Tự truyện Thẩm Châu Viên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

🔔Chương đặc biệt: tự truyện Thẩm Châu Viên.
Dịch: Diệp Diệp
---------------------------------------------

Từ trước đến nay, tôi luôn nghĩ rằng yêu Vũ Hoài An là căn bệnh tâm thần mà tôi không bao giờ có thể chữa khỏi được. Tôi làm tất cả mọi thứ chỉ để có được tình yêu của Vũ Hoài An, điên rồ, khờ dại, những điều bình thường hoặc thậm chí là cả bất thường.

Tôi cứ tưởng rằng đời mình sẽ có được cái kết đẹp như trong những bộ phim điện ảnh lãng mạn, hoàng tử cuối cùng sẽ bị rung động bởi tấm chân tình của công chúa.

Ấy thế mà trong phiên bản câu chuyện của tôi, hoàng tử lại bị thu hút bởi cô gái bị buộc phải chuyển thư tình. Khi biết Vũ Hoài An động lòng với Liên Y, tôi đã thầm dặn lòng mình:“Ừm, cũng ổn thôi mà, Liên Y là một cô gái tốt." Liên Y là người bạn thân nhất của tôi. Cậu ấy thật sự là một cô gái tốt. Tôi cũng không tồi đâu nhé, chỉ là thỉnh thoảng tôi sẽ làm chút chuyện xấu xa. Ví dụ như tôi giả vờ không biết chuyện Vũ Hoài An rung động với Liên Y. Thậm chí tôi còn bày tỏ tình yêu với Vũ Hoài An ngày một táo tợn trước mặt Liên Y, nói rằng nếu Vũ Hoài An ở bên một cô gái khác, tôi có lẽ sẽ đau lòng đến chết, cho dù biết rằng mỗi lần tôi nói như vậy, Liên Y sẽ trằn trọc cả đêm không ngủ được.

Tôi tiếp tục nhờ Liên Y gửi thư tình cho Vũ Hoài An. Tại sao tôi không tự đưa thư cho Vũ Hoài An ư? Đó là vì bức thư tình đầu tiên tôi tự tay đem cho cậu đã nằm ở thùng rác trong nháy mắt dù cậu không trực tiếp vứt nó trước mặt tôi.

Những chuyện ngu ngốc như vậy đã theo tôi từ khi còn niên thiếu đến tận lúc trưởng thành. Cho đến khi những chuyện ngu ngốc ấy dẫn đến một bi kịch không thể cứu vãn, thì tất cả, tất cả mọi thứ liên quan đến cái tên Vũ Hoài An đều đã trở thành tội lỗi của tôi.

Một vụ tai nạn giao thông xảy ra đã khiến tôi trở thành bệnh nhân rối loạn cảm xúc và mất đi những đoạn kí ức sau năm 20 tuổi. Vụ tai nạn đã đem người cha thân yêu của tôi rời khỏi thế gian này, cũng làm mẹ tôi trở thành người thực vật. Ai ai cũng nói đó không phải là lỗi của tôi. Tôi cũng muốn lựa chọn tin vào điều ấy, nhưng phải làm sao khi đã từng có người hét lên bên tai tôi rằng “ Thẩm Châu Viên, bây giờ ngay cả tư cách chết cô cũng không có!” Câu nói này đã trở thành điều duy nhất còn sót lại trong tâm trí tôi sau vụ tai nạn xe.

Bất tri bất giác trôi quá mấy năm, tôi 28 tuổi, có thêm một cái tên mới. Đêm đen, góc phố kẻ qua người lại, tôi châm một điếu thuốc, chỉ vào đất nước Ireland xinh đẹp trên bảng quảng cáo khổng lồ rồi nói với người đồng nghiệp mới của mình: Khi kiếm đủ tiền, tôi sẽ đến Ireland để mua một ngôi nhà lớn dựa núi và giáp biển. Lúc ấy, một người đàn ông cao lớn và điển trai bước tới trước mặt chúng tôi, tôi và đồng nghiệp kính cẩn chào người đàn ông nọ" Vũ tiên sinh". Trước ánh mắt ngỡ ngàng của đồng nghiệp, người đàn ông giật lấy điếu thuốc từ tay tôi, hung hăng dập lửa rồi ném vào thùng rác.
                                      
"Đúng, đúng thế, tên tôi là Thẩm Châu Viên. Ở Trung Quốc có một câu thành ngữ “Châu viên ngọc nhuận”(***), tên tôi lấy từ hai chữ đầu tiên.” Giọng nói của cô vừa nhanh vừa gấp, hòa với nhịp đập hối hả của trái tim."

----

Không biết mọi người còn nhớ không, thành ngữ " Châu viên ngọc nhuận"   từng được tác giả sử dụng nhiều lần trong bộ " Đoá hoa tội lỗi" 《罪之花》. Thành ngữ này cũng là nguồn ngốc của 3 cái tên quan trọng trong truyện: Chu Nhan , Chu Nhuận và Tống Ngọc Trạch - 3 cái tên định sẵn là sẽ được đặt chung trong 1 guồng quay của số phận.

Mình xin được giải thích thành ngữ như sau:

"Châu viên ngọc nhuận" là  thành ngữ hoặc cụm từ thường được dùng để miêu tả sự hoàn hảo, tinh tế, và đẹp đẽ.

- "Châu viên" (珠圆): "châu" nghĩa là ngọc trai, "viên" nghĩa là tròn, "châu viên" biểu thị hòn ngọc tròn trịa, hoàn hảo, không một khuyết điểm nào. Tên của Thẩm Châu Viên lấy đúng 2 chữ này.

Tên của Chu Nhan có chữ Chu/ Châu 朱 khác chữ, đồng âm với 珠 của Thẩm Châu Viên. Có thể mọi người vẫn nhớ tên của cô ta lẽ ra là Chu Viên, nhưng sợ người khác nghe tên nghĩ cô ta là con nhỏ tròn ú nên đổi thành Chu Nhan 朱颜( Nhan trong dung nhan, nhan sắc 容颜)
Con bé Viên Viên nhà ta thì lại gợi cho người ta nhớ đến chiếc bánh vòng Donut ngọt ngào tròn trịa.

  - "Ngọc nhuận" (玉润): "Ngọc" là đá quý, "nhuận" nghĩa là sáng bóng, mịn màng. "Ngọc nhuận" miêu tả viên ngọc sáng bóng, trơn láng, đẹp đẽ.
Tống Ngọc Trạch 宋玉泽 :
- 玉泽  ánh sáng của ngọc, tượng trưng cho vẻ đẹp hoàn hảo và không tì vết của một viên ngọc quý. Miêu tả một người có phẩm chất cao quý, thanh nhã, hoặc có thể ám chỉ sự hoàn hảo, sự rực rỡ trong tính cách, ngoại hình hoặc một phẩm chất cao thượng nào đó.

Khi kết hợp lại, "Châu viên ngọc nhuận" (珠圆玉润)dùng để ca ngợi điều gì đó (thường là con người, tính cách, hoặc tác phẩm nghệ thuật) đạt đến sự hoàn hảo, không tì vết, đẹp đẽ mĩ miều cả về hình thức lẫn nội dung. Nó gợi lên hình ảnh một viên ngọc hoàn hảo, sáng bóng, biểu tượng cho sự tinh khiết và quý giá.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro