toi muon

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gió xuân hiu hắt lặng bên thềm,

Nhẹ nhàng hôn má người em nhỏ.

Lệ nhòe đôi mắt vì sao thế?

Khóc hận đau thương một kiếp đời.

Tôi muốn kêu lên,hỡi ông trời!

Bày chi thân phận lắm khổ đau,

Vì sao Người nỡ trao như thế?

Cộng hưởng đau buồn giáng tim tôi.

Tôi muốn quên đi mọi ưu phiền,

Buông xuôi tất cả thả dòng trôi.

Hóa thân kiếp bụi đời phiêu lãng,

Bay bổng muôn trùng lắm thảnh thơi.

Tôi muốn ra đi khỏi dương trần,

Trở về nấm mộ kiếp phiêu linh.

Nặng gánh hai vai đời tan biến,

Bụi hồng một kiếp chuyển lai sinh.

Tôi muốn quên đi một con người,

Mà sao nhớ mãi chẳng khôn nguôi.

Nhắm mắt vùi sâu hồn bóng tối.

Kỷ niệm trở về xé tim đau.

Tôi muốn lạc quan sống tiếp đời,

Sống vì người mẹ lắm gian truân.

Mà sao không thể đời ơi hỡi !

Đau thương lệ đỏ cứ tuôn rơi.

Tôi phãi làm sao hỡi ông trời !

Chết thì không được , sống không yên.

Đành thôi cứ bước cùng khóc hận,

Nhắm mắt trôi qua một kiếp người.

Tôi muốn, giờ đây tôi muốn gì 1?

Dòng đời lạc lõng chẳng nơi neo,

Một lần thanh thản cho tôi sống.

Khỏi phải nhớ thương đến một người.

Đời ơi, xin hãy dìu tôi nhé !

Ước muốn nhỏ nhoi...một kiếp người.

hạt bụi vô thường dân gian chốn,

Nhẹ nhỏm tâm hồn chốn hư không...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tho