Chương 4 : nhớ lại 4 ( bại lộ )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau một mớ hỗn độn vừa xảy ra thì tâm trạng của Draken đã dần ổn định lại trên vòng tay của Kakuchou rồi , phần dưới củng ko còn cảm thấy đau nữa.
Thì lúc này từ dưới lầu Koko củng đi lên trên tay đang cầm một phần cơm mới vừa được mua về khói còn nghi ngúc nóng nổi.
Vừa bước vào Koko đã ko khỏi nghi ngờ nhìn đám người này . Một bên thì đang bế bé con ngồi trên ghế sofa mà dỗ dành ( vẫn giữ tư thế ngồi trên đùi Kakuchou ) một bên thì đang ra sức dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn vị thũ lĩnh của họ nhưng điều khiến Koko nghi ngờ nhất là tại sao mắt của bé con lại đỏ là khóc chăng mà được tên Kakuchou bế đễ dỗ dành như thế còn với vị thủ lĩnh của họ thì ngồi chết trân đằng kia . Với cái đầu của Koko thì ko khó để anh đoán ra được kết quả rồi . Ko khỏi lắc đầu ngao ngán , thủ lĩnh à ngài nóng vội quá rồi.
Ko đợi lâu Koko liền đi lại chỗ Kakuchou nhìn bé con lên tiếng nói :
Koko : có cơm rồi đây . Bé con để anh đút cho em nhé ( nhìn cậu cười ôn nhu nói )
Draken như ko thích người này cho lắm liền ngước lên nhìn Kakuchou với đôi mắt phủ tầng sương mỏng lắc lắc đầu.
Kakuchou và Koko như hiểu ý em muốn gì liền trao đổi ánh mắt với nhau . Trao đổi xong Koko liền đưa dĩa cơm cho Kakuchou . Còn mình thì đi về phía vị thủ lĩnh kia mà nói chuyện.
Khi Kakuchou nhận được dĩa cơm từ tay Koko thì liền quay xuống nhìn cậu ôn nhu nói :
Kakuchou : anh đút em ăn nhé ?
Draken : ưm ( hình như ở đây e chỉ tin mỗi mình anh vậy )
Kakuchou : nói A đi nào .
Draken : A....ừm....
Kakuchou : có ngon ko ?
Draken : dạ có ( gật đầu nhìn anh )
Kakuchou : vậy thì ăn thêm nữa nhé .
Draken : ừm ừm ....(nhòm nhoàm)....
Còn bên Mikey khi được Koko vỗ vai thì củng hoàn hồn lại thì liền thấy cảnh mây mưa tình chàng ý thiếp đút cơm cho nhau kia thì gân máu liền nổi đầy trán . Anh tính bay lại để ngăn cản cướp người về thì bị Koko nắm vai đè xuống giường ngăn cản nói :
Koko : sếp à mày tính làm gì ? Mày định tính làm cho em ấy hoảng sợ thêm một lần nữa à ? Tao khuyên mày nên từ từ thôi , em ấy chỉ vừa mới gặp lại mày . Ko cần nóng vội như thế đâu , thời gian còn dài mà .
Koko vừa nói vừa nhìn luôn cả đám người đằng kia như đang cố ý nhắc nhở là hãy hành động từ từ nếu ko muốn em ấy sợ chúng ta  .
Mikey và tất cả bọn họ đều hiểu nên bây giờ tất cả chỉ ngồi một góc nhìn em ăn thôi . Ko dám manh động nữa . Họ nhìn em ăn mà trong lòng ko khỏi đánh trống "ôi ôi đáng yêu chết tui rồi" .

Còn về phần Draken , ăn từ nãy đến giờ thì củng đã no rồi liền nhìn Kakuchou nói :
Draken : em ăn no rồi .
Kakuchou : vậy à , vậy thì giờ em có muốn làm gì hay đi đâu ko ? Anh đưa em đi nhé .
(Ôn nhu nhìn cậu hỏi )
Như nhớ ra điều gì đó e liền hỏi :
Draken : điện thoại của em đâu ?
Kakuchou : cái đó à . Là Mikey đang giữ đấy . E muốn gọi cho ai à ?
Draken : ừm... ừm... em muốn gọi cho bạn em . Chắc giờ họ đang lo lắng cho em lắm .
Thấy thế Kakuchou liền lên tiếng nói với Mikey :
Kakuchou : Mikey điện thoại của em ấy đâu ?
Khi Mikey nghe Kakuchou hỏi thì liền có phản ứng . Anh nhìn thấy em củng đang nhìn mình như muốn nói là hãy trả nó cho tôi . Anh liền ko chần chừ mà quăng nó lại chổ Kakuchou vì anh ko muốn em ghét mình hơn nữa .
Khi nhận được điện thoại Kakuchou liền đưa nó cho em  .
Draken sau khi đã có được điện thoại trong tay liền nói muốn được nói chuyện riêng :
Draken : chuyện là em có thể nói chuyện riêng một lát được ko ? ( mắt cún con nhìn anh)
Bây giờ thì Kakuchou chính thức chết lâm sàn vì độ đáng yêu này của em . Anh liền ừ một tiếng rồi đứng lên đặt em xuống chiếc ghế sofa rồi rời đi mà ko một chút nghi ngờ.
Kakuchou : ừ , vậy anh đi đây . Có gì thì gọi cho anh ngay đấy .
Draken : dạ vâng .
Nhận được câu trả lời từ em thì Kakuchou cũng đi lại chổ của bọn họ kêu tất cả đi xuống nói vì em ấy mệt rồi muốn được nghỉ ngơi . Nghe tới đây , bọn họ kể cả Mikey đều đứng dậy đi ra ngoài trả cho em ko gian yên tĩnh để nghỉ ngơi vì nhìn em củng mệt rồi .

Sau một lúc thì tất cả bọn họ đều đã rời đi hết bây giờ thì trong phòng chỉ còn một mình em thôi .
Draken liền nhanh tay bấm gọi cho Takemichi ngay .

Bên này , Takemichi đang cùng với Inui vẫn bận bù đầu ráo riết đi tìm cậu thì liền nhận được một cuộc điện thoại , lấy ra xem thì thấy là Draken gọi cho mình. Ko chần chừ Takemichi bấm nghe :
Take : alo Draken-kun mày đi đâu mà mất tích từ sớm tới giờ vậy ? Bọn tao lo lắng cho mày lắm đấy . ( giọng hốt hoảng hỏi )
Draken : hiện giờ tao đang bị bắt nhốt nhưng mà có điều này mày phải bình tĩnh nghe tao nói đấy .
Take: rồi mày nói nhanh đi . Là ai đã bắt mày ?
Draken : chính là Mikey .
Sau khi nghe đến đây Takemichi sửng sốt nhớ ra điều gì đấy mà tự ngẫm nghĩ trong đầu " Mikey ? Là Mikey của tương lai sau ? Sau cậu ấy lại bắt Draken chứ ? Ko được Draken hiện giờ đang gặp nguy hiểm Mikey của tương lai ko còn là Mikey của ngày trước nữa rồi phải báo ngay cho Draken biết mới được."
Nghĩ là làm Takemichi liền nhanh chống nói với Draken :
Take : Draken-kun cậu phải hết sức cẩn thận đấy , Mikey bây giờ ko còn là Mikey của ngày xưa nữa đâu.( giọng nói có phần hốt hoảng)
Draken : tớ biết rồi cậu ko cần....Ah ....
Ko đợi Draken nói xong cậu liền bị một lực gì đấy đập mạnh vào sau gáy mà ngất đi lập tức .
Takemichi bên này như biết đã có điều gì đó tồi tệ đã xảy ra với Draken thì liền liên tiếp gọi tên cậu :
Take : Draken-kun Draken-kun... mày đâu rồi trả lời tao đi chứ alo .....
........... : ........đã lâu ko gặp TAKEMICHY.........
Take : ......" giọng nói này là ? MIKEY-KUN ! " .....

Hêhê hôm nay tui tự cảm thấy mình giỏi quá đi viết được hẳn 3 chương luôn.
Ván bài lật ngửa mọi người cùng đón chờ tiếp nhé 😊🥰

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro