Tôi Xin người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi xin người, cho tôi tìm lại ánh mắt trong sáng mà tôi vẫn hay ngước nhìn đời. Từ ngày người ra đi, ánh mắt ấy cũng rời bỏ tôi, thay vào đó là nỗi hoang mang của vỡ tan và đau đớn. Tôi sợ bắt gặp ánh mắt âý trong gương, sợ nhìn thấy khoảng trống của niềm tin mà người đang tâm đập vỡ... dẫu biết khi tôi nhìn cuộc đời bằng ánh mắt vô hồn ấy là khi người đang đắm say một ánh mắt khác, tôi vẫn không thể quên những lời người nói, và rồi tôi tự cứa thêm vào trái tim mình những vết thương…

Tôi xin người! Cho tôi tìm lại nụ cười hồn nhiên mà tôi vẫn dành tặng cuộc đời như lời tạ ơn vì những gì tôi có. Khi không còn người bên cạnh, tôi đã tự nhủ lòng phải yêu bản thân hơn để bù vào khoảng vắng của người, phải cười nhiều hơn để tự cho mình hạnh phúc. Nhưng nụ cười ấy chẳng khác nào tôi đang diễn kịch, nó trống rỗng, gượng gạo và vô hồn lắm. Dẫu biết trái tim người đã choáng ngợp vì nụ cười ai đó mà không phải là tôi, tôi vẫn không thể xóa hình bóng của người …

Tôi xin người! Cho tôi tìm lại giọt nước mắt để xoa dịu tâm hồn. Từ khi người đi, nó cứ mãi rơi theo bước chân người, xa mãi…để rồi giờ đây tôi chai sạm trước những nỗi đau, mà không còn tìm đâu ra nước mắt khóc để được nhẹ lòng… dẫu biết khi nước mắt tôi rơi là khi người đang mỉm cười bên ai đó, tôi vẫn dặn lòng mãi đi tìm…

Tôi xin người! Cho tôi tìm lại những giấc ngủ yên bình sau ngày dài mệt mỏi. Tôi quá sợ những đêm trắng với giấc ngủ chập chờn đầy mộng mị rồi…dẫu biết khi tôi đang chơi vơi trong những nhớ thương và hụt hẫng là khi người đang xây giấc mộng về một cô gái khác, tôi vẫn chẳng thể ngăn được trái tim mình nhói đau trong lồng ngực.

Tôi xin người! cho tôi tìm lại niềm tin vào tình yêu trên thế giới này, để tôi biết cảm ơn những người yêu tôi, vì dù không yêu họ, tôi cũng nên vui bởi món quà lớn từ trái tim mà họ gửi đến tôi, thay vì bực dọc trốn chạy một cách lạnh lùng như hiện tại…dẫu biết khi tôi khép mình trong đớn đau là khi người đang hạnh phúc bên một tình yêu mới, tôi vẫn chỉ biết trách mình khờ khạo…

Tôi chưa từng mong một ngày nào đó người trở về bên tôi, bởi tôi đã dặn người ra đi đừng quay đầu lại. Tôi chỉ xin hình bóng người bước ra khỏi trái tim tôi, để tôi tìm lại bản thân mình.

Tôi xin người!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro