I.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong thị trấn bẩn thỉu thối nát những đồng tiền vàng bén cạnh, có con quạ lủi thủi và nhớm nháp. Froideur, hắn sống trong cái cung điện lụp xụp làm từ bìa cát tông mà tên điên kia luôn ca ngợi rằng đấy là ngôi nhà mơ ước. Thứ rách nát nọ toạ lạc tại vệ đường của một con hẽm giữa lòng thành đô Samdlé chốn Đ.

Người đời vẫn thường thốt ra những câu từ sặc sụa mùi thuốc lá rằng "Sao thằng nhãi đó lại ở đây? sao thằng nhãi đó luôn giàu sang phú quý đến vậy? Sao thằng nhãi đó chả bao giờ cười hay khóc, sao thằng nhãi đó...". Tuyệt nhiên, tất thảy mấy lời vừa rồi đặc quánh thứ vết nhơ của bọn thượng lưu hay khinh bỉ mọi thứ mà chúng nó thấy. Cũng rất nhiều lần tiếng nước bọt gớm ghiếc phỉ báng ra ngoài dành cho Froideur trong bộ Com lê màu đen, cà la vát chuẩn chỉnh với cái gậy nhám bạc ở phía đầu dùng để chống tay đơn giản là vì chúng nghi hoặc hắn là kẻ giả danh. Lần đầu tiên tiếng xì xào bới đám lá khô giẵm lên từ bàn chân trần trong sáng vang vọng bởi hắn, có lẽ là từ rất lâu, theo tháng năm, bắt đầu bới cái ngày quạ đen lao như thứ hồn ma khỏi xưởng đóng quan tài. Nơi cha hắn nằm ngủ. Mê say lạ thường.

Và từ sau cái chiều tà hôm ấy, chẳng có gì là chắc chắn nữa, hắn không hiểu những điều mà mọi người không hiểu, còn cái điều lạ lùng ở đây chính là Froideur lại còn không cả hiểu gì về tên điên kia hay có khi chẳng biết nó tồn tại. Nhưng mà gã thông suốt về mọi ngóc ngách trong tâm hồn của Froideur, tất thảy mọi điều. TẤT THẢY TỪNG CHI TIẾT.

Hắn muốn được hiểu và cảm tưởng bây giờ đã không còn là hắn. Froideur đi tìm. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro