Chương 1: Lạc đến dị thế giới tác gia

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 1: Lạc đến dị thế giới tác gia

Ở cuối cùng người nhảy khỏi máy bay, thiển bích tóc thiếu nữ ở khoang điều khiển dùng hết sức lực trước khi nổ tung toàn bộ máy bay, mang nó đi thật xa khỏi phạm vi những người còn lại.

Ầm vang——!!

Ánh lửa bùng lên, tiếng nổ lớn gào thét bên tai, thiển bích tóc thiếu nữ buông ra tay cầm lái, tử lam sắc mảy may không dao động.

Cho dù hiện tại toàn thân lâm vào hiểm cảnh, thiếu nữ kia như cũ mỉm cười.

"Thật tốt a... Trước khi chết, cũng có thể bảo hộ ngươi khác."

Thiếu nữ dựa vào ghế, lẳng lặng nhìn phía trước là rơi xuống mặt đại dương, cô chậm rãi nhắm mắt lại.

Nếu nói trước khi chết còn có gì tiếc nuối thì...

Thiển bích tóc thiếu nữ buông thõng tay xuống, máy bay rơi vào đại dương, sau đó toàn bộ khoang điều khiển bị nổ tung rực lửa.

Nàng có lẽ không thể nhìn thấy Nozaki cùng Sakura kết hôn rồi...

Thật xin lỗi, nhưng mà thật may chính mình có để lại lễ vật cho bọn họ.

... Cũng không biết Hayate biên tập sẽ không vì chính mình không thể viết thư mà tới mộ của chính mình khóc rống đi.

Chỉ là cảm thấy có lỗi, Hayate biên tập có một cái tác gia là nàng tùy hứng như vậy, nhưng như cũ đối chính mình như là hài tử a...

Nếu có thể lựa chọn...

Có lẽ chính mình vẫn sẽ không hối hận quyết định đi một chuyến này.

...

"Uehara? Ngươi có đang nghe ta nói gì hay không?"

"A?"

Đang thất thần Uehara Yona hoàn hồn lại, ngẩng đầu nhìn đối diện cửa hàng trưởng, cô theo bản năng nở nụ cười.

"Ta đang nghe đây." Uehara Yona nói, tử lam sắc con ngươi giống như sao trời ngân hà lưu chuyển bên trong.

Cửa hàng trưởng thở dài: "Tính, dù sao hai tuần nay ngươi cũng bận rộn không nghỉ ngơi. Ta nói a, Uehara ngươi phải hảo hảo chăm sóc chính mình, đừng tiếp tục quên ăn cơm."

"Ta đã biết, cửa hàng trưởng." Uehara Yona gật đưa, ngoan ngoãn.

Chờ cửa hàng trưởng rời khỏi phòng nghỉ, Uehara Yona mới thu hồi biểu tình, cô liễm hạ mi, tử lam sắc chậm rãi mang theo mỏi mệt.

Này đã là hai tuần Uehara Yona ở dị thế giới, nói như thế nào đâu, Uehara Yona tưởng chừng bản thân đã chết thì lại bị một cái xưng là thế giới ý chí cứu.

Đem cô quăng vào dị thế giới, mà vừa tới thời điểm suýt nữa bị hắc bang sống mái cuốn vào, trên đường chạy trốn gặp nhân tra có ý đồ cướp sắc.

May mắn Uehara Yona có học tiệt quyền đạo, đối với nhân tra dùng hai chiêu liền đã hạ gục.

Mặc dù mở đầu rất gian nan, nhưng Uehara Yona vẫn may mắn tìm được một công việc tạm kiếm sống, được cửa hàng trưởng thiện lương lưu lại làm phục vụ viên.

Nghĩ đến đối thoại trước khi bị quăng vào dị thế giới, Uehara Yona tức khắc vô ngữ cùng buồn bực.

...

"Ngươi vì cái gì muốn cứu ta?"

"Bởi vì ngươi có được rất nhiều tín ngưỡng, hơn nữa những người mà ngươi cứu đều đối ngươi cảm kích cùng cầu nguyện... Ta đi ngang qua thế giới này nghe được mọi người cầu nguyện, cho nên cho ngươi cơ hội sống lại."

"... Tín ngưỡng gì đó, cầu nguyện gì đó có điểm không chân thật, ta chẳng qua chỉ là một cái bình thường tác gia, ta cũng không tin vào việc ai đó tốt bụng cứu ta một mạng."

"....."

"Nói đi, ngươi muốn ta làm gì cho ngươi?"

"Ta không gạt ngươi, ở thế giới của ngươi, những cái đó yêu thích ngươi đều đối ngươi tín ngưỡng. Nhờ tín ngưỡng của bọn họ, nên ta mới cứu được ngươi."

"Hảo ta biết, như vậy ngươi có thể nói mục đích của mình sao?"

"...."

"Đừng im lặng, ta biết trên thế giới này không có miễn phí cả, nói mục đích của ngươi đi, cứu ta vì muốn ta làm gì?"

"... Thật là, ta cứu ngươi là đơn thuần không nghĩ ngươi chết đi, nhưng có lẽ ngươi nói đúng, ta đúng là xuất phát từ tư tâm cứu ngươi."

"Ha hả."

"Đừng có dùng ánh mắt đó nhìn ta! Ô ô ô ta chỉ là muốn nhờ ngươi cứu văn đàn ở thế giới ta, ta chỉ muốn vớt một cái tác gia để giúp ta phục hưng văn đàn mà thôi QAQ."

".... Chỉ như vậy?"

"Chỉ như vậy! Chứ ngươi tưởng ngươi trên người còn có cái gì quý trọng?!"

"....."

...

Kết thúc đoạn hồi tưởng, Uehara Yona ngồi thẳng người, lấy ra máy tính đặt lên bàn, nhìn bản thảo đã viết một nửa.

"Phục hưng văn đàn sao?"

Thiệt tình quá khoa trương rồi.

Uehara Yona mặt vô biểu tình đổ cho chính mình một ly nước, ánh mắt nhìn gần đó vài cuốn thư tịch mượn được ở thư viện.

Nghĩ đến bản thân vừa mở ra đọc những cuốn thư đó, Uehara Yona không cấm run rẩy khoé miệng.

Này hành văn ở thế giới này quả nhiên giống như lời thế giới ý chí nói, ở thế giới này văn đàn điêu tàn thảm đến không nỡ nhìn thẳng.

Thư ở thế giới này viết thật sự là quá khiêu chiến tâm lý của một cái tác gia là Uehara Yona.

Quá... Thảm, cực kỳ thảm.

Uehara Yona không muốn nhìn tiếp những cuốn thư này, đem nó bỏ vào trong túi.

Ai, nếu không phải thế giới ý chí nói sau khi phục hưng văn đàn hoàn thành liền có thể cho cô cơ hội trở về thế giới của mình.

Uehara Yona đánh chết cũng sẽ không nhận lấy nhiệm vụ này, cô chỉ là bình thường tác gia a! Mặc dù bị mọi người gọi là văn đàn ánh sáng, nhưng cô cũng chỉ là bình thường viết văn tùy hứng tác gia.

Nozaki cùng Sakura nếu biết cô đi cứu vớt văn đàn dị thế giới có lẽ sẽ cười nhạo một phen...

Nhắc tới Nozaki và Sakura, Uehara Yona sắc mặt ảm đạm, cô còn chưa truy xong truyện tranh thiếu nữ của Nozaki, cùng chưa thấy được Nozaki và Sakura hôn lễ...

Thật sự đáng tiếc a... Rõ ràng đã hứa sẽ đến, nhưng lại gặp phải sự cố, còn phải đi văn đàn phục hưng dị thế giới.

Uehara Yona chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, nhưng cũng chỉ ảm đạm vài giây, cô liền xử lý xong tiêu cực nội tâm, quay trở lại bình tĩnh.

"Nếu là phục hưng văn đàn... Thì trước tiên phải đi viết thư."

Nếu là phải làm tác gia nói, quả nhiên nên lấy Natsu bút danh xuất hiện đi.

Uehara Yona mở ra bản thảo nhìn thư đầu tiên đã viết một nửa.

Cô thở dài, ánh mắt nghiêm túc, tiếp tục viết xuống câu chuyện:

".....

Thiên tai buông xuống, chỉ còn một số người sống sót ở cô độc thành thị.

Xác chất thành núi, xung quanh cao tầng đều bị phá hủy bởi thiên tai, cùng với chết lặng yên tĩnh bao trùm cả thành thị này.

Không thể rời khỏi thành thị này, không tìm được đường ra.

Màn đêm buông xuống là lúc những sinh vật ngủ say thức tỉnh, lang thang trên đường phố tìm kiếm thức ăn, nếu như bị chúng phát hiện, ngươi sẽ trở thành bữa ăn của chúng.

Ở cô độc thành thị này có ba quy tắc nhất định phải tuân thủ nếu muốn sống sót.

1. Không thể phát ra tiếng động quá lớn tránh cho đánh thức quỷ dữ.

2. Nếu nghe được tiếng ca thì phải lập tức chạy đi, không được dừng lại, chạy cho tới khi nào không nghe được tiếng ca bữa.

3. Ban đêm là nhất nguy hiểm, không được đi ra ngoài, nếu không sẽ bị chúng phát hiện.

Nếu tuân thủ toàn bộ quy tắc, ngươi sẽ sống sót lâu hơn. Nhưng cũng phải phòng bị chính đồng loại của mình.

Ở cô độc thành thị này, không chỉ quái vật mới đáng sợ, mà ngay cả chính đồng loại cũng sẽ trở thành quái vật chỉ để sống sót.

Sống sót đi xuống đi, trở thành người cuối cùng thắng lợi đạt được cơ hội thoát khỏi cô độc thành thị này.

Ngươi lừa ta gạt, cá lớn nuốt cá bé, sinh tử giao chiến, cường giả cùng kẻ yếu, nhân tính thối nát...

Tất cả đều xuất hiện trong cô độc thành thị.

Ai sẽ là người cuối cùng đi ra khỏi địa ngục?

......"

Bất tri bất giác viết xong một nửa cốt truyện, Uehara Yona liền dừng ở đây, cô cầm ly nước uống cạn, rồi nhìn ra ngoài cửa sổ.

Bên ngoài hoàng hôn buông xuống, thế nhưng đã sắp đến tối, xem ra cửa hàng trưởng biết cô bận rộn viết thư nên tri kỷ không kêu cô làm việc.

Này thật đúng là khiến Uehara Yona có điểm xấu hổ, rõ ràng cô là tới làm công, nhưng mỗi khi viết thư thời điểm đều sẽ quên hết mọi thứ, chỉ chăm chú một người thế giới.

Tính, nên trở về nhà vậy.

Uehara Yona đóng máy tính, bỏ vào trong túi xách, đứng dậy thay đổi đồng phục trên người, mặc lại hưu nhàn quần áo.

Ra khỏi phòng nghỉ liền thấy cửa hàng trưởng đang đóng gói pudding.

"Cửa hàng trưởng, ta đi về nhà đây."

Uehara Yona hướng cửa hàng trưởng chào hỏi, chuẩn bị đi về nhà.

"Từ từ, mang theo pudding về nhà ăn đi." Cửa hàng trưởng đóng gói pudding là để đưa cho Uehara Yona.

Uehara Yona ngẩn ra: "Này..."

Cửa hàng trưởng: "Ta biết Uehara rất thích ăn Pudding đâu, dù sao còn dư lại hai hộp, nên đóng gói cho ngươi lạp."

Trầm mặc vài giây, dưới thiện ý của người giúp cô khó khăn khi ở dị thế giới, Uehara Yona không thể từ chối.

"Cảm tạ, cửa hàng trưởng."

"Phải rồi, ta có một người bằng hữu là biên tập ở nhà xuất bản, ta có thể mời hắn xem ngươi bản thảo."

"....."

Còn có loại này chuyện tốt?

Uehara Yona tất nhiên sẽ không từ chối, thiếu nữ hai mắt sáng ngời nói: "Như vậy thì làm phiền cửa hàng trưởng!"

"A, đúng rồi! Uehara thư tên là gì vậy?"

"《 Cô độc thành thị 》"

———————————

Tác giả có lời muốn nói:

Nozaki cùng Sakura trong lời nói của tiểu Yona chính là nhân vật trong manga anime 《 Gekkan Shoujo Nozaki_kun 》

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro