Bước qua khoảnh khắc ấy tập 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

( Việc Kira cúp máy ngang sương cũng đều có lí do của nó, cô cảm thấy khó chịu khi phải nghe giọng nói từ một người đã từng rất thân thuộc với mình. Khi cô tắt chiếc điện thoại kia thì đó cũng là lúc kí ức ùa về, cô cũng không thấy lạ mấy, đó là chuyện mà cô từng trải qua trong  suốt thời gian dài ở nước ngoài, điều cô thấy lạ nhất đó là tại sao anh có số điện thoại của cô, rõ là bà của anh đã xóa số của cô trong điện thoại của anh rồi cơ mà.)

(Sáng hôm sau)

Winner: em gái của tôi đâu rồi ta.( anh bước vào phòng Kira mà không gõ cửa)

Kira: trời ơi um xùm quá.( cô quấn chăn kính cả người rồi lăn qua lăn lại)

Winner: cái con nhỏ này, anh mày chào đón mày nhiệt tình vậy mà mày làm cái thái độ như thế hả.( anh lấy chân đá vào chân cô)

Kira: ui zaaa, nhiệt tình ghê ha hôm qua em xuống sân bay anh có rước em đâu.( cô đau quá nên ngồi dậy)

Winner: anh vừa đi công tác về, không kịp qua chào đón mày, mà nói cái này cho mày sốc chơi, anh mày đã ra ở riêng rồi đấy nhá, giờ ở nhà không ai đánh mày nữa đâu.( anh xoa đầu cô)

Kira: làm youtube thì có thể kiếm  được cả tiền để xây nhà riêng sao, anh chỉ em với, chứ làm nghề bác sĩ lương tháng không nhiều.( cô xệ mặt)

Winner: Lương tháng không nhiều ha, tiền tao kiếm được chắc chỉ bằng cái hạt cát so với tiền mày làm bác sĩ, bên nước ngoài nghe nói cô em của tôi còn tậu được cả một căn vila cơ mà. ( anh trêu cô)

Kira: làm gì có, em đâu giàu tới mức xây vila, em vẫn ở cái nhà ba mẹ mua cho em mà. Chỉ là có tu sửa lại chút ít

Winner: chọc thế thôi, mà nghe nói em về đây ở luôn à, vậy thì ba mẹ cũng đỡ buồn hơn rồi.( ngồi xuống ghế đối diện giường cô)

Kira: ùm, về đây làm việc cũng thuận tiện hơn, bên đấy làm việc nhiều lúc em cũng nhớ nhà lắm.

Winner: về việc của Mon, em đã thấy ổn hơn chưa.( anh hơi gượng ghịu hỏi)

Kira: cũng ổn hơn trước, nhưng em thấy kì lắm, hôm qua anh ta gọi em với ý định muốn em làm bác sĩ riêng cho anh ta.( cô cau mày)

Winner: sao Mon lại biết em về đây.( anh thắc mắc)

Kira: vô tình gặp nhau ở cái bệnh viện mà em được chuyển công tác, hình như ai đó cho anh ta số điện thoại của em, vì trước đó số em đã không còn trong điện thoại của Mon.

Winner: à, thế chắc thằng Mon quen với giám đốc bệnh viện rồi.( anh hiểu ra vấn đề)

Kira: ờ ha, đúng rồi lúc em đưa hồ sơ chắc chắn chỉ có bác sĩ Đạt mới biết số của em.

Winner: nhưng mày có đồng ý không? ( anh chờm người lên hỏi)

Kira: tất nhiên là không (cô thản nhiên trả lời)

Winner: ùm húm.( anh đưa ánh mắt đồng tình nhìn cô)

Mẹ Kira: hai đứa xuống ăn sáng nè.( bà đứng dưới lầu và kêu vọng lên)

Kira, Winner: Dạ.

"Chuyển cảnh"

Mon: anh giúp tôi lần này thôi, thuyết phục cô ta về làm cho tôi đi, hiện tại tôi đang rất cần cô ta.( anh đưa mặt khẩn cầu bác sĩ Đạt)

Bs Đạt: Nhưng cô ấy có điều gì đặc biệt với anh mà đến mức anh phải cầu xin tôi.( bác sĩ khó hiểu)

Mon: Không gì đặc biệt cả, ngoại hình thì bình thường, gương mặt khá ưa nhìn thôi, đơn giản là vì thấy cô ấy hợp nên chọn.( anh thản nhiên nói)

Bs Đạt: anh nói chuyện như nước chảy qua khe vậy, chỉ vì đơn thuần hợp với anh, mà anh bắt tôi phải thuyết phục bác sĩ Kira, tôi không rãnh với những thứ đơn thuần đó của anh.( anh hơi bực)

Mon: Vấn đề ở đây là tôi chính tôi đây là khách hàng của bệnh viện này, tôi đang rất cần được điều trị bệnh mất trí, anh là bác sĩ anh phải đáp ứng nhu cầu bệnh nhân chứ, hay bệnh viện này chỉ được cái vẻ bên ngoài.( anh kiếm cớ)

Bs Đạt: Haizzz, coi như tôi vì nể anh là bạn bè thân thiết, được tôi sẽ làm mọi cách để Kira chữa trị cho anh.( anh tuyệt vọng)

Mon: hợp tác vui vẻ.( anh đưa tay ra bắt kèm theo một nụ cười  chết người)

(Cùng lúc đó tiếng chuông điện thoại vang lên, đó là điện thoại của Mon, chính là Kiều Trâm gọi)

Mon: Alo ( giọng nhẹ nhàng)

Kiều Trâm: anh đang ở đâu đó, tối nay có rãnh không.( giọng điệu vẫn thế vẫn rất quyến rũ)

Mon: anh đang bận một số việc, nhưng tối nay có việc gì ư.

Kiều Trâm: Hình như anh quên rồi nhỉ, tối nay lớp anh họp lớp đấy, anh không đi à.( giọng có chút phấn khởi)

(Tg: Nhắc lại chỗ này tí nhá vì quá khứ Trâm cà khịa Kira nên bị đuổi học, nhắc thế thôi❤❤❤)

Mon: à em không nhắc thì anh cũng quên việc này, được rồi tối nay em chuẩn bị đi anh sẽ qua đưa em đi cùng anh.( anh vẫn nhẹ nhàng)

Kiều Trâm: Vâng.( giọng nói càng phấn khích hơn)

(Bởi lẻ Trâm biết tối nay sẽ có nhưng người bạn cũ của Mon và trong đó chắc chắn sẽ có Kira vì Kira đã về nước một lớp trưởng như Kira không thể nào bỏ lỡ việc này.)

(Trong phòng Kira)

Kira: Sao tối nay à.( há hốc mồm)

Winner: đúng rồi, mà mày yên tâm đi tụi tao đã chuẩn bị hết rồi, mày chỉ việc đến và chủ trị bữa tiệc thôi, dù gì mày cũng là lớp trưởng mà.( anh thản nhiên)

Việt Thi: đúng đó, tao biết mày cũng ngại vì việc có Mon ở đó, nhưng đừng vì việc tư mà ảnh hưởng đến việc công như vậy chứ.( cô cảm thông)

Kira: Nhưng tại sao lại tổ chức vào năm nay, mấy năm trước có nghe ba cái vụ này đâu.( cô cau mày khó chịu)

Winner: Việt Thi mày giải thích cho bác sĩ thông minh này biết đi.( gương mặt thất vọng)

Việt Thi: mày hình như chỉ suy nghĩ được những việc lớn, còn những việc bình thường thì mày không phân giải được nhỉ.( cô nhìn Kira với vẻ mặt thất vọng y chang Nơ)

Kira: hai người không giải thích mà cứ ngồi nói gì không vậy? ( cô đưa tay gãy đầu )

Việt Thi, Winner: haizzzz

Việt Thi: mày nghĩ thử xem, mấy năm qua mày với thằng Mon đều ở nước ngoài, mà mày với nó là hai đứa giỏi nhất lớp, không có hai đứa mày thì tụi tao còn gì để bàn nữa, giờ mày với nó về rồi, thì có người chủ trì tụi tao mới dám đứng ra tổ chức chứ.( cô giải thích một tuồng dài)

Kira: Aissss, thật sự là không muốn tham gia.( cô dò đầu bức tóc)

Winner: không muốn thì cũng phải đi, tối nay lo mà ăn diện cho đẹp vào, mày mà nhiều lời thì cả hội bay vào đập mày.( anh đe dọa)

Kira: Dạ em biết rồi.( giã bộ sợ)

( Cô suy nghĩ xa xôi, không biết tối nay sẽ phải đối mặt với anh như thế nào sau lần từ chối vừa rồi của cô)

%%%%%%%%%%%%%%%%%%%

Ối thế là chuyện gặp tuesday sắp gần rồi, Kira và Mon sẽ phản ứng thế nào khi gặp nhau lần nữa. Mời đón xem tập sau nhá.

Bình chọn đi mn ơiii

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro