng vẳng lời dặn dò của sư phụ..tỉnh giấc xe đã đến bến lạc long từ lúc nào ko hay. bước xuống xe mình gọi một anh xe ôm và yêu cầu chở đến địa chỉ....
xe chạy lòng vòng một lát trong thành phố rồi chở mình vào một con hẻm nhỏ.. dừng lại trước một ngôi nhà nhỏ, mái ngói đã nhuộm màu rêu phong, cánh cổng bằng gỗ xem ra đã mục nát và khá bé .. mình trả tiền xe và đẩy nhẹ cửa bước vào. đằng sau cánh cửa là một khoảng sân rộng mênh mông, 1 bên là ngôi nhà 3 tầng khang trang,1 bên là ngôi nhà rêu phong cũ kỹ, vớ 2 cây cột gỗ 2 bên, dưới chân cột là những trụ đá.. một dạng kiến trúc nhà gỗ cổ kính, bậc thềm cao giật tam cấp. đang mải mê ngắm nhìn ngôi nhà thì có tiếng người..
- cậu gì ơi tìm ai đấy.. ? nhà lày mọi người đi nàm vắng hết rồi
- thoáng nghĩ trong đầu.. đúng chất giọng hải phòng gốc hay nhầm N với L
- cháu chào cô làm ơn cho cháu hỏi cụ...
sau đó mình trình bày sự việc thì cô ( chắc cô giúp việc ) cậu đến muộn 1 tuần ông cụ đã ko còn nữa. nhưng trước khi mất cụ có để lại phong thư cho con cháu. là đưa cho một ng nam trẻ tuổi đến tìm cụ vào ngày này tháng này năm này khung giờ này ? ( mình há hốc mồm - sao cụ lại biết hoim nay mình tới nhỉ )
cô giúp việc mời tôi ngồi sân uống chén trà ngắm hoa nghỉ ngơi.. đợi cô ý vào gọi điện cho người nhà cụ về lấy phong thư đưa cho tôi
chưa uống đc tuần trà thì có tiếng giọng nam vẳng ngoài cửa.. trước mắt tôi là 1 ông chú trạc tuổi trung tuần, trán cao, mắt sáng, tóc hoa râm, khuôn mặt đượm lên chút màu sương gió.
đặt phong thư vào tay, a có dẫn tôi đi vào căn nhà cổ thắp nén hương cho cụ và kể cho tôi nghe qua về gia đình và cụ
cụ sinh ra và lớn lên trong một gia đình nhà nho yêu nước, gia đình có truyền thống cách mạng, trong những năm kháng chiến cụ trong một lần bị oanh tạc bởi bom đạn kẻ thù đã bị chấn thương và bị bom hất tung xuống vực .. tỉnh dậy cụ thấy mình nằm trong cửa hang, xung quanh là cây cối rậm rạp, cụ bò vào sâu trong hang. thì có đọc đc vài dòng bích hoạ kể về cách trừ yêu nghiệt và địa điểm để tu luyện pháp thuật gì đó. vì kẻ thù còn ngoài kia lên cụ vọi ghi lại địa điểm. đợi chiến thắng khải hoàn sẽ quay lại tìm hiểu.. thời gian qua đi chiến tranh kết thúc, cs vất vả cụ cũng bị cuốn theo dòng đời, cơm áo gạo tiền.. đến khi về già cũng đau đáu khôn nguôi. cụ là một dịch sư .. có truyền lại cho a con trai cả trong nhà, nhưng ko ai theo nghiệp.. kết thúc câu truyện là một phong thư tay và cuốn sách kinh dịch trao tay..
chuyến đi ko uổng công nhưng lúc trở ra về lòng thầm khâm phục sự ảo diệu của kinh dịch và sự tiên liệu của cụ
tôi theo bản đồ vẽ tay của cụ mà lần mò tới núi tản viên.. phương vị là hồ xuân khanh.. nước trong xanh vắt.. nắng nóng vỡ đầu.. đi bộ hơn một ngày trời thì đến chân núi. tôi quyết định ngủ lại. đế sáng sớm hành quân.
tôi dựng tạm chiếc lều nhỏ và ngủ dưới chân núi.. vù đi cả ngày lên đêm mệt tôi nằm thiếp đi trong giấc ngủ sâu đến nỗi ko biết trời đất là gì
trong giấc mơ tôi thấy mình đứng giữa cuốn sách kinh dịch, tay múa như thái cực quyền .. sách võ công chứ sách bói toán gì..( tôi thầm nghĩ )
tỉnh giấc tôi thu dọn hành lý và tiếp tục cuộc hành trình.. vừa đi vừa đọc vài dòng sách cụ tặng.. thì tôi chết khựng lại
trời ơi giống hệt giấc mơ hôm qua và tôi nhớ hết, tôi gập sách lại và nhìn quanh ko có người.. thử một chiêu..
tay vẽ lên trên không một đạo tròn thái cực chân quyét mọit đường tung ra một chiêu trong sách
- chấn lôi đình ----> một chiêu mà khiến cây nhỏ gãy làm đôi.. tôi tưởng mình hoa mắt. đứng như chết chân tại chỗ.. thầm nghĩ chắc mình bị ảo tưởng nhiễm nặng truyện kiếm hiệp rồi.. tôi dụi mắt mấy lần và tiến tới chỗ cây gãy.. trên thân cây quả thật bị 2 nhát cứa phía trên và 1 nhát đứt liền phía dưới..
đúng kiểu quái chấn .( chấn vi lôi 2 nét đứt ở trên và 1 nét liền ở dưới )
tôi vẫn ko tin mình có đc năng lực như thế.. bèn chạy ra phía gốc cây khác, vận lực theo khẩu quyết tay phải khẽ đưa ngang ngực, chân trái thụt lui về sau nửa bước, dồn lực tung ra một chiêu trong bát quái .. bát thuần đoài-- thượng khuyết- chỉ thấy ngọn cây trước mặt đứt làm đôi như vết cắt của kiếm nhật.. ( tôi thầm nghĩ, chiêu này mà mang đi giết người thì cứ gọi là mình anh cân team 😁 )
trong bát quái thì đoài tượng âm kim.. tượng quẻ là 2 vạch liền phía dưới và 1 vạch đứt bên trên.. chiêu này chuyên dùng để cắt và đánh vào phần đầu và cổ.. cũng là tượng của huyệt mộ.. âm phong kinh hồn.. sau khi lần lượt thử các chiêu chính tôi quay ra thử các chiêu biến của bộ võ công này.
với quẻ địa phong thăng - chỉ nhật cao thăng .. tôi tung mình điểm nhẹ lên vách đá mà thấy người lơ lửng giữa không trung.. quả thật phi phàm mà mang tính chất ngáo đét.. mà mình có mơ đâu.. sau 2 canh giờ tôi đã thấm mệt. lúc này mặt trời đã lên cao, tôi thầm nghĩ phải lên đc đỉnh núi tản trong khi trời còn sáng. dựa theo bản đồ vẽ tay, cùng với thời công nghệ số dùng dt thông minh cho mạo địa hình tôi đã chọn đc đường đi nhanh nhất có thể
cái khó bó cái khôn, vận dụng kinh công trách tuyệt trong 64 trùng quái tôi đã lên đc đỉnh núi tản viên trong chiều nắng nhạt, đảo mắt nhìn xung quanh phố xá làng mạc xa xôi, ánh nắng hắt lên trong chiều vàng nhạt khiến lòng xao xuyến.. cảm giác như trên hoa sơn tuyệt đỉnh cùng luận bàn kiếm phổ cùng các cao thủ võ lâm như trong truyện kiếm hiệp của kim dung 😂😂😂
tạm gác lại mọi chuyện tôi mở bản đồ và tìm theo chỉ dẫn. thì ra đên đỉnh núi tản có một đường đi bí mật .. phải loanh quanh mãi mới thấy vì nó nằm khuất tầm nhìn và che bởi cành khô lá mục, đến cửa lối đi, tôi đang định bước vào thì thấy xộc lên một mùi tanh nồng khó chịu, mùi tử khí, và ẩm mốc hoà quyện vào nhau khiến đầu óc tôi choáng váng...
thầm nghĩ một thân một mình trên đây tôi cũng lo sợ lên vội bật định vị và chia sẻ vị trí cho một ng bạn thân hòng có chuyện ko hay xảy ra.. mặt trời lặn khuất sau đằng tây, cũng chẳng phải nghĩ nhiều tôi bước mạnh dạn vào hang, tay cầm đèn pin,tay bám vách cứ thế dần dần tụt xuống
khi xuống dưới tôi bước chân vào một khoảng rộng, có thạch nhũ, có nước chảy, và nhìn thấy một phiến đá hình vuông như đc đục đẽo bởi tay người nhưng nó hoàn toàn tự nhiên . phiến đá rộng 80cm dài 2 mét. sờ vào cảm giác lạnh thấy xương tuỷ. tôi ko phân biệt là mấy giờ vội bỏ dt ra xem? mất sóng, mất cả 3g. 2h đêm. màn hình điện thoại sáng choang hắt lên thạch nhũ làm chúng long lanh toả sáng như những vì sao vậy.. tôi bỏ túi ngủ cùng lương thực ra ăn qua loa rồi nằm nghỉ tiếp.
chọn một góc khá kín đáo và sạch sẽ tôi quyết định rải ổ..
vì vận nhiều sức lực lên tôi đã sớm chìm vào trong giấc ngủ .. trong giấc mơ có gặp một vị râu tóc bạc phơ, tay cầm rìu vàng, đầu đội mũ lông.. vị tiên đó đến nói với tôi rằng ta ở đây hàng mấy nghìn năm, nay tự nhiên ko hiểu yêu ma quấy phá giấc ngủ, con hãy giúp ta đánh đuổi yêu ma.. kia là chiếc giường băng hoả.. ban đêm thì lạnh thấu xương, ban ngày nóng có thể rán chín thịt. con chỉ cần nằm trên đó và vận công theo yếu quyết chỉ trong 24h là có thể viên mãn nội lực.. sau đó ra hái quả chín góc đông bắc thì có thể có được 100 năm tiên lực..
giấc mơ cứ miên man miên man.. tôi tỉnh dậy nhìn đồng hồ đã là 8h sáng. ngồi thẫn thờ một lát và ngẫm về giấc mơ ấy.. hoá ra đó chính là thánh tản viên.. đã chỉ điểm cho tôi.. thôi thì một công đôi việc.. tôi làm theo lời xem sao
phiến đá luac này đã nóng dần lên. tôi nằm trên đó mà mồ hôi nhễ nhại, nhớ lời tôi vận công theo khẩu quyết.
khí tụ đan điền, bát phương hội tụ
khí toả lục tạng, vận chuyển càn khôn
lúc đầu làm mãi mới tụ đc chút khí ấm, sau dần dần tôi có thể điền khiển dòng khí lưu chuyển trong thân thể.. và ko còn cảm giác nóng nữa.. và cứ thế cho đến hôm sau. khi chuông hẹn giờ điện thoại vang lên tôi chợt tỉnh giấc thoát khỏi vòng tuần hoàn lưu chuyển khí huyết.. bước xuống giường cảm giác sung mãn, mắt nhìn xuyên đêm tối. nhìn về phía đông bắc. tôi thấy có 1 cây dạng ko hoa ko lá chỉ có cành và trên đó chỉ có duy nhất 1 quả màu đỏ tươi.. mạnh dạn cầm lên nếm thử.. thấy vị ngọt, chua và hơi chát. ( thầm nghĩ vậy ko phải quả độc rồi - quả này ăn được - vì trong thời gian rèn luyện trinh sát và cách tòin tại trong rừng đã đc huấn luyện, những cây, quả có vị chua , chát, ngọt là ăn đc- còn lại những vị khác tuyệt đối ko đc ăn ) vừa ăn xong quả kia thì tự nhiên tôi bị đơ hình đi 30s. mọi cảm giác xung mãn mất hết, thay vào đó là cảm giác lâng lâng thư thái, tôi vận nhẹ dòng khí thì thấy chúng chạy một cách trơn trượt ko tỳ vết..
hoá ra quả đó chính là huyết long quả. một loại quả ngàn năm mới có 1 quả duy nhất.. thầm nghĩ - cuộc đời mình toàn gặp chuyện oái oăm giờ tự nhiên đc phước báu.. đúng là nhân quả cân bằng..
tôi quỳ vội xuống rồi chắp tay lậy cám ơn tản viên tiên nhân đã cho tôi đc may mắn và gia tiến nội lực trong tích tắc..
nói về yêu nghiệt ngàn năm, sau khi thoát khỏi phong ấn ma lực đã suy giảm đi một nửa, lại bị tôi cho một chiêu lên nội thương khá trầm trọng. ả bay về tản viên sơn, chui xuống hầm cuối hòng tìm nơi trú ẩn và tu luyện, hồi phục ma lực quyết mở cánh cửa âm giới, cho yêu ma tràn ngập nhân gian..
đúng là trong hoạ có phúc.. cái số tôi thế quái nào lại đi dính vào mấy cái chuyện thị phi này cơ chứ..thầm nghĩ ở nhà tầm này là đang ngồi cà kê vài chén rượu rồi chém gió với mấy e gái trong xóm rồi 😭😭😭 nghĩ mà tiếc..
thôi trót leo lên lưng cọp rồi..mà mình ko bắt thì ai bắt cọp đây.. chả hiểu cái ông đồng tử theo hầu Tịnh Nhu sư phụ giờ phiêu bạt nơi đâu.. tui phải gọi là đại sư huynh mới đúng..
thôi thì đằng nào mẹ chẳng mắng.. sống mãi với yêu nghiệt ngàn năm một trận xem sao? tôi bắt đầu bỏ ba lô ra và kiểm tra lại. cây phán quan thì vô dụng rồi vì tôi ko biết dùng.. thôi cứ đeo bên mình vậy.
kiếm gỗ táo, dao gập,dây thừng, chỉ ngũ sắc, kính chiếu yêu và mấy đạo bùa vẽ sẵn,... thôi tầm này chắc ok rồi.. đi gặp chị yêu nghiệt ngàn năm nào.. --->
***__***
men theo lối mòn trong hang.. lối đi được chỉ dẫn bởi mùi tử khí nồng nặc.. ngửi phát ói. trần đời ai oán.. mình chẳng bao giờ ngửi đc cái mùi nào nó kinh dị đến vậy. càng đến gần càng choáng váng đầu óc. tôi vội lấy khẩu trang và đập ít xả nhúng nước.. cũng may có cái bài võ này học từ hồi đi bộ đội. hay bị kỷ luật dọn chuồng heo lên cũng hữu nghiệm ra phết.. đi được một đoạn là thấy ngõ cụt. ko làm cách nào tiến bước được nữa. trong cái khó ló cái khôn.. tôi men theo làn không khí di chuyển và mùi tử khí để xác định phương hướng.. vẫn là từ bức tường này hắt ra. nhưng khổ nỗi ko tiến thêm vào sâu được. tôi bèn tìm xung quanh thì chắc hẳn phải có cơ quan bí mật nào đó giống kiểu mấy bộ truyện phiêu lưu mạo hiểm của trung quốc như ma thổi đèn hay mật mã tây tạng.... nhưng tuyệt nhiên ko tìm thấy cơ quan nào. mệt quá ngồi phịch xuống đất. cái mùi kinh dị cứ ám ảnh tôi. cầm đèn pin lia quanh thì ơ.. mình đúng là oc ( óc chó ) ở phía trên đầu tôi có một hốc nhỏ. tôi vội sốc lại tinh thần đứng dậy. lò mò trèo lên. không gian trong hang động quá chật hẹp để có thể thi triển kinh công địa phong thăng .. cuối cùng cũng lò dò lên được hốc hang ở phía trên..
vừa chui qua đc cái hốc bé tẹo là một hang rộng thêng thang.. đèn pin soi ko tới vách hang bên kia. tối thui.. mùi tử khí rõ rệt hơn bao nhiêu.. tôi nhẹ nhàng tắt đèn.. men theo vách hang mà lò dò đi trong đêm. cũng nhờ duyên kỳ ngộ mà tinh lực bắt đầu dần dần quen với bóng tối.
hang động này khá rộng. to tầm cỡ động thiên cung ở vĩnh bãi tử long.. chắc ai đi rồi đều biết
ẩn sau những thạch nhũ là những hình thù quái dị ma mị mà tôi chưa từng thấy ở nơi nào.. bỗng một trận âm phong ở đâu làm tôi dựng hết cả tóc gáy..
chị yêu ngàn năm đây rồi.. tôi thẩm nhủ. mk ( chửi bậy ) sớm ko đến muộn ko đến, đến ngay lúc ngàn cân treo sợi tóc thế này... cố định hình lại rõ. tôi nín thở nhìn về phía chính giữa hang. thì thấy một đạo cô.. dung mạo tuyệt trần, mặc đạo bào trắng tinh ( giống kiểu cô cô trong thần điêu đại hiệp của kim dung ý ) thế quái nào lại có e gái xinh thế nhở.. hay ra xin sdt làm quen 😁😁😁.. vui thế đủ rồi. gái gú nào đẹp như thế mà lại lang thang một mình tận cùng hang heo hút này chứ.. trừ phi.. đúng là bà chị ngàn năm đây rồi. tiếc là yêu chứ ko là mình cũng xin cùng nàng về chung một nhà rồi.
thấy bà chị lúi húi làm cái gì đó.. rồi thở phào một tiếng u uất ( thế quái nào ma quỷ mà lại hít thở như người ý nhỉ - thấy sai sai ) đầu óc tôi lúc này hoang mang tột độ.. thôi cố đợi xem sao?
tôi cũng ko phải chờ đợi quá lâu,chỉ thấy chị yêu ( quý ) -- tạm gọi thế vì mình chưa biết tên.. mặt quay vào bức vách đằng tây nam. khẽ lẩm bẩm câu gì đó.. thì đột nhiên ko gian rung chuyển.. chú thik là không gian chứ ko phải là hang động kiểu động đất đâu đấy.. bức vách trước mặt chị yêu nứt khẽ làm đôi.. từ đó chị yêu quý dùng mồm hút dòng năng lượng màu đen ( what's the f.u.ck ? ) tôi đang xem cái quái quỷ gì thế này ôi mẹ ơi, thần linh ơi, chúa ơi, đấng ala kiuuuuuuuu con ...
cánh cửa âm giới-- chưa mở đủ to nhưng đủ để bà chị hấp thu âm khí từ địa ngục để gia tăng công lực.. sau đó cánh cửa khép lại.. bà chị nhìn mặt có vẻ viên mãn lắm, chắc là no xôi chán chè rồi chứ gì 😒.. rồi bà chị ngồi khoanh chân xếp bằng. 2 tay để lên đầu gối, ngón trỏ bắt vào ngón giữa.. nhìn lung linh đẹp mê hồn.. ực ực... tỉnh tỉnh tỉnh lại đi.. ma quỷ đấy.. ko phải người đâu.. tôi tự trấn tĩnh lại.. ma pháp mê mị thật khiếp sợ..
thôi ra tay.. tay trái oẳn tù tỳ với tay phải. xem phải thắng hay trái thua. thì tôi chiến.. đằng nào mà chả đánh.. đến đây rồi
2 năm trong quân đội, lính trinh sát và các bài bản mai phục được tôi tung ra hết sức linh hoạt, nín thở, trong sách của sư phụ tịnh nhu có một bài ẩn thân chi thuật, tôi khẽ lẩm bẩm đọc chú, vận chút sức nhỏ, hoà mình cũng bóng đêm phi thân ko tiếng động ra sau lưng bà chị yêu quý..
kể ra thì cũng hèn nhưng với khí thế bức người của bà chị, dù sao cẩn thận vẫn hơn.. nhanh gọn lẹ và dứt khoát.. đó là phương trâm hành động của lính đặc công..
theo như phong thư của cao nhân .. thì muốn diệt yêu trước tiên phải cho nó ăn một nhát vào hông, sau đó dùng chỉ lực phá kinh mạch.. hòng yêu nghiệt ko dùng đc ma lực thì sau đó mới nhốt vào bảo tháp được.
bảo tháp trấn yêu hàng phục yêu quái khi xưa đc lý tịnh nhốt tề thiên đại thánh, được truyền đến sư phụ tôi.. và tất nhiên là tôi được thừa hưởng cùng với chút vàng mà sư phụ đợt nọ có chỉ chỗ cho tôi đào..
vận một chiêu tốn vi phong.. chân ko chạm đất ( tốn hạ đoạn- lực âm ở dưới 2 hào dương ở trên, ý như tượng quẻ, lả lướt theo dòng không khí lưu chuyển, nhẹ nhàng ko tiếng động. tôi tung ra một chiêu mộc ân kiếm.. vào hông của chị yêu.. tiếng gió rít lên. yêu nghiệt ko đề phòng đã lãnh trọn một cú như trời giáng ( kể ra cũng hơi hèn vì mình chơi trò đâm sau lưng, nhất là với một liễu yếu đào tơ ( tơ cái mắt- xểnh phát nó chả ăn thịt mình luôn ý )
chỉ thấy tiếng rú vang vọng hang động như hàng nghìn người cùng hét lên vậy..
- hừ, hôm nay ta quyết sống mãi cùng với ngươi
- bần đạo pháp hiệu thik thì chiến, mời nàng ra chiêu 😘😘
- 😡 hừ ranh con-- xem chiêu
khôi hài như truyện kiếm hiệp, ừ thì xem chiêu, tôi thối lui một bước. suýt chết. ả tung một chưởng, âm phong cuồng bạo hòng đánh què chân tôi sau đấy bắt đầu bạo hành đây mà, âm phong hoà lẫn bóng tối, thế nào mà tôi lại lùi sau một bước như phản xạ tự nhiên thì lại né được.. thầm nhủ.. không hay rồi. chơi ở đây có lẽ mình thiệt thòi mất.. mà né thì làm sao mà chạy nhanh đc qua cái hốc hang bé tý kia. cái khó ló cái khôn. tôi ném hết điẹn thoại ,đèn pin và các vật chiếu sáng ra các góc. lúc này ánh sáng cũng rõ hơn, tôi thấy rõ khuôn mặt bà chị yêu ( quý ) này rồi.. thì ra cũng ko đẹp lắm. mắt to đôi bồ câu trâu bò, nước da hơi ngăm ngăm, ng hơi bếu là thấp hơn tôi một chút, khuôn mặt tròn tròn, và nhìn mặt có vẻ nhân hậu, một nét đẹp cũng ko chê vào đâu được, tuy nhiên nét đẹp hơi trẩu một chút..
nghĩ là thế nhưng sự việc xảy ra trong 1/1000s. khi vừa né được chiêu của ả ta. tôi lùi ra sau, vận chiêu biến phong trạch trung phu- hành tẩu bạc băng ( tên một quẻ trong kinh dịch - ý tứ là chạy trên băng mỏng ) chân điểm nhẹ vào thạch nhũ.. bay lên trên không đồng thời vận lực tung chỉ.. khôn lục đoạn.. hòng đoạn kinh mạch đối thủ như trong sách vở.. chỉ lực âm nhu nhằm vào lục đoạn kinh mạch huyết yếu của ả.. chỉ thấy ả khẽ xoay người né được 3 chỉ lực, còn lại dính 3 chỉ lực của tôi. nhanh và quyết đoán luôn là tiêu chí hạ gục nhanh, tiêu diệt gọn. chiêu đầu đắc thế, chiêu sau tôi thêm tinh thần phấn khích tiếp tục tung chiêu.. lần này thì ả đã không coi thường tôi nữa..chẳng cần nghĩ nhiều tay vẽ lên trên không trước mặt một vòng tròn càn khôn, miệng lẩm bẩm đọc khẩu quyết đúng lúc đó một giọt nước từ trên trần hang động rơi xuống, tôi đưa tay hứng cùng lúc thi triển chiêu Hải Nguyệt Đề Lao - khảm bát thuần.. âm phong ào ạt khí thế bức người chỉ thấy ả giật lùi về sau 3 bước .. chỉ chờ có thế tôi tung tiếp ra một chiêu biến trong bộ khinh thư 64 quẻ trùng quái- Thuyền Đắc Thuận Phong - thuỷ địa tỷ.. nhằm đúng yếu huyệt đan điền của ả mà bay tới.. thẩm nhủ quả này ả né làm sao được.. ấy thế mà tôi nhầm. quả ko hổ danh yêu nghiệt ngàn năm tu luyện,chỉ thấy ả khẽ phất tay trái, tay phải nối tiếp sau tay trái đồng loạt dồn lực tung ra một chiêu hoá giải .. đoạn phong trảm...uỳnh một tiếng kình phong va vào nhau dữ dội, tôi bị hất ngược trở lại còn ả cũng loạng choạng..
sau một canh giờ. tôi thấy thấm mệt, động tác cũng chậm đi, còn ả nọii thương trầm trọng, vì ăn một đòn phủ đầu của tôi vào đúng yếu huyệt, và sức cũng ko thể phát huy hết vì bị tôi đoạn đi một nửa.. 2 bóng ảnh cứ cuốn lấy nhau, trong hang lúc này chỉ còn những tiếng hự, hạ,mùi tử khí nồng nặc, một trắng một đen cứ thế quấn quýt lấy nhau không rời, lúc này ma lực của ả cũng giảm, khuôn mặt khả ái đã mất đi, và chỉ còn bộ mặt già nua, khô quắt, đôi mắt đỏ lừ, tóc rối bù, má tóp teo,và làn da trơ xương khô khốc ( một dạng khuôn mặt của chị em phụ nữ khi không trang điểm đây mà 😔)
tôi thầm nghĩ nếu cứ kéo dài thế này thì tôi là đứa về chầu ông bà tổ tiên chứ ko phải ả ta, rồi xác mình nằm đây, ả lại tha hồ bạo hành.. 😭😭 ôi còn đâu tấm thân trong trắng .. mình đã kịp lấy vk đâu, tui còn muốn có ng iuuuuu cơ mà 😭😭😭
đêm dài lắm mộng. tôi lấy vội 6 đạo bùa, ném lên không trung lẩm bẩm vài câu chú. hét lên một tiếng
- Định .....
6 đạo bùa biến hoá thành 6 vị thiên tướng, trong tay pháp bảo, chỉ thấy khuôn mặt ả ta khẽ biến sắc, tôi nảy số cực nhanh.. chắc ko ăn thua,rồi rút sau lưng kính chiếu yêu .. hét lên một tiếng.. yêu nghiệt đền tội
tay trái vẽ lên không trung một quẻ quàn.. dùng toàn bộ sức lực chốt hạ chiêu cuối.. Khốn Long Đắc Thuỷ - càn vi thiên.. uy lực phát huy tối đa, bức ép đến nghẹt thở
uỳnh một tiếng nong trời lở đất... 6 đạo bùa cháy thành than, kính chiếu yêu trong tay nứt toác, tay trái khẽ tê dần dần,, yêu nghiệt dính đòn quá nặng ko thể cưỡng lại được. chân run lẩy bẩy vì vận sức quá nhiều, tiên lực suy giảm cạn kiệt.. tôi ngồi sụp xuống. 2 tay chắp trước ngực mồm khẽ đọc yếu quyết. .. tháp thiên vương nghe lệnh bay lên trên đầu yêu nghiệt hoá to ra rồi chụp thẳng xuống.. và thu bé lại đúng như hình dáng vốn có ban đầu..
tôi thở phào nhẹ nhõm rồi lịm đi lúc nào không hay.
tỉnh giấc.. tôi thấy trước mặt tối om, khung cảnh trận chiến toang hoang vừa rồi vẫn còn trước mặt, lê lết tấm thân đi thu dọn đồ đạc và cất bảo tháp vào trong túi.. tôi dò dẫm bước ra khỏi hang
ánh nắng chiếu thẳng vào mắt khi tôi lật đám cỏ khô vẫn còn che trên cửa hang, phải nhắm chặt mắt lại cho thik nghi dần với ánh sáng tôi mới dám mở mắt ra hít thở bầu không khí trong lành oi bức của mùa hè khi mặt trời lên đến đúng ngọ.. mình tìm đường về.. và cũng ko quên bái lạy đức thánh tản viên đã cho mình duyên ngộ..
chuyến này về nhất iuquyết phải gặp vị đại sư huynh hỏi cho rõ nguộn nghành câu truyện mới được ..
trên đường về có đi qua hồ xuân khanh. nghe dân trong vùng đồn thổi dưới lòng hồ có một con thuồng luồng thành tinh,rất nhiều trẻ nhỏ ra đây tắm, bơi đã bị nó kéo chết. mà lực thì cũng tàn rồi..mình hẹn xuân khanh một ngày quay lại bắt yêu..
chuyến xe đưa mình tới giáp bát, về nhà chỉ kịp chào mẹ một câu là mình tót sang chỗ ông anh mình dò hỏi câu chuyện ngày xưa và ngỏ ý muốn tìm vị đồng tử nọ. và mình cũng tuyệt nhiên ém nhẹm vè vụ bắt ma rồi luyện đc vài chiêu trùng quái trong bộ kinh dịch và yếu quyết của sư phụ tịnh nhu..
sau khi hỏi thăm và có được thông tin mình lại tiếp tục lên đường tìm về nguồn cội.. để xem sư phụ mình là ai? và nguồn gốc cội rễ của mọi chuyện ma quái trên đời cùng với cái nghiệp trừ yêu diệt quỷ mà vô tình mình gánh 😔😔😔
hết phần 1

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro