Chương 49: Áp bức lao động vị thành niên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 49: Áp bức lao động vị thành niên

Uehara Yona cũng không tiếp tục đề tài, mà là chuẩn bị băng bó xomg vết thương liền về văn phòng ngủ.

Đúng vậy, mặc dù cô không gia nhập Mafia Cảng, nhưng ở chữa bệnh bộ môn lại có văn phòng, hơn nữa cô cũng có quyền lợi mệnh lệnh ngươi ở chữa trị bộ.

Có thể nói, Mori Ougai tận lực thoả mãn cô, để cho cô ở Mafia Cảng thoải mái.

Hai ngày ở chữa bệnh bộ công tác đều quen thuộc, mọi người đều đối trị liệu sư cực kỳ hoan nghênh, thậm chí thiện ý hảo ý không hết đối với Uehara Yona.

Hơn nữa, bởi vì cô bề ngoài quá có lừa gạt tính, khiến cho mọi người trong chữa bệnh bộ, thậm chí là bệnh nhân đưa vào đều vi diệu tình thương cho cô.

Tỷ như một đống đồ ăn vặt chất thành núi nhỏ ở văn phòng, đều là các vị đồng sự cùng bệnh nhân mua tặng.

Uehara Yona thất thần nghĩ lại, cô như nhớ đến gì đó, hỏi Nakahara Chuuya: "Cái kia, Nakahara tiên sinh, Dazai hắn gần đây đang bận rộn sao?"

"Ngươi nhắc đến cái kia gia hoả làm gì..." Nakahara Chuuya tâm tình không tồi, nhưng nghe đến Dazai lập tức tụt dốc không phanh.

Hắn bực bội nhưng vẫn nói cho Uehara Yona biết tin tức: "Gia hoả đó hiện tại đang điều tra ai đó, ngày hôm qua đụng phải hắn trên đường hắn còn có thời gian đi tự sát."

"Như vậy a..." Uehara Yona gật đầu, cô lại thất thần.

Nakahara Chuuya nhìn thiển bích tóc thiếu nữ, hắn hỏi: "Ngươi và Dazai nhận thức sao? Gia hoả đó không có hảo ý, ngươi cẩn thận một chút."

"Nakahara tiên sinh, ngươi quan tâm ta sao?" Uehara Yona sửng sốt.

Nakahara Chuuya gãi đầu, hắn nhíu mày biệt nữu: "Ngươi nghĩ như thế nào thì tùy, dù sao Dazai tên kia rất nguy hiểm, ngươi đừng cùng hắn quá thân thiết liền được."

"Cái tên đó bản tính ác liệt đến khiến người hận không thể đánh chết hắn, tên đó cũng không để ý tới chính mình sinh mệnh."

Uehara Yona nghe Nakahara Chuuya oán giận về Dazai Osamu, cô nghe một lúc, cô cười nói: "Ta đã biết, cảm tạ ngươi quan tâm Nakahara tiên sinh. Nhưng Dazai sẽ không tổn thương ta, ngươi đừng lo."

Cái gì mà không tổn thương đến ngươi?

Nakahara Chuuya vô ngữ nhìn thiếu nữ, hắn không tin Dazai sẽ thật sự có hảo ý tiếp cận Uehara Yona. Đối với Uehara Yona, Nakahara Chuuya cảm quan rất tốt, cho nên không nghĩ nhìn thấy bùn đen tinh dán đến.

"Tính, nếu như hắn làm gì ngươi thì nói cho ta." Nakahara Chuuya không nói nữa.

Uehara Yona gật đầu bất đắc dĩ. Đúng lúc này, trong túi di động vang lên, Uehara Yona liền lấy ra nhìn, phát hiện là dãy số quen thuộc, cô không khỏi sửng sốt.

— Là Ranpo.

Uehara Yona mím môi, tâm tình phức tạp đối với Nakahara Chuuya nói: "Ta đi văn phòng nghỉ ngơi một lát, Nakahara tiên sinh."

"Ừ, đi đi." Nakahara Chuuya không hỏi nhiều, nhìn cô rời khỏi.

Hắn chờ cô rời đi, mới quay đầu nhìn về phía bệnh nhân, Nakahara Chuuya nhàn rỗi không có việc gì liền đánh giá lên phòng y tế. Nơi này có nhiều băng vải nhiễm máu để chồng ở một bên, cùng với đống dược được xếp cẩn thận.

Nakahara Chuuya ngón tay chamh vào làn da của bệnh nhân, hắn rũ mắt nhìn. Nơi này vừa mới có một vết đao cực kỳ sâu, thậm chí ảnh hưởng đến phổi bộ nông nổi.

Nhưng ở dị năng của Uehara Yona, bênh nhân liền được cứu sống qua khỏi cơn nguy kịch, thậm chí còn tốt như lúc đầu.

Thật là một ghê gớm dị năng lực.

Mà vừa vào phòng nghỉ, Uehara Yona liền nhận cuộc gọi, cô hít sâu một hơi, nhẹ nhàng lên tiếng: "Nha, Ranpo, ngươi vừa trở về Yokohama sao?"

"Đúng vậy, ngu ngốc Yona. Nếu ta còn không trở về thì ngươi tính toán làm chuyện gì nguy hiểm nữa đây?"

Edogawa Ranpo bên kia đầu có điểm nghiến răng nghiến lợi, hắn thật buồn bực, thật khó chịu.

Uehara Yona trong lòng chột dạ, cô áy náy nói: "Xin lỗi, Ranpo. Ta có giữ hứa hẹn của chúng ta, sẽ không làm ra chuyện nguy hiểm đến chính mình."

"Tính, cho dù ta thật sự muốn ngăn cản ngươi đi làm, ngươi cũng sẽ không nghe đi?" Edogawa Ranpo đột nhiên buông lỏng, hắn thở dài bất đắc dĩ: "Yona, ngươi thật sự tưởng ở Mafia Cảng sao?"

"... Ban đầu ta còn có chút do dự." Uehara Yona dựa vào tường, cô cúi đầu nhìn sàn nhà, thanh âm bình tĩnh: "Nhưng sau lại ta quyết định rồi, chờ chiến tranh này kết thúc, ta sẽ không lại tùy hứng nữa lạp."

"Ngươi có thể để ý chính mình một chút được không? Yona." Edogawa Ranpo rầu rĩ lên tiếng, nhưng Uehara Yona mơ hồ cảm giác Edogawa Ranpo đang dung túng cô.

Hắn quả thật, vẫn luôn dung túng cô. Uehara Yona có chữ thất thần, từ lần đầu gặp mặt đến hiện tại, Edogawa Ranpo nhìn thấu hết thảy, cho nên hắn luôn dùng chính mình phương thức quan tâm cô.

Cho dù nó thật sự trẻ con lại đơn thuần...

"Ta đã biết." Uehara Yona đột nhiên cảm thấy thả lỏng xuống dưới, cô cười một tiếng: "Ngươi vừa trở về đi? Ta đi tìm ngươi."

Edogawa Ranpo giống như nhận thấy được cái gì, hắn thấp giọng cười khẽ, sau đó hừ thanh: "Ngươi đừng tưởng rằng mang đồ ăn vặt cho ta, ta liền sẽ bị hống hảo, ngươi còn thiếu ta một tuần điểm tâm đó Yona!"

"Đã biết đã biết, ta chắc chắn sẽ không bỏ sót." Uehara Yona mỉm cười: "Nhưng là xã trưởng nhìn thấy ngươi ăn đồ ăn vặt nữa liền sẽ đem ngươi toàn bộ đồ ăn vặt cất giữ trong két sắt đó."

"... Tính, lần tới nhân xã trưởng không ở mua cho ta."

"Phụt ha ha ha..."

.

Buổi chiều tan làm thời điểm, Uehara Yona chuẩn bị rời khỏi chữa bệnh bộ.

Nakahara Chuuya tắc đem nhiệm vụ qua mô bên, trước tiên đem Uehara Yona trở về nhà an toàn. Bởi vì gần đây hỗn loạn cục diện, Mori Ougai vì cô an toàn tính mạng mà lệnh Nakahara Chuuya làm cô hộ vệ.

Mỗi khi cô chuẩn bị đi về liền nhờ Nakahara Chuuya chở cô về, chí ít nếu bị ngươi đối phó thì sẽ bị trọng lực chế tài.

Mà tin tức trị liệu sư ở Mafia Cảng rất nhanh lan truyền ra, mặt khác tổ chức đang tìm kiếm trị liệu sư đều không hẹn mà hướng về phía Mafia Cảng đối phó.

Chỉ may mắn bọn họ còn không biết danh phận thật sự của trị liệu sư là ai, nên Uehara Yona được bảo hộ tuyệt đối ở Mafia Cảng, chỗ ở cũng có một vài thành viên Mafia trong tối bảo hộ.

"Chuẩn bị đi trở về sao?" Nakahara Chuuya lái hắc xe yêu dấu của chính mình đến chỗ Uehara Yona, hắn đưa nón cho cô: "Hôm nay ngươi đi về thật sớm."

"Bởi vì ta phải đi thăm bằng hữu." Uehara Yona không hề che giấu mà giải thích.

Nakahara Chuuya nhướng mày: "Bằng hữu?"

"Là một cái đáng yêu bằng hữu nha." Uehara Yona tươi cười sáng lạn nói, nhất thời giữa mày mỏi mệt đều biến mất, cô tràn ngập tinh thần khiến cho Nakahara Chuuya ngẩn người.

Nakahara Chuuya nhìn lập loè vụn vặt quang mang con ngươi của thiếu nữ, cô tươi cười thuần túy vui vẻ, có lẽ chân thành đối với cái kia bằng hữu quý trọng.

Nakahara Chuuya hơi có chút vui mừng, "Như vậy liền hảo, ngươi cũng nên đi ra ngoài chơi một chút, đừng suốt ngày trạch ở trong nhà."

"Thật xin lỗi, ở ta treo thưởng chưa biến mất, ta chắc chắn vô pháp ra ngoài thả lỏng." Uehara Yona dừng một chút bất đắc dĩ cười.

Nakahara Chuuya lái xe, bên tai phong gào thét, kỹ thuật lái xe mặc dù thu liễm nhưng vẫn giống như đua xe.

Hắn nghe cô nói vậy, không biết nghĩ như thế nào, Nakahara Chuuya nói: "Ngươi tưởng đi đâu liền nói cho ta, ta dẫn ngươi đi. Như vậy liền không phải lo lắng về an toàn của chính mình."

Uehara Yona không nghĩ quá nhiều, cô vui đùa nói: "Thế thì thật cảm tạ Nakahara tiên sinh, nếu ta thật sự muốn đi đâu nói liền sẽ suy xét đến ngươi lạp."

Nakahara Chuuya hừ cười.

Hai người mặc dù chung đụng không lâu, thậm chí rất sớm. Nhưng Uehara Yona và Nakahara Chuuya tính cách rất hợp, bọn họ cùng nhau hàn huyên vụn vặt đề tài.

Rất nhanh liền về tới nhà, Nakahara Chuuya dừng xe lại, Uehara Yona đi xuống, cô gỡ nón đưa cho Nakahara Chuuya.

"Hảo, Nakahara tiên sinh ngươi có thể an tâm tiếp tục làm nhiệm vụ rồi." Uehara Yona cười nói.

Uehara Yona nhìn Nakahara Chuuya chuẩn bị rời đi, cô dừng một chút, bỗng nhiên nói: "Nakahara tiên sinh, ngươi nhớ nghỉ ngơi tốt nhé."

"Ân?" Nakahara Chuuya ngạc nhiên sau liền trương dương cười: "Tất nhiên, ta không yếu ớt như vậy đâu."

Uehara Yona nhìn hắn: "Không, ý ta là... Ngươi vẫn là vị thành niên."

Nakahara Chuuya nghi hoặc: "Thì đã sao?"

Uehara Yona: "... Ngươi có quyền nghỉ ngơi dưỡng sức đi? Mori tiên sinh hắn chính là thật sự áp bức lao động vị thành niên sao?"

Nakahara Chuuya tưởng phản bác nói tốt một chút nhà mình Boss, nhưng phát hiện hảo mẹ nó đúng, hắn là cái vị thành niên, Dazai là cái vị thành niên, mà Uehara Yona... Không, Uehara Yona không tính.

Nakahara Chuuya lắc đầu không nghĩ nhiều, hắn nói: "Tính, ngươi vào nhà nghỉ ngơi đi, ngày mai ta đến đón ngươi."

"Hảo đi..." Uehara Yona cũng không tiếp tục nói nữa.

Cô nhìn Nakahara Chuuya phóng xe rời đi, đứng yên vài giây liền trở vào trong nhà.

Dazai nói Mafia Cảng thủ lĩnh áp bức lao động trẻ vị thành niên thật chùy.

Quả nhiên làm Mafia thì nào chẳng phải nhân tra... Ân, trừ Nakahara Chuuya hài tử kia ra.

.

Dưới trinh thám xã, Uzumaki quán cà phê.

Uehara Yona vừa chạy đến gặp Edogawa Ranpo thời điểm liền thấy hắn và Yosano Akiko ngồi ở quán cà phê đang chờ chính mình.

Cô đứng bên ngoài, đột nhiên có chút chần chừ.

"Nên tiến vào sao?" Uehara Yona hỏi.

Thư bất đắc dĩ: [ Ký chủ ngươi vẫn là tiến vào đi, cứ tiếp tục chần chừ do dự thì hai người kia sẽ đem ngươi kéo vào trong. ]

Ngươi không phát hiện Edogawa Ranpo và Yosano Akiko đã sớm phát hiện ngươi đứng ngoài cửa rồi sao?

Nghe được Thư nhắc nhở, Uehara Yona bừng tỉnh ngẩng đầu nhìn, liền thấy Edogawa Ranpo và Yosano Akiko u oán ánh mắt nhìn chằm chằm.

Uehara Yona: "..."

Đột nhiên càng thêm chột dạ là như thế nào?!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro