Chương 11 : giải cứu ( H nhẹ )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Takeomi đặt em vào bồn tắm để em ngồi dựa lưng vào thành bồn .
Lấy vòi sen chỉnh nhiệt độ nước thấy độ ấm đã vừa đủ anh liền ngồi vào bồn tắm cùng em . Vì bồn khá rộng nên có thể dễ dàng chứa được hai người .
Anh ngồi đối diện với em cởi phăng đi cái áo đã dính đầy máu và tinh dịch kia đi . Anh nhẹ nhàng dùng tay chà rửa đi những dấu tích dơ bẩn kia , vừa chà vừa lấy vòi sen sịt nước lên chúng .
Cảm nhận được độ ấm của nước em lờ mờ tĩnh dậy .
Thấy người đối diện mình là Takeomi em liền hỏi :
Draken : chú đây là đang làm gì tôi vậy ? Takeomi . ( ánh mắt mơ hồ nhìn anh )
Thấy em đã tĩnh dậy anh cũng bớt lo hơn.
Takeomi : tôi chỉ đang giúp em tắm rửa thôi  . Nên em đừng lo . Thoải mái ko ? Nước có nóng lắm ko ?
Draken : giúp tôi ...ha....tôi ko biết là chú lại tốt với tôi vậy đấy . Ko phải chú cũng đã "làm" tôi giống như họ nhiều lần rồi à ? Sao bây giờ lại trở nên tốt thế ? Hả ? ......
Takeomi : ..............
Draken : nè nè nói gì đi chứ . Chột dạ rồi à .....Á....ưm...ư....
Takeomi ko báo trước mà đã đưa hẳn hai ngón tay vào cúc huyệt của em . Làm em giật mình mà hét toán lên .
Draken : á ưm...ư ...chú đang làm....ưm...vậy hả ? ....mau...mau lấy tay ...ha ..ra....ưm.....
Takeomi : tôi là đang giúp em lấy hết chúng ra thôi . Nếu ko lấy hết chúng ra thì em lại càng khó chịu hơn đấy nên là hãy ngoan ngoãn chút đi . Một lát là xong ngay thôi ( miệng nói nhưng mắt vẫn nhìn vào chỗ đó của em )
Draken : ưm ....ha....ah.....
.............5' trôi qua ...........
Draken : ha....đã xong chưa....ưm.....
Takeomi : sắp xong rồi em ráng chịu đi .
Draken : á ha....ưm..nhanh nhanh ...lên....ưh...
......Á......
Ra chúng đã ra hết rồi . Takeomi nhìn đống bầy nhầy nhớp nháp dính trên tay mình mà kinh tởm cảm thán " nhìu thật . Ko biết hai anh em nhà này ăn cái giống gì mà ra nhìu thế ? Đáng chết thật " .
Draken : ha...ha......( thở hổn hển )
Takeomi : xong rồi . Bây giờ em để tôi tắm cho em cái đã . Nhìn xem em dơ hết rồi này . ( lấy tay chỉ lên ngực đùi và cả chổ đó của em những nơi để lại nhìu dấu hôn nhất )
Takeomi là đang ghen nhưng ko nói đó nha . Tuy anh nói năng ko được dịu dàng cho lắm nhưng anh rất quan tâm yêu thương cậu ko thua gì Mikey đâu .
Draken như nhìn ra là anh đang ghen . Em nhếch môi cười nhìn anh trêu đùa .
Draken : ha ha....chú là đang ghen đấy à Takeomi ....haha....
Takeomi ngượng chín mặt khi bị em nhìn thấu tim đen nhưng vẫn ko biểu hiện ra bên ngoài .
Takeomi : con mắt nào của em thấy tui ghen . ( né tránh ánh mắt của em )
Draken : này này là hai con mắt này nè ( chỉ chỉ lên hai con mắt  của mình trêu đùa )
Takeomi : thôi đi tôi ko đùa cùng em nữa . Xong rồi đó để tôi bế em ra ngoài.
Draken : được thôi ...haha...
Draken được Takeomi nhẹ nhàng bế ra  ngoài mà đặt lên giường .
Takeomi : em ngồi đây đi để tôi đi lấy khăn lau cùng quần áo cho em .
Draken : được rồi chú đi đi .
Takeomi quay đầu đi đến tủ quần áo lấy cho em một cái áo củng là áo sơ mi màu trắng có điều nó dài hơn chiếc áo lần trước một chút và đều đặc biệt nó vẫn cứ mỏng .
Đúng hơn thì trong tủ ko hề có một cái quần nào cả tất cả đều là áo chúng đều mỏng như nhau .
/ đúng là biến thái mà /
Lấy xong anh đóng cửa tủ đi lại vớ lấy chiếc khăn được vắt trên một cái kệ gần đó .
Đi lại phía em quỳ xuống bắt đầu lau khô mình cho em .
Takeomi bắt đầu từ hai cánh tay của em trước sau đó lau dần xuống ngực bụng và cuối cùng là tới nơi đó của em . Nơi mà cây gậy nhỏ của em đang ngủ say .
Anh nhìn nó nuốt nước miếng cái ực .
" mẹ nó đáng yêu chết mất thật muốn đè em ra mà làm mà " Takeomi .
Từ nãy trong nhà tắm Takeomi đã bắt đầu có phản ứng trong lúc anh đưa ngón tay vào trong em khuấy động rồi giờ đây trước mắt anh còn đang hiện lên cảnh xuân này nữa khiến dương vật của anh trướng to đến phát đau .
Thấy anh ko có phản ứng gì mà cứ nhìn chằm chằm vào chổ đó của mình . Như có dự cảm chẳng lành em ngó xuống thì liền nhìn thấy thứ đó của anh đã cương lên rất to rồi  .
Có chút hoảng sợ vì dư âm của tối hôm qua để lại . Em đẩy anh tra né tránh kêu anh mau rời đi :
Draken : Takeomi  ....chú....chú mau đi đi ....tôi có thể tự....làm được ...( giọng nói đứt quãng hiện rõ nỗi lo sợ )
Biết em đã phát hiện anh liền ko ngần ngại mà hỏi :
Takeomi : sao em lại đuổi tôi đi ? Tôi làm gì sai à ?
Draken : ko ko....chỉ là tôi muốn....ở một mình tôi có....thể tự làm được chú....mau đi đi....
Bỗng anh nhào tới túm chân em lại ( lengkeng) tiếng dây xích vang lên .
Vâng anh là đang nắm cái chân đang được xích lại của em mà kéo về phía mình .
Em hoảng hốt khóc lóc lo sợ mà run rẩy ra sức chống cự :
Draken : ko Takeomi hức....chú ko được làm ...ưm ...vậy với tôi....hức....
Kéo được em lại anh liền dùng một tay kiềm chặt hai tay em để lên trên đỉnh đầu  của em . Tay còn lại vuốt nhẹ lên khuôn mặt xinh đẹp của em nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt trong suốt đang ko ngừng chảy ra .
Takeomi : Draken một lần thôi em . Tôi thật sự ko chịu nổi nữa rồi ( áp sát mặt mình xuống tai em thủ thỉ )
Draken : ko.. hức...tôi ko muốn....hức....chú buông tôi ra đi mà....hức....
Em sợ rất sợ . Em còn đang rất đau toàn thân chổ nào củng đau . Em ko muốn bị làm thêm nữa em sẽ chết mất , huống hồ nếu những tên này nói chỉ một lần đều là nói dối chỉ toàn là lừa gạt thôi .
Em khóc lớn chống cự nhưng hoàn toàn vô dụng . Tận dụng lợi thế mà Ran và Rindou đã làm trước đó anh nhanh tay kéo khóa quần xuống giải phóng cho cây gậy đã phình trướng đến phát đau của mình ra ngoài , lấy tay banh hai chân em ra mà đâm mạnh vào trong .
Như có dòng điện chạy dọc cơ thể anh rên nhẹ đầy thoải mái :
Takeomi : ha ...bên trong em sướng quá Draken ..ha....mặc dù trước đó đã bị hai tên khốn kia ra vào nhưng nó vẫn rất chặt nó cứ quấn lấy cái của tôi mà tham lam cắn mút ko ngừng...ha...sướng chết mất....ah....
......bạch....bạch....
Draken thì như bước một chân vào cửa môn quan rồi vậy . Đau chết em rồi .
Draken : áh hức....đau quá ..hức...ah...đau quá đi....rút ra .....ahhhhh..mau rút ra đi....mà.....hức..ahh....
Takeomi mặc kệ lời Draken đang khóc lóc van xin mình rút ra . Anh vẫn cứ mạnh mẽ luân động ko ngừng vào bên trong em.
Một lần nữa máu lại chảy ra . Hình như lần này nó nghiêm trọng hơn rồi tốc độ nó chảy rất nhanh và còn nhiều nữa . Nhưng anh đã sắp bắn rồi ko thể dừng lại được .
" Chết tiệt chỉ chút nữa thôi ...ha..." Takeomi .
Draken : hức ahhhhh....tôi tôi....hận chú....rút ra mau rút ....hức ah ưm....ra....ahhhh....
Takeomi : chút nữa đợi tôi thêm chút nữa thôi Draken à ....
Takeomi đưa đẩy hong mình nhanh hơn . Sau thêm vài chục cú thúc sâu vào bên trong em thì anh cũng bắn . Bắn rất nhiều khiến bụng em trướng to lên .
Draken : á...hức....ahhhh...hức mau cút đi....ahhh...hức....ahhh....
Draken khóc thét lên .
Takeomi : Draken em đừng.....
....RẦM....
Tiếng mở cửa mạnh mẽ vang lên Takeomi quay lại nhìn xem là ai thì .
......grư...bịch...ầm....
Takeomi bị đẩy bởi một lực rất mạnh khiến anh té ngã nhào về phía sau lăn mạnh xuống sàn.
Đang trong cơn đau anh nghe giọng của ai đó chửi mình anh mở mắt ra nhìn cho rõ đó là ai thì :
Kakuchou : chú đang làm gì vậy hả ? ( mắt đục ngầu nhìn Takeomi quát )
" Haha thì ra là mày . Kakuchou "
Takeomi : thì làm những việc nên làm thôi ( vừa nói vừa đứng lên kéo khóa quần chỉnh lại quần áo nói )
Kakuchou : chó chết . Tui cho chú hai giây để biến khỏi đây . Nếu chú ko mau cút thì đừng trách tôi . ( giọng dần trở nên giận giữ )
Takeomi " chết tiệt ".
Takeomi quay đi bước ra ngoài . Trước khi đi hắn còn cố tình đóng sầm cửa một cái thật lớn để trúc giận . Để lại Kakuchou ở cùng với em .
Chuyện là củng đã tới giờ đem cơm lên cho em ăn rồi trễ thì bé con sẽ đói bụng mất .
Nghĩ thế anh liền nhanh chân bước lên , khi tới gần cửa bỗng anh nghe tiếng bé con khóc lớn . Anh biết là có tên nào đó đang hành hạ em liền gia tăng tốc độ chạy tới đá phăng cánh cửa ra thì cảnh tượng đầu tiên anh thấy là ông chú Takeomi đang đè lên em ko ngừng ra vào phía dưới của em còn em thì đang gào khóc thảm thiết .
Ko kiềm được cơn tức giận đang bùng lên anh chạy lại mạnh mẽ nắm vai Takeomi quăng mạnh xuống đất .

Quay lại phía em . Khi thấy người xong vào cứu mình là Kakuchou thì em liền bật khóc lớn gọi tên anh : 
Draken : hức ah....ah....Kakuchou ....hức Ahhhh....
Nghe thấy em đang khóc lớn gọi tên mình anh liền quay phắt lại chạy đến cúi xuống ôm em vào trong lòng mà dỗ dành .
Kakuchou : oh oh bé con ngoan ko sao nữa rồi anh đã đuổi tên đó đi rồi . Ngoan nín đi nào anh thương mà . ( vừa nói vừa lấy tay xoa xoa lên lưng em an ủi cưng chìu )
Draken khi nhận được sự cưng chìu của anh thì lại càng khóc lớn hơn nữa :
Draken : hức ah...đau ...đau quá hức....Kakuchou em đau quá ....hức...
Nghe em nói tới đây anh mới bắt đầu để ý nhìn xuống 
" Má nó thằng khốn " Kakuchou.
Anh thấy chổ đó của em đang chảy máu ko ngừng . Anh tức giận chửi thầm trong lòng gắp rút chạy đi tìm hộp cứu thương để sơ cứu cho em .
Kakuchou : bé con à anh biết em đau lắm nên bây giờ em ngồi ở đây đợi anh đi lấy đồ sơ cứu cho em đã nhé . Được ko ? ( giọng cưng chìu hỏi )
Nhận thấy anh sắp buôn mình ra đi mất . Em liền hoảng sợ mà ôm chặt anh hơn nói :
Draken : hức ...ko muốn...ko.muốn ....hức anh đừng bỏ em mà ...hức...ah....
" Ôi trời sao bé con này lại nghĩ như thế ko biết ? Anh yêu em còn ko hết sao nỡ bỏ em được  " Kakuchou .
Kakuchou : haha anh ko bỏ em đâu mà anh chỉ là đi lấy một ít đồ cho em thôi . ( cười cười nói với em )
Draken : hức ..ko muốn....ko muốn mà...hức.....( ôm chặt anh hơn nữa )
" Thật hết cách với em mà " .
Kakuchou : thôi được anh ko bỏ em đâu mà . Vậy anh bế em đi tìm với anh luôn được ko ? Hửm?
Draken mừng rỡ vì anh ko bỏ mình lại mà đi . Nhìn anh cười tít mắt trả lời .
Draken : ưm . Miễn là anh ko bỏ em thì cái gì em củng chịu .
" Trời ơi đáng yêu xĩu " Kakuchou .
Kakuchou : vậy chúng ta cùng đi thôi nào .
Anh bế em đứng dậy cùng đi kiếm đồ . ( bế theo kiểu hai tay Draken choàng lên ôm cổ anh còn hai chân thì quắn ngang hong anh )
Nói là đi kiếm đồ vậy thôi chứ tất cả đều đã có sẵn ở trong phòng em hết rồi . Mikey là sợ lỡ như em có chuyện gì thì có thể lấy dùng liền nên đã chuẩn bị sẵn . Và bây giờ nó đã được dùng đến rồi đây .
Sau một hồi quanh quẩn tìm kiếm thì cuối cùng củng tìm ra . Bế em đi lại về phía giường đặt nhẹ em xuống . Cho em nằm ngữa kêu em dạng hai chân ra cho anh xử lí vết thương .
Kakuchou : bé con à bây giờ em hãy dạng chân sang hai bên để anh xử lí vết thương nhé . ( nhìn em cười nói )
Draken là hoàn toàn tin tưởng anh nha . Em ko hề từ chối hay xấu hổ mà nghe theo lời anh dạng chân sang hai bên .
Draken : vâng .
Khi anh nhìn thấy nơi đó của em bị hành hạ đến chảy ra cả máu như vậy liền ko khỏi nghiến răng tức giận " lũ chó chết " .
Ko chần chừ anh lấy miếng khăn đã được nhúng ước từ trước lau nhẹ đi những vệt máu đang ko ngừng chảy ra từ nơi đó của em . Anh biết là bên trong còn có cả tinh dịch của Takeomi nữa chứ nhưng anh sẽ đợi sau khi đã xử lí xong vết thương và khi em thấy khỏe lên được một chút thì mới lấy nó ra vì nếu anh mà đưa tay vào để lấy nó ra ngay lúc này thì em sẽ ko chịu nổi mất .
Nhận được sự kích thích đột ngột em liền ko tự chủ mà rên lên :
Draken : ưm....ha....
Kakuchou nghe thấy được tiếng rên nhẹ của em liền bật cười nói :
Kakuchou : haha em rán chịu chút thôi nhé sắp xong rồi đây .
Draken ko nói gì chỉ im lặng để cho anh tiếp tục giúp mình xử lí vết thương mà thôi .
Khi đã lau xong những vệt máu đó anh liền lấy ra từ trong hợp cứu thương một lọ thuốc , anh lấy một ít rồi bôi lên chổ đó của em .
Kakuchou : xong rồi này . Bé con của anh giỏi quá đi . ( nhìn em nói với vẻ mặt đầy sự yêu thương )
Draken : ưm ....
Bỗng em bật dậy nhào tới nằm đè lên anh áp mặt mình lên ngực anh mà cọ cọ nói :
Draken : em bùn ngủ em muốn ngủ ....
Kakuchou thấy em đã rất mệt mỏi nên ko nói gì nhìu chỉ ôn nhu lấy tay vỗ vỗ nhẹ từng nhịp đều đều lên lưng em kêu em hãy cứ ngủ đi .
Kakuchou : ừm em cứ ngủ đi anh sẽ ở đây với em nên em hãy cứ yên tâm mà ngủ cho thật ngon nhé .
Nhận được hết mọi sự cưng chìu của người kia dành cho mình mà em củng an tâm từ từ chìm vào giấc ngủ say .

Má hú luôn . Chương sau tui sẽ cho Mikey tái suất nha . Đảm bảo sẽ có biến căng 🙂

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro