lời hứa

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-"Waka,mới sáng sớm anh đi đâu thế" Y/n lầm bầm, dụi mắt để nhìn anh cho rõ.  Cơ thể cô lập tức nhớ đến hơi ấm của anh mà vỗ về chỗ trống trên giường.  Anh đi tới bên giường nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt cô trước khi đặt lên mũi tôi một nụ hôn nhẹ.

- " Senju tập hợp mọi người đến có chút việc . Anh sẽ về sớm thôi ,em yêu" Cô nhìn chằm chằm vào mái tóc dài cột cao lên của anh ấy, sắc hồng lan rộng trên má cô nóng hổi. Từ từ, cô nhẹ nhàng kéo tấm chăn che mặt để che đi khuôn mặt ửng hồng khiến anh ta cười khúc khích.

-" sao thế "

-" đừng đi được không ,bạn trai em đẹp thế này ra đường sẽ bị bắt cóc đấy".

Cô nhìn trộm dưới chăn bắt gặp đôi mắt mơ hồ của anh ấy đang nhìn chằm chằm vào cô ,nói chính xác hơn là nhìn vào cơ thể trần như nhộng của cô , làm cô bất giác xấu hổ ,tên khốn này dám một đêm cùng cô tận 7 lần không biết mệt , cầm cái gối bên cạnh ném thẳng vào cái con người biến thái hết phần thiên hạ kia.

- " em quyến rũ thế này chắc anh không nỡ đi mất ,em yêu một hiệp nữa nhé" hắn nhẹ nhàng hôn lên tay cô , cô tức giận không nể tình giơ chân đạp hắn ngã lăn xuống giường .

- câm miệng ngay ,đi gặp Senju gì đó của anh và đừng trở về nữa.

_______________

Cô dùng đũa gỗ gắp ramen của mình, vừa thổi vừa ăn.

-"Cái này ăn ngán quá đi!"  Cô càu nhàu, đặt đũa xuống.  Mắt cô hướng về phía bức tường đồng hồ, đã 2 giờ trôi qua kể từ khi wakasa rời đi và cô đã thấy nhớ sự hiện diện của anh ấy rồi.

  Không có gì thú vị trên truyền hình và không có gì khác để làm.  Cô nhìn chằm chằm vào điện thoại của mình nó đang  cám dỗ cô gọi cho anh, nhưng anh ấy cực ghét ai gọi cho anh ấy trong khi cuộc họp brahman hoặc khi anh ấy bận. 

Đột nhiên, cô nhận được một cuộc gọi từ Benkei.

- "Xin chào?"

- "[Xin chào, y / n! Thực ra có điều tôi cần nói với cô. Đừng hiểu nhầm, đó không phải là tin xấu hay bất cứ điều gì!]" Tôi đi đi lại lại trong phòng khách, có điều gì đó đã xảy ra với Wakasa? 

-"vào vấn đề chính đi"

- "[cô biết đấy băng của chúng tôi rất bận và rõ ràng chúng tôi cần phải ở Yokohama vài ngày do một số vấn đề với brahman và Lục Ba La Đơn Đại Vì vậy, Waka muốn tôi thông báo cho cô về điều này vì anh ấy đang bận giải quyết một số việc khác.]" Một cảnh tượng thất vọng.  gần như thoát khỏi môi tôi.

-  "Ồ, sẽ mất bao lâu thì xong việc?"

- "[Có thể trong vài ngày nữa, chúng tôi vẫn chưa biết. Nhưng đừng lo, waka sẽ đảm bảo rằng sẽ có người trông chừng bảo vệ cô trong trường hợp cô bị phục kích hay gì đó.]".

Cô cảm ơn Benkei về thông tin và kết thúc cuộc gọi.  Đây là trường hợp tồi tệ hơn, cô đã quên nói với anh ấy rằng cô đã xin phép nghỉ vài ngày chỉ để dành thời gian cho anh ấy, thay vào đó nó lại xảy ra sự việc này.

- "A điên mất, chuyện này thật tệ! rốt cuộc thì mình cũng nên đi làm ..." cô bấm số điện thoại của sếp.

_______________

WAKASA's POV

- "Waka, m có vẻ đang bị phân tâm đấy."  Senju cúi xuống ngồi bên cạnh tôi trên vỉa hè.  Hơn 20 thi thể bất tỉnh nằm trên mặt đất, tất cả đều bị đánh đập rất dã man .

- "Không có gì." Senju cười khúc khích và nhìn tôi, lông mi của anh ấy luôn làm tôi buồn cười.  Ngay cả y / n cũng ghen tị với những nét đẹp của anh ấy.

-"Đó là về y / n, phải không? Mày biết đấy, mày có thể quay lại gặp cô ấy trước khi chúng ta lên đường đến Yokohama. Tao biết lần đi này không nằm trong kế hoạch của chúng ta,nhưng nó rất quan trọng đó . Ta cần phải chiêu mộ được Takemichi."  Tôi lắc đầu để từ chối lời đề nghị của anh ta. 

-"Tao không lo lắng về điều đó, tao lo lắng cho sự an toàn của cô ấy. Tao chưa bao giờ tham gia vào những hoạt động kiểu này ở brahman"  Tôi đứng dậy và nhìn chằm chằm vào cảnh biển, một cảm giác khó chịu trong lồng ngực.

______________

Y / N's POV

- "AH KHÔNG, FUCK!"  Tôi hét lên trên màn hình TV, ấn mạnh vào bộ điều khiển.  Những con quái vật đã tấn công nhân vật game của tôi và nó khiến sức công kích của tôi giảm sút ngay lập tức. 

-" đỡ lấy cái này!"  Tôi hét lên, nổ tung toàn bộ và giết chết con quái vật.  Điện thoại của tôi nằm bên cạnh chân tôi, không có thông báo hay cuộc gọi nhỡ.  Thỉnh thoảng, tôi chạm vào điện thoại của mình để xem bất kỳ thông báo mới nào, chỉ để được chào đón bởi hình nền màn hình khóa của tôi là hình nền Wakasa đang cõng tôi trên lưng.

- "Chúng ta hẹn hò chưa được bao lâu nhưng tại sao em lại quyến luyến anh đến vậy?"  Đã 5 tháng kể từ khi chúng tôi hẹn hò, vào tháng thứ 2, chúng tôi quyết định dọn về sống chung với nhau để có một cuộc sống dễ dàng hơn nhiều.

-"Em nhớ anh quá rồi."  Đã 2 ngày kể từ khi wakasa đi yokohama.  Hãy thư giãn đi nào, vài ngày nữa, anh ấy sẽ trở lại thôi.

Hiện tại bên ngoài trời đang mưa, thỉnh thoảng sẽ có vài tiếng sét đánh khiến tôi giật mình. Tôi mặc áo hoodie của wakasa và mở cửa ban công để hóng gió.

Thành phố ngập tràn ánh đèn và những chiếc ô có thể được nhìn thấy bên dưới từ những người qua đường hay những cặp đôi đang ôm ấp che mưa cho nhau.

  Đột nhiên, chuông cửa của tôi vang lên.

- "Hả? Waka về rồi à?"  Tôi sải bước ra cửa và nhấn vào cái nút nhỏ.

- "Ai đó?"  Không có câu trả lời. 

-"cho hỏi, ai ở đó?"  Vẫn không có câu trả lời.  Qua cái lỗ nhỏ trên cánh cửa điều làm tôi ớn lạnh và sợ hãi, tôi giật mình lùi ra khỏi cánh cửa và định lấy điện thoại của mình nhưng cánh cửa đã bật ra. 

-"Cái đéo gì?"  Đó là một chàng trai với chiếc mặt nạ toàn màu đỏ, anh ta cầm một chiếc rìu trong tay, mà có lẽ là công cụ dùng để phá cửa.  Anh lặng lẽ nhìn tôi và bước lại gần. 

- "mày là y / n." Trái tim tôi bắt đầu đập nhanh, thật may là hắn ta chỉ có một mình. 

-"anh muốn gì? Và anh muốn gì ở tôi chứ?"  Anh ta vung rìu sang trái và phải, huýt sáo theo một giai điệu rùng rợn. 

-"mày là bạn gái của Imaushi Wakasa? Tao trúng số độc đắc rồi~."  Anh ta cười phá lên như một kẻ điên.  Tôi hướng mắt về phía cửa chính và phát hiện một anh chàng tóc vàng với bộ đồng phục brahman đang nằm xuống với máu rỉ ra từ đầu.

- "Đồ khốn nạn tâm thần."  Anh ta búng tay và phóng về phía tôi.  Tôi né được chiếc rìu của anh ta và đá vào lưng anh ta một lực mạnh.  Anh đau đớn ho ra một tiếng, lập tức hồi phục sau cú va chạm.  Nắm đấm của anh ta vung vào mặt tôi nhưng tôi đã nắm lấy nó và vặn cánh tay anh ta trước khi đá vào thái dương của anh ta. 

-"Hì, không tệ."  Mặt nạ của anh ta có một vết nứt nhỏ ở một bên đầu.

- "Ngươi có thể né tránh cái này?"  Anh ta lấy ra một khẩu súng và bóp cò.  Nó bắn vào bắp tay của tôi.

- "Đồ khốn kiếp!"  Cơn đau chạy qua huyết quản, viên đạn xuyên sâu vào da thịt.

Khi anh ta chuẩn bị bắn một lần nữa, tôi chộp lấy cốc cà phê và đập nó vào đầu anh ta.

-  " chúc ngủ ngon."  Tôi cười một cách kỳ lạ và đã hạ gục anh ta.

- "Y / n, chúng tôi đã trở về và mang một số món ngon đặc sản ở vùng nè..- Y / N ?!"  Benkei lao đến chỗ tôi, không màng đến cơ thể đang bất tỉnh. 

- "Waka, vào đây! Bạn gái của mày bị thương!"  Với điều đó, tôi không thể nhìn thấy gì cả, cứ như thể một bóng đen vụt qua ngay trước mắt tôi và wakasa đã ở bên cạnh tôi.  Anh ấy quấn một miếng vải sạch quanh vết thương do đạn bắn của tôi trước khi nắm lấy cằm tôi. 

-"emcó ổn không?"  Đôi mắt anh đầy lo lắng và hoảng sợ.  Tôi chưa bao giờ thấy anh ấy như thế này trước đây. 

- "em không sao, em quên nói với anh, em biết đánh nhau đó ,anh thấy em giỏi không?"  Tôi cười toe toét trước khi dựa vào vai anh ấy. 

-"em mệt rồi, anh có thể giúp em chữa trị vết thương được không?"  Anh ấy ôm tôi vào lòng và đưa tôi vào phòng của chúng tôi. 

-"Waka, mày có muốn theo dõi thằng này này đến từ đâu không?"  Benkei đưa ra chiếc mặt nạ màu đỏ. 

-"Ừ, mẹ giết chúng nó hết đi." Anh ấy đóng cửa, đặt tôi lên giường. 

-"Waka, mọi thứ đã ổn định ở yokohama chưa? "Tôi cảm thấy hơi chóng mặt vì mất máu.

-" anh không sao, em yêu.  Đừng lo lắng cho anh,anh xin lỗi vì anh đã không thể bảo vệ em. "Anh ấy một tay nắm chặt lấy tay tôi trong khi tay đang bận rộn lau vết thương cho tôi để lấy viên đạn ra.

-" Làm ơn, đừng rời khỏi bên em? "Tôi đưa ngón út lên để đóng dấu một lời hứa. Anh ấy mỉm cười

-" Đó là một lời hứa của chúng ta."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro