[BSD] Si hán và hiền thê (?).

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Coser là một loại chức nghiệp nguy hiểm, một không chú ý, có khi ngày nào đó sẽ phát hiện mình đột ngột ở thế giới khác.

Bởi vì chuyện này, mà thế giới được giảm bớt gánh nặng nhân số luôn.

Dù sao điểm chính là, nghề coser cực kì nguy hiểm, nên tôi hoàn toàn không muốn đụng vào nghề này.

Thậm chí anime triển cũng là mặc đồ bình thường đi, sau đó chụp ảnh các coser khác.

Kết quả, tôi vẫn là bị dính chưởng.

------------------------------------------------------------

Toàn bộ nguyên nhân gây ra là do bạn thân của tôi hứng khởi đột ngột muốn trang điểm mặt tôi.

Sau nhiều lần xác nhận sẽ không trang điểm thành nhân vật anime nào đó, tôi để mặc cho bạn thân trang điểm.

Ân, trang điểm nhẹ, không sao.

Nhưng mà cái điểm đen bên miệng tôi thật sự làm tôi hơi chú ý.

Lúc được hỏi, bạn thân chỉ nói là lỡ tay chấm đến.

Tôi vì không muốn phiền phức dùng nước tẩy trang liền để mặc bộ dáng đó mà đi theo bạn thân ra mạn triển.

Sau đó vào lần hội triển tiếp theo, tôi liền không bất ngờ xuyên qua.

------------------------------------------------------------

Tin ai đừng bao giờ tin con bạn thân.

Hiện giờ xuyên qua, tôi sờ lên gương mặt mất đi lớp trang điểm, trong đầu trôi qua một số nhân vật mà tôi biết, cuối cùng xác định tôi hiện giờ giống ai.

Nhìn sang con, à giờ là thằng, bạn thân, tôi liền thấy ngứa tay.

Nhìn cái vẻ mặt của hắn kìa, hưng phấn muốn tạo sự bộ dáng, còn muốn thử nghiệm xem chúng ta có dị năng không.

Tôi không cần tưởng cũng biết, chắc chắn trong đầu hắn đang dâng lên một đống kịch bản nào đó để lừa lừa dân bản xứ.

Thế nên tôi quyết đoán đánh ngất tên đó, sau đó mang đi thay quần áo.

Tôi thì không sao, nhưng tên này đang cos Thủ lĩnh Zai a! Một không cẩn thận bị thấy là xong!!!

------------------------------------------------------------

Tôi tiện tay vứt cái khăn quàng cổ màu đỏ vào thùng rác, sau đó lại cởi dùng cái áo khoác đen ra, thay bằng áo khoác của tôi.

Còn cái áo khoác màu đen này....

Tôi lộn ngược cái áo lại, quả nhiên nó liền thành một cái áo khoác màu nâu.

Con bạn tôi, là một đứa lười một cách kì lạ.

Vì không cần mang theo hai cái áo, mà tự làm một cái áo khoác có hai mặt.

Như vậy, khi cos Dazai, chỉ cần đổi vị trí băng vải, lộn ngược áo, là cos được Dazai phiên bản Mafia hoặc Trinh thám xã liền.

Thêm cái khăn quàng cổ là thành Beast luôn.

Nhưng mà vì sự an toàn của tôi, cái áo này tôi liền mặc vậy.

Sợ cái đứa này nó trang thứ gì trong áo lắm.

Ồ đúng, chiều cao chúng tôi gần bằng nhau, xuyên qua vẫn không thay đổi.

------------------------------------------------------------

Thật bất hạnh, định luận bị nhân vật tìm đến luôn không thể tránh được.

Nhìn tôi đang ôm [Dazai] ngất đi, họ có vẻ hiểu lầm gì đó, vội vàng kéo chúng tôi về Trinh thám xã.

Trinh thám xã thật tốt, có an toàn bảo đảm.

Chỉ cần đừng làm cho mỗ băng vải tinh chú ý quá là được.

Cũng đừng làm băng vải tinh đang ngất đi trong lòng tôi đi quấy rối là được.

Ân, dù sao trước khi xuyên qua chúng tôi là bạn thơ ấu, còn là hủ, chắc là nó sẽ không phiền khi tôi vì ngăn lại nó mà dùng các hàng động đó đâu.

Có khi còn sẽ vui hơn.

....Chỉ mong các vị dân bản xứ không bị sốc quá thôi.

------------------------------------------------------------

Thật may mắn, khi đến Trinh thám xã, băng vải tinh không ở đây.

Thật không may, bạn thân tỉnh vào lúc băng vải tinh về.

"Hửm? Hai vị khách nhân này là?"

[Dazai] chậm chạp chớt mắt, khi phản ứng lại đây, phản xạ đầu tiên là bực bội nhéo mạnh má tôi.

"Ango~, tại sao cậu lại đánh ngất tớ~?"

Tin tôi đánh ngất bà thêm lần nữa không?

Tôi quyết định cũng vươn tay, nhéo mạnh má [Dazai].

Hai người nhìn nhau, ai cũng không chịu buông tay, bỏ qua Dazai Osamu nụ cười dần dần cứng đờ đứng kế bên.

Cuối cùng, vẫn là bạn thân trước xin tha.

"Được rồi được rồi, mình chịu thua!"

Thấy bạn tôi thả tay xuống, tôi cũng buông lỏng tay ra.

Mặc kệ [Dazai] sau đó ôm eo tôi vùi mặt vào bụng hàng động, tôi trả lời Dazai.

"Chỉ là hai dị thế giới lai khách tự dưng bị kéo qua đây thôi."

------------------------------------------------------------

Sau khi xác nhận thế giới của chúng tôi không có dị năng, Dazai nhìn về phía tay tôi.

"Vậy đôi găng tay kia là?"

"Khi đến nơi này, tự dưng tôi chạm cái gì đều sẽ có một đống ảo giác hướng về phía tôi ngoại trừ khi chạm Dazai, nên tôi quyết định đeo găng đề phòng."

"Xem ra đó là lí do tại sao cậu mượn tôi găng tay dùng một lần."

Yosano ngồi ở bên hiểu ra nói ra.

Trinh thám xã cũng vẻ mặt nhận ra điều gì đó bộ dáng.

Tôi gật đầu, bỏ qua mọi người bừng tỉnh đại ngộ vẻ mặt, tay đè lại đầu của [Dazai] lại, ngăn không cho tên này đột ngột miệng phun kịch bản.

"Ừm, Sakaguchi-san, Dazai-san có vẻ sắp hít thở không thông?"

Atsushi nhìn có vẻ dần dần mất đi hơi thở mà hơi vùng vẫy [Dazai], lo lắng nói.

Tôi thả lỏng tay, kết quả [Dazai] hơi ngửa ra sau lấy lại hơi sau liền lại úp mặt vào bụng tôi.

Trinh thám xã thành viên + Tôi: "..."

------------------------------------------------------------

"Dazai, đừng úp mặt vào bụng tôi nữa."

"Không."

Nghĩ nghĩ, [Dazai] bổ sung thêm câu.

"Ango thơm thế này, để tớ hút thêm chút nữa."

Tôi là miêu bạc hà à???

Phun tào xong, tôi mới nhận ra loại này lên tiếng sẽ nghe như thế nào trong mắt người ngoài.

Nhìn lên, quả nhiên đối mặt với một đống bất ngờ cùng phức tạp ánh mắt.

Tôi:....

Hợp lí hoài nghi vị này bạn thân cố ý.

Hiểu nhiên, này si hán lên tiếng kinh tới rồi mọi người.

Kết quả Dazai Osamu liền đón nhận một đống ánh mắt khác thường, muốn nói lại thôi từ đồng nghiệp của mình.

Dazai Osamu:....

Này si hán chắc chắn không phải là hắn!!!

------------------------------------------------------------

Bởi vì chúng ta mối quan hệ trong mắt người ngoài trở nên vi diệu quan hệ, nên khi tôi yêu cầu chỉ cần một phòng ngủ là đủ rồi khi, mọi người đồng ý chừa ra một phòng cho chúng tôi.

[Dazai] lười biếng mà dựa vào lưng tôi, mềm mại nhỏ giọng nhắc mãi muốn ăn đồ tôi nấu, đói đến trước bụng dán đến lưng.

Mọi người nhìn tôi cõng [Dazai] về kí túc xá, về xong liền thả [Dazai] lên ghế, ngựa quen đường cũ mà dọn lên bát dĩa, vào nhà bếp nấu ăn, sau đó bưng đồ ăn lên cho Dazai, còn giúp Dazai lấy khăn lau đồ ăn bị dính trên má,....

Dazai nhìn giống như hiền thê lương mẫu bạn cũ, tâm tình phức tạp.

Hắn có nên hâm mộ cùng vị thể hắn vẫn có Ango sao?

Nhớ về xã súc Ango bên này, lại nhớ về quá khứ vô số lần cùng Odasaku kéo Ango đi nghỉ ngơi, Dazai trầm mặc.

Nếu không vẫn là thôi đi, nếu hai người họ vẫn là bạn, chẳng biết ai chăm sóc ai.

...Ngày mai vẫn là đi thăm Ango đi.

------------------------------------------------------------

Tôi sai rồi.

Tôi không nên chỉ yêu cầu một phòng ngủ.

Nếu không hiện giờ tôi sẽ không gặp tình huống suýt bị lột quần này.

"Cho mình xem đi~. Cậu không thắc mắc quần phía dưới như thế nào sao?"

Muốn xem đi xem chính ngươi đi, Biến thái bạn thở nhỏ-chan.

[Dazai] vẫn không từ bỏ ý định, hứng thú tràn đầy mà cố kéo cái quần của [Ango] xuống.

"Cởi đi cởi đi~, cho mình xem một chút thôi~."

Này biến thái lên tiếng, thật sự không phải bị nhiễm Dazai tật xấu sao?

Tôi nhớ bạn thơ ấu của tôi tuy rằng không có liêm sỉ, nhưng không đến nỗi mất liêm sỉ đến mức này.

Nghe nói là coser nếu xuyên qua, đa phần sẽ bị đồng hóa một bộ phận.

Thế nên việc mất liêm sỉ bằng Dazai thật sự làm hủ nữ chi hồn của bạn tôi tăng lên một cấp độ mới là thật sự có khả năng.

Tổng kết, tất cả là do Dazai Osamu sai.

Nghe lén Dazai Osamu:....

------------------------------------------------------------

Cảm ơn máy nghe lén tồn tại, tôi không có bị tuột quần.

Tuy rằng tiến đến cứu tôi Dazai mặt hơi hắc nhìn bạn tôi là được.

Nhìn có vẻ như là muốn giết phá hoại hắn mặt mũi [Dazai].

(Nhưng mà Dazai Osamu thật sự có mặt mũi vật này sao?)

Trước khi Dazai thật sự động sát tâm mà giết chính mình "cùng vị thể", tôi lấy một vật nhỏ ra.

Vật nhỏ này nhanh chóng thu hút sự chú ý của cả hai Dazai.

"Odasaku!?"

"Odasaku Man!"

Dazai kinh nghi bất định nhìn trong tay tôi Odasaku Man móc khóa, [Dazai] đã hưng phấn mắt lấp lánh muốn lấy đi móc khóa tên tay tôi.

Tôi tránh đi tay [Dazai], đưa móc khóa cho Dazai.

"Cấp, đặc sản ở thế giới chúng tôi."

------------------------------------------------------------

Dazai cẩn thận nắm lấy móc khóa, hướng tới tôi đưa ra tìm kiếm câu trả lời ánh mắt.

"Odasaku Man là bên chúng tôi nổi tiếng anime nhân vật, bọn nhỏ đều thích coi."

Nghĩ nghĩ, tôi lấy điện thoại ra lấy ảnh cho Dazai xem.

"Tất nhiên, tôi và Osamu cũng rất thích nữa."

Dazai nhìn trong bức ảnh tôi và bạn tôi trên người một đống vật phẩm Odasaku Man, ghen tị chi tình là hoàn toàn che dấu không được.

Hâm mộ, quá hâm mộ.

Được bao quanh bởi Odasaku là thiên đường đi!

Tại sao cái này cũng vị thể lại có được a!

Bị Dazai ném đi ánh mắt hình viên đạn [Dazai] hoàn toàn không bận tâm.

Chỉ cần [Ango] không bị cướp đi, là không sao cả.

------------------------------------------------------------

Chúng ta nửa thuận lợi mà ở lại Trinh thám xã.

Nói là nửa thuận lợi, chủ yếu là do [Dazai].

Do tôi ngăn cản, [Dazai] mỗi lần muốn làm sự tâm tình luôn sẽ lấy thất bại chấm dứt.

Để trả thù, [Dazai] luôn thích "động tay chân" với tôi, còn nói mấy cái si hán lên tiếng.

Dám cá là từ mấy cái teenfic nào đó mà học.

Tới, nghe nghe chút "thằng nhãi" này nói gì.

"Ango, tại sao em lại không ngoan ngoãn luôn ở cạnh ta? Thật sự muốn đánh gãy chân em, như vậy em sẽ không tự tiện rời đi đi?"

Ta mà gãy chân thì ai cõng ngươi đi?

"Ango, ta có thể nếm thử hương vị trong miệng em không?"

Tôi quyết đoán gọi ngay món ăn tương tự tôi đang ăn đưa cho [Dazai].

"Ango, đêm nay ánh trăng thật đẹp a."

Cảm ơn, bữa nay trời đầy mây, còn là ngày không trăng nữa.

...

Bởi vì số nhiều này đoạn si hán đến nỗi có thể vắt ra du lên tiếng, Dazai càng ngày càng bị các thành viên Trinh thám xã ánh mắt khác thường nhìn.

Đến cả Kunikida cũng muốn nói lại thôi, cuối cùng hiếm thấy vỗ vai Dazai.

"Chúng ta sẽ không kì thị ngươi, Dazai."

Dazai cười cương tiếp nhận ánh mắt quan tâm của đồng sự.

A, tự sát với muốn giết người tâm ngày càng mãnh liệt đâu.

------------------------------------------------------------

Trường hợp nghiêm trọng nhất, có vẻ là khi chúng ta gặp được Mafia thành viên.

Trọng tâm: Mỗ có nguy cơ bị hói tiết lão bản, Mafia còn sót lại lương tâm chú lùn thần minh, Cuồng nhiệt Fan sư khống mỗ khuyển.

Người bị hại luyên lụy: Miêu khống nhân sĩ, thiên sứ tiểu lão hổ, màu nâu băng vải tinh.

Bởi vì đây là truyện ngắn, nên chúng ta sẽ lược qua quá trình gặp nhau, chỉ mời đương sự lên tiếng miêu tả sơ qua quá trình.

([Dazai]: "Chú ý đừng phá vỡ vách tường thứ tư đó nha, Ango.")

Xin hãy bỏ qua phía trên ngụy băng vải tinh lên tiếng, cảm ơn.

------------------------------------------------------------

Cho mời các đại biểu phát biểu.

Mỗ tiết thủ lĩnh: "Đừng hỏi, hỏi chính là hối hận đi gặp hai người họ. Nếu không liền sẽ không biết ta cùng mỗ miêu khống nhân sĩ ở thế giới khác kết hôn, còn nhận nuôi một cái tiểu lão hổ làm con nữa."

Mỗ miêu khống: "..."

Mỗ tiểu lão hổ: "Tôi cũng không muốn biết thế giới kia chính mình họ Fukuzawa hay Mori, cảm ơn."

Mỗ thần minh: "Ango thế giới kia nào nào đều tốt, tiếc là bị nào đó biến dị thanh hóa cá quấn lên, còn bị biết chính mình thế giới khác là nữ. Nên may mắn là thanh hóa cá thế giới khác không trầm mê tự sát sao?"

Mỗ băng vải tinh: "Không, cho dù tiểu con sên là nữ, ta cũng sẽ không mời đi tuẫn tình."

Mỗ thần minh: "Muốn chết sao, Dazai?"

Mỗ băng vải tinh: "Có, làm ơn để cho ta rời khỏi thế giới có thứ gọi là cùng vị thể thứ này đi."

Chúng ta hãy bỏ qua phía trên hai người sắp đánh nhau thân ảnh, cho mời người bị hại cuối cùng.

Mỗ khuyển: "....Dazai-san cho dù thế giới nào đều là người tốt."

Tốt, không cứu, xem ra vị này cuồng nhiệt Fan đã bị một cái sờ đầu sát của [Dazai] làm cho choáng váng rồi.

------------------------------------------------------------

Trong "chớp mắt", một tuần đã trôi qua ở thế giới này.

[Dazai] ngày càng trầm mặc, thậm chí có mấy lần tôi thấy [Dazai] nhìn chằm chằm bờ sông với ánh mắt khát khao.

Trong miệng đôi lúc cũng nói "lão thử hơi thở bắt đầu tràn đầy" gì đó với ánh mắt chán ghét.

Trước đó, [Dazai] chính là cơm nắm người nga fan a, tuy rằng đối với những người khác cũng là fan là được.

Này là bắt đầu hoàn toàn đồng hóa sao? Có chút không ổn a.

Thậm chí tôi vị kia "cùng vị thể" cũng đã chuẩn bị cho hai ta giả chứng minh, đề phòng chúng ta vĩnh viễn lưu lại đây.

Tôi phải tìm cách để chúng ta trở về.

"Mắt kính giáo thụ, cơ hội mà ngươi mong chờ đang gần tới rồi."

Hối lộ Ranpo bánh kem tôi có được đáp án.

------------------------------------------------------------

"Ta luôn tưởng kẻ hành động sẽ là Dazai khác đâu, kết quả là ngươi a."

"Hắn biết hành động này của ngươi chứ?"

Màu lục đụng vào màu tím.

Chủ nhân màu lục đôi mắt không trả lời, chỉ bình tĩnh đẩy mắt kính lên.

Nếu làm cái con diễn tinh kia tham gia, chắc sẽ bị lừa đến không còn mạng quá.

Thế nên, tôi sẽ là người tham gia.

Màu trắng tây trang rũ xuống bên chân, ta nhìn thoáng qua mang lên ngạc nhiên tình cảm diều sắc đôi mắt, ngồi vào ghế trên.

Bây giờ, hãy bắt đầu vở kịch thôi.

------------------------------------------------------------

[Dazai] rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.

Tôi lần đầu tiên nhìn thấy Fyodor bị đánh thảm như vậy.

Đến cả Dazai đang nằm trúng độc dưới đất cũng nhịn không được lén lấy điện thoại ra quay lại một màn này.

Đặc dị điểm đang dần hình thành, cơ hội của chúng ta đến rồi.

Tôi vươn tay hướng tới [Dazai], vết thương trên người dần dần lành lại một cách bất thường.

"Đi rồi, Dazai."

Bĩu môi, [Dazai] nắm lấy tay ta, phàn nàn.

"Ango, lần sau đừng có tùy tiện làm vậy nữa."

"Xin lỗi, Dazai."

"Cái gì a, này làm tớ làm sao trách cậu được."

[Dazai] bĩu môi, kéo tôi về phía đặc dị điểm.

"Rõ ràng, tớ mới nên là người làm náo loạn tất cả a...."

Chúng ta bước vào ánh sáng.

Khi nhìn đến đường phố treo đầy Manga Anime nhân vật quen thuộc, hai ta nhịn không được thả lỏng lại.

Chúng ta đã trở về.

------------------------------------------------------------

Bonus:

Trang phục không có đổi trở về, bạn thân thương tiếc cho trang phục cos Dazai Osamu tiện lợi của mình.

Tôi thì đỉnh quả táo màu trắng trang phục Ango bộ dáng, thành công bị nhiều người đòi chụp ảnh trung.

Trước ánh mắt vui sướng khi người gặp họa của bạn thân, tôi quyết định kéo người xuống nước.

Kết quả là, Anime triển hôm nay liền chứng kiến một màn Ango bạch lĩnh cùng Dazai chim hoàng yến vở kịch, còn dâng ra một tràn vỗ tay.

Bị mất một đống Odasaku cất giữ bạn thân ta khóc không ra nước mắt, càng có vẻ như nhu nhược chim hoàng yến.

Tôi rất vui vẻ, thật sự : ).

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro