chap 20

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vương kéo nó ra vườn 

_này, anh mau bỏ tay ra, anh làm cái quái gì vậy? - nó la lối 

_cô im lặng một chút có được không? - Vương quát 

_anh nghĩ tôi có thể im lặng được sao? anh nghĩ mình là ai mà dám làm như vậy chứ? - nó nói rưng rưng 

_........... - Vương cũng chẳng biết nói gì hơn - Tôi, tôi xin lỗi 

_anh nghĩ một cái hôn chỉ đơn giản là hôn thôi sao? cũng đúng mà đối với anh tôi chỉ là osin thôi mà, dù gì tất cả cũng chỉ là đùa giỡn mà phải không? - nó nói mà lòng như dao cắt 

_này - Vương hơi tức 

_thôi chào anh, tôi chỉ làm lá chắn cho anh được đến đây thôi? - nó đau khổ và chạy đi 

Đau quá, nó đau lắm 

"tại sao chứ? chẳng lẽ tất cả là dối tra? tôi trong mắt anh chỉ là tấm bia thôi sao?" nó vừa chạy mà nước mắt cứ trực trào ra 

Tim nó như vỡ tan 

Hắn thì đứng như trời trồng, lòng dằn xé, biết thế hắn đã không xử sự như vậy. 

Trời mưa, mưa rất to mà nó vẫn chạy, chạy mãi, dường như không có đích đến, nó băng ngang đường thì có một chiếc xe hơi 

"kétttttttttttttttt...." 

Mọi thứ như mờ vào khoảng không, nó ngất 

Bây giờ hắn mới sực tỉnh và bắt đầu đi tìm nó. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro