chap 18 : takemichi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-" gà ! Taiyaki của tao "_Mikey mỉa mai nhìn nó

-"anh bạn có biết chỉ với một tiếng 'Gà' mà nó đã khiến trái tim tôi thổn thức, muốn vỡ ra làm từng mảnh, khóe mắt muốn ứa lệ... Sao anh bạn lại có thể nặng lời với tôi như thế, anh bạn thật phũ phàng, anh bạn có biết lời nói của anh bạn như con dao đâm vào trái tym mỏng manh íu đíu này hiccc "_Nó sước mướt nói

-" ừ gòi sao =)?"

-" đến rồi này "_Draken chỉ

Nhìn theo cách tay Draken , nó liền cười khẩy . Trước mắt nó là một chàng trai có mái tóc váng nắng tuyệt đẹp

* đụ mẹ nhìn là muốn đụ =) *

-"này ! làm gì đó ! "_Draken

-" bím tóc vàng cùng hình xăm ... rồng ! Đó l..à ....Ryuguji  Ken, còn được gọi là Draken là phó tổng trưởng của Tokyo Manji !"

* lươn chứ rồng nổi giề =)?*

-" mày đừng lớn tiếng được không "_Nó cau mày

-" mái tóc đen đó ... ! là Makono Toshiaki - phó tổng trưởng thứ 2 của Tokyo Manji "

* ôi ! đừng nói thế , tôi ngại*

* tch- Take cưng của taoooooooooo >=(*

Nó lườm tên vừa làm phền Mikey khiến tên đó hãi vài phần . Ai cũng đều biết phó tổng trưởng thứ 2 của Tokyo Manji là 1 người mang xu hướng bạo lực vậy nên ít ai dám đụng

-"ch..úc..một ngày tốt lành .. ạ"_Kiyomasa cúi nhẹ người

-"..."_Mikey và nó đi qua

* ngu lồn chưa ?! hahaha *

* mình có nên đạp Mikey ra không nhể ? không được ! không được ! giữ hình tượng *

Nó liền quay ra đằng sau nhìn Kiyomasa đang ôm bụng

-" cậu là người tổ chức ra cái này ?"_nó cười

Kiyomasa rùng mình vì nếu bình thường nó sẽ không xưng cậu-tớ mà là tao-mày . Không chỉ mình Kiyomasa mà tất cả những người có mặt đều lạnh sóng lưng

-"đú..ng.."

*Rầm*

Trong chớp nhoáng anh đã vào chỗ hiểm của Kiyomasa khiến đau đớn . Rồi liên tiếp đấm vào mặt khiến nó biến dạng hoàn toàn

-" xin lỗi nhé ~~ "_nó đạp lên bụng Kiyomasa

-" xong rồi đó ! "_Nó nở nụ cười thân thiện nhìn Takemichi

-"h..ả..?"_Takemichi sợ hãi

-" đi thôi "_Mikey đứng dậy

-" tụi mày giải tán đi đó "_Draken nhắc nhở

-----
-" thấy nảy tao ngầu không ╭( ・ㅂ・)و "_Nó tự tin nói

Mikey :


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro