Chương 69

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Làm xong ba món ăn, Bạch Lộc liền đem đồ ăn tới phòng khách.

Cô nhìn màn hình, nói: "Mọi người tới xem mình live hay xem bọn họ live vậy, vì sao mà cứ bảo bọn họ xuất hiện chứ...... Bọn họ không muốn đâu, ừm...... Da mặt mỏng mà...... Mình cũng không dám làm phiền...... Ha ha chủ yếu là không nên làm gì thôi."

Hôm nay Thái Từ Khôn tới chính là bởi vì đi công tác mấy ngày nên nhớ cô, cho nên lúc này cũng chưa đi, chỉ đứng ở chỗ máy không quay tới mà nhìn Bạch Lộc. Hiện tại nghe thấy cô nói như vậy, cười nói một câu: "Không nên làm gì? Không dám làm phiền? Từ khi nào em lại khách sáo như vậy chứ?"

Bạch Lộc quay đầu nhìn anh một cái: "Em không khách sáo mà mời anh vào live thì anh sẽ vào sao."

Bạch Lộc chỉ nói giỡn nói thôi, trong lòng cô cảm thấy Thái Từ Khôn không có khả năng thật sự đồng ý chuyện phát sóng trực tiếp này. Nhưng không nghĩ tới cô vừa mới dứt lời, liền thấy người nọ đang đứng một bên đứng lập tức ngồi xuống bên cạnh cô, còn đặc biệt tự nhiên mà lấy chiếc đũa trong tay cô, gắp miếng tôm bóc vỏ ăn.

"Ừm, không tồi."

Bạch Lộc: "...... Em nói giỡn thôi."

Thái Từ Khôn nhìn màn hình thấy fans đang vui mừng: "Bọn họ nói không nói giỡn."

"Thì, thì bọn họ liền nói vậy mà thôi, anh không cần thật sự tới đây."

Thái Từ Khôn rũ mắt ăn đồ ăn: "Không có việc gì, anh ăn phần anh, em nói thì cứ nói."

"À......"

Sau đó Thái Từ Khôn không nói gì, chỉ nghiêm túc mà ăn đồ ăn Bạch Lộc nấu. Sau đó trên màn hình vẫn hiện ra quá nhiều người nói "Vì sao Bạch Nguyên Quan không tới ăn chung", anh mới sâu kín nói câu: "Chắc là anh cô ấy cảm thấy mình không quá ăn ảnh."

Bạch Nguyên Quan đang tới đây lấy nước uống, nghe thế liền xoay người lại: "Cậu nói cái gì?"

Thái Từ Khôn nói: "Không có gì."

Bạch Nguyên Quan đi đến phía sau hai người, khom lưng để sát mắt nhìn vào điện thoại, chờ nhìn thấy các cư dân mạng "Tri kỷ" mà giải đáp xong, anh khó chịu nói với Thái Từ Khôn: "Tôi không ăn ảnh? Cậu đùa cái gì vậy, tôi ăn ảnh nhiều hơn cậu được không."

Thái Từ Khôn: "Phải không, không thấy."

"Mắt cậu không tốt lắm đúng không?" Bạch Nguyên Quan đứng ở giữa hai người, "Xem xem, không phải đẹp hơn cậu sao."

Thái Từ Khôn yên lặng buông đũa xuống, "Cô ấy đang phát sóng trực tiếp, cậu đừng quấy rối ở đây."

Bạch Nguyên Quan: "Vậy cậu đang làm gì."

"Tôi giúp cô ấy làm việc."

"Cậu giống một con khổng tước đang xoè đuôi ở đây đấy Thái Từ Khôn."

"Vậy thì cũng phải ăn ảnh mới lên hình được." Thái Từ Khôn nói, "Cậu không có, cậu vẫn nên đi đi thôi."

"......?"

Bạch Nguyên Quan không muốn cùng anh tới tới lui lui, dứt khoát chụp đầu Bạch Lộc nói: "Em nói đi, anh và cậu ta ai ăn ảnh hơn."

Bạch Lộc: "A?"

Sao lại vứt vấn đề nhàm chán này sang cho cô chứ!

Thái Từ Khôn cười: "Cậu hỏi vậy khác gì tự rước lấy nhục không? Từ nhỏ đến lớn, ở chỗ Tiểu Ngũ cậu đã thắng tôi bao giờ đâu."

Bạch Nguyên Quan hơi nghẹn, nghĩ tới...... Thật đúng là chưa từng thắng! Em gái này của anh đã thiên vị từ nhỏ rồi!

Nhưng mà ở trước màn hình anh không tin tưởng thì cũng không thể quá lúng túng, vì thế Bạch Nguyên Quan kiên trì nói: "Bạch Lộc, em nói xem đi."

Nghe có mùi bốc lửa mười phần.

Bạch Lộc sẽ không ngây ngốc mà nói tiếp vấn đề này trên phát sóng trực tiếp, vì thế dứt khoát làm bộ không nghe thấy, cầm điện thoại liền đứng lên: "Em sắp kết thúc live rồi, em đi tạm biệt với fans đây, các anh đừng tới quấy rầy."

Thời gian sóng trực tiếp đã quyết định trước là một tiếng, bây giờ còn năm phút nữa liền kết thúc.

Bạch Lộc cầm điện thoại chạy nhanh ra vườn bên ngoài, đợi khi tìm được vị trí ngồi xuống xong, cô mới nói với điện thoại: "Vừa rồi mọi người quên mấy cái đó đi ha...... Còn có ba bốn phút nữa, chúng ta tùy tiện tâm sự vậy."

Lúc này các fan đều điên rồi:

Ha ha ha ca ca quá đáng yêu!

Không ai cảm thấy ca ca thật thảm sao, từ nhỏ đến lớn cũng chưa thắng bao giờ??

Ca ca rất tuấn tú nha, em thuyền ca ca!

Tôi có thể xem hai bọn họ battle một năm

【 Thái tổng đẹp nhất! Không tiếp thu phản bác!

Ô ô ô ô Thái tổng đẹp quá, tôi muốn gả cho anh ấy

......

Bạch Lộc nhìn mọi người bình luận, chờ nhìn thấy câu "Muốn gả" kia, dừng một chút, chậm rãi nói: "Thái Từ Khôn không thể gả nha, anh ấy đã bị mình cọc trước rồi. Cái đó...... Anh mình có thể gả, mọi người đều gả cho anh ấy đi, anh ấy vẫn đang độc thân."

Thật ra Bạch Lộc có thể đoán trước rằng lần live này sẽ lên hot search, rốt cuộc thì Thái Từ Khôn và Bạch Nguyên Quan rất náo nhiệt. Nhưng mà không nghĩ tới chính là, trong đó lại có một hot search: #Bạch Lộc tìm bạn trăm năm cho anh trai#

Sau khi hot search này lên, bạn bè họ hàng đều gọi điện thoại cho Bạch Nguyên Quan, hỏi anh có phải "muốn gả" hay không, khiến mặt Bạch Nguyên Quan tức giận tới nỗi tái mét mặt.

Cũng may, việc này xảy ra đã là chiều ngày hôm sau, Bạch Lộc đã xuất phát vào đoàn làm phim, tránh được "Ám sát".

Đây là lần vào đoàn làm phim sau một thời gian dài nghỉ ngơi của Bạch Lộc, quay một bộ phim hiện đại, địa điểm quay ở Thượng Hải.

Sau khi cô vào đoàn và ở tại khách sạn mà đoàn làm phim đã sắp xếp, trùng hợp chính là, gần đây Tiêu Nhiên cũng đóng phim gần đó, cũng ở khách sạn này.

Tuy rằng Bạch Lộc đã công khai, nhưng CP của cô và Tiêu Nhiên vẫn thật sự mạnh, có rất nhiều fan CP trước đó vẫn thích hai người. Hai người gặp nhau ở đại sảnh của khách sạn rồi chào hỏi, bị người ta chụp ảnh lại đăng lên Weibo, tức khắc khiến cho nhóm fan CP xao động.

Nhưng mà việc nhỏ này thì đoàn đội của Bạch Lộc và Tiêu Nhiên cũng không để ở trong mắt, hiện tại hai người đang hot, tin nhỏ bay đầy trời chẳng có gì lạ.

Hôm nay, Bạch Lộc diễn xong ngồi lên xe bảo mẫu.

"Ngày mai bắt đầu quay lúc chiều, lúc kết thúc chắc khoảng hơn mười giờ tối." Lưu Vân nói, "Em có càng nhiều thời gian hơn rồi nhé."

Bạch Lộc nghi hoặc nói: "Cái gì mà càng nhiều thời gian ạ?"

Cái này cùng việc buổi sáng bắt đầu quay buổi tối kết thúc công việc cũng không có gì khác nhau lắm.

Lưu Vân nói: "À...... Quên nói cho em, vừa rồi lúc em đóng phim Thái tổng có gọi điện thoại tới, chị nghe máy."

Bạch Lộc ngẩn người: "Anh ấy nói cái gì?"

"Hai ngày này anh ấy đi công tác ở Thượng Hải, muốn gặp em, bảo chị là đợi em diễn xong thì đưa em qua chỗ anh ấy luôn. Cho nên chị nói ngày mai em có càng nhiều thời gian, không cần phải chạy qua từ sáng sớm nữa."

Bạch Lộc hơi ngoài ý muốn, mắt nhìn ngoài cửa sổ, lúc này mới phát hiện đây không phải đường về khách sạn.

"Sao anh ấy không nói sớm với em một chút."

Lưu Vân nhướng mày: "Đại khái là muốn làm em bất ngờ."

Mặt Bạch Lộc nhiễm tia ý cười: "À...... Vậy đi nhanh lên đi ạ."

"Xời, đầy mùi vị yêu đương này."

Thái Từ Khôn ở bên Thượng Hải cũng có nhà, đây là lần đầu tiên Bạch Lộc tới.

Nhưng mà lúc tới nhà Thái Từ Khôn anh còn đang đi làm chưa về, vì thế cô tự gọi cơm hộp cho mình, vừa ăn vừa xem gameshow. Ăn xong thu dọn một chút, lại vào phòng ngủ tắm rửa một cái.

Quần áo để trong tủ quần áo ở nhà này rất ít, hiển nhiên, Thái Từ Khôn rất ít khi ở đây. Bạch Lộc tùy tiện lấy một cái áo thun trắng làm áo ngủ, mặc vào xong, liền ở trong phòng khách chờ anh về.

Đại khái qua một tiếng, bên ngoài vang lên tiếng mở khóa.

Bạch Lộc nghe thấy tiếng lập tức chạy từ trên sofa xuống, chạy đến một bên mà trốn.

Nhưng mà một hồi sau, Thái Từ Khôn đã đi vào, anh vừa họp xong, mặc tây trang, thuần đen, cà vạt chỉnh chỉnh tề tề.

"Tiểu Ngũ?"

Anh vào xong không thấy cô ở phòng khách, liền muốn đi vào phòng. Bạch Lộc âm thầm cười, lúc anh đang đi thì cô chạy như bay từ chỗ ngoặt ra, lập tức nhảy lên lưng anh để anh cõng.

"Anh đã về rồi!"

Lúc cô chạy Thái Từ Khôn đã nghe thấy tiếng, chỉ là còn chưa kịp quay đầu lại, người đã nhảy lên lưng anh. Anh bị cô nhảy lên nên tiến về phía trước một bước, nhưng rất nhanh liền vững vàng đỡ được cô.

"Nghịch quá, không sợ ngã hả."

Bạch Lộc ôm cổ anh, "Nào có, anh không đỡ được em sao."

Thái Từ Khôn quay đầu nhìn cô: "Chờ anh bao lâu rồi?"

"Đã lâu, em tắm rửa xong rồi."

Thái Từ Khôn nhìn chân cô thoáng thoáng, lúc này mới phát hiện trên người cô mặc một cái áo thun trắng rộng rãi: "Quần áo của anh sao?"

"Ừm, em lấy bừa trong tủ của anh."

Thái Từ Khôn cong cong môi, liền đứng ở chỗ cũ, đem cô từ đằng sau dịch ra đằng trước. Bạch Lộc rất phối hợp, hai đùi chặt chẽ quấn lấy anh.

Thái Từ Khôn kéo cô, hắng giọng nói: "Không đi xuống sao?"

Bạch Lộc cười hì hì lắc đầu: "Anh ôm em một hồi đi, lâu lắm rồi không ôm."

"Ừm...... Cũng đúng." Thái Từ Khôn nhìn cô, đẩy đẩy cô lên trên, trực tiếp cắn đôi môi trước mắt.

Tình yêu cuồng nhiệt tiểu biệt thắng tân hôn, lúc này Bạch Lộc thấy anh căn bản không nhịn được vui sướng và nhớ nhung, ôm cổ anh, không khách khí mà đáp lại.

Vì thế hai người liền đứng ở giữa phòng khách, hơi thở giao nhau triền miên, một mảnh kiều diễm.

Một hồi lâu sau, Bạch Lộc mới thở hổn hển nói: "Được rồi, để em xuống đi......"

Thái Từ Khôn ừ một tiếng, lại không buông cô, mà ôm cô đi đến sô pha, sau khi ngồi xuống xong, trực tiếp đem cô ôm ở trên đùi.

"Ăn cơm chưa?" Thái Từ Khôn hỏi.

Bạch Lộc tùy tay nghịch cà vạt anh: "Vừa rồi em thấy trong bếp không có gì, em liền kêu cơm hộp ăn."

"Ừm, nơi này không thường ở, đúng thật là không có gì ăn."

"Vậy anh ăn chưa?"

"Còn chưa có."

Bạch Lộc nói: "Vậy để em gọi cơm hộp cho anh ăn."

"Không cần."

"Anh không đói bụng sao?"

Ánh mắt Thái Từ Khôn đầy thâm ý mà nhìn cô.

Bạch Lộc: "Làm sao vậy?"

"Là có chút đói." Thái Từ Khôn chống cái trán của cô, chậm rãi nói, "Nhưng muốn ăn em trước, được chưa?"

Bạch Lộc sửng sốt một chút, chậm rãi nói: "Cũng, cũng không phải không được......"

Trên người cô mặc một chiếc áo trắng, tuy rằng quần áo của anh cô mặc vào cũng dài như váy, nhưng rốt cuộc không có dài hơn, cô ngồi như vậy, vạt áo đều cuốn lên.

Sau đó Thái Từ Khôn hôn cô, đem cái áo duy nhất kia cởi ra.

Đèn phòng khách rất sáng, toàn thân anh trên dưới không có một chỗ hỗn độn, nhưng trên người cô cũng chỉ còn còn sót lại quần áo màu đen.

Bởi vì liên quan tới nghề nghiệp, cô duy trì dáng người tương đối hà khắc, eo bụng thon nhỏ, chân cùng bụng săn chắc, lúc này ngồi như vậy, ngây thơ cùng yêu hoặc đan xen, làm người nhìn tim đập nhanh.

Thái Từ Khôn thở hổn hển, đôi mắt có chút đỏ.

Tay anh theo phần lưng cô, dần dần đi vào hoàn toàn từ phía sau......

Không có gì ghê người so với một người làm như vậy mà áo mũ chỉnh tề, tim Bạch Lộc đập không ngừng, cả người đều mềm nhũn. Sau đó anh cũng có chút vội vàng, thậm chí quần áo của mình cũng chưa cởi ra, liền trực tiếp đi vào.

Bạch Lộc bị đau đến nỗi nức nở, ghé vào đầu vai anh thừa nhận.

"Làm ở phòng." Anh nói ở bên tai cô.

"Ừm......"

"Chúng ta qua đó đi?"

Bạch Lộc nhấp môi, nhỏ giọng mà lên tiếng. Vì thế Thái Từ Khôn khắc chế, trực tiếp đem cô ôm lên, đi tới phòng......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro