CHẤP NHẬN BUÔNG BỎ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  CHƯƠNG 17

               

gặp ông lần cuối đi anh... Em nghĩ mẹ  ba và cả em cũng không muốn anh sống trong hận thù.... Và xem như vì em vì cục cưng  có được không anh....? "

Cậu dịu dàng như nước, ngoan ngoãn hiểu chuyện... Anh may mắn bao nhiêu mới có được cậu... Từng câu từng chữ như đánh mạnh vào lòng ngực của Ohm... Cậu đang khuyên anh cũng như nói với chính mình , cậu cũng sẽ buông bỏ oán hận với chú thím.... Tuy cậu nói không hận hai người họ... Nhưng bao năm qua cậu vẫn không thể bỏ qua cho họ được vì chính họ.. Là người đã gây ra cái chết cho cha mẹ cậu... Bây giờ cậu sẽ buông bỏ Oán hận.... Không cần mệt mỏi thù hận... Giờ anh đã có cậu có con của bọn họ..như vậy quá đủ rồi... Anh ôm chặt cậu vào lòng , trán kề trán , môi kề môi.... Sâu sắc nhìn vào mắt nhau....

"Được.... Tất cả nghe theo em .."

Anh sẽ vì cậu và cục cưng chấp nhận buông bỏ tất cả.... Fluke nhoẻn miệng cười tươi... Ôm nhau một lúc , Fluke ngẩng khuôn mặt ửng hồng và xấu hổ...

Ông xã.... Em......Đói 

Giọng nũng nịu ...... Cưng không tả xiết..... 

Ohm bật cười , nhéo nhéo cái mũi xinh xắn, của vợ rồi bế vợ xuống lầu.... 

Anh cũng đói chúng ta xuống ăn nào.  

Hình như tâm trạng trở nên thoải mái , có anh bên cạnh nên cơn buồn nôn cũng không xuất hiện.... Vì nhịn đói quá lâu nên Fluke ăn rất ngon lành... Nhưng có lẽ cậu vui mừng quá sớm.... Sau khi ăn no... Ohm đưa cậu ly sữa để uống thêm... Để lên miệng uống được một hớp... Cơn ợ chua dội lên cuồn cuộn.... Fluke vội vàng  lao vào nhà vệ sinh , nôn một trận dữ dội..... Ohm hốt hoảng không rời cậu một tất , Fluke nôn mà chảy cả nước mắt , làm Ohm đau lòng gần chết..... Tay vuốt lưng cho cậu dễ chịu..... Đưa nước cho cậu xúc miệng.... Ăn bao nhiêu điều nôn ra hết..... Cả người Fluke không còn sức... Mặc để anh ôm , anh bế.... Ohm kêu Ana nấu cháo thịt bí đỏ cho cậu ăn ..... Anh nhẫn nại ngồi đút cho cậu  từng muỗng, từng muỗng một..... Cháo mới nấu   làm ấm dạ dày nên Fluke thấy dạ dày dễ chịu không còn buồn nôn nữa .. Ăn hết chén cháo ... Anh dắt khăn lau mặt cho cậu... Rồi mới ôm cậu yên vị nằm xuống giường... 

"Fluke.... thì ra mang thai cực khổ như vậy "

Bàn Bàn tay ôn nhu thoa nhè nhẹ lên bụng Fluke... 

"Vì anh... Vì con.... Em thấy rất đáng giá "

Ohm im lặng không nói một lời , chỉ là môi anh tìm kiếm môi cậu , yêu thương da diết cho cậu cảm nhận anh yêu cậu... Yêu gia đình của họ biết bao nhiêu ......

Sáng hôm sau Ohm đưa Fluke đến bệnh viện khám tổng quát một loạt... Bác sĩ nói thai nhi rất khỏe... Bồi bổ cho papa thêm là được , lúc này Ohm mới thả lỏng tinh thần... Nắm chặt tay cậu ra xe , Fluke cảm thấy mình mang thai mà giống như anh vậy... Anh tỉ mỉ , nhẹ nhàng chăm sóc lo lắng cho cậu , nhìn bàn tay anh nắm chặt tay mình.... Fluke hạnh phúc mỉm cười , tình yêu là thế đấy hôm qua còn đau khổ đến xé lòng hôm nay lại ngọt ngào , hạnh phúc bên nhau.... Nhìn dòng người vội vã trên phố , ai ai cũng mặc áo ấm , khi lòng người vui vẻ thì nhìn cảnh vật xung quanh nhìn cái gì cũng thấy  thích thú ......

Em nhìn gì thế...?

Ohm đưa tay nhéo má vợ.. 

"Không có gì... "

Fluke cười cười , ánh mắt cong cong , khuôn mặt tràn ngập hạnh phúc.... Anh cũng cười , chỉ cần cậu vui anh cũng cảm thấy vui lây ....

Reng.... Reng....

Ohm nhìn số nhấp nháy trên màn hình.... Anh tấp xe vào lề.... Nhận cuộc gọi.... 

"Tôi biết rồi.... Tôi đến ngay"

Giọng anh rất bình tĩnh..... Sau khi tắt máy anh quay sang nhìn Fluke nói.... 

"Ông đang hấp hối..... Angela gọi báo anh biết...."

"P'Ohm ....  Nghe em... Đến gặp ông đi anh...."

Anh nhìn cậu sâu sắc.... Nắm chặt tay cậu nói... 

"Em đi cùng anh nhé... "

"Fluke mỉm cười gật đầu.... Ohm quay đầu xe , anh cần cậu bên cạnh , để bỏ qua mọi chuyện xem như không có gì.... Anh thật sự làm không được nhưng để gặp ông lần cuối , anh sẽ làm để ông ra đi trong thanh thản.... Nhưng anh muốn cậu về cùng anh trở về gặp ông cũng muốn nói với ông rằng , anh đã trưởng thành , đã tìm được người mình yêu , và đang sống rất hạnh phúc..... Ông có thể yên lòng.... Nhưng để nói lời tha thứ , xin lỗi anh thật sự không làm được..."

Angela chờ đợi vừa thấy xe Ohm , hai mắt sáng lên , khuôn mặt không giấu nổi niềm vui.... Nở nụ cười ra chào đón anh.... Nhưng nụ cười ấy liền tắt đi , khi thấy Ohm mở cửa ôm Fluke xuống xe  , cử chỉ ân cần cưng chìu hiện rõ.... Còn đối với cô lúc nào anh cũng lạnh lùng xa cách.... Từ nhỏ cô đã thích anh , dù anh luôn chán ghét cô.... Lúc nghe tin anh lấy vợ , cô biết tình cảm đơn phương của mình bao năm qua nên dừng lại.... Nhưng khi gặp lại , trái tim vẫn vì anh đập nhanh.... Angela lấy lại cảm xúc.... Nhìn hai người gật đầu.... 

"Hai người vào đi.."

"Bác sĩ nói ông rất yếu không ráng gượng được bao lâu.... Ohm anh hãy vào gặp ông lần cuối đi... Xem như tôi cầu xin anh "

Dọc theo đường đi Angela cố gắng nói cho Ohm  Nghe mong anh thay đổi quyết định dù cô biết rất khó.. 

Ohm không trả lời đứng nhìn cửa phòng chằm chằm đến khi bàn tay nhỏ kéo nhẹ tay anh , Ohm nhìn sang khuôn mặt cậu vợ nhỏ... 

"P'Ohm chúng ta vào đi anh..."

Giọng cậu nhỏ nhẹ như tiếp sức mạnh cho anh...

Ohm gật đầu nắm tay cậu mở cửa đi vào mặc khuôn mặt khó coi của Angela...

Hận thù bao nhiêu năm , Ohm lòng dạ sắt đá , hôm qua ông lên cơn nguy kịch ai cũng van nài anh vào thăm nhưng anh chỉ đứng bên ngoài nhìn vào rồi bỏ đi....hôm nay chỉ một câu nói , nhỏ nhẹ của cậu con trai đó đã xoay chuyển được anh.... Angela nở nụ cười chua chát , thì ra anh không phải lạnh lùng vô cảm với tất cả mọi người , mà vì tất cả bọn họ không phải là người con trai đó.... Angela cảm thấy người con trai xinh đẹp đó thật may mắn khi được anh yêu.... Cô nên chết tâm từ bây giờ... 

Nằm trên giường là một ông lão tóc bạc phơi phới , gầy yếu.... Khắp nơi cắm dây chằng chịt.... Trên miệng còn đang thở oxy , hơi thở vô cùng yếu ớt , ánh mắt kép hờ... Tuy không phải bệnh viện nhưng được trang bị các máy điều trị đầy đủ khắp phòng.... Nghe tiếng bước chân... Mi mắt nhấp nháy , từ từ mở mắt ra... Khi thấy người đang đứng trước mặt... Ánh mắt ông lão gắng gượng mở to hơn , hơi nước hiện lên, đỏ hoe....một giọt nước mắt không báo trước  lẵng lặng rơi xuống.... Ohm đứng đó thu tất cả vào mắt nhưng vẫn im lặng không nói gì.... Ông lão giơ cánh tay yếu ớt lên... Angela hiểu ý đi nhanh về phía giường.... Đem ống thở gỡ xuống... Không có máy hỗ trợ , hơi thở ông càng yếu ớt.... 

Ohm thitiwat..... Ohm thitiwat....

Ông mấp máy môi, thì thào trong vô vọng gọi tên đứa cháu trai mà mình mong chờ từng ngày... 

Xin.... Xin lỗi... 

Hơi thở thiếu hụt... Giọng ông rất nhỏ... Nhưng hai người nghe rất rõ... Fluke cảm nhận được cả cơ thể anh cứng ngắt... Cậu nắm tay anh kéo anh  đến gần chiếc giường , mỉm cười ngọt ngào... 

"Ông nội..... Xin chào ...... Cháu tên là Fluke Natouch là vợ của anh Ohm ...."

Lúc này ông lão mới dời mắt sang người con trai đứng kế cháu trai mình.... Ánh mắt hiện lên vẻ vui mừng , gật đầu nhẹ... Cánh tay gầy guộc gắng gượng đưa lên hướng về phía Ohm muốn được chạm vào anh lần cuối..... Cứ ngỡ anh sẽ đứng yên im không nhúc nhích... Nhưng lại dơi tay nắm lấy bàn tay nhăn nheo .... Trước sự kinh ngạc và mừng rỡ của mọi người , dù anh không nói gì nhưng cũng làm ông nội mãn nguyện trước khi ra đi...... Nước mắt ông nội lăn dài , cơ thể nhẹ nhàng buông lỏng , mắt nhắm nghiền , ra đi trong nụ cười nhạt còn vươn lại trên môi....

Ba ngày sau, sau khi dự đám tan của ông xong...hai người trở về nước... 

Từ lúc trở về đến nay đã hơn một tuần , nhưng trong lòng Fluke luôn có một thắc mắc , tại sao ba của Ohm không qua dự đám tan của ông ...??

Ohm như hiểu được tâm tư của Vợ mình , anh vòng tay qua ôm cậu rồi nói.... Em đang thắc mắc sao ba không qua dự đám tan của Ông đúng không?? 

Fluke ngẩng mặt nhìn anh ... Rồi gật đầu... 

Ba không dễ dàng tha thứ cho ông như vậy đâu. Từ ngày mẹ anh mất ba anh tuy bước thêm bước nữa,  nhưng trong lòng ông mẹ anh luôn chiếm một vị trí quan trọng ... Ông rất hận ông nội, sẽ không bỏ qua như vậy đâu hãy cho ông thêm thời gian nữa đi em...

Dạ em hiểu rồi ạ.... 

Mà ông xã ơi ... Ngày mai cho em đến công ty làm nha ?? Em ở nhà hoài buồn lắm.. Em sẽ cẩn thận mà anh, được không ???

Ohm dứt khoát trả lời một câu " không "

Em ở nhà cho anh yên tâm đi, được không em... Em đi làm anh sẽ lo lắng lắm đó, với lại giờ  thai em chưa ổn định em đòi đi làm hỏi anh làm sao yên tâm cho được.... 

Nghe lời anh đi , nào em sanh xong anh sẽ cho em đi làm ...

Fluke dù không chịu.. Nhưng vẫn không dám cãi lời anh ... Nên đành gật đầu đồng ý... 

Ohm nhìn bộ mặt không cam lòng  của Fluke  , mà anh xót xa , không phải anh không muốn cho cậu đi làm,  nhưng hiện tại anh chưa trị được bà mẹ kế đó nên không dám để cậu đi lung tung , sợ bà ta sẽ hại cậu và cục cưng... 

Ngoan nào anh thương, anh chỉ lo cho em và con thôi... Đừng giận nữa để anh sắp xếp công việc rồi sẽ đưa em đi nghỉ mát... 

"Dạ "

Fluke nghe được đi chơi , nên cậu rất vui . vì từ khi có thai cậu luôn thấy khó chịu trong người. Muốn được đi đâu đó cho thoải mái... 

Vậy giờ đi ngủ thôi em .. Mai anh có cuộc họp quan trọng nữa... 

Dạ , mình ngủ thôi ông xã... 

****************

Sáng hôm sau anh đi làm ..

Fluke khi ăn sáng xong , thì cảm thấy buồn bã nên cậu quyết định đi đến công ty thăm Prem 

Sau khi Fluke đến công ty thì mới biết, Prem hiện tại đi pháp với P'Boun để tham gia một sự kiện thời trang lớn...... Sau khi kiếm Prem không thấy, thì Fluke  cảm thấy mỏi cả hai chân , nên cậu kiếm một chiếc ghế ngồi cho đỡ mệt... Một lúc sao Fluke lấy điện thoại gọi cho Chú Đon  đến đón mình ....

Sau đó Fluke ra trước cửa công ty.....  Nhìn thấy chiếc xe quen thuộc đang ngừng bên đường..... Cậu muốn bước sang đó...... thì bỗng bị một bóng đen chặn lại.... Fluke hốt hoảng chỉ mới kịp thời nhìn khuôn mặt người đó... Đã bị người đó ôm chặt vào lòng....

"N'Fluke..... Anh rất nhớ em...."

Fluke cũng rất vui mừng khi gặp lại A Bân...... Nhưng bị anh ôm chặt.... Fluke cảm thấy không thoải mái.... Ngoài Ohm ra..... Cậu chưa hề cho ai chạm vào người mình..... Fluke cố đẩy anh ra.....A Bân cũng không miễn cưỡng.... Anh ta thả lỏng tay..... Fluke nhân cơ hội lùi về phía mấy bước.....

P'A Bân sao anh lại ở đây??? 

Fluke mộc mạc quê mùa ngày nào.... Giờ đã xinh đẹp ngọt ngào .... Các đường nét thanh tú trên khuôn mặt càng thêm rực rỡ... Da dẻ trắng mịn không tì vết.... Quần áo mặc trên người.... Toàn là hàng hiệu.... Đây là N'Fluke của anh hay sao ??

Em vẫn vậy mà.... Sao anh biết em ở đây..? 

Lúc nói chuyện điện thoại .... Em nói em đi làm ở công ty thiết kế... Nên anh mới đi tìm ....

Fluke thấy lời anh nói có gì đó không đúng ....riêng cái thành phố này đã có hơn bảy .... Tám công ty lớn làm trong ngành thiết kế... Chưa nói đến những công ty nhỏ nữa ... Rõ ràng ngày đó cậu không hề nói mình làm ở công ty nào....

"N'Fluke.... Chúng ta tìm chỗ nào nói chuyện được không? "

"Em"

"Cậu Fluke... Cô chuyện gì sao cậu.... Ann ta là ai quấy rối cậu à...?"

Chú Đon lái xe qua đường..... Bước xuống đi nhanh đến chỗ Fluke không ngừng lo lắng.... Ánh mắt sắc bén quét qua người A Bân.....

"Không phải.... Chú đừng hiểu lầm..... Anh ấy là bạn dưới quê của cháu..... Lâu ngày mới gặp lại... "

A Bân e ngại nhìn chú Đon cười cười.... Vẻ ngoài của A Bân cũng rất được mắt.... Dáng dấp cao ráo.... Làn da bánh mật nhìn khỏe khoắn.... Khuôn mặt dễ nhìn..... Nhưng so với cậu nhà ông thì vẫn kém xa.... Bề ngoài lẫn thần thái .....

N'Fluke..... đây là ai.... ??

A Bân bị chú Đon soi xét từ trên xuống dưới... Cảm thấy rất khó chịu ..... Anh nhìn sang Fluke như muốn biết rõ ông ta là ai .....

"Chú ấy là tài xế của em ....."

Fluke không thấy gì làm lạ.... Chú Đon nhận nhiệm vụ đưa rước cậu.... Còn bảo vệ cho cậu .... Chú ấy  luôn có sắc mặt không tốt với những người ve vãn xung quanh cậu.... Nhưng cậu biết mọi thứ chú ấy  làm điều theo chỉ thị của Ohm.... Từ ngày cậu mang thai việc đi lại của cậu , anh điều bắt chú Đon phải báo cáo với anh.....

"Em có tài xế riêng sao ?"

Người đàn ông đấy.... Đối xử với em cũng quá tốt đấy.... 

Fluke chỉ cười nhẹ... 

N'Fluke chúng ta đi thôi....

A Bân muốn nắm tay Fluke kéo đi.... Lại bị chú Đon kéo lại... 

Vì ông sợ ảnh hưởng đến cái thai nên không dám dùng lực mạnh.... 

Cậu Fluke cậu muốn đi đâu..? 

"Chúng tôi muốn tìm một quán cà phê để nói chuyện .... Tôi đưa em ấy đi.... Chút nữa tôi sẽ đưa em ấy về .... Chú đừng lo...."

Fluke chưa kịp lên tiếng... Thì A Bân đã cau mày trả lời..... Anh rất khó chịu vì hành vi ngăn chặn của ông chú trước mặt..... 

"Cậu Fluke.... Cậu muốn đi đâu.... Tôi sẽ đưa cậu đi.....cậu đi như vậy tôi ăn nói với cậu chủ như thế nào... ?"

Chú Đon không thèm để A Bân vào mắt..... Ông quay sang nhìn Fluke ....

"Chú Đon.... Bên đường có quán cà phê cháu và Anh A Bân sang đó nói chuyện một chút.... Chú chờ cháu nhé..."

Cậu cũng không định đi theo A Bân.... Dù sao hai người đã thân thiết như anh em từ nhỏ... Xa cách đã lâu vừa gặp đã tạm biệt , như vậy không phải phép.... Mà ngày xưa ... Lúc cậu côi cút một mình... Anh thường xuyên giúp đỡ cậu không ít.....

"Được rồi... Tôi ngồi trong xe đợi cậu...... Có gì cậu gọi cho tôi... "

Chú Đon miễn cưỡng đồng ý.... 

A Bân nhếch môi.... Đi theo fluke... Vào một quán cà phê nhỏ bên đường ....

"Người..... Mà ông ta nhắc đến là bạn trai của em sao?.. Anh ấy đối xử với em hình như rất tốt..... "

Khi cà phê đem tới.... A Bân không ngừng dán mắt vào khuôn mặt xinh đẹp trước mắt.... 

Hai má Fluke ửng hồng ngại ngùng gật đầu... Nói anh ấy không phải bạn trai em .... Mà là chồng của em .... Tụi em đã kết hôn lâu rồi ạ...

A Bân rất bất ngờ , vì mới đây mà hai người đã kết hôn rồi sao ..?

Anh cố gắng lấy lại bình tĩnh.... 

Nói qua chuyện khác.... 

"Anh ta hình như rất giàu... ?"

Nhìn chiếc xe tài xế kia chạy... Nếu không lầm thì trên thị trường chỉ có mấy chiếc giới hạng.....

Có lẽ thế... 

Fluke trả lời cho lấy lệ... Cậu biết anh khá giả nhưng cậu thật sự chưa bao giờ quan tâm đến anh giàu đến mức nào.... Với cậu đủ ăn đủ mặc là tốt rồi..... 

Anh ta làm nghề gì ..?

Làm luật sư ạ..... Mà thôi đừng nói chuyện của em nữa... Chúng ta nói về anh đi....

A Bân biết mình hơi nóng vội... Cười cười....

Anh về nước khi nào .......bây giờ anh làm ở đâu.... ?

Anh về nước gần nữa năm nay..... Anh làm trong Văn Phòng dưới xí nghiệp ở huyện của chúng ta ....nhưng bắt đầu nữa tháng trước... Anh bắt đầu đổi việc làm .... Và hiện giờ anh đang công tác tại một công ty  lớn của thành phố này..... 

A Bân chỉ đại khái nói cho qua....

"Em biết có ngày anh sẽ thành công mà.... Chắc dì Na vui lắm "

Đến gần trưa.... Cuộc nói chuyện mới kết thúc... A Bân hai tay nắm chặt nhìn Fluke ngồi vào chiếc xe sang trọng..... 

******************

Chuyển cảnh nhà Ohm ...

"Anh về rồi "

Buổi tối Ohm mới về nhà..... Fluke nghe tiếng anh mở cửa nhanh chóng chạy ra sà vào lòng anh.... Cười tít cả mắt... Ohm hôn lên trán cậu... 

"Hôm nay em có bỏ bữa không đấy... ?"

"Không ạ... Người ta rất nghe lời nha .."

Lúc chiều anh có gọi về bảo cậu ăn tối trước... Anh bận việc sẽ về trễ nên sợ cậu bỏ bữa.... 

"Ngoan... Anh đi tắm đây.... Anh còn có việc phải xử lý... "

"Để em pha nước cho Ông xã tắm nha...."

"Được tuân lệnh bà xã.... "

Hai người ôm nhau lên phòng... 

________________________

Chương 17 đến đây nha cả nhà 💙

Chúc cả nhà buổi trưa vui vẻ ❤❤😘

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ohmfluke