Chương 24:Người bạn phương xa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

----------Chúc mina đọc truyện vv-----------

  Phòng y tế....

– Ngồi xuống đi _ Nó tiến lại tủ y tế lấy bông băng thuốc  cần thiết

– À.....ừm.... _ Hắn ngoan ngoãn nghe theo

– Đưa tay đây

– Không cần đâu tôi làm được rồi _ Hắn xua xua tay bảo không cần

– Đưa đây _ Nó giằng giọng

Hắn lại ngoan ngoãn nghe theo , Nó ân cần dùng tăm bông khử trùng cho Hắn , anh nhìn Nó không chớp mắt " Cô ta đẹp thiệt , dù có hơi bướng bỉnh nhưng bây giờ lại có nét dịu dàng , cô ta lại là người đầu tiên không say nắng mình , mà tại sao mọi lời nói của cô ta mình lại găm gắp làm theo không ý kiến nhỉ " Hắn nhìn Nó suy nghỉ vẫn vơ rồi bất giác trên môi nở nụ cười " Mình thấy thích cô ta rồi "

– E...hèm... _ con 'Kỳ đà cản mũi' Nguyễn Hoàng  Minh Quân cũng tới , phá tan bầu không khí Romantic của riêng Hắn

– Xong rồi _ Nó bỏ tay Hắn ra cất dụng cụ vào tủ y tế

Mặc dù Hắn có chút tiếc nối nhưng cũng phải ngậm ngùi rời xa đôi bàn tay ấy

''2 đứa xong chưa ,ra ăn mau mn đợi nãy giờ''

Vâng

Thế là mọi truyện cứ tiếp diễn tiếp diễn k có gì thú vị đến............................


  10g tại sân bay

"Thông báo: Chuyến bay số 11A từ thủ đô London của Anh vừa mới hạ cánh. Xin nhắc lại: Chuyến bay số 11A từ thủ đô London của Anh vừa mới hạ cánh." Tiếng thông báo từ những chiếc loa trong sân bay vang lên.Đứng ngồi không yên, tụi nó đứa nào cũng háo hức, rạo rực trong lòng. Vì nôn nóng, tụi nó đã đến từ lúc 8g30 mặc dù biết chuyến bay tới 10g mới hạ cánh. Trên môi mỗi người không khỏi một nụ cười hạnh phúc.


Nụ cười đó rất đẹp khiến cho ai đi ngang cũng ngoái lại nhìn.Nó, một quần sóoc da bó màu đen tôn lên đôi chân dài với làn da trắng sữa cùng với chiếc áo sơ mi carô đen dài tay được xắn lên tới khuỷu có thắt lỏng một cái cavat màu đen trước cổ. Bên ngoài khoát chiếc áo gilê màu đen nốt, chân mang đôi bốt cao tới đầu gối bằng da màu đen làm chiều cao của nó được nâng lên.Phương Thảo  thì vẫn với tông màu ưa thích quen thuộc. Chiếc đầm đỏ có đuôi hơi xoè, hai dây làm tôn lên bờ vai trắng và vóc dáng chuẩn của nhỏ dài tới ngang đầu gối. Chân đi đôi giầy cao gót một tấc màu trắng, tay cầm một cái túi tách nhỏ cũng màu trắng. Chị  tuy hơn đơn điệu nhưng vẫn nỗi bật trong dòng người tấp nập.Bảo  Anh thả cho mái tóc dài xoăn nhẹ màu nâu tự do, cô nàng chỉ đơn giản với chiếc áo phông in hình ngộ nghĩnh cùng chiếc váy  bò tới đầu gối và đôi giầy bata màu trắng. Nhìn Bảo Anh bây giờ cực kì đáng yêu và năng động....Cả ba đứng chờ trong sự mong đợi.

Từ cổng sân bay từ từ bước ra một người con ngài có nét đẹp tựa như thiên thần. Cô nàng mặc chiếc đầm có màu xanh nhẹ nhàng, êm ả, chân đi đôi giầy búp bê màu trắng, mái tóc dài suông mượt tung bay trong gió đêm lạnh lẽo. Nhìn vào cô gái, ai cũng có cảm giác ấm áp và không còn cảm nhận được cái lạnh của buổi tối trời nhưng đâu ai biết được khi nhìn thẳng vào trong đôi mắt biết cười ấy là một sự lạnh lẽo đến buốt giá. Một con người được rèn luyện từ thuở nào.Co gái nhẹ nhàng kéo vali tới chỗ ba đứa nó rồi mỉm cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro