Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 3h30 sáng, trong nhà xưởng bỏ hoang tối tăm ánh đèn lập lòe, bóng người chồng chéo. Cửa sổ nhiều năm không sửa đã hư hỏng nghiêm trọng, tiếng nước tí tách vang vọng trong không gian nhà xưởng, từng trận gió lạnh thổi qua cánh cửa sổ hỏng làm tăng thêm cảm giác quỷ dị cho nơi này.

"Cung Tuấn, xong 'Đơn hàng' này, cuối cùng tôi có thể rời đi rồi, thật tuyệt !"

Ánh mắt người đàn ông tên Cung Tuấn lóe lên, nhưng cũng không nói gì.

"Cậu đấy! Vẫn lạnh lùng như vậy, cũng không biết kẻ thay tôi là người thế nào, có thể ở chung với cậu được không."

Đột nhiên, ánh mắt Cung Tuấn nheo lại, tập trung nhìn vào một góc cách đó không xa, đồng thời đưa tay về phía sau eo, chậm rãi rút ra một con dao găm có hình dạng đặc biệt, đi về phía kia. Kẻ vừa rồi còn đang nói chuyện cũng nhanh chóng bày ra tư thế chuẩn bị chiến đấu..

Đến gần góc nọ, một hư ảnh bị bóng tối bao phủ, đôi mắt màu xanh lập lòe nhìn chằm chằm Cung Tuấn trước mắt.

"Chỉ là một thanh quỷ thôi? Nhiệm vụ cuối cùng này cũng quá dễ đi?"

Nhìn thanh quỷ trước mắt không có chút nguy hiểm nào, Cung Tuấn thở phào nhẹ nhõm, lạnh lùng nói: "Bắt đầu đi."

"Được." Kẻ nói chuyện đáp một tiếng rồi giật xuống sợi dây chuyền bạc trên cổ, nhanh chóng di chuyển đến phía sau thanh quỷ, cánh tay dồn lực khóa nó lại. Cung Tuấn theo sát phía sau, vung tay lên cắm con dao vào trái tim thanh quỷ. Thanh quỷ rít lên thảm thiết, phút chốc hóa thành tro bụi tiêu tan.

"Đinh! " Dao găm trên tay lóe lên ánh đỏ rồi lại khôi phục nguyên dạng.

" Đeo dây chuyền lên, tôi đưa anh rời đi."Cung Tuấn nói với người trước mặt.

----------------------------------------------------------------------------

Hai người tới một căn nhà cổ ẩn trong phố xá sầm uất, băng qua sân đi về phía căn phòng ở sâu trong sân nhỏ .

"Đến rồi? 'Đơn hàng' đã giải quyết? " Mở miệng là một người đàn ông trẻ tuổi tóc trắng, có vẻ ngoài không hề hợp với mái tóc trắng kia.

"Ừm "Cung Tuấn đáp một tiếng. Người đàn ông trẻ tuổi liếc Cung Tuấn một cái, trong lòng nói: "Núi băng vạn năm", ngoài miệng lại không nói gì, quay đầu nhìn về phía người cùng hắn đến đây, mở miệng nói: "Chúc mừng anh hoàn thành nhiệm vụ của mình, bù đắp tội nghiệt khi còn sống. Người yêu của anh cũng đã qua đời trước đây không lâu, anh có thể đi gặp cô ấy lần cuối, làm trọn vẹn tiếc nuối kiếp này, sau đó tự mình luân hồi chuyển sinh."

"Cảm ơn! " người đàn ông hốc mắt ứa lệ, giao dây chuyền bạc cho người tóc trắng. Tiếp theo xoay người nói với Cung Tuấn: "Cảm ơn cậu đã cho tôi một cơ hội nữa, cho tôi cơ hội nói lời từ biệt với người yêu. Kiếp sau nếu còn có thể gặp lại, tôi sẽ dốc lòng báo ân!"

"Kiếp sau làm người cho tốt, đừng giẫm lên vết xe đổ nữa. " "Tôi biết, cám ơn cậu Cung Tuấn!"

"Đi đi! " người tóc trắng vung tay lên, lập tức một đám sương mù mở ra trước mắt anh ta rồi dần dần tiêu tán.

"Kế tiếp tôi muốn nghỉ ngơi, không có chuyện gì đừng tìm tôi."

Người tóc trắng liếc mắt, lẩm bẩm một hồi "Được rồi! Tôi sẽ giúp cậu sàng lọc cộng sự mới, chờ cậu trở lại rồi nói sau."

Cung Tuấn cũng không nói gì, đứng lên rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro