ttcla: làm việc cùng nhau?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

rèm mi khẽ động đậy, sanghyeok mở mắt sau giấc ngủ dài, tưởng chừng như một cơn mơ. trong giấc mơ ấy, anh và hắn mãnh liệt triền miên, hắn làm cho anh không thể rời khỏi giường dù chỉ một giây, rải khắp người anh những vết hôn đỏ tím chói mắt. tỉnh dậy rồi, anh vẫn thấy nó vô cùng chân thực. tuy nhiên, anh chưa kịp phản ứng đã bị thực tại vả vào mặt.

"con mẹ nó có phải mơ chó đâu?"

hạ thân anh đau nhức đến không thể ngồi dậy được, phía sau dường như chẳng còn cảm giác. toàn thân anh được bao bọc trong mềm mại ấm áp của ga giường

cả những vết tích hoan ái của người kia

và thứ pheromone mang đầy hơi men đang nhẹ nhàng ôm ấp.

ừ, anh biết đó không phải là mơ. sanghyeok khẽ thở dài. giờ hối hận vì cái bản hợp đồng kia thì còn kịp không, anh đã đau đến mức toàn thân như bại liệt mất rồi, vậy mà hắn còn bỏ đi không một chút lưu luyến. dù hắn đã tắm rửa sạch sẽ cho anh, nhưng mà..

"biết vậy đéo kí..."

"lee sanghyeok, người ta đang ngồi đây mà anh nói vậy, có phải tuyệt tình quá không?"

một giọng nói trầm đục, mang theo ý cười vang lên. anh giật mình quay ngoắt sang thì thấy hắn, jeong jihoon đang ngồi bên bàn làm việc. một tay cầm bản thảo, một tay đặt bên bàn phím laptop. thậm chí hắn còn đeo kính, gọng kính tuột xuống bên sống mũi thon dài, thẳng tắp. từ lúc anh gặp jihoon và làm bạn tình đến giờ, hắn có bao giờ đeo đâu.

'cậu ta đẹp thật...'

anh lầm bầm, thầm cảm thán. tính từ khúc quen nhau, anh đã nói câu này bao lần rồi nhỉ? lee sanghyeok không phải hạng người sẽ nịnh hót người khác hay nói dối, vậy nên chuyện jeong jihoon đẹp là thật, thật trăm phần trăm.

jihoon thấy anh cứ ngẩn ra thì bật cười. hắn đặt bản thảo xuống bàn, đến bên cạnh giường.

"còn trách tôi? không phải tại cậu sao?"

hắn vừa nghiêng đầu nhìn anh, vừa đưa tay lên vuốt lọn tóc rối của người kia về một phía. anh đây, nhỏ bé, xinh đẹp, đang ngồi trước hắn.

"thôi mà, dù sao anh cũng hưởng thụ. không chào ngày mới tôi à?"

anh khó hiểu với hành động có phần thừa thãi của hắn. như mấy cặp yêu nhau sến sẩm ấy, anh chợt cảm thấy nổi da gà. anh hất tay hắn ra, không mặn không nhạt hỏi:

"tôi chỉ thắc mắc tại sao cậu lại ngồi một đống ở bàn làm việc như vậy thôi. muốn làm việc thì đến trụ sở, sao phải làm ở nhà, mà lại là nhà tôi?"

trên ánh mắt của hắn vẫn là nét cười vô cùng ranh mãnh. hắn làm bộ xua tay, bĩu môi đáp:

"ở đâu mà chả được. người ta đã có lòng ngồi làm ở đây cho anh ngắm, anh không cảm động hay sao? mất công tôi kêu trợ lí đem đồ đến..."

"cậu bớt xàm xí lại đi."

anh lườm hắn một cái rồi bỏ ra ngoài. jeong jihoon cũng không buồn chọc anh nữa, hắn quay trở về làm việc, tiếp tục gõ laptop.

'uổng công mình kêu son siwoo đưa đồ đến, ảnh chửi mình bờm cả đầu.'

ừ, chính xác là như vậy đấy. sáng sớm 6h nó hành xác anh trợ lí đang say ngủ với chồng yêu và đống gấu bông êm ái, bắt anh phải đem laptop, tài liệu đến biệt khu nhà lee sanghyeok. vừa đến cổng biệt khu, son siwoo còn bắt gặp thằng cha lee minhyung đang say lê lết nằm ngủ bệt ngoài đó, còn có bóng người nhỏ nhắn không rõ là ai đang chạy về phía mình làm siwoo tá hỏa phóng thẳng vào tòa nhà rồi mở thang máy. lên đến nơi, anh chửi rủa thằng em đủ điều, chỉ còn nước nhảy lên vả cho mấy cái, rồi lại vò đầu đi về, miệng vẫn không ngừng lẩm bẩm mắng jeong jihoon.

'thôi kệ, hút một điếu đã.'

ngừng dòng suy nghĩ, hắn đưa tay châm lửa, khói thuốc black devil lại chờn vờn bay trong không khí. mắt lơ đãng ngắm nhìn tia nắng bên ngoài cửa sổ, đã hè về rồi sao?

"cậu hút thuốc?"

jeong jihoon hờ hững quay đầu. ồ, bất ngờ thật. trước mặt hắn giờ không phải dáng vẻ cứng nhắc hay dâm tục hắn thường thấy ở anh, mà là một lee sanghyeok với áo thun trắng, quần nỉ đang đeo dép trong nhà. trông anh cứ như một cậu sinh viên toát lên cái vibe gọn gàng, sạch sẽ, trắng ngần, tựa hồ vô cùng trong trẻo.

"ừm, thói quen đó. còn anh, ly rượu kia, cũng là thói quen à?"

"ừ."

"ô, vậy là chúng ta giống nhau rồi này. tôi hút thuốc từ hồi còn bên Mĩ tới giờ luôn đó."

anh nghe vậy thì nửa khinh bỉ, nửa khó hiểu nhìn hắn, kiểu như "ai hỏi mà bộ trưởng trả lời" vậy. jeong jihoon chợt im lặng. thôi được rồi, không nói thì không nói, sao phải nhìn mình như thế chứ..? hắn xụ mặt xuống, lại vò rối mái tóc rồi quay trở lại bàn làm việc.

không khí có chút lặng yên, tuy nhiên khung cảnh ngoài kia thì khác. từ biệt khu nhà lee sanghyeok nhìn ra, có thể ngắm được đào rơi mùa xuân, lá xanh mùa hạ, sắc vàng khi thu và tuyết phủ lúc đông về. vẫn mang cảnh sắc của seoul, nhưng được bọc vào một chút bình yên, nhè nhẹ chạm vào lòng người đầy xao xuyến. ngay giờ đây, nắng khẽ đáp bên ngoài khung cửa, có cánh chim bay đậu trên cành cây xanh tốt, cất lên tiếng hót líu lo. phía xa xa, dòng người đang tấp nập bắt đầu ngày mới. ừ nhỉ, hôm nay là chủ nhật...

mấy ai mường tượng được, lee sanghyeok một con người khí chất cao quý khó ai bì kịp, giàu có, cao cao tại thượng lại ở trong một căn nhà bình yên như thế? thực ra, bản thân anh cũng giống như nơi này, có chút xa hoa, thực chất lại vô cùng gần gũi, dịu dàng. gai góc hay khó gần, đó chỉ là bề ngoài mà thôi.

"tôi cũng uống rượu quen rồi. từ hồi chưa lập công ty.."

jeong jihoon nghe anh nói thì giật mình quay qua. một tay anh mân mê cốc rượu đang uống dở, tay còn lại gõ khe khẽ trên mặt bàn.

"tôi đã uống. ngày nào cũng vậy."

hắn khẽ cười "phụt-" một cái làm anh đỏ mặt mím chặt môi. được rồi, sao anh lại trông giống con mèo nhỏ bị bắt nạt thế nhỉ? jihoon hắn ta còn tưởng tượng ra anh với đôi tai đang cụp xuống, mắt long lanh, cái đuôi ve vẩy không hài lòng. hắn lại đặt bản thảo xuống.

"thôi nào, tôi hiểu rồi."

jeong jihoon tiến gần đến bên anh. có thật là tổng tài lee sanghyeok đây không thế? hắn nhìn anh cười trìu mến, ghé sát hôn lên cổ anh. pheromone lại nồng hơn. sanghyeok khẽ run lên, anh đẩy hắn ra.

"này, mới sáng sớm. tôi mệt lắm rồi đấy."

hắn cố dụi đầu vào hõm cổ người kia, nhận lấy một chút black rum nhẹ nhàng, thanh ngọt. hắn khẽ cười, nói:

"đâu phải chuyện đó. anh chỉ nghĩ về tôi như thế thôi à?"

bị hắn nói trúng tim đen, mặt anh lại càng đỏ hơn. bộ dạng e thẹn của anh không khỏi khiến hắn cảm thấy thích thú.

"làm việc cùng nhau không? còn chuẩn bị cho dự án-"

anh chợt bật cười theo người đang đổ gục trên vai mình.

"ừ, đưa bản thảo cho tôi."

.

choviej
cảm ơn siwoo hyung
đã mang đồ cho em nhé~~
hyung là đáng iu nhất luôn đó
hjhjhj

sswoh
?
quỷ nhập hả?
cook


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro