HIỂU LẦM

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 15

                          HIỂU LẦM 

Khung cảnh cứ từng giây, từng phút trôi qua trước mắt....... Khi xe dừng lại ngay địa chỉ , đó là ngôi biệt thự rất sang trọng.... Cũng là lúc Fluke nhìn thấy xe Ohm vào cổng . Fluke xuống xe dấm lên những bông hoa tuyết trắng rơi đầy đường phố... Gió tuyết rét qua từng cơn nhưng lúc này cậu  không thấy lạnh nữa..... 

Fluke nép vào hàng rào , khuôn mặt tái nhợt nhìn cảnh trước mắt ..... Ohm vừa xuống xe , từ trong nhà có người chạy ra đón anh đó là một cô gái rất xinh đẹp, người đó không ai khác là Angela,  cô ta mặc chiếc đầm ngủ dài qua gót chân , bên ngoài khoác một chiếc áo len dày nhìn thật dịu dàng và xinh đẹp làm sao ??  Sắc mặt Ohm tuy không biểu lộ cảm xúc gì.. Hai người sánh đôi cùng nhau vào nhà.... 

Fluke đứng đó , chân như đổ chì , cậu cảm giác tim mình đang thắt lại , đau đến thở không nổi.....

Thì ra anh rời nhà trong đêm là đến gặp Angela, mới cách đây mấy ngày thôi , anh chưa bao giờ bỏ mặt như vậy dù có bất cứ chuyện gì   công việc bận rộn ra sao, anh cũng sẽ dùng buổi tối với cậu , mọi thứ liên quan đến cậu đối với anh điều quan trọng nhất, dù cậu bảo anh lo việc của mình trước , anh cũng cố chấp không bao giờ đồng ý..... Nhưng bây giờ thì sao? Với anh bây giờ đến bên cạnh cô gái kia là quan trọng hơn tất cả , nhìn hai người sánh bước bên nhau thật đẹp đôi... Thà anh cứ thằng thắng nói với cậu,  có lẽ cậu sẽ bớt đi phần nào đau đớn như vậy , nhưng anh lại không nói mà vẫn ngọt ngào với cậu , nhưng tâm anh thì lại ở nơi khác không dành cậu nữa... 

Không biết qua bao lâu Fluke chỉ biết chân cậu tê cứng , cả cơ thể run lên vì lạnh tưởng chừng không còn sức để đợi chờ được nữa.... Đúng lúc này Ohm từ trong nhà đi ra xe, đưa anh về cũng là cô gái ấy , vẻ mặt cô ta quyến luyến như không muốn rời xa..... Fluke nép người vào, khi xe anh chạy ngang qua ..... Đúng ra lúc này cậu phải nháo nhào lên , đứng trước mặt hai người họ làm ầm ĩ một trận mới đúng, cậu tự nhận mình hèn nhát , Fluke sợ một khi chuyện đó sảy ra , sẽ nghe Ohm nói Ohm lựa chọn cô ta.... Nhìn bóng xe khuất xa.. Lúc này Fluke mới lê cái chân tê cứng , bước từng bước trong cơn lạnh của gió tuyết .....

Chuyển cảnh 

Ohm chưa kịp vào đến nhà thì đã thấy những người giúp việc với vẻ mặt lo lắng đứng trước cửa chờ anh .....  Anh cau mày cảm giác có chuyện chẳng lành.... Ana vừa thấy Ohm bước xuống xe nhanh chân chạy đến với vẻ mặt lo lắng.....

(Cậu chủ.... Vợ cậu , cậu ấy không biết đi đâu ra ngoài tới giờ chưa về ạ...)

( Bà nói gì? Fluke đi đâu, em ấy đi khi nào .... Tại sao không ai gọi điện cho tôi... )

Tiếng nói của Ohm giận dữ, vẻ mặt âm trầm đến đáng sợ..Ana vụt vai , vẻ mặt xanh mét.... 

"Lúc cậu vừa đi , cậu Fluke cũng đi theo.... Tôi.... Tôi có gọi điện cho cậu mà không liên lạc được... "

Ohm lấy điện thoại ra xem, điện thoại đã hết pin tắt đen từ lúc nào .....

Em ấy đi đâu ? Ngoài kia gió tuyết , làm sao cơ thể yếu ớt không bao giờ chịu được lạnh của Fluke làm sao chịu nổi.... Bỗng anh sững người lại , chẳng lẽ Fluke đi theo anh ...

Trái tim Ohm cảm giác đau nhói... 

Chết tiệt vì tâm trạng mấy ngày nay không tốt , anh đã lơ cậu, Ohm cứ nghĩ đợi mọi việc hoàn tất Anh sẽ nói cho cậu nghe.....

Ohm vội vàng xoay người ngồi vào xe, vừa chạy ra đến cổng,  thì đã thấy chiếc taxi ngừng trước cửa.... Fluke thẩn thờ bước vào...  Ohm nhanh chóng xuống xe , chỉ mấy bước chân , tay anh đã bắt được tay cậu , anh vừa tức giận lại xót xa, nhưng khi chạm tay vào cơ thể và nhìn sắc mặt của Fluke anh thật sự sợ hãi.......

"N'Fluke em đi đâu . tại sao cơ thể em lại lạnh như vậy.....?"

Fluke ngước khuôn mặt nhỏ nhắn xanh xao nhìn người đàn ông trước mặt,  im lặng không trả lời.. Một giọt nước mắt lặng lẽ rơi xuống má.... Trước mắt trở nên mông lung , mọi thứ ngày càng mờ ảo..... Fluke nghe Ohm gọi nhưng mí mắt nặng trĩu cố gắng như thế nào cũng không mở mắt lên được.... Ohm hốt hoảng khi thấy Fluke ngất lịm trong vòng tay , sắc mặt Fluke trắng bệt không còn chút máu....

Gọi bác sĩ.... Nhanh ...

Tiếng anh hét lớn trong đêm gió rét làm người giúp việc cũng quýnh quáng cả lên..... Ohm mắt cũng đỏ hoe bế Fluke  ôm chặt vào lòng , chân dài tiến lên phòng không chậm một giây ....

Bác sĩ em ấy thế nào ???

Ohm sốt ruột , nhìn hướng bác sĩ hỏi rõ....  Lòng anh giờ như lửa đốt..... Lúc đem Fluke về phòng , thay quần áo.... Làm mọi cách cho cơ thể ấm dần lên , nhưng Fluke vẫn mê man như vậy..... Mỗi phút chờ đợi bác sĩ đến đối với anh là cực hình không lối thoát..... 

Cậu ấy không sao ! Chỉ vì cơ thể nhiễm lạnh và cơ thể mệt mỏi nên mới ngất đi thôi ..... Mà người nhà nên chăm sóc cho cậu ấy tốt vào.... Đứa bé mới hơn hai tuần chưa ổn định... Để papa nhiễm lạnh sẽ không tốt cho đứa nhỏ... 

Nghe cậu không sao , dây thần kinh căng thẳng  của Ohm như được thả lỏng , khi nghe người bác sĩ nói câu sau .... Đôi mắt sâu thẳm nhìn vị bác sĩ trung niên...

"Bác sĩ nói gì.... Em ấy mang thai ?"

Đúng vậy ...... Đứa bé đã hơn hai tuần rồi..... Cậu không biết sau??

Tiễn bác sĩ đi rồi.... Ohm không thể nào tả nổi tâm trạng mình lúc này.... Niềm hạnh phúc quá lớn .... Fluke đã mang thai con anh...... Nhìn người con trai mắt  nhắm  nghiền nằm trên giường mà khiến anh xót xa , tức giận chính mình.... Xém chút nữa anh đã hại vợ con mình .... Thông minh như anh làm sao không biết vì sao cậu theo anh chứ.... Chắc chắn là cậu đã đọc được tin nhắn và bắt gặp anh vào ngôi biệt thự đó... 

Nên khi cậu trở về mới có cử chỉ đau lòng như thế... 

Khi gặp Angela lần đầu thái độ của Fluke đã khác thường , nhưng vì anh bận suy nghĩ nhiều thứ , buổi sáng lại có việc đi sớm, không giải thích rõ ràng mọi thứ khiến cậu hiểu lầm và suy nghĩ lung tung như vậy , Ohm nằm xuống bên cạnh , ôm vợ vào lòng, hôn lên khắp khuôn mặt nhợt nhạt , bàn tay to xoa nhẹ cái bụng bằng phẳng của vợ... Ánh mắt hiện lên sự dịu dàng , và yêu thương sâu sắc...  Fluke từ trong cơn mệt mỏi tỉnh dậy.... Hàng mi dài run rẩy , cảm thấy xung quanh thật ấm áp cả cơ thể lọt thỏm trong vòng ôm ấm áp của ai đó..... 

Fluke! Em tỉnh rồi , có thấy khó chịu ở đâu không ? N'Fluke nói anh nghe đi ......

Ohm nghiêng người cẩn thận nhẹ nhàng lo lắng quan sát.... 

Fluke nằm đó lẳng lặng quan sát người đàn ông , hàng chân mày đang nhíu chặt , vẻ mặt sốt ruột lo lắng..... Nhưng bao hình như hôm qua hiện ra trong đầu ....

Fluke! em nói chuyện với anh đi, đừng im lặng với anh như vậy được không? 

Ohm thấy Fluke im lặng , nhìn anh chằm chằm một người  lúc nào cũng bình tĩnh như anh lại trở nên nóng ruột....

"Fluke đừng khóc ...... Đừng khóc mà e....."

Anh dịu dàng , anh ấm áp nhưng mọi thứ này anh từng dành cho người con gái khác.... Fluke khóc vì tủi hờn cho số phận trêu đùa , khóc vì đau lòng vì lo sợ, cảm giác ngổn ngang không biết làm sao cho phải....... Có lẽ cuộc đời này Ông trời không bao giờ muốn cậu hạnh phúc.... Những giọt nước mắt ấm ức, đau khổ rơi trên khuôn mặt nhỏ nhắn .... Giọng cậu nghẹn ngào đứt quãng nhưng Ohm nghe rất rõ .... Khiến tim anh hốt hoảng thắt lại.... 

"P'Ohm nếu bên cạnh em.... Anh không có hạnh phúc ...em..... Em bằng lòng buông tay....." 

Cậu mệt rồi ..... Thật sự rất mệt.... Yêu một người không nhất thiết phải để người ấy bên cạnh mà là nhìn người ấy tìm được hạnh phúc của chính mình .... Dù cậu biết một khi rời xa anh, cũng là cậu đang tự giết chính mình.... 

Câu nói của Fluke có lực mạnh sát thương nện thẳng vào lòng ngực , khiến Ohm cảm giác đau đớn... Nỗi sợ hãi bao trùm lấy.... Cả hơi thở cũng trở nên nặng nề.... 

Fluke... Em nói bậy bạ gì thế.. Em là vợ của anh. Cả đời này em chỉ có thể ở bên cạnh anh...

Ohm lạnh giọng đi mấy phần.... 

Ohm bị cậu hù cho sợ thật  luôn rồi , chẳng màn cơ thể yếu ớt hay nhớ đến cậu đang mang thai... Anh xốc cậu ngồi dậy , sức lực vừa phải, ôm chặt, rất chặt cơ thể cậu vào ngực....

Fluke bị anh ôm cũng không giãy dụa , nhắm nghiền đôi mắt đẫm lệ vùi vào ngực anh khóc nức nở.... Fluke chưa bao giờ là người mạnh mẽ...khi nói những lời đó,  hơn ai hết cậu rất đau lòng ....

"Đừng khóc.  Anh biết em hiểu lầm anh. Anh thề anh không làm điều  gì có lỗi với em cả... Fluke ! Em tin anh đi...."

Anh thấy cơ thể Fluke không ngừng run rẩy , tuy cậu không ngước mặt lên nhìn anh nhưng anh biết cậu đang lắng nghe ..... Tiếng nức nở bắt đầu nhỏ dần.... Anh hiểu cậu đang chờ đợi anh giải thích.... Giờ đối với anh cậu là quan trọng nhất.... Quá khứ mà anh muốn chôn vùi , không muốn nhắc đến nhưng hôm nay vì cậu anh chấp nhận đối mặt.... Chỉ cần bảo bối của anh không đau lòng bắt anh làm gì anh cũng sẽ làm... 

Fluke.... Hôm nay anh đến ngôi biệt thự đó là để gặp Ông nội của anh....

Lúc này Fluke ngẩng đầu nhìn anh ..... Ohm không hề né tránh ánh mắt của cậu.... Lấy tay lau những giọt nước mắt còn đọng lại trên kéo mắt... Bàn tay vuốt nhẹ lên làn da trắng mịn của vợ... 

Là thật ,anh với ông có mối quan hệ không tốt ...

Năm mười tám anh đã rời khỏi nước mỹ về sớm với ông ngoại... Đến tận hôm nay anh nghe được tin Ông bị bệnh anh mới về thăm.... 

Anh nói rất đơn giản nhưng dù có ngốc cách mấy Fluke cũng thấy mọi việc không đơn giản như vậy..

Chân mày Fluke cau nhẹ... Giọng nói vẫn còn nghẹn ngào....nhỏ tiếng trách vẫn.... 

P'Ohm từ lúc chúng ta sang đây đến  giờ  em chưa từng bao giờ nghe anh chắc đến , anh có người thân ở nơi này... Còn nữa tại sao địa chỉ nhà ông , anh lại không biết?, Angela cô ấy là ai ?. Xin anh đừng xem  em là một đứa ngốc được không?... 

Ánh mắt to tròn long lanh ánh nước , mang vẻ ngây thơ, yếu đuối, khiến người khác yêu thương , nhìn anh truy hỏi đầy kiên định....

Ohm mỉm cười nhưng Fluke cảm thấy rõ nụ cười của anh chất chứa một chút gì đó đau khổ , sự chịu đựng, trước sau vẫn dịu dàng , nhéo nhéo cái mũi nhỏ....

"Em đúng là ngốc thật mà... 

Thu lại nụ cười anh hít thở sâu.... Vết thương đã lành nhưng bao năm qua anh không dám nhìn đến , vì vết sẹo của nó quá ghê sợ khiến anh phải trốn tránh... 

________________________

Chương 15 đến đây nha cả nha ❤❤

Em xin lỗi vì cái sức khỏe ba bữa nắng bốn bữa mưa của em , nên mới ra chương chậm vậy mông mọi người thông cảm ạ🙏🙏🙏

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ohmfluke