Chapter 7 - part 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


23 tháng 10 năm 1994

Một tuần trước lễ Halloween, một cái bảng đã được treo ở Đại sảnh đường. Một đám đông nghẹt học trò tụ tập ở đó, tất cả đều xoay quanh một cái bảng lớn dựng ở chân cầu thang bằng đá cẩm thạch

THI ĐẤU TAM PHÁP THUẬT

PHÁI ĐOÀN TRƯỜNG BEAUXBATONS VÀ TRƯỜNG DURMSTRANG SẼ ĐẾN VÀO LÚC 6 GIỜ NGÀY THỨ SÁU, 30 THÁNG MƯỜI. CÁC LỚP HỌC SẼ KẾT THÚC SỚM NỬA TIẾNG HỌC SINH SẼ VỀ CẤT TÚI VÀ SÁCH Ở KÝ TÚC XÁ MÌNH RỒI TẬP TRUNG TRƯỚC CỔNG LÂU ĐÀI ĐỂ ĐÓN KHÁCH TRƯỚC BUỔI TIỆC ĐÓN MỪNG.

Sự xuất hiện của cái bảng ở sảnh vào có ảnh hưởng rõ rệt đến toàn bộ cư dân của lâu đài. Trong suốt tuần sau đó, Harry thấy dường như chỉ có một đề tài duy nhất được đem ra bàn tán: Thi đấu Tam Pháp thuật.

Vào tối ngày 30, hai trường khác đã đến đây theo phong cách riêng đầy ấn tượng của mình. Beauxbaton đến bằng những chiếc xe ngựa kéo khổng lồ, có kích thước của một cái nhà lớn do những con Abraxan kéo (1). Và nếu họ cho rằng chiếc xe ngựa này thiệt là lớn lớn, thì bà Hiệu trưởng, bà Maxim, thậm chí có thể sánh ngang với người trông gác cổng của họ, Hagrid.

Mặt khác, Durmstrang đến bằng chiếc thuyền nhô lên khỏi Hồ Đen của họ một cách kỳ diệu, sáng lấp lánh dưới ánh trăng. Nhìn nó như một bộ xương kỳ quái, như thể nó là một xác thuyền được vớt lên, và những ánh sáng lung linh mờ ảo, âm u phát ra từ các cửa sổ trông giống như đôi mắt của mấy con ma. Cuối cùng, kèm theo một tiếng động lớn, con tàu trồi hẳn lên, nhấp nhô trên mặt nước gợn sóng, và bắt đầu lướt vào bờ.

Trong Đại sảnh đường, các học sinh Beauxbaton đã phân chia nhau giữa đám Hufflepuff và Ravenclaw. Và ngay lúc đó, các học sinh Durmstrang đã ngồi yên vị tại bàn của Slytherin... Sau khi ăn tối xong, giám thị Filch bày ra một chiếc rương gỗ và đặt nó trước bàn đầu nhìn ra toàn cảnh Hội trường. Từ chiếc rương này, cụ Dumbledore nâng Chiếc cốc lửa nổi tiếng, một chiếc cốc chứa đầy ngọn lửa màu xanh trắng đang tưng bừng nhảy múa.

Cụ Dumbledore đã vẽ một cái lằn tuổi, thứ mà Harry nhận ra là một vòng tròn ma thuật đã được sửa đổi, ngăn không cho bất kỳ ai dưới 16 tuổi tham gia.

O o 0 O 0 o O o 0 O 0 o O o 0 O 0 o O

30 tháng 10 ngày - 23:30, Phòng Chứa Bí Mật

Nghi lễ Morgana được đặt theo tên phù thủy khét tiếng Morgana LeFay, người được biết đến với khả năng tiên tri của mình. Bởi vì Harry là đối tượng của Lời tiên tri, cậu sẽ là 'vật hiến tế' và Severus sẽ là người chủ trì nghi lễ. Đây sẽ là nghi lễ hai người đầu tiên của Harry.

Thật không may, Harry phải đợi các bạn trong ký túc xá đi ngủ trước rồi mới có thể lẻn ra ngoài. Tại thời điểm này, Harry và Ron hầu như không tiếp xúc với nhau, khiến cuộc sống trong ký túc xá khá khó chịu đối với mọi người. Hầu hết mọi ngày, họ có thể tránh mặt nhau, nhưng khi họ bị mắc kẹt trong cùng một phòng, điều này thường xảy ra, căng thẳng tăng lên nhanh chóng. Ngay cả những chàng trai Gryffindor khác cũng đang tạo cho họ một bến đỗ rộng rãi, chắc chắn rằng điều gì đó sẽ mang lại bất cứ lúc nào.

Cuối cùng khi Harry trốn thoát đến Phòng chứa bí mật, với chiếc áo choàng tàng hình trong tay, Severus đã vẽ các vòng tròn và xếp chúng bằng Rune. "Xin lỗi, con đến muộn," Harry bực bội và vứt đồ đạc của mình vào một góc của hang, chỉ giữ lại cây đũa phép và cây vĩ cầm. Sau khi nhìn lướt qua, cậu nhận ra một số chữ rune, đặc biệt là chữ Rune of Odin.

"Em đến đúng lúc đó," Marvolo nói và ra hiệu cho Harry vị trí ở giữa vòng tròn.

Thực ra có hai vòng tròn đồng tâm. Với tư cách là Bậc thầy nghi lễ, Severus đứng ở đầu phía bắc giữa hai vòng tròn, và Harry được coi như là vật hiến tế thì quỳ xuống ở chính giữa. Ngoài ra ở trung tâm còn có một chén lá mộc dược (2) khô được thu hoạch trong vùng tối của mặt trăng, một dao găm hai lưỡi, bút lông vũ và giấy da để Harry sẽ ghi lại Lời tiên tri khi cậu nghe thấy nó.

Với vài cái búng đũa kì mã của mình, chiếc sừng có hình dáng như một cây cung của nghệ sĩ vĩ cầm. Phép thuật của Harry giờ đã tương đồng với những tinh linh của mình đến nỗi chỉ cần vài thao tác kéo cây cung trên cây vĩ cầm là có thể gọi chúng đến với cậu. Harry hướng Terra về phía bắc của vòng tròn, Flama về phía nam, Triton về phía tây, và Aria về phía đông theo các nguyên tố. Sự hiện diện của họ là không cần thiết, nhưng có thể giúp tập trung nghi lễ tốt hơn vào nhu cầu của Harry, vì vậy cậu sẽ không bị tấn công bởi một loạt các lời tiên tri vô ích.

Còn 5 phút nữa là đến giờ phù thủy (3), Severus đã mở được Prince Family Grimoire (4) của mình, sau đó đã giải thành công bí mật của nó trong suốt mùa hè. Ông bắt đầu niệm những từ có thể giúp họ phá vỡ bức màn ngăn cách giữa thế giới vật chất và thế giới thần bí. Các chữ rune và vòng tròn bùng lên một màu xanh sáng khi chúng được lấp đầy bằng ma thuật.

Harry để cho giọng nói trầm và êm của giáo sư lắng dịu thần kinh của mình. Đó là thứ ngôn ngữ mà Harry không hiểu, vì vậy cậu đang lắng nghe tập hợp các âm tiết cụ thể để báo hiệu cậu bắt đầu. Cuối cùng cậu cũng nghe thấy và nhặt thanh kiếm nghi lễ bên cạnh đầu gối của mình.

Đối với nghi lễ này, Harry thực sự phải xác định đường sống của mình, và theo dõi nếp gấp bằng con dao hai lưỡi, đủ sâu để lấy máu, và để máu của mình nhỏ thành siro vào chén đựng lá mộc dược. Chỉ cần 13 giọt, sau đó Harry vô tư chữa lành lòng bàn tay và nâng chén thánh lên mặt. Một làn hơi thở nhanh của Lửa ngay lập tức đốt cháy những chiếc lá khô, và chỉ trong vài giây, Harry đã có một cái chén đầy lửa, với làn khói trắng dày đặc xoay quanh cậu.

Một cách mơ hồ, Harry biết cách niệm chú của Severus đã thay đổi, theo một nhịp điệu thậm chí còn như thôi miên. Harry hít thở thật sâu trong làn khói, cố gắng không ho, và cho phép các thuộc tính phép thuật của mộc dược và thần chú của Severus ru cậu vào trạng thái thôi miên.

Không có gì gây ảo giác về mộc dược. Một số pháp sư hắc ám đã sử dụng các loại thảo mộc nguy hiểm này trong các nghi lễ của họ để giúp họ đi vào trạng thái như thôi miên, nhưng cả Marvolo và Severus đều không chấp thuận sử dụng những kỹ thuật không đủ tiêu chuẩn đó. Chỉ có người không thể kiểm soát tâm trí của mình mới dựa vào ảo giác. Nhưng Harry đã thường xuyên thiền định trong năm ngoái, và với sự trợ giúp của Phép thuật, cậu dễ ​​dàng rơi vào trạng thái tâm trí dễ tiếp thu, nơi cậu có thể nghe thấy những lời thì thầm yếu ớt nhất của Vũ trụ, bí mật của nó và cả tương lai.

Cuối cùng, một giọng nói, không phải nam hay nữ, từ vô số tiếng thì thầm đã thu hút sự chú ý của Harry. Bút lông vũ đã cầm sẵn, Harry ngay lập tức ghi lại những từ...

Kẻ có quyền năng đánh bại Chúa tể Hắc ám đang xuất hiện, sinh ra khi tháng thứ bảy tàn đi,

Chúa tể hắc ám sẽ đánh dấu người này, Chúa tể của ánh sáng sẽ nuôi dưỡng cậu ta.

Sự lựa chọn cuối cùng được thực hiện, một sự thay đổi cuối cùng phải chịu đựng... rồi cậu ta sẽ giành chiến thắng trong Cuộc đấu tranh vĩnh cửu...

Cả hai con đường đều được tạo ra, nhưng chỉ có một con đường được đi.

Kẻ mang trong mình cả Ánh sáng và Bóng tối đang dần xuất hiện, được sinh ra vào tháng thứ bảy tàn đi...

Khi những từ ngữ đơn giản lặp đi lặp lại, Harry dập tắt ngọn lửa. "Con đã giải quyết xong tất cả," Harry tuyên bố, chính thức kết thúc nghi lễ.

Marvolo và Severus tham gia cùng cậu trong vòng tròn, đôi môi của họ lặng lẽ mấp máy khi đọc lời thoại cho chính mình.

Harry rùng mình. "Con không chắc là mình thích âm thanh đó," cậu thì thầm. Toàn bộ sự việc nghe có vẻ quá khó hiểu đối với cậu, nói về những con đường và những cuộc đấu tranh vĩnh viễn.

Aria vỗ vai cậu, và Terra nhảy vào lòng bàn tay đang mở của cậu, như thể muốn an ủi cậu. Harry cười toe toét cảm ơn họ.

"Được rồi, các quý ngài, chúng ta hãy tách từng dòng một," Marvolo nói. "Và đừng ngần ngại bổ sung bất kỳ ý tưởng nào, cho dù nó có kỳ quặc đến đâu," anh nói thêm khi nhìn Harry một cách đặc biệt.

"Tôi nghĩ rằng nó có thể an toàn để đặt giả thiết rằng dòng thứ nhất và thứ hai đã ổn," Severus nói trước. "Nó cũng khớp chính xác với Harry."

"Đúng vậy, ta đã bị đánh bại trong đêm Halloween đó," Marvolo đồng ý. "Cho dù ta vĩnh viễn không chết."

"Con cũng bị đánh dấu vào đêm đó," Harry nói thêm, xoa vết sẹo của mình. "Và chính cụ Dumbledore là người đã đem con tới nhà Dursley. Con cũng coi Hogwarts như ngôi nhà thứ hai của mình, nơi nằm dưới sự kiểm soát của Dumbledore ... Vì vậy, con đoán điều đó được coi là được nuôi dưỡng bởi Chúa tể của Ánh sáng."

"Cách diễn đạt ở dòng thứ ba không bình thường," Marvolo tiếp tục, và Flama tiến về phía trước như thể cô ấy đang đọc lại dòng đó một lần nữa. "Việc sử dụng 'cuối cùng' cho biết Lựa chọn và Thay đổi là vĩnh viễn."

"Sự lựa chọn hẳn là em quyết định tham gia phe Hắc ám," Harry nói, nhớ lại Winter Solstice năm ngoái, nơi cậu đã qua đêm tại Newgrange. Đó là cái đêm mà cậu quyết định ủng hộ phe Hắc ám một cách tỉnh táo. "Và đây không phải là Lựa chọn mà em có thể quay lại." Không phải là cậu muốn vậy, cậu nghĩ và âu yếm nhìn xuống bốn người bạn của mình.

Triton sôi sục như thể đồng tình.

"Nhưng thay đổi này là gì?" Severus chỉ ra. Có điều gì đó cứ lởn vởn trong tâm trí ông, nhưng ông không thể nắm bắt được. "Dù là gì, nó cũng là vĩnh viễn. Có lẽ là một sự kế thừa của sinh vật?"

"Có thể chỉ là một sự thay đổi trong lý tưởng của con," Harry nói. "Con biết kể từ khi con gặp Marvolo, con sẽ không bao giờ quay trở lại Gryffindor cả tin đó nữa."

"Không, ta không nghĩ vậy," Marvolo đính chính. "Sự lựa chọn được cho là phải đến trước khi Thay đổi. Nhưng em đã lựa chọn gia nhập Bóng tối vào năm thứ ba sau khi ta để mắt đến những thao tác của Dumbledore vào năm thứ hai."

Đó là sự thật. Đột nhiên Harry cứng người. "Anh không nghĩ rằng sự thay đổi này có nghĩa là em sẽ chết, phải không?" Harry hỏi một cách yếu ớt. Xem xét Giải đấu Tam pháp thuật năm nay và thành tích của Harry trong ba năm qua, Harry cảm thấy điều này là quá khả thi.

Tất cả mọi người đều giật mình với ý tưởng đó, kể cả là những tinh linh của cậu. Aria thậm chí còn lắc đầu điên cuồng.

"Điều gì khiến em nói thế?" Marvolo hỏi.

"Ừm, đây là lời tiên tri của Trelawny, và Ron luôn nói rằng cô ấy dự đoán mọi người sẽ chết. Năm nay, Neville là người không may mắn." Harry mở to mắt. "Có phải vì Neville là Đứa trẻ trong lời tiên tri khác không? Có lẽ trong tiềm thức cô ấy cũng đang cố nói với cậu ấy điều gì đó."

Severus đảo mắt. "Người phụ nữ đó 99% là lang băm. Ta đảm bảo với con, Harry, bạn của con sẽ an toàn trước cô ấy. Cô ấy đã dự đoán cái chết của hơn 50 học sinh, và không ai trong số họ chết theo cách mà cô ấy dự đoán. Ta dám nói rằng nếu cô ấy dự đoán cái chết của nhóc thì nhóc có nhiều khả năng sống hơn là không. "

Đó là một số logic xoắn, nhưng đối với Harry, nó đủ để khiến cậu cảm thấy tốt hơn.

"Chà, trừ khi chúng ta có thêm thông tin," Severus tiếp tục. "Tôi không nghĩ rằng chúng ta sẽ tìm ra Thay đổi là gì hoặc nó quan trọng như thế nào trong toàn bộ sơ đồ của mọi thứ."

"Thực ra," Marvolo nói. "Ngươi đã nhầm. Để Harry có thể 'chiến thắng trong Cuộc đấu tranh vĩnh cửu', trước tiên em ấy phải đưa ra lựa chọn và thực hiện thay đổi của mình. Cho đến lúc đó, Ánh sáng và Bóng tối sẽ tiếp tục chiến đấu."

"Tuyệt," Harry càu nhàu. "Nếu mọi người đang chờ đợi một điều kỳ diệu nào đó xảy ra thì cuộc chiến này sẽ diễn ra mãi mãi."

"Thoạt nhìn, hai dòng cuối dường như nhắc lại hai dòng đầu tiên," Severus tiếp tục, phớt lờ lời bình luận khoa trương của Harry. "Ngoại trừ những lời tiên tri không lặp lại như vậy trừ khi nó có lý do."

"Người nghĩ dòng đầu tiên và dòng cuối cùng phải giống nhau," Harry đồng ý, khi hiểu ý của Severus. "Nhưng câu đầu tiên nói, 'Kẻ có sức mạnh đánh bại Chúa tể Hắc ám đang đến gần', nhưng câu cuối cùng lại nói,"Kẻ mang trong mình cả Ánh sáng và Bóng tối đang xuất hiện."

"Nó nói lên sự trưởng thành và phát triển của em." Marvolo nói: "Khi em được sinh ra, em có sức mạnh để đánh bại ta. Sau đó, sau Sự lựa chọn và Thay đổi và khi em đã đi trên con đường đó, em trở thành cả Ánh sáng và Bóng tối. Nhưng Ánh sáng và Bóng tối là cái gì?" Marvolo trầm ngâm hỏi. "Ánh sáng và Chúa tể Hắc ám? Ánh sáng và Phù thủy Hắc Ám? Hoặc có thể em sẽ đưa phép thuật trở lại hình dạng như trước khi Merlin và Morgana (5) phân chia nó."

"Như tôi thấy," Severus nói. "Những gì khác mà nhà tiên tri nói không thực sự quan trọng. Phần quan trọng là đưa Harry vào con đường của Hắc ám, thay vì Ánh sáng. Sau đó, sự tiến triển tự nhiên của các sự kiện sẽ diễn ra theo hướng có lợi cho chúng ta hoặc như ngài đã nói, sẽ có sự hợp nhất của phép thuật với thời gian trước Merlin. Miễn là phe Sáng không chiến thắng, tôi nói hãy để lời tiên tri được thực hiện. "

"Đúng vậy," Harry nói một cách khô khan.

"Ta đồng ý," Marvolo trả lời. "Ta không biết lão Dumbledore đã suy ra kết luận gì từ lời tiên tri để dẫn đến việc cho phép Harry bị lạm dụng mà trưởng thành."

Severus khịt mũi. "Tôi đã xoắn não của mình để cố gắng hiểu được tâm trí của người đàn ông đó," ông nói. "Nhưng tôi thấy mình không muốn đến gần như mất trí."

Harry gật đầu đồng ý.

"Hãy nhớ rằng đây chỉ là một cách diễn giải khả thi," Marvolo cảnh báo. "Tuy nhiên, ta nghĩ, bây giờ đã biết toàn bộ lời tiên tri, có thể yên tâm nói rằng Định mệnh đã không ràng buộc chúng ta trở thành kẻ thù, chúng ta có thể chuyển kế hoạch của mình về phía trước."

Vẻ hào hứng của Harry nhanh chóng nguội lạnh. "Đúng vậy, đám linh hồn của anh trở lại với Voldemort," cậu nói với vẻ buồn bã. Cậu chắc chắn không mong đợi ngày đó.

Marvolo ôm chặt Harry vào ngực mình. "Nó phải được hoàn thành, bé cưng," anh nói. "Bản thân khác của ta đã từng bước để hắn sống lại. Nếu chúng ta bỏ mặc hắn, hắn sẽ trở lại như một con quái vật, khủng khiếp hơn bất cứ điều gì mà thế giới phù thủy đã phải đối mặt trước đây. Ta phải ở đó để xoa dịu cơn thịnh nộ của hắn, và mang lý do đến sự điên rồ của anh ấy. "

Harry thở dài, nhưng gật đầu ra hiệu.

"Khi nào việc hợp nhất này sẽ diễn ra?" Severus hỏi.

"Đêm tiếp theo của quyền lực," Marvolo trả lời. "Yule. Chúng ta có ít hơn hai tháng để chuẩn bị."

Đột nhiên từng tinh linh của Harry xoay tròn, lắc qua lắc lại, sôi sục và ầm ầm một cách phấn khích. Aria đang lượn quanh đầu Harry như chim ruồi, Terra thì đang nhảy dưới chân cậu, và Flama đang xoay người trong không khí. Harry chỉ nhìn họ một cách hoài nghi vì hành vi kỳ lạ của họ. "Có chuyện gì xảy ra vậy các bạn?"

Marvolo cười khúc khích. "Có vẻ như chúng ta có phước lành của Phép thuật để tiếp tục với kế hoạch của mình."

Harry mở to mắt. Ngay cả Magic cũng muốn Marvolo hợp nhất với Voldemort.

~*~

(1) Abraxan là một giống ngựa có cánh. Chúng rất to lớn và cực kì mạnh mẽ và có ngoại hình giống như một con ngựa palomino. Bờm của nó có màu trắng và được sử dụng như một nguyên liệu trong việc điều chế độc dược. Abraxan là một dạng thần hộ mệnh hiếm có. 

(2) nguyên văn: Myrrh. 

(3) nguyên văn: witching hour. Giờ của phù thủy là thuật ngữ dùng để chỉ thời điểm trong ngày mà ma quỷ, phù thủy và các sinh vật bóng đêm trỗi dậy mạnh mẽ nhất. Tà thuật, phép thuật cấm và các sinh vật trở nên linh nghiệm, mạnh mẽ vô cùng vào khoảng thời gian từ 3 giờ sáng tới 4 giờ sáng. Vào giờ này, thời điểm sức mạnh của Chúa suy yếu, những bài kinh trở nên bất lực, bởi lúc 3 giờ sáng, Chúa Christ đã chết ở Calvary.

(4) Prince Family Grimoire. Grimoire là một cuốn sách giáo khoa về ma thuật, thường bao gồm các hướng dẫn về cách tạo ra các vật thể phép thuật như bùa chú và bùa hộ mệnh, cách thực hiện các phép thuật, bùa chú và bói toán cũng như cách triệu tập hoặc mời gọi các thực thể siêu nhiên như thiên thần, linh hồn, thần thánh và ác quỷ.

(5) Những bạn đã từng là fan của series Merlin hẳn đã rất quen thuộc với nhân vật Morgana Pendragon. Morgana tên thật là Morgan le Fay, người đời đặt cho cô rất nhiều danh tính khác nhau, thầy phù thủy, tiên nữ đức độ, nữ tu, pháp sư hắc ám, thuật sĩ, nhà yêu thuật, nữ thần biển, người biến hình, nhà trị thương xuất chúng, và vị vương giả cô độc của đảo Avalon. Nhưng Morgan le Fay được biết đến nhiều nhất là chị gái cùng mẹ khác cha với vua Arthur, cha của cô là ngài Gorlois, công tước xứ Cornwall. Morgan còn từng là thị nữ của nữ hoàng Guinevere, mẹ của Mordred (kẻ phản bội vua Arthur), vợ của đức vua Urien xứ Gore, tình nhân của Hiệp Sĩ Accolon, người hâm mộ của Hiệp Sĩ Lancelot. Nhan sắc của Morgan được mô tả là "vẻ đẹp tuyệt trần".

Morgan le Fay lần đầu tiên xuất hiện trong Huyền Thoại Vua Arthur là trong tác phẩm Vita Merlini của Geoffrey Monmouth tuy nhiên nguyên bản của nhân vật này thì đã có từ lâu trong Thần Thoại Celtic và phát triển qua từng tái bản của câu chuyện.

Trong thuật ngữ Celtic thì Morgan (hay Morcant) là tên của phái nam. Phiên bản nữ chính xác hơn của cái tên này là Morgain (hay Morgue hoặc Mogne). Morgan còn được cho là tương đồng với Morrigan (tên của bộ ba nữ thần của thần thoại Celtic, hay còn gọi là Nữ Thần Của Cái Chết), người thường bay vào các trận mạc với tiếng rít ghê rợn của loài quạ và đoạt lấy đầu lâu của các chiến binh như một chiến lợi phẩm. Còn le Fay là tên cổ của các tiên nữ thời xa xưa.

Câu chuyện về Morgana có rất nhiều dị bản. Trong tác phẩm Vita Merlini của mình, Monmouth đã giới thiệu nhân vật Morgan le Fay là thủ lĩnh của chín chị em nữ hoàng phép thuật ở Avalon gồm Moronoe, Mazoe, Gliten, Glitonea, Gliton, Tyronoe, Thiten và Thiton. Cô có thể thay đổi hình dạng của mình (trở nên trẻ đẹp hay già cỗi, xinh đẹp hay xấu xí, biến thành động vật hay các vật thể khác) và biết bay (bằng cánh), có lẽ vì vậy mà người đời mới cho rằng Morgan cũng là một Tiên Nữ. Tuy nhiên lúc này hoàn toàn không có khẳng định nào về việc giữa Morgan và Arthur có huyết thống với nhau.

Còn trong tác phẩm The Vulgate Cycle thì Morgan le Fay lại là vợ của đức vua Urien xứ Gore. Cô còn là thị nữ của nữ hoàng Guinevere và phải lòng cháu trai của nhà vua, Giomar, nhưng nữ hoàng không chấp nhận cuộc tình này. Vì chuyện này mà Morgan trở nên căm thù Guinevere và phản bội là nữ hoàng. Morgan cũng phải lòng hiệp sĩ Lancelot nhưng ngài ấy từ chối tình cảm của cô, mặc cho việc hết lần này đến lần khác bị Morgan hãm hại.

Trong tác phẩm Le Morte d'Arthur của Thomas Malory thì ngay từ đầu Morgan được nhắc đến là chị em với vua Arthur cũng như đã kết hôn với vua Urien, tuy nhiên trong câu chuyện của Thomas Malory thì Morgan không phải thuộc tuyết nhân vật chính yếu. Khi vua Uther Pendragon kết hôn với Phu Nhân Igraine, lúc bấy giờ Morgan là cô con gái nhỏ tuổi nhất trong ba người con gái của Igraine với Công Tước xứ Cornwall, người đã bị sát hại bởi quân binh của vua Uther ngay trước khi nhà vua cưỡng đoạt Phu Nhân Igraine (kết quả của cuộc tình này chính là vua Arthur Pendragon) tại lâu đài Tintagel. Morgan được gửi đến một tu viện và sinh sống ở đây chỉ sau khi vua Uther qua đời một hai năm thì lúc này Morgan tầm giữa 13 hoặc 16 tuổi và đã kết hôn với vua Urien. Khi vị vua trẻ tuổi Arthur gây chiến sự với năm vị vua thì Morgan đã có một người con trai đã trưởng thành tên là Uwaine. Arthur và Morgan lần đầu tiên đối mặt với nhau khi nhà vua ra đi để tìm lại dòng họ thất lạc của mình. Nhà vua đã đem thanh Excalibur đến cho Morgan nhờ nàng giữ gìn nó, nhưng vì tình yêu thật sự nàng dành cho Hiệp Sĩ Accolon chứ không phải chồng nàng vua Urien nên sau này Morgan mang thanh kiếm đến cho Accolon của xứ Gaul để bảo toàn tính mạng của ngài ấy, trong kế hoạch chiếm đoạt ngai vàng của vua Arthur.

Môt lần trong cuộc chiến với năm vị vua, Arthur, Urien và Accolon đang trên đường cho một chuyến săn. Ngựa của họ kiệt sức nên phải dừng lại bên cạnh một hồ rộng lớn. Ở đó họ nhìn thấy một con thuyền phủ lụa bên bờ hồ. Họ được các khuê nữ trên thuyền đón tiếp nồng hậu trong một buổi yến tiệc linh đình. Nhưng cả ba đều bị đánh thuốc và từng người được đưa đi đến một nơi khác nhau, Urien trở lại xứ Camelot (nơi ngài tỉnh dậy bên cạnh Morgan), Arthur bị đưa đến nhà của Hiệp Sĩ Damas (trừ thanh kiếm và vỏ kiếm của ngài), còn Accolon thì ở một ấp thuộc sở hữu của Ontzlake, em trai của Hiệp Sĩ Damas. Hiệp Sĩ Damas và Hiệp Sĩ Ontzlake mặc dù là hai anh em nhưng lại là kẻ thù không đội trời chung của nhau. Để giải quyết hận thù với nhau, họ quyết định cử một hiệp sĩ của mình để chiến đấu với nhau để phân định thắng bại. Lúc bấy giờ một khuê nữ của hiệp sĩ Damas đã đến ngục tù của vua Arthur và đề nghị ngài ta chiến đầu vì ngài Damas, nếu Arthur chiến thắng thì ông ta sẽ trả tự do cho ngài. Thật ra cô ta được cử đến bởi Morgan le Fay để giả mạo "ý chỉ" của Hiệp Sĩ Damas. Vào cùng thời điểm đó, Morgan cử một người lùn đến gặp Hiệp Sĩ Accolon để nhắc nhớ ngài ta về lời hứa rằng một ngày nào đó khi nàng cần thì ngài phải đứng lên chiến đấu vì nàng, Accolon sẽ tiêu diệt kẻ thù của nàng và đưa Morgan lên làm Nữ Hoàng. Và thời điểm ấy đã tới. Tên người lùn đưa cho Accolon thanh kiếm Excalibur và vỏ bao kiếm. Morgan cũng đem đến cho vua Arthur một thanh Excalibur khác, tất nhiên là đồ giả, nhà vua tin tưởng Morgan và không nghi ngờ gì về sự dối trá này. Toàn bộ những mưu kế quỷ quái này từ lâu đã được lên kế hoạch bởi Morgana nhằm soán ngôi nữ hoàng Guinevere.

Trận đấu đẫm máu và dài đằng đẵng diễn ra dưới sự giám sát của Nimue, Phu Nhân vùng Hồ. Hiệp sĩ Accolon với sự trợ giúp của thanh Excalibur thật đã gần như chiến thắng thanh kiếm giả vô dụng của vua Arthur. Nhưng vào Arthur gần như hoàn toàn thất thế thì Phu Nhân Nimue rũ lòng thương với ngài, bà dùng phép khiến thanh Excalibur rơi khỏi tay Hiệp Sĩ Accolon, chớp lấy cơ hội vua Arthur cầm lấy thanh kiếm và đánh bại Accolon. Trước khi ra tay với hắn ta, Arthur ép Accolon khai ra tất cả sự thật. Đức vua bèn gửi xác của Accolon đến Camelot như một lời cảnh báo cho người chị của mình.

Trong khi trận quyết chiến giữa Accolon và Arthur diễn ra thì Morgan lên kế hoạch giết chết chồng của mình là vua Urien vì nghĩ rằng kế hoạch của nàng đã thành công, tuy nhiên con trai của họ Uwaine đã ngăn cản được điều đó. Morgan bèn cưỡi ngựa tìm đến tu viện nơi vua Arthur đang dưỡng thương sau trận đấu và cố lấy cắp thanh Excalibur khỏi tay nhà vua trong khi ngài đang ngủ, nhưng Morgan chỉ lấy được vỏ bao kiếm vì thanh Excalibur được Arthur giữ chặt trong tay. Khi Arthur thức dậy ngài cùng Hiệp Sĩ Ontzlake đuổi theo Morgan, nhưng nàng dùng phép thuật giấu vỏ kiếm dưới đáy sông sâu. Sau đó nàng biến mình và các tùy tùng thành những tảng đá lớn để thoát khỏi sự truy đuổi của Arthur.

Trên đường đi của mình, Morgan đã giải cứu cho Hiệp Sĩ Manassen (một người bà con của Accolon) khỏi án dìm chết dưới nước vì tội ngoại tình với vợ của Accolon. Nàng tin rằng ngài ta vô tội và để cho Manassen trói kẻ đã vu khống mình và dìm chết hắn.

Sau đó vai trò của Morgan dần mờ nhạt trong mạch chính của câu chuyện. Morgana được cho rằng đã đến cư ngụ tại vùng đất của nàng ở xứ Gore, lâu đài Tauroc. Để ngăn chặn sự trả thù của Arthur, nàng lập kế hoạch hãm hại nhà vua bằng cách bí mật gửi cho ngài một tấm áo choàng cực đẹp đính đầy đá quý bị tẩm độc. Nhưng Phu Nhân Nimue đã kịp thời phát giác và đốt cháy chiếc áo. Con trai của Morgan là Uwaine sau này bị vua Arthur trục xuất khỏi hoàng gia vì nghi ngờ chàng ta có dính líu đến kế hoạch trốn chạy của mẹ chàng.

Morgan vẫn được cho là đã chết cho đến khi vua Arthur trong một chuyến săn đã vô tình đi vào địa phận của Morgan. Sau bao năm tháng thì mối thâm thù cũng đã tan, Arthur và Morgan quyết định hòa giải với nhau. Sau này nàng chuyển đến Avalon, nơi mà cô và đồng minh của mình, Nữ Hoàng của Northgalis, và Nữ Hoàng của Wastelands (cùng nhiều nữ quý tộc khác, trong đó có cả Phu Nhân Nimue) đã cùng nhau chữa trị cho đức vua Arthur khi ngài bị trọng thương trong trận chiến ở Camlann, tuy nhiên nhà vua không qua khỏi và trút hơi thở cuối cùng tại đây.

Mặc dù Morgan le Fay là một nhân vật có tính cách thâm hiểm mưu lược trong tất cả mọi phiên bản của Huyền Thoại Vua Arthur nhưng cô không bao giờ trở thành một kẻ hoàn toàn thuần độc ác. Tài năng lớn nhất của cô chính là chữa thương, không những thế Morgan còn được biết đến là một người yêu nghệ thuật và văn hóa, một người phụ nữ đầy quyến rũ, và sau tất cả cô cũng là một người biết sám hối.


Mọi người tựu trường sao ròi???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro