Chương 1: Tôi nhớ lại kiếp trước

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Do quá phấn khích, tôi đã chơi game cho đến khi bình minh lên. Và tất nhiên rằng, tôi hầu như không ngủ một chút nào. Tôi thay đồng phục, tạt một ít nước vào mặt và nhanh chóng đi về phía cửa trước mà không hề chải mái tóc bù xù của mình.

Tôi luôn giả vờ nghe mẹ tôi cằn nhằn rằng: " Là một nữ sinh trung học đáng lẽ ra phải cảm thấy xấu hổ với bộ dạng này chứ."

Sau khi rời khỏi lối vào, tôi nhảy lên chiếc xe đạp yêu quý của mình từ lúc học trường cấp hai và đạp hết sức. Sau khi ra đến khúc đường từ nhà tôi, tôi tiếp tục đổ dốc và càng đạp mạnh hơn nữa để tăng tốc. Xoay bàn đạp mạnh hơn, đạp mạnh hơn nữa. Tiếp tục, tiếp tục đạp mạnh hơn thế nữa. Quay, quay, quay,... Quay nhiều đến nỗi tôi không thể dừng lại được nữa. Chiếc xe đạp tiếp tục chạy lao theo cách này đến một đường phố đông đúc. Trong ý thức mờ nhạt của tôi, tôi nghe thấy tiếng nói cứ lặp đi lặp lại vô tận của gia đình tôi: "Con bé ngốc này!"

******

Những ký ức từ kiếp trước của tôi... tôi đã có thể nhớ ra chúng do một cú va đập mạnh vào đầu tôi. Katarina Claes, 8 tuổi. Là con gái duy nhất của Công tước Claes, tôi đã được chăm sóc và nuông chiều một cách thái quá như một bông hoa được nâng niu trong chiếc lồng kín. Kết quả là, khi lớn lên, tôi đã trở thành một công chúa ích kỷ và hào hoa.

Hôm nay, tôi được cha tôi hộ tống đến cung điện hoàng gia. Ngoài ra, vị tam hoàng tử cùng tuổi với tôi sẽ hướng dẫn tôi đi dạo quanh khu vườn trong cung điện hoàng gia này.

Lần đầu gặp hoàng tử, mái tóc vàng và đôi mắt xanh của ngài ấy đẹp đến nỗi tựa như khuôn mặt của một thiên thần. Ngài ấy rất bình tĩnh và trầm lặng đến mức không ai sẽ không nghĩ ngài ấy chỉ là một đứa trẻ tám tuổi thôi đâu. Tôi đã yêu vị hoàng tử ấy ngay từ cái nhìn đầu tiên, và tự một mình tôi đã cố chấp để gần gũi với hoàng tử. Và rồi, vì tôi là một đứa trẻ ích kỷ, tôi đã không quan tâm đến việc làm phiền người khác. Sau đó, khi tôi đã theo sát hoàng tử rất gần, cuối cùng tôi đã đến quá gần và ngã phải lòng ngài ấy. Việc tôi ngã không phải là một vấn đề lớn, nhưng... vị trí tôi ngã rất tệ. Có một khu vườn trang trí bằng đá ngay trước chúng tôi, và rồi, tôi đã đập mạnh vào đó. Tôi đập đầu vào trán mình và dường như nó đang phun ra một lượng máu khá lớn. Tất cả những người hầu của hoàng tử đi cùng ngài ấy đều trở nên hoảng loạn.

Tuy nhiên, đối với tôi, việc máu tôi chảy không có vấn đề gì lớn. Nhưng dù sao, cú sốc đã khiến ký ức kiếp trước của tôi quay trở lại. Tôi trước đây là một học sinh trung học mười bảy tuổi. Điều này có nghĩa là trong ký ức và tâm trí của đứa trẻ tám tuổi hiện tại, mười bảy năm ký ức tràn vào. Nói thật, tôi nghĩ đầu mình sẽ bị chập. Bị choáng váng trước sự việc, tôi đã được đưa đến khu vực y tế để điều trị, và sau đó bị đưa về dinh thự ngay sau đó.

Tiếp đó, tôi liên tục gặp ác mộng trong năm ngày tiếp theo.

*********

Năm ngày sau, bằng cách nào đó cả cơn sốt và ký ức của tôi đều bắt đầu lắng xuống, và cuối cùng tôi cũng có thể ra khỏi giường. Và bằng cách nào đó với một người như tôi, Hoàng tử đã đến để hỏi thăm về sức khỏe của tôi. Dường như, hoàng tử quan tâm đến tôi khi tôi hầu như không thể đứng dậy khỏi giường nên ngài đã ghé thăm phòng ngủ của tôi.

" Xin chào, bây giờ nàng cảm thấy thế nào rồi, tiểu thư Claes?"

Tam hoàng tử Jared đã cho tôi vinh dự được ngắm nhìn khuôn mặt và lắng nghe giọng nói thiên thần của ngài ấy, tôi đã như lạc vào chín tầng mây. Ahhh, thật là dễ thương và đáng yêu làm sao.

Trước khi ký ức của kiếp trước quay trở lại, Katarina dường như đã yêu Hoàng tử Jared, nhưng bây giờ, cô ấy đã lấy lại được mười bảy năm ký ức nên sẽ không bao giờ có ý nghĩ sẽ có tình yêu với một cậu bé tám tuổi. Tuy nhiên, Hoàng tử Jared đã chữa lành cho tôi chỉ bằng ánh nhìn và vẻ ngoài đáng yêu như một thiên thần. Onee-san dường như đã vô tình khiến em trai như thế lo lắng, thật tội lỗi quá đi. Chìm trong suy nghĩ cố gắng bác bỏ những đánh giá vớ vẩn, Hoàng tử Jared quay về phía tôi với khuôn mặt mịt mờ.

" Thực sự xin lỗi, ta thực sự rất xin lỗi. Ta không thể ngờ được ta lại làm tổn thương khuôn mặt của nàng."

Có vẻ như Hoàng tử Jared đang cúi đầu vì một lý do nào đó...

Nhưng từ lúc ban đầu, chính vì sự tự ý của tôi, tôi đã theo sát ngài ấy để rồi đã bị ngã, và hơn thế nữa, tôi đã để máu nhuốm bẩn khu vườn cung điện hoàng gia tuyệt vời đó... tôi đã thực sự cảm thấy muốn nói rằng " Không, không, tôi nên nói xin lỗi." Và thế là tôi trả lời vội vàng.

" Xin ngài, hãy ngẩng cao đầu lên đi ạ, Hoàng tử Jared. Sự cố lần này, nó hoàn toàn là lỗi của tôi. Thay vào đó, bởi vì chuyện lần này mà lại tạo nên sự bất tiện cho mọi người trong lâu đài, tôi mới phải quay lại xin lỗi họ."

Và khi tôi cúi đầu xuống một cách như thế, hoàng tử đã để lộ ra khuôn mặt cực kỳ ngạc nhiên.

Nghĩ về lý do tại sao lại như vậy, tôi nhớ rằng mình vẫn luôn được coi là một công chúa ích kỷ ngay cả khi gặp hoàng tử. Nhân tiện, những đặc điểm đáng ngạc nhiên này của tôi sau năm ngày này đã khiến tất cả những người hầu trong nhà của tôi đều trở nên ngạc nhiên hơn bao giờ hết. Cô công chúa được nuôi dưỡng như một đóa bông hoa kiêu sa trong chiếc lồng kín là một cô công chúa kiêu ngạo ngay cả khi ở nhà, và cả bên ngoài.

Nhưng, sau khi lấy lại ký ức mười bảy năm như một thường dân, tôi đã không thể hành động hách dịch và kiêu ngạo như trước đây được nữa. Bây giờ, biệt thự rất ồn ào với những tin đồn rằng tính cách của tôi đã thay đổi chóng vánh khi bị đập mạnh vào đầu và bị nằm liệt giường với sốt cao.

Ngay cả hoàng tử, người chỉ mới gặp tôi một lần trước đây, có lẽ đã rất ngạc nhiên khi thấy sự thay đổi như vậy từ tôi của lúc trước.

Tuy nhiên, hoàng tử tám tuổi thực sự đã ra dáng một người được dạy dỗ tốt khi đã ngay lập tức bình tĩnh lại sau cú sốc của mình.

" Không, nếu ta quan sát xung quanh cẩn thận hơn một chút thì ta sẽ không va chạm với nàng, ta đã không nghĩ rằng nó có thể để lại sẹo trên trán nàng như vậy, ta thực sự xin lỗi."

Cậu hoàng tử nhỏ một lần nữa cúi đầu thật sâu. Ngài ấy thực sự là một hoàng tử tốt. Ngài ấy có sự khác biệt lớn đối với công chúa ích kỷ của gia đình Công tước Claes.

Mà chắc chắn rằng, tôi đã bị cắt khá sâu trong vụ tai nạn này nhưng nó đã được khâu lại rất đẹp rồi. Một vết sẹo ngang khoảng một centimet sẽ vẫn còn trên trán tôi. Nhưng tôi cảm thấy, nó chỉ ở mức độ một vết sẹo một centimet. Mặc dù không phải là một người thích khoe khoang, tôi đã khá ồn ào nếu là trong kiếp trước. Ở trường tiểu học, tôi đã đuổi theo hai anh trai của mình quanh núi. Vì vậy, tôi liên tục tự làm mình bị thương và thường phải khâu vết thương. Lúc đầu, mẹ tôi cứ la lên, " Con là con gái đó!" Mặc dù cuối cùng, bà ấy dường như đã từ bỏ việc nói điều đó với tôi.

Như vậy, một vết thương ở cấp độ này không có gì phải lo lắng đối vơi tôi cả.

" Không, không. Xin đừng lo lắng về một vết xước nhỏ như vậy, Hoàng tử Jared. Dù sao, vết sẹo sẽ không có vấn đề gì cả vì tóc mái của tôi sẽ che giấu nó bằng mọi cách."

Sau đó, tôi cười thật tươi với Hoàng tử Jared.

Có lẽ, vì một số lý do, hoàng tử đóng băng với khuôn mặt thậm chí còn ngạc nhiên hơn. Không chỉ Hoàng tử Jared, mà cả những người hầu đi cùng ngài ấy vào phòng ngủ cũng đóng băng vì ngạc nhiên.

Bằng cách nào đó có một bầu không khí kỳ lạ trong phòng của tôi.

Trong bầu không khí như vậy, người đầu tiên mở miệng là Hoàng tử Jared.

Thật là tuyệt vời dù chỉ mới được tám tuổi. Bản thân tôi đã tám tuổi mà cộng thêm mười bảy tuổi thực sự cần phải noi theo gương của ngài ấy và hành động đúng tuổi của mình hơn.

" Được rồi, ngay cả khi nàng không quan tâm đến vết sẹo, thì trong xã hội, nó cũng không đồng nghĩa với suy nghĩ của nàng đâu. Nó có thể ảnh hưởng đến những cuộc hôn nhân trong tương lai của nàng đấy."

" Ồ…"

Tôi bất giác thốt lên trong khi chưa nghĩ được câu trả lời của tôi nào.

Thật vậy, một khi có cái gì đó như vết sẹo một centimet trên trán cũng sẽ không ảnh hưởng đến bất kỳ cuộc hôn nhân nào ở thế giới trước. Tuy nhiên, xã hội giống như châu Âu thời trung cổ ở thế giới này khá lạc hậu. Trong một thế giới nơi hôn nhân chính trị là phổ biến, thậm chí một điều nhỏ nhặt cũng có thể trở nên bất lợi.

Xã hội cao quý thực sự phiền phức. Nói một cách trung thực, nó khá u sầu, ngay cả khi tôi không phải ra mắt xã hội trong một vài năm. Khi tôi chỉ là Katarina, tôi nghĩ rằng việc tham gia vào xã hội trưởng thành là một vấn đề được coi là điều hiển nhiên. Nhưng khi tôi nhớ lại được kiếp trước, bây giờ nó có vẻ khá phiền phức và rắc rối. Từ đầu, tôi đã lang thang trên những ngọn đồi như một con khỉ khi còn là một học sinh tiểu học, và sâu đó lại biến thành một cô gái otaku khi còn là một học sinh cấp hai và hầu như ẩn náu trong phòng của mình, không ai có thể giao tiếp với tôi cả...

Ahh, tôi muốn quay lại kiếp trước. Tôi muốn ăn khoai tây chiên. Bộ manga mà tôi vẫn muốn đọc. Tôi muốn xem anime. Tôi muốn chơi game!

" rina-sama, Katarina-sama."

" À, vâng?"

Tôi đã rất lạc lối khi nghĩ về kiếp trước đến nỗi tôi đã hoàn toàn quên mất hoàng tử. Có vẻ như ngài ấy đã cố gắng nói chuyện với tôi, nhưng tôi đã không nghe thấy gì. Hoàng tử, tôi thực sự xin lỗi.

" Vì vậy, nàng có chắc chắn sẽ như vậy không?"

Tôi không hiểu.

" Vâng, tôi hiểu."

Hoàng tử đáng yêu Jared đang nhìn tôi với vẻ mặt nghiêm túc như vậy. Vì tôi hoàn toàn không nghe thấy anh ấy, tôi mỉm cười đáp lại.

" Vậy sau đó, ta sẽ đến ngỏ lời với nàng một lần nữa khi tình trạng thể chất của nàng đã hồi phục."

Hoàng tử nói như vậy trong khi mỉm cười và cúi đầu chào, và Hoàng tử đáng yêu và tuyệt vời Jared sau đó rời khỏi phòng ngủ.

Thành thật tôi không nghe thấy gì về những gì ngài ấy nói, và trong khi tôi đang nghĩ về lý do tại sao anh ta nói anh ta sẽ trở lại để tỏ lòng kính trọng thì. À, tôi sẽ hỏi những người hầu của tôi cũng ở trong phòng sau, vì lúc đó tôi sẽ chỉ cần nhìn thấy hoàng tử với một nụ cười của riêng tôi.

Và như vậy, chuyến thăm của hoàng tử đột nhiên kết thúc. Hiện tại, vì đã rất mệt mỏi khi một bệnh nhân như tôi đang trong quá trình hồi phục có khách đến thăm nên làm ơn, hãy để tôi ngủ thêm một chút. Chúc ngủ--

" Ojou-sama! Xin chúc mừng!!!"

Một trong những người giúp việc của tôi, Anne, đã làm tôi bất giác thức giấc khi tôi chuẩn bị đi ngủ. Tôi thực sự muốn ngủ... Anne, người cũng ở trong phòng trong chuyến viếng thăm của Hoàng tử Jared, đã rất phấn khích vì một lý do kỳ lạ. Mặt cô ấy đỏ thật đấy. Tôi tự hỏi nó có thể là gì, có thể là sự quyến rũ của hoàng tử quá lớn? Không nhận ra ánh mắt khó chịu của tôi, Anne tiếp tục hào hứng.

" Mặc dù Hoàng tử Jared chỉ là tam hoàng tử, nhưng ngài ấy cực kỳ tài năng. Khi vị vua hiện tại của đất nước chúng ta quyết định người kế vị, thì rất có thể đó là Hoàng tử Jared. Trở thành hôn thê của Hoàng tử Jared, không có gì lạ khi nói ojou-sama có thể trở thành nữ hoàng tương lai. Chúc mừng lễ đính hôn của người!"

Hơ, cái gì, ờ, cái gì ?? Tôi cảm thấy như tôi vừa nghe một số từ lạ. Ai và ai đã đính hôn?

" Uhh...Anne Anne, chị vừa nói gì vậy? Chị có thể nói lại lần nữa được chứ?"

" Vâng! Trở thành hôn thê của Hoàng tử Jared, không có gì lạ khi nói ojou-sama có thể trở thành nữ hoàng tương lai. Chúc mừng lễ đính hôn của người, ojou-sama!"

" Chị vừa nói ai và ai đính hôn?"

" Dù người đang nói về điều gì, ojou-sama! Tất nhiên đó là lễ đính hôn của Hoàng tử Jared và Katarina ojou-sama !!"

"CÁI GÌ ~~~~~ !! ??"

Tiếng hét của tôi vang vọng khắp cả biệt thự. Vì bị chấn thương đầu và sốt, một lần nữa ojou-sama lại... một tin đồn nữa lại lan đi một cách thầm lặng được một lúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hian555