chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"cạch" tiếng cửa phòng cấp cứu 

_bác sĩ, cô ấy có làm sao hok bác sĩ? - Hoàng lo lắng 

_cũng may là không sao , chỉ có vài vét trầy ngoài da thôi, cô ấy nghĩ vài ngày là có thể khỏe lại thôi - Bác sĩ nói thế làm Hoàng an tâm 

Hoàng chạy vào phòng hồi sức, nó vẫn nằm đó, vẫn bất tĩnh, anh tiến lại gần nó và nắm tay nó 

_xin lỗi, đã để cô chóng chọi một mình - mắt anh nhắm nghiền đặt lên trán nó một nụ hôn thầm mong nó mau chóng khỏe lại. 

"hừm" mắt Hoàng rực lên ngọn lữa tức giận nhìn vào không trung. 

Thấm thoát đã được 3 ngày và nó đã tỉnh, ba mẹ nó cũng biết chuyện nó bị "xe đụng" nên đã lên thăm Hoàng cũng vậy, anh thăm nó thường xuyên hơn. 

Tại trường M (trường của nó) tại sân sau, có 2 chàng trai sở hữu nét đẹp tuyệt trần nhưng lại đang đối đầu 

_nhỏ đâu, anh đã đưa nhỏ đi đâu? -Vương nói giọng bực tức 

_bệnh viện - chỉ vẻn vẹn 2 từ Hoàng trả lời 

_tại sao lại là bệnh viện? - Vương ngu người 

_còn dám mở miệng hỏi nữa sao? - Hoàng nói = giọng khinh bỉ 

_anh nói gì? tôi hok hiểu - Vương thật sự hok biết 

_anh đang giả vờ hay thật sự hok biết? chính anh là người đã làm cô ấy ra nông nổi này - Hoàng căm phẫn 

_tôi đã làm gì chứ? - Vương lúc này bực hết chịu nổi - hãy mau nói tôi biết đã có chuyện gì xảy ra với cô ấy? 

_tự hỏi bạn gái anh ấy? - Hoàng nói rồi bỏ đi 

_huh? bạn gái ư? - Vương 100% chả hiểu quái gì cả (thực chất cũng như bao hotboy khác, nhiều người theo đuổi nhưng chưa thực sự có đối tựơng) 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro