Chap 14: Gì chứ?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên con đường dẫn tới dinh thự Sullivan, bóng chiều đã len tới bao trùm cả một khoảng trời, ánh hoàng hôn của Ma giới trông thật đẹp làm sao. Những cánh chim chao nghiên trên khung trời lãng mãn thật làm người ta xiêu lòng. Từng tia nắng yếu ớt len tới chiếu rọi vào khung cửa sổ của phòng Opera. Trên chiếc giường lớn chỉ còn một thân thể màu tím đang cuộn người vào chiếc chăn mà ngủ. Kalego từ từ mở hàng mi có đôi chút sưng lên mà thích nghi với cái nắng chiều.

"Ưm...Ch...Chói quá..."

Hắn cố gắng rướn thân mình ngồi dậy rồi đưa mắt nhìn chiếc giường trống vắng vì thiếu đi hình bóng ai kia. Trên giường đã vẳng đi hình ảnh của anh nhưng dường như hơi ấm vẫn còn lưu lại bên cạnh, hắn đưa tay sờ chỗ bên cạnh. Bỗng một loạt ký ức về cái buổi sáng ân ấn ái ái của hai người cùng hàng loạt biểu cảm gợi tình đến từ phía hắn lũ lượt tràn về như lớp sóng ngầm.

"Argg...chết tiệt...mình bị sao vậy nè????? Sao lại làm mấy hành động đó được chứ?? Thật...thật...tch"

Bỗng từ phía bên ngoài cánh cửa phòng hé mở, Opera bước vào.

"Dậy rồi sao? Chuẩn bị xuống ăn tối với gia đình thôi"

"Ăn ăn cái giống gì nữa? Thân thể thế này xuống cho nhục mặt à???"

Anh không nói gì mà nhanh chóng đi tới nhấc bổng hắn lên theo kiểu công chúa rồi đi ra cửa.

"N...này anh nghe tôi nói gì không hả??? Cái tên đáng ghét này!!!"

"Sao nào? Giờ cậu có xuống ăn không? Hay là..."

"Tôi...tôi ăn là được chứ gì nhưng phải che mấy cái dấu của anh lại đã"

"Ừ được tôi lấy áo khác cho cậu"

Sau một lúc cũng chọn được được cho Kalego một bồ quần áo có thể mặc được và che hết những vết tím đỏ ai muội trên cổ đi. Lúc này hắn mới có thể xuống nhà và ăn cùng mọi người.

"Kalego-sensei...chào thầy"

"Chào cậu Kalego-kun"

"Ngồi vào bàn đi Kalego"

"Ừ"

Trong bữa ăn mặt cho mọi người nói chuyện vui vẻ hắn vẫn giữ vẻ mặt lạnh tanh không chút cảm xúc rồi chỉ tập trung vào phần ăn của mình. Bỗng Sullivan lên tiếng nói

"Kalego-kun biết mai là ngày thường niên gì không?"

"Ngày gì?"

"À rế...cậu quên thật à?"

"..."

"Là ngày kiểm tra giới tính đó"

"Ừ nhớ rồi"

"Oji-chan...giới tính gì vậy ạ?"

"Là như Alpha, Omega, Beta đấy cháu trai"

"Dạ?"

Sullivan cười nhẹ rồi giải thích:

"Như Alpha là loài mạnh nhất có khả năng làm Omega có thai dù đó là Omega nam hay nữ, còn Omega là loài cấp trung có khả năng mang thai dù đó là giới tính nào đi chăng nữa, còn Beta ấy thì không có khả năng sinh con và cũng là giới tính thấp nhất"

"Vâng"

"Oji-chan vậy còn giới tính nào mạnh hơn cả Alpha không ạ?"

"Cái này ông không rõ"

"Thôi mọi người ăn đi kẻo thức ăn nguội lại mất ngon"

Opera lên tiếng

------Hôm sau-------

Bầu trời hôm nay thật đẹp tựa như một đại dương xanh ngát trải rộng về tám hướng điểm thêm những tầng mây xam xám trông thật ma mị. Cái nắng của Ma giới sao mà nhẹ nhàng đến thế? Nó không quá gay gắt, cũng không quá chói chang, cũng chẳng quá nhạt nhòa thật khiến người ta xiêu lòng. Tại Babyls các giáo viên đã tập trung đầy đủ tại hội trường để kiểm tra giới tính thường niên, người đảm nhiệm tổ chức là Blushenko sensei và Marbas sensei. Các giáo viên sẽ được kiểm tra theo lượt và sẽ được phân khu riêng trong kí túc xá sau khi biết được giới tính.

"Rồi...chào mọi người tôi là Marbas..mọi người giữ trật tự và lần lượt vào không gian bên trong sau tấm màng để kiểm tra nhé"

Nói rồi các giáo viên lần lượt xếp hàng. Đằng sau tấm màng là Blushenko sensei, thầy ấy có nhiệm vụ thông báo giới tính và giữ bí mật vè giới tính của mọi người.

"Robin sensei thầy là Omega"

"Orias sensei thầy là Alpha"

"Balam sensei thầy là Alpha"

"Murmur sensei thầy là Beta"

"Ifrit thầy là Omega"

"Momonoki sensei cô là Omega"

"...."

Mãi đến lúc Kalego lên sàn thì một điều bất ngờ lại xảy đến.

"Ka...Ka...Kalego sensei...!!!???"

"Gì?"

"Cơ thể thầy đang chuyển hóa thành Omega kìaaaa"

"Hả? Gì chứ?"

"Chả phải năm vừa rồi thầy là Alpha sao? Sao lại????"

"Tôi không biết!!! Chuyện này là sao????"

"Để tôi kiểm tra kỹ lưỡng lại xem sao"

"Nhanh đi"

Kalego cực kì sốc với tin sét đánh đó, niềm kiêu hãnh của một Alpha tại sao lại trở thành như vậy??? Tại sao hắn lại bắt đầu thành Omega cơ chứ? Hắn không tin!!!! Nhất quyết không tin!!!!

----10 phút sau----

"Kalego-sensei....."

"Blushenko sensei sao rồi..."

"Tôi đã kiểm tra kỹ càng hết rồi...thầy thực sự đang trong quá trình chuyển giao từ Alpha sang Omega..."

Hắn sốc nặng ×2 liền ngã ra đất mà ngất xĩu.

"Kalego sensei!!!!!! "

"Sensei!!!!! Thầy sao vậy!!!!"

"Kalego-sensei?!???"

"Sensei?!!!"

"Đưa thầy ấy lên phòng y tế đii"

"Kalego sensei cố lên"

-----Tại phòng y tế-----

"Kalego kun.."

"Ư..."

"Kalego kum cậu tỉnh rồi...có sao không???"

"Ư...O...Opera?"

"Ừ tôi đây"

Hắn mơ màng nhìn căn phòng phía trước cùng tên ác ma đầu đỏ "đáng ghét" kia. Hắn cau mày khó chịu.

"Ơ này...đau ở đâu sao?"

"Không"

"Có chuyện gì sao?"

"Không"

"Kalego nay lạ nhỉ"

"Bình thường"

Opera khó hiểu chỉ biết cười gượng đôi đỡ hắn ngồi dậy. Anh gặng hỏi xem có chuyện gì...nhưng hắn một mực giữ bí mật không nói cho anh biết mình đang và sẽ trở thành Omega. Kalego biết nếu nói ra thì số lần bị "ăn" trong ngày sẽ giảm nhưng không thể lường trước được anh có ghẹo hắn đến phát cáu rồi lại tò tè theo sau dỗ dành....

"Opera"

"Hửm?"

"Anh...anh sẽ làm gì nếu gặp một Omega đang phát tình?"

"Sao cậu lại hỏi vậy?"

"Trả lời"

"Thì lảng đi chỗ khác thôi"

"Thật?"

"Ưm"

"Ừ"

Trong lòng hắn cũng có chút yên ổn...






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro