Chương 9. Muốn ra ngoài cũng khó

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày đi họp lớp cuối cùng cũng đã đến. Suốt cả buổi sáng và buổi trưa Asura cứ vui vui thế nào ấy. Thì chuyện là cô vừa biết được có một cậu bạn đẹp trai thầm thương trộm nhớ mình. Thử hỏi ai lại không vui cho được.

Dọn cơm tối cho cả bọn, Asura hôm nay đặc biệt không cằn nhằn bất cứ câu nào. Thường ngày cô sẽ nói như một cái máy nếu như thấy Ran không chịu ăn rau mà chỉ toàn lựa thịt để ăn. Còn bây giờ thậm chí là Asura còn gắp thịt bỏ vào bát của Ran nữa.

Tự nhiên mọi người có chút nổi da gà. Hãy trả lại Asura như thường ngày cho bọn họ đi mà.

"Ê canh hôm nay mặn quá."_Giọng của Sanzu vang lên khiến cho không khí trên bàn ăn cũng đột ngột thay đổi.

Ran, Rindou, Kakuchou đều hướng ánh mắt trông chờ về phía hắn. Đúng rồi Sanzu! Chọc Asura đi!

"Vậy à? Mai tao sẽ nêm nhạt lại." Cô mỉm cười dịu dàng rồi nói.

"Còn món sườn này thì mày làm ngọt quá. Ăn vầy hoài mốt bị tiểu đường chết!"_Sanzu chỉ chỉ vào món sườn sốt chua ngọt rồi giở giọng chê bai.

Chê nhưng vẫn ăn là sao nhỉ?

Rầm! Nghe gì không? Là tiếng mạch cảm xúc lãng mạn trong cô sụp đổ đấy. Nếu không thích thì đừng ăn, Asura đâu có ép tên chó điên ấy ăn đồ cô nấu. Đằng này đã ăn chực, ăn miễn phí mà còn dám chê ỏng chê eo sao?

Asura sẽ đấm Sanzu ngay bây giờ!

Gương mặt cau có thường ngày của mĩ nữ cuối cùng cũng đã quay trở lại rồi. Nhưng bọn họ đã phải "đánh đổi" Sanzu để thấy được điều đó...

Sau khi kết thúc bữa tối. Asura trở về phòng, bận rộn chọn trang phục cho buổi họp lớp lúc 7 giờ.

Bạn bè đứa nào cũng bảo rằng đều sẽ ăn vận đơn giản và thoải mái thôi. Vậy mà năm rồi có đứa còn diện nguyên cả bộ váy như đi ăn cưới luôn đấy.

Ừ, đơn giản lắm. Đơn giản đến đau cả đầu!

Nhìn lại đống đồ trong tủ quần áo của mình. Hơn một nửa là đồ ngủ hình mấy con vật đáng yêu, nửa còn lại là mấy bộ quần áo mà Asura mua về để trưng chứ chưa thấy mặc bao giờ.

Không biết...có còn mặc vừa không nữa.

Cô chọn bộ váy cúp ngực màu be. Chật vật một hồi mới có thể kéo được dây kéo lên. May quá, vẫn còn mặc vừa...

Asura có một thân hình đầy đặn, vòng nào ra vòng đấy chứ không có gầy trơ xương hay là quá cỡ.

Chiếc váy ôm sát người khoe trọn đường nét trên cơ thể cô. Asura búi tóc, trang điểm nhẹ nhàng rồi bước ra khỏi phòng.

Đang tung tăng vui bước chuẩn bị đi ra ngoài thì tự dưng cô lại thấy hơi rùng mình.

Cứ tưởng là do thời tiết nhưng mà không phải. Hóa ra là do mấy cái cặp mắt đằng đằng sát khí của những con người đang ngồi trên sofa.

"Sao? Đẹp không?"_Asura cười tươi, quay một vòng rồi hỏi.

"Gớm!"_Rindou lập tức trả lời.

"Mấy bộ đồ con heo đâu sao không mặc hả?"_Ran cau mày.

Vãi thật! Bình thường chính hắn là người kêu cô đem đốt hết mấy bộ đồ ngủ dở hơi đấy đi. Giờ lại còn nói vậy nữa.

"Tao đâu có điên mà mặc đồ ngủ đi họp lớp!"_Asura có chút bực mình rồi đó nha.

"Tao thấy mặc đồ ngủ bình thường mà. Mày mau thay lại bộ đồ con heo đi."_Kakuchou nhìn cô một lượt từ trên xuống dưới.

Đẹp thì đẹp thật đấy nhưng mà hắn cứ thấy khó chịu thế nào ấy. Mấy bộ đồ con heo trông vẫn đáng yêu hơn.

"Chậc! Bọn mày hôm nay bị sao vậy?"_Asura khó hiểu nhìn mọi người. 

Không phải tự luyến đâu, chính cô cũng cảm thấy mình xinh đẹp tuyệt vời nữa đó. Mắt của bọn họ có vấn đề hết rồi!

"Tao đi đây."_Asura quyết định không để tâm đến mấy đứa dở hơi này nữa mà trực tiếp bước ra khỏi nhà.

"Tối nay ngủ gầm cầu nhé cưng."

Giọng nói ngả ngớn của Sanzu vang lên từ đằng sau khiến Asura giật mình đứng sững. Tưởng đâu tối nay thằng này tịnh tâm không chọc ghẹo cô nữa chứ.

"Xời! Chìa khóa chị mày mang theo...rồi...nhé."

Một cảm giác hoang mang bất chợt ập đến khi Asura chọc tay vào trong túi xách.

Cô nhớ rõ ràng là khi nãy mình mang theo chìa khóa nhà rồi kia mà. Nhưng...nó lạ lắm.

"Vào thay đồ nhanh!"_Sanzu gằng giọng. Tự nhiên lời nói của hắn lại trở nên quyền lực hẳn ra.

Ran, Rindou, Kakuchou nhìn Sanzu bằng cặp mắt ái mộ kèm theo tràn vỗ tay tán thưởng. Nhanh tay như vậy là rất tốt! Giờ bọn họ mới biết Sanzu còn có thể móc túi nữa đó.

Hắn biết Asura tiếc tiền lắm nên sẽ không muốn bỏ tiền ra để thuê khách sạn ngủ qua đêm đâu.

Thay đồ thôi mà, đợi đó! Thù này cô sẽ ghi nhớ.

Lát sau Asura bước xuống. Cô mặc áo croptop màu xanh và quần jean ống rộng. Phong cách vừa năng động vừa trẻ trung.

"Thế nào? Được chưa?"

Người lên tiếng đầu tiên vẫn là Rindou. Hắn cộc cằn, thẳng thừng nói

"Gớm! Khoe cái bụng mỡ ra cho ai coi vậy?"

"Tao nói rồi, con heo màu hồng vẫn hợp với mày hơn."_Ran góp vào một câu.

"Đi thay bộ khác nhanh lên. Nếu không chọn được bộ nào thì quấn cái mền quanh người là được."_Sanzu đưa ra gợi ý outfit hoàn hảo để đi chơi đêm cho Asura.

"Đúng đó."_Kakuchou hùa theo.

Có ai nghe mùi khét không? Đầu cô đang bóc khói đấy! Nếu không có Kakuchou hùa theo bảo kê cả đám thì Asura sẽ đè từng đứa ra mà chọc lét.

....

"Lần cuối đó, không chịu nữa là tao đi bụi luôn cho bọn bây vừa lòng!"

Asura mặc sơ mi hồng pastel, không cài hai cút trên và chiếc quần cạp cao.

Sanzu nheo mắt nhìn rồi đứng dậy, cài hẳn hai nút còn lại cho Asura.

"Được rồi, trông ổn hơn rồi đấy!"_Hắn gật đầu cười cười.

Trời ơi! Cài hết nút thì ngộp chết mất, vả lại còn trông đần đần kiểu gì ấy...

Những người còn lại cũng xem như là tạm chấp nhận để Asura đi ra ngoài.

Sắp trễ giờ rồi nên cô không còn thời gian tính sổ từng đứa nữa. Ngày mai xử Sanzu sau vậy.

Cô lái xe rời khỏi căn biệt thự rộng lớn để tiến đến nơi tổ chức bổi họp lớp.

Nhưng Asura đâu hay biết rằng ngay khi cô vừa lái xe rời khỏi thì cũng có một chiếc xe khác âm thầm chạy theo cô.

"Từ từ thôi, nó phát hiện bây giờ."_Ran ngồi ở chỗ ghế lái phụ, cau mày nhắc nhở Sanzu.

"Biết rồi."_Sanzu nhăn mặt đáp.

"Nó rẽ phải rồi kìa."_Kakuchou nói.

"Đuổi theo nhanh lên. Sao tự nhiên nhỏ này chạy nhanh dữ vậy?"_Rindou từ ghế sau nói vọng lên. Hắn còn chồm lên phía trước mà vỗ vỗ vai Sanzu hối thúc.

Chiếc xe bốn người ồn ào lăn bánh trên đường.

Nhìn bề ngoài thì nó là một chiếc xe ô tô thông thường như bao chiếc xe khác.

Nhưng đâu ai ngờ rằng trên con xe ấy lại chính là bốn thành viên cốt cán của băng đảng tội phạm khét tiếng...

Bọn họ không thích bám đuôi người khác đâu. Tại vì lo lắng cho Asura nên mới làm vậy thôi.

#còn_tiếp

Nhớ để lại vote và cmt nha ❤

Nếu có ai hỏi vì sao lại là con heo màu hồng thì tuii xin trả lời là tui lấy nguyên mẫu từ bộ đồ mình mặc ấy=))

Chân dung của pé heo đây 🐷

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro