Cảnh báo ⚠: Truyện có nội dung 🔞, yếu tố bạo lực vui lòng cân nhắc trước khi xem!!
Hắn - Anh ta : Sanzu
Em : Y/n
Gã - Anh ấy : Ran
====================
Cả Phạm Thiên ai cũng biết Ran Haitani có một cô mèo nhỏ mà hắn hết mực cưng chiều.
Có kẻ đồn rằng chỉ cần nhìn em có 3 giây lập tức có một cái kết thảm dưới tay của gã tàn bạo mang tên Ran Haitani.
Ấy thế mà hôm nay lại có một việc ngoài ý muốn xảy ra !
Cô mèo nhỏ của gã...bị bắt mất rồi !?
::
Em sợ hãi nhìn không gian tôi ôm trước mắt, chắn thấy gì cả ! Thứ mà bây giờ em có thể cảm nhận là tiếng bước chân của ai đó!!
Cộp
Cộp
Tiếng chân ngày càng gần hơn, nỗi sợ ập đến, theo phản xạ em lùi người về phía sau.
Bốp
Không để em chạy quá lâu, tên đàn ông đã túm lấy em kéo xác vào hắn.
Em có thể cảm thấy được đôi tay hắn đang sờ mó khắp cơ thể em, chiếc lười thon dài đang liếm láp lấy gương mặt em.
- Hức....
Sợ quá đi !
Có ái không ?
Ran ơi cứu em với!!
Giọng em nghẹn lại, nước mắt không ngừng tuôn ra. Miệng nhỏ liên tục buôn lời cầu xin tên đàn ông dừng tay lại, nhưng đéo lại chỉ là sự im lặng.
Cánh tay hắn nhẹ nhàng cởi từng nút áo ra, cơ thể trong bóng tối lấp ló từng đường cong nuột nà.
Hắn thích thú mà ngậm lấy nhũ hoa hồng hào, cánh tay không yên phận mà lần mò xuống nơi từ mật mà mạnh mẽ đâm vào.
- A...không.....um....d-dừng...lại....hức....
Những giọt nước mắt lũ lượt rơi xuống trên gương mặt, cơ thể không gương bị tên đàn ông lạ mặt chạm vào.
!!!
Có gì đó...cạ vào nói đó!!!
PHẬP
- A....ah~
Một cách mạnh bạo, hoa huyệt như bị xé toàn ra...to quá!
Bạch Bạch
Bạch Bạch
Động tác vừa nhẹ nhàng lại vừa cuồng nhiệt, nó chứa đầy tham vọng, ham muốn cùng sự chiếm hữu.
- Ah~ không......um ch-ỗ....đó...A~
Bạch Bạch
Hắn ta liên tục đâm côn thịt vào điểm nhạy cảm, rồi xuất ra bên trong.
Không ! Đừng ra bên trong mà
- Ưm.....Hức..
Cổ họng nghẹn lại không nói nên câu. Uất ức, tuyệt vọng!
Làm sao đây, Ran ơi, em không còn trong sạch nữa rồi....
PHẬP
Bạch Bạch
Nhưng chưa thỏa mãn hắn ra liên tục đâm rút côn thịt vào trong, mặc cho sự cầu xin trong tuyệt vọng, mặc cho cơ thể đã mệt lả.
Em bất lực, cổ họng nghẹn lại em nằm im, không cầu xin, không khác cự mặc cho hắn ta tùy ý làm gì trên cơ thể em.
.
.
.
Em mở mắt ra, những ánh sáng nơi khung cửa số quen thuộc, căn phòng thân quen hằng ngày. Tất cả chỉ là mơ sao ?
Không !
Toàn thân đau nhức, trên người chằng chịt dấu, cơ thể đau nhức dữ dội.
* Cạch *
Cánh cửa phòng mở ra, Ran điềm nhiên cầm tô cháo bước vào :
- Bé con, tỉnh rồi nhỉ ?
Ran điềm nhiên nói
Gã trai ôn nhu chăm sóc em
Tạch
Giọt nước mắt lăn dài trên má, sợ, em rất sợ...hức...
- Ran....hức....oa
Em sà vào lòng gã mà khóc nức nở, Ran không nói gì chỉ vòng tay qua ôm lấy em mà dỗ dành:
- Mọi chuyện đã qua rồi....nào nín đi
Gã dịu dàng lau đi hai hàng nước mắt trên má em,ròi hôn nhẹ vào trán.
Suốt cả buổi cả hai chỉ im lặng, Ran vẫn dịu dàng đút từng muỗng cháo cho em, còn em chỉ biết im lặng mà phối hợp.
.
.
.
Dạo này...Ran lạ lắm...!
Không còn quan tâm hay yêu chiều em như trước nữa.
Anh ấy hay đi về rất khuya, trên người thì nồng nặc mùi rượu.
Anh ấy tường như phớt lờ em đi
Nhìn em bắt ánh mắt đầy chán ghét.
Đỉnh điểm là hôm nay, gã mạnh bạo đè em xuống. Cơ thể va đập mạnh vo8ws nền nhà lạnh lẽo.
* Xoạt *
Gã không qua tâm mà xé toạc bộ vậy trên người em ra!
Không còn là gã trai ôn nhu thường ngày, gã mạnh bạo để lên người em từng dấu hôn, tay không giường sờ soạng cơ thể em.
PHẬP
Phập Phập Phập
Không màn dạo đầu, không bôi trơn gã mạnh bạo đâm rút ra vào bên trong.
- Ah.....a...hức...um
Em nước mơ mà rên rỉ, Ram nghe vậy chỉ càng thích thú mà ra vào mạnh hơn.
Em nức nở van xin gã nhẹ tay, nhưng thứ em nhận được mà một gáo nước lạnh :
- Nhẹ nhàng ? Oo~ bé con, tôi chỉ nhẹ nhàng khi em còn trinh tiết thôi ~
- Haha, nào nào rên rỉ nữa đi ! Vang con tôi đi
PHẬP PHẬP PHẬP
- Hức....a
- Nhìn kìa, Y/n cưng chẳn khác gì mấy ả điểm ngoài kia nữa.
- Ôi~ nói xem tôi có thỏa mãn em như tiên kia không ?
PHẬP PHẬP
- A~
Em chỉ biết nức nở, miệng mấp máy không nói nên lời. Em tưởng như chưa nuốt xuôi những lời người em yêu vừa nói .
Em bất lực mặc cho gã trai muốn làm gì tùy ý. Nó thậm chí còn tuyệt vọng hơn lúc đó nữa.
Thì ra định kiến khiến em và Ran ngày càng xa nhau hơn chỉ gói gọn ở hai chữ " Trinh Tiết "
.
.
.
Cơn mưa trút xuống, những hạt mưa thay nhau rơi xuống, bóng dáng nhỏ bé khoác lên mình bộ đồ mỏng tanh.
Trên người chằng chịt vết hôn, em thơ thẩn đi về phía trước.
Mặc cho cơ thể đang dần ước, mặc cho bao ánh nhìn, mặc cho cơ thể sẽ đổ bệnh. Em vẫn tiếp tục bước một cách vô định.
Cơn mưa ngày càng nặng hạt, em cô độc một mình đi trong đêm mưa lạnh.
* Bịch *
Cơ thể yếu ớt ngã xuống nền đất, cơn mưa trút xuống ngày một nhiều.
Kết thúc rồi
Phải không ?
Trong tầm nhìn mờ ảo, em có thể thấy ai đó đang bế em lên mà lo lắng.
Ai vậy ?
Còn tiếp......
------------------------
#lychanrt
#ly
#020222
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro