định mệnh cho ta gặp nhau (1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi có một cuộc sống bình thường như những học sinh cấp hai khác , đi học và kiếm việc làm kiếm thêm thu nhập đủ trang trải cho bản thân.

Mỗi ngày đối với tôi đều giống nhau, thức dậy, đi học, đi làm rồi về nhà.

Tôi là một nhân viên ở một tiệm sách nhỏ ,cuộc sống cứ thế trôi đi trong sự tẻ nhạt cho đến khi hắn xuất hiện ,người mà khiến cho cuộc sống của một nữ sinh như tôi ,đảo điên và nhộn nhịp.

[...]

Tôi ngáp và cố gắng hết sức để mở mắt. Tôi đang làm thêm một ca vì tôi đang rất thiếu tiền.

Cánh cửa cọt kẹt mở ra và để lộ một cậu thanh niên mái tóc đen với vẻ mặt rất gian và dữ tợn.

Anh ấy sải bước về phía tôi và hỏi

-" chỗ cô có bán sách không . " Hai mắt tôi giật giật, bộ thằng này bị mù không thấy bên ngoài có cái biển để tiệm sách Yokana sao.

' không nha anh ,chỗ em bán thân nha . Không có bán sách . ' Tôi thầm nghĩ trong lòng chứ nếu mà nói ra thì kiểu gì cũng bị hắn tẩn cho trận .

-" à vâng ...có ạ. Anh muốn loại sách nào . Xin mời anh theo tôi ạ ." Tôi thở dài và dẫn anh ta đến kệ thứ hai, nơi có những món hàng bán chạy nhất.

" Chọn một cuốn cho tôi, một cuốn mà cô nghĩ là tốt nhất và hay nhất." Anh ta ra lệnh cho tôi khi lấy điện thoại ra rồi nghịch. Cái quái gì vậy?

- "Tôi không thực sự giỏi trong việc chọn sách. Anh nên chọn của riêng anh..."

"Tôi đã nói chọn cuốn tốt nhất. Không cần phải viện nhiều lý do cho tôi."

Anh tặc lưỡi và đá vào chân tôi đau điếng . Bộ mày đéo phải con trai à , đánh cả con gái không thấy hèn à.

Vẫn theo cái câu nói cũ " khách hàng là thượng đế "

-" lẹ lên tôi đang vội. " Nhìn bộ đồng phục trên người anh ta thật tuyệt. Tôi đã thấy bộ đồng phục này ở đâu trước đây? Đột nhiên, anh ta búng tay trước mặt tôi.

"Tôi yêu cầu cô chọn, không được nhìn chằm chằm vào mặt tôi." Giữ bình tĩnh, y / n. Tôi chọn một cuốn sách ngẫu nhiên có bìa rất đẹp và nhét nó vào ngực anh ấy.

-"Thanh toán tại quầy,cảm ơn." Tôi nói, và rời đi.

3 ngày sau, anh lại xuất hiện. Đặt 500 yên xuống quầy một cách thô lỗ và ra lệnh cho tôi như một con ở không bằng. Ngày qua ngày, anh đến nhà sách nhiều hơn những khách quen.

Lần này là lần thứ 10 anh đến tiệm sách của tôi .

"Nhanh lên." Anh ta phun ra và trừng mắt nhìn tôi.

"Anh hãy kiên nhẫn." Tôi trả lời và lướt qua cuốn sách. Sẽ có một ngày tôi chỉ cần tát anh chàng này vào khuôn mặt xinh đẹp của anh ta.

"Chà, xin lỗi. Tôi là một gã bận rộn, không giống như cô, người lười biếng trong cửa hàng sách ngu ngốc này và tiêu tốn lãng phí tất cả thời gian trên đời."

BỐP

Mắt tôi mở to, không thể hiểu được sự thật rằng tôi vừa tát một khách hàng. Bên má trái của anh có một vết tát lớn.
Chúng tôi đứng trong im lặng.

-" tôi sẽ lấy túi đá chườm cho anh ngay , xin đợi một lát. " Tôi chạy nhanh đến phòng bếp và lấy một túi đá từ tủ đông.

Rất may, anh chàng vẫn đứng đó. Tôi cảm thấy tồi tệ.

-"Tôi xin lỗi." Tôi lầm bầm và đưa cho anh ấy túi nước đá. Anh ta nhìn chằm chằm vào nó và nhìn tôi với vẻ mặt nghiêm túc.

- "Gì?" Tôi nói, cảm giác tội lỗi ăn sâu vào da thịt tôi. Dù sao thì anh ấy cũng xứng đáng với điều đó, tôi đã bao dung với anh ấy quá nhiều.

" Cô tát tôi ,không sợ tôi xử cô sao . " tôi mở to mắt trước câu nói của anh ấy, anh ấy có nghiêm túc không?

-"tại sao?"

"bởi vì cô tát tôi." anh kéo tay tôi và kéo tôi xuống đất.

"Để tôi đóng cửa tiệm sách một chút." Tôi đứng dậy và thay đổi bảng hiệu để không có khách hàng bước vào. Tôi ngồi xuống và hít thở sâu.

Nếu anh ta mà nói với chủ tiệm thì kiểu gì cũng bị sa thải cho coi.

-"Cái này nhìn có vẻ hơi đau." Tôi nhẹ ấn túi nước đá lên má đỏ ửng của anh. Bầu không khí thật khó xử, tôi có thể đào đất và trốn vào đó để tránh điều này.

-" tôi tên là Y/n ,còn anh "

"Kokonoi. Gọi tôi là Koko." Một cái tên dễ thương.

"Tôi xin lỗi một lần nữa vì đã tát anh, tôi đoán vậy .." Tay còn lại tôi ôm lấy má anh để anh đứng yên.

"Không sao đâu, tôi đã thô lỗ, phải không?" Tôi háo hức gật đầu, không biết rằng anh ta đang nhếch mép.

"Đây là lần đầu tiên đối với tôi, bị một cô gái tát." Anh thở dài và dựa vào bàn làm việc.

"Cái tát của cô đau quá. Chắc bị chấn thương rồi ,cái này phải nhập viện quá "

-" làm gì tới mức đó, sức tôi rất yếu "

-" cô bị tát hay tôi bị tát hả . Chịu trách nhiệm cả đời đi." Tôi bẽn lẽn mỉm cười và lau nước đá đang chảy xuống mặt anh.

-" cô còn đi học?" Tôi gật đầu.

-" vậy là cô đang làm việc vì tiền hả?"

" Ừm ,phải trang trải cho cuộc sống của mình chứ ,chẳng còn ai chăm lo nữa " Tôi nói một cách thờ ơ.

"Anh mua những cuốn sách đó cho ai? Tôi biết nó không phải dành cho anh, nếu không anh sẽ không bất cẩn như vậy khi chọn nó." Tôi tò mò hỏi.

"Bạn của tôi, Inupee. Cậu ấy thích đọc nên tôi mua nó cho cậu ấy. Cô thật thông minh." Tôi thầm cảm ơn vì những lời khen ngợi ấy. Khi tôi định đứng dậy, anh ấy nắm lấy cổ tay tôi,

"Nếu cô làm việc với tôi thì sao? Tôi có thể cho cô nhiều hơn." Tôi cau mày trước lời đề nghị của anh ta.

"Thêm cái gì?" Anh nhếch mép cười và kéo tôi trở lại anh, hai tay tôi đặt lên vai anh.

"Cô muốn gì cũng được. Tiền, tình, bất cứ thứ gì. Miễn là cô làm việc cùng tôi và là cánh tay phải của tôi." Anh ấy có vẻ nghiêm túc về điều đó.

" Tôi sẽ không làm những việc phạm pháp đâu , với lại tôi không biết anh "
Tôi nói, đẩy anh ta ra.

"Được rồi, 8 giờ tối ngày mai, tôi đưa em đi ăn tối. Trong suốt thời gian đó, tôi cho phép em hỏi bất cứ điều gì." Một đề nghị khác ... tôi có nên nhận nó không? Đây dường như là một cơ hội cả đời.

" Được thôi " Anh ta cười toe toét, sau đó nắm lấy một bên mặt của tôi,

"Xuất sắc, gặp lại em vào ngày mai, mon amour ( tiếng Pháp dịch ra là : tình yêu của tôi.) Anh ta đứng dậy và rời đi.

"Thật là một gã kỳ lạ." Tôi lắc đầu.

____________

40⭐ ra phần hai nha ,lâu rồi ko ra chap

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro