em không còn ở đây

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-" Y/n, đến đây hôn anh một cái đi em yêu" . Chàng trai tóc tím vươn tay khỏi giường.  Anh lại ngạc nhiên trước cô khi mở mắt ra và thấy cô đang sửa soạn cho 2 cô em gái của anh.

Luna và Mana hạnh phúc híp mắt tận hưởng nhìn ngắm bản thân trong gương ,Nee-san đã giúp hai đứa tạo kiểu tóc búi rất dễ thương .

-" oai, cảm ơn nee-san " . Luna hét lên và nắm lấy tay mana trước khi chạy xuống cầu thang vào bếp.

-" thật là một khung cảnh yêu bình dễ chịu . Y/n cảm ơn em đã đến bên đời anh ."

Mitsuya nằm dài dưới chăn, cố gắng gượng dậy. Thật hiếm khi anh ấy có một buổi sáng hàng ngày anh ấy được thư giãn như thế này và không vội vã xung quanh. 

-"em luôn ở đây, đồ ngốc."  Tôi cúi xuống và mân mê đôi môi mềm mại của anh.

- "muốn được ôm?" Mistuya chưa bao giờ làm nũng trước mặt của ai bao giờ ngoại trừ cô ,có lẽ cô là người đầu tiên thấy anh làm nũng .

-  "Không, đồ ngốc. Hôm nay chúng ta phải đến trường học và anh không thể đến muộn được."  Tôi từ từ đỡ anh ta dậy bằng cách kéo cánh tay anh ta dưới tấm trải giường thoải mái.

-  "Cám ơn em yêu."  Anh mỉm cười và đi về phía phòng tắm.

_____________

Tôi nhìn vào cửa hàng bánh ngọt, nhận thấy những chiếc bánh hạnh nhân đầy màu sắc được gói gọn gàng bên trong với nhân bánh ngọt tuyệt vời.

-" em có muốn ăn không em yêu "

-" có ,em muốn...em muốn" Anh ấy gật đầu và mở cửa tiệm bánh cho tôi.  Một người đàn ông lịch lãm như vậy, tôi chọc má anh ấy và vội vàng cầm lấy khay để chọn món bánh hạnh nhân mà tôi muốn.  Cuối cùng, tôi đã chọn 8 hương vị khác nhau.

  Chúng tôi ngồi ở bàn và tôi cắn một miếng bánh hạnh nhân có vị bột bánh quy.  Mitsuya nhìn chằm chằm vào tôi từ phía bên cạnh với một nụ cười nho nhỏ trên khuôn mặt.

-"xem kìa ,em đâu phải còn con nít ăn lại dính cả lên mặt kìa " Ngón tay cái của anh ấy tìm đến khóe miệng của tôi và lau nó trước khi tôi liếm sạch.

____________

-" anh yêu ,có thể giúp em gọt những củ khoai tây này không " Tôi lén nhìn ra từ góc bếp, cố gắng tìm kiếm bóng dáng của Mitsuya. 

-" anh đến rồi đây " Anh ấy đeo tạp dề và bắt đầu gọt những củ khoai như một người đầu bếp chuyên nghiệp.

-" em chẳng thể làm giỏi như anh. Em có thể được coi là người phụ nữ may mắn nhất ,có lẽ kiếp trước cứu cả thế giới nên bây giờ mới yêu được anh ."

Tôi kêu lên và hôn lên má anh. 

-" anh biết rồi ,chỉ giỏi cái miệng . Nếu em muốn cả đời này anh nguyện nấu cho em ăn . Chỉ sợ lúc đó lại chê anh .( ở đây có cô nào muốn đc mama Mit nấu ăn cho suốt đời ko 😅😅)" Anh nhếch mép cười và tiếp tục khoe khoang.

-" anh hai ,đừng có dành Nee-san của chúng em nữa " Luna xuất hiện phía sau chúng tôi với một cái bĩu môi .

-" từ lúc nào cô ấy là của em ,cô ấy là của anh mà thôi " Mitsuya trêu chọc và kéo eo tôi. 

-"Trả lại Nee-san!!"  Mana kéo tay tôi và lôi tôi đi. 

-" anh yêu cứu em với "  anh nhìn về phía Y/n bị kéo đi mỉm cười . Anh không cần phải lo lắng về việc cô ấy thế nào vì cô ấy sẽ luôn chăm sóc bản thân và các em của anh ấy.

____________

-" Y/n ,làm ơn đi anh cần em tỉnh lại . Hay là chỉ một cử động nhỏ thôi . " Chàng trai tóc tím nắm chặt lấy tay cô ấy, gần như thể cô ấy đang dần dần rời khỏi thế này. Cô ấy đang nằm trên giường, vẫn hôn mê sau 4 tháng.

-" Mitsuya ,tao chắc rằng y / n sẽ sớm thức dậy. Cô ấy là một cô gái mạnh mẽ." 
Draken cố gắng an ủi người bạn đang trên đà mất trí của mình. 

Mitsuya đã đến thăm cô hàng ngày, hy vọng cô sẽ tỉnh lại dù ít nhất là vài giây.

-"Tất cả là lỗi của em, Mitsuya. Em rất xin lỗi!"  Emma kêu lên, hồi tưởng lại ký ức vẫn còn nguyên vẹn trong tâm trí cô.

____________

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh . Hai người bọn cô đang trên đường đi học về thì đột nhiên một chiếc xe moto xuất hiện từ phía sau đang lao đến định đánh vào đầu Emma nhưng y / n đã kéo cô ấy vào ngực và thay vào đó là đòn đánh nhắm thẳng đầu cô.

Vài giây sau, máu cô chảy ra mặt đất và mặt cô tái nhợt như tuyết.  Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt cô, cô cố gắng mở mắt ra, hy vọng cô có thể nhìn thấy người mình yêu một lần nữa.

-" Mi..tsu..ya.."

_____________

-  "Đó không phải là lỗi của em, emma. Cô ấy chỉ muốn bảo vệ em ,là lỗi của anh . Là anh không bảo vệ được cô ấy."
Mitsuya đang cố gắng giữ bình tĩnh nói.  Cửa phòng y / n mở ra có tiếng cọt kẹt.

Bố mẹ cô ấy bước vào , mẹ cô có đôi mắt sưng húp khóc thút thít dựa vào lòng chồng mình . Ngay lập tức, anh có thể cảm nhận được rằng có điều gì đó không ổn. 

-" có chuyện gì sao thưa hai bác "

Cha cô nhắm mắt và hít thở sâu.

-" tao sẽ đưa con bé rời đi ,ở bên cạnh một thằng bất lương như mày con bé chưa một lần được an toàn." Im lặng.  Ai nấy đều bàng hoàng, không kìm được tiếng khóc nức nở.  Đặc biệt là emma và hina.  Mitsuya không thể cảm nhận được cơ thể của chính mình đang ngã quỵ xuống đất, mọi hy vọng trong cơ thể cậu đều tan biến ngay sau khi tin tức bùng phát.

-"Chúng tôi không muốn nhìn thấy con gái mình phải chịu đựng thêm nữa. Bác sĩ nói với chúng tôi rằng trung bình con bé chỉ có 10% để tỉnh lại. Chúng tôi không biết bao lâu nhưng càng ở lâu, nó sẽ càng đau đớn.  "  Mẹ cô bé giải thích, đôi môi run rẩy và đôi mắt rưng rưng.  Mái tóc giống Y / n của cô ấy rối bời.

- "Vì vậy, làm ơn, hãy nói những lời cuối cùng của cháu với nó và để nó ra đi trong thanh thản. Chúng tôi rất xin lỗi. Cảm ơn cháu đã chăm sóc con gái của chúng tôi."  Mẹ cô ôm chầm lấy anh, đủ để anh nếm trải nỗi đau của bà.  Bố mẹ cô rời khỏi phòng, nhường không gian cho những người bạn thân nhất của cô có thể nhìn thấy cô lần cuối.  Mikey bước lại gần giường cô, nhẹ nhàng nắm tay cô.

-"Y / n-chin, em rất mạnh mẽ, em có biết điều đó không? Anh chưa bao giờ gặp một người như em, một người liều mạng vì người khác. Cảm ơn vì đã bảo vệ Emma khỏi sự cố đó, nếu anh có thể tua lại quá khứ, thì anh định sẽ cứu lấy em. Hãy yên nghỉ, thiên thần của chúng tôi "  Một giọt nước mắt chảy ra từ mắt anh, rơi xuống nền nhà lạnh lẽo ..

Draken đặt một bông hồng trắng xinh đẹp bên cạnh đầu cô.

-  "Y / n, đồ ngốc. Hành động đó là một trong những hành động ngu ngốc nhất mà anh từng thấy trong cả cuộc đời mình. Em thực sự là một người bạn tốt và một người bạn gái tốt của Mitsuya. Dù em ở đâu, em sẽ mãi mãi ở trong trái tim của Touman  . "Anh ấy mỉm cười và ôm cô ấy . Từng người một, các thành viên điều hành viên đã nói những lời cuối cùng của họ.

Người cuối cùng không ai khác chính là người yêu của cô, Mitsuya Takashi.  Anh quỳ xuống bên bóng dáng xanh xao của cô, hai tay chạm vào má cô càng dịu dàng càng tốt,sợ rằng cô sẽ vỡ nát.

-" em yêu , trông em thật lạnh lẽo trên chiếc giường này, anh ước được cho em hơi ấm một lần nữa. Trái tim anh vẫn đập vì em, em có cảm nhận được không? Nó đã luôn như vậy, kể từ ngày anh gặp em. Y /  n, nếu anh có thể chịu đựng nỗi đau mà em đang phải trải qua ngay bây giờ, anh thậm chí sẽ không do dự. Anh nhớ nụ cười ngốc nghếch của em, Luna và Mana nhớ em rất nhiều. Em đã hứa rằng chúng ta sẽ sống một cuộc đời bên nhau trong một ngôi nhà nhỏ nơi anh trở thành nhà thiết kế và em trở thành bác sĩ thú y chúng ta sẽ có những đứa trẻ nhìn chúng nô đùa với nhau. Có lẽ, trong một kiếp sống khác, cuối cùng chúng ta cũng có thể thực hiện được tương lai mong ước đó, được chứ? Anh hứa, một khi chúng ta gặp lại nhau trong kiếp sau, anh sẽ khiến em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất trên trái đất  . Y/n ngoài những lời này anh biết phải làm gì . Anh yêu em ,ngủ ngon nhá tình yêu của cuộc đời anh . " Anh hôn lên đôi môi khô khốc của cô đã không được chạm tới trong nhiều tháng.  Cha mẹ cô bước vào phòng cùng với các bác sĩ và y tá.

- "Đến lúc rồi."  Trước khi anh biết, dây cung cấp oxy của cô đã được rút và họ có thể nghe thấy âm thanh của đường dây phẳng từ máy.

- "Em không còn ở đây nữa, tình yêu của anh."  Mitsuya thì thầm, và mỉm cười đau khổ với người yêu đã chết của mình. Đau khổ cuộc sống anh sẽ ra sao nếu không còn em.

____________

Tôi sẽ ra chap nhanh nếu mn ngưòi tích cực bình chọn cho tôi đó 😢😢. Cho tôi một tí động lực đi .


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro