Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi vật lộn nhau trên giường,Mikey nhìn Michi nằm bẹp dí trên giường, dù thấy thương nhưng xin lỗi anh cứng rồi. Rất nhanh anh đã bế Michi đi vào phòng tắm,Michi đang muốn đi ngủ thì cảm giác cơ thể bị bồng lên liền hết hồn đưa tay bám lấy người Mikey.

Michi khó hiểu hành động của Mikey,đưa mình đi đâu đây? Đến khi Mikey đặt mình lên bồn rửa tay liền có cảm giác ngờ ngợ, như việc nào đó sắp xảy ra vậy. Mikey nhìn khuôn mặt ngây thơ của Michi liền có chút buồn cười nhưng không tiện giải thích anh đi đến xả nước bồn tắm. Mikey chờ nước đầy còn Michi lạc vào dòng suy nghĩ hỗn tạp của mình.

Đợi một ít lâu thì nước đã đầy, Mikey quay qua nhìn Michi đang ngơ ngẩn liền nhíu mày, nhóc này đang suy nghĩ gì nữa đây?

"Michi,qua đây"

Michi nghe giọng quen thuộc liền giật mình quay qua,cậu có cảm giác không hay nên lắc đầu bất động ngồi đấy. Mikey nhìn Michi, nhóc nhà anh lại suy nghĩ gì rồi? Khoanh tay đứng nhìn Michi,xem coi nhóc này muốn làm gì.

Michi bị cái nhìn của Mikey làm cho run người, cuối cùng cũng đứng dậy đi đến chỗ Mikey. Mikey nhìn thái độ khuất phục của Michi làm cho hài lòng.

Michi bất lực di chuyển,do tâm trạng không được bình thường nên không có nhìn đường. Cậu đạp trúng cục xà phòng nằm trên nền nhà,theo quán tính cậu ngã về phía trước,Mikey thấy Michi sắp ngã liền hơi hoảng mà đưa tay ra đỡ lấy cơ thể Michi.

Michi như được cứu mà bám lấy người Mikey,Mikey đành thở dài ra, không được cái gì ngoài vụng về. Anh đành bế Michi đi từng bước tới bồn tắm.

"lần sau cẩn thận,suy nghĩ thì suy nghĩ nhưng cũng phải nhìn đường" Mikey liếc mắt nhìn Michi

Michi cười gượng gãi gãi đầu, Mikey nhìn nụ cười ngu không thể tả của người trong lòng mà bất lực không thôi. Đặt Michi xuống bồn tắm,đưa ngón tay vuốt nhẹ sóng mũi của Michi

"Đừng cười vậy"

Michi bị hành động nhẹ nhàng của Mikey làm cho bật cười,khẽ gật đầu đồng ý.

"Vậy đền bù thì....làm thôi" Mikey cười nham hiểm bước vào bồn tắm,Michi bị câu nói của Mikey làm cho cứng người.

Từ trong phòng tắm vang lên những tiếng rên làm người khác nghe mà nóng mặt.( tui viết tui cũng nóng mặt)
~~~~~~~~~Một lúc sau~~~~~~~~~
Mikey đi ra với chiếc áo phông rộng màu trắng hở vai và chiếc quần đen dài, bước sau đó là Michi với chiếc áo sweater màu nâu nhạt và chiếc quần đùi màu đen.

Vì hôm nay là chủ nhật( chương 1 mình có viết) nên hai người họ mãi đến trưa mới xuống nhà ăn cơm. Mikey ngồi trên sofa coi tivi còn Michi thì đi vào bếp nấu cơm.

Bỗng từ bên ngoài cửa có tiếng bấm chuông, Michi nghe liền lau tay bước ra bếp nhưng Mikey giơ nhẹ tay lên ý muốn nói để đó anh mở cho. Michi mới gật đầu và đi lại vào bếp, khi anh đi ra cửa nhìn qua cái ống nhòm nhỏ ở cửa thì thấy một hình bóng quen thuộc, tóc dài được tết lên cùng khuôn mặt nghiêm túc đang cau có - Draken.

Mikey vặn cửa tạo tiếng động khiến người bên ngoài chú ý và đứng gần hơn. Khi anh mở hẳn cửa thì tiếng nói quen thuộc vang lên

"Michi à, cho tao hỏii......??"

Draken nói được nửa câu thì ngừng lại, trước mặt cậu là Mikey đang đứng khoanh tay, nhăn mặt.

"Mày kiếm tao hả?"

Mikey nói bằng giọng khó chịu rồi nhấc một bên lông mày lên, Draken cũng biết Mikey khó chịu nên cũng vào thẳng vấn đề luôn.

"Công việc của mày, nó đang chất đống lên rồi. Hôm nay mày rảnh mà, vậy nên mày làm một ít đi! Văn phòng của mày đang chật kín trong giấy tờ đấy. Tuy tao biết hôm nay chủ nhật nhưn-.."

"Hôm nay thì không được, đống việc đó thì mai tao sẽ làm"

Draken chưa kịp nói xong thì Mikey đã chen ngang vào, rồi quay người đi vào phòng khách ngồi trên sofa. Draken thấy vậy liền đơ người rồi cởi giầy bước vào cố gắng thuyết phục Mikey làm việc.

"Tao biết hôm nay ngày nghỉ nhưng một vài việc tao cần mày phê duyệt!!"

Nói xong cậu ngồi đồi diện với Mikey thể hiện khuôn mặt nghiêm túc, Mikey cũng im lặng suy nghĩ kĩ rồi đàng gật đầu một cái. Draken thấy vậy liền mang sấp văn kiện ra đưa cho Mikey nhìn lướt qua. Trong lúc Mikey đang bận thì Michi từ trong bếp bưng ra hai ly nước chanh và đĩa táo đã được gọt vỏ.

Draken nhìn thấy Michi trong chiếc tạp dề bưng nước ra thì khẽ cười. Nụ cười đó lọt vào mắt Mikey khiến anh nhăn mặt rồi đặt sấp giấy tờ kia xuống bước đến bưng hộ Michi đặt xuống bàn và ôm chặt đu lên người Michi. Cả Michi và Draken tròn xoe mắt.

Draken nhìn thằng bạn đang đu trên người Michi mà bất lực,anh chỉ cười và cậu ta, vậy cũng đi tới đu trên người thằng kia? Hướng ánh mắt cá chết nhìn hai con người kia, tay cầm ly nước chanh uống một ngụm.

Lũ yêu nhau làm anh khó hiểu, ghen tuông gì mà kì cục. Draken nghĩ thầm: Mình chỉ đi đến đây vì công việc,chứ không phải thì đếch đến đây xem lũ yêu nhau chim chuột đâu.

Nhìn Michi đi vào bếp rồi đi ra,còn tên khốn kia vẫn đang hướng ánh mắt trêu tức nhìn anh,Draken đỡ trán thở hắt ra. Có tình yêu vào thì dù có thông minh cũng đần như một con ngựa.

"Oi oi,tao không rảnh đâu. Nên làm đống giấy này đi trước khi tao đập vào mặt mày" Draken chỉ vào đống giấy nét mặt không mấy dễ chịu.

Vì có Michi ở bên nên Mikey cũng không làm khó Draken nữa, đành ngồi xuống cầm văn kiện lên.

Thấy tên kia đã chịu cầm văn kiện lên làm,Draken cũng không rảnh tay cầm điện thoại trả lời tin nhắn của đối tác cùng một số tin nhắn của đồng nghiệp cấp dưới.

Thằng kia chỉ thêm việc cho anh là giỏi, suốt ngày Michi Michi,phận làm cấp dưới nó cũng không dễ dàng gì.

Được hơn một lúc lâu thì cũng đã xong, Draken không nán lại cầm đống giấy rời đi không nói một lời nào.

Thấy Draken rời đi không một câu có lẽ cậu ta khá bất lực khi nhìn sếp của mình trẻ con đến vậy. Cảnh cửa đóng lại thì Mikey lại nhảy vào lòng Michi nhõng nhẽo.

"Michi à, hôn tao đi. Tao làm xong việc rồi đó!!"

Nghe Mikey nói thì cậu cũng đành xoa đầu Mikey rồi chủ động đặt lên môi anh một nụ hôn nhẹ. Lúc đầu cậu chỉ nghĩ là hôn nhẹ thôi nhưng Mikey đã giữ lấy gáy cậu không cho cậu chạy. Chiếc lưỡi như con thú săn mồi tách đôi môi của Michi ra và từ từ quấn lấy lưỡi của Michi như giữ miếng mồi ngon vậy.

Cả hai cháo lưỡi cho đến khi Michi hết dưỡng khí vỗ lên vai anh vài cái thì anh mới thả cậu ra. Michi lấy tay che đi khuôn mặt đỏ bừng như trái cà chua của mình khiến ai kia hưng phấn cười nhẹ một cái rồi bỏ đi nói.

"Tao đói rồi. Michi à, nấu cơm xong chưa thế?"

Michi đứng đơ người ra thì Mikey quay người lại nhìn cậu và cười.

"Lát tao thịt mày cũng được nên không cần làm chuyện ấy trước cửa nhà."

Michi nghe xong đỏ mặt rồi chạy một mạch vào bếp.
~~ HẾT ~~
Hẹn mọi ng vào thứ 2 tuần sau .Chap này ko H nha. Mình viết xong chương này lúc 00:19 nhe. Mệt rồi, Ngủ. Byee nhe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro