Chương 38: Cô gái đó lại xuất hiện

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cho dù tổng đốc đại nhân có tinh thần lực rất kinh người, nhưng khi phi thuyền xông vào Gana Tinh thì thân tàu cũng đã tứ tán chia lìa.

Anh không chút nghĩ ngợi duỗi tay đem Trình Tiểu Mễ xách trong tay, dùng gần như toàn bộ tinh thần lực bao lấy cô, không cho cô chịu một chút thương tích. Mà thời điểm Bắc Thần ngã xuống còn có chút cạn lời, tình huynh đệ đã nói đâu. Thì ra so với nữ thần, đều là cái rắm.

Còn may, mọi người đều có tinh thần lực, lúc ngã xuống đồng thời đều lấy tinh thần lực bảo hộ mình, hơn nữa nơi này là Gana Tinh cho nên chỉ cần ngươi không xông vào trong đàn dã thú đều sẽ thập phần thuận lợi.

Kết quả tổng đốc Reuel cùng Trình Tiểu Mễ chính là xui xẻo như vậy, bọn họ hai người rơi vào một đám dã thú không biết tên trước mặt, sau đó tổng đốc đại nhân bởi vì kiệt sức trực tiếp ngất đi rồi.

Trình Tiểu Mễ trong nháy mắt liền muốn đứng tim, cô là một con mèo muốn bảo vệ anh thế nào hả? Nhưng cô cũng không trốn, mà xù lông chắn trước mặt anh hướng những dã thú đó nhe răng.

Hình thể chúng nó xem ra không lớn như vậy, có một con chó to như vậy. Nhưng đầu lại có chút giống sư tử, cái đuôi lại là lông xù. Loại thú này trước kia cô xem giới thiệu qua trên Tinh Võng, tên là Lam! Tuy rằng bề ngoài rất đẹp nhưng bởi vì tính cách nên vô pháp huấn luyện thành sủng vật, thậm chí vẫn luôn đối nghịch với người Gana Tinh.

Hơn nữa chúng nó là động vật giống sói, sống quần cư, có thủ lĩnh hơn nữa có lực công kích cường hãn.

Vậy muốn cô đối phó với loài động vật này thế nào đây?

Trình Tiểu Mễ thật muốn khóc, nhưng lại như gà mẹ bảo vệ con che chở Sen nhà mình một bước không lùi.

Lúc này cô cho rằng phải trải qua một hồi ác chiến, đối diện có âm thanh nói: "Thủ lĩnh, ta ngửi thấy trong không khí có một mùi ngọt nhẹ, em gái đối diện hình như động dục, không biết nàng là chủng tộc gì, nếu không chúng ta mang đi đi?"

"......" Nghe một phát đã hiểu a.

Trình Tiểu Mễ vẫn luôn được tổng đốc đại nhân bảo vệ rất khá, cho nên lần đầu tiên nhìn thấy sự tồn tại của động vật khác.

Ách không, là động vật Gana Tinh.

Cái thủ lĩnh có lông trắng dài nhất trên đầu kia, thật uy vũ đi lên trước vài bước ngửi ngửi trong không khí, sau đó duỗi đầu lưỡi liếm liếm nói: "Thơm quá."

"Ngươi tránh ra."

Trình Tiểu Mễ "meo" một tiếng, sau đó đối phương thế nhưng nghe hiểu, hắn lập tức kinh ngạc nhảy lên một bước nói: "Ấy, có thể nói."

"......"

Trình Tiểu Mễ có điểm muốn giết Lam.

Lam thủ lĩnh kia nhảy ra sau khôi phục lại bình thường, nói: "Vật nhỏ, ta đồng ý chọn ngươi làm Hoàng Hậu của ta, hiện tại ngươi qua đây không cần cùng giống đực kia đứng chung một chỗ, hắn cùng chúng ta bất đồng giống loài không giúp ngươi duy trì nòi giống được."

"Cút ngay."

Trình Tiểu Mễ trong lòng cả kinh, sợ bọn họ tới cường bạo meo meo, vì thế liền điều động tinh thần lực lên muốn đem bọn chúng bức lui. Sau đó thành công nhìn Lam này đó thế nhưng từ vừa mới hưng phấn trở nên bình tĩnh trở lại, thần thái còn rất là tốt, vẫy đuôi các loại.

Các ngươi là chó sao?

Cô hoàn toàn không biết, tinh thần lực của nữ thần Gana Tinh tồn tại giống như BUG, các cô có thể trấn an các loại cảm xúc cuồng bạo của động vật, thậm chí có thể cho bọn chúng đối với cô sinh ra hảo cảm, sau đó vì cô sở dụng.

"Oa, nàng thật là lợi hại, nàng sáng lên này a."

"Ta thật muốn làm bằng hữu tốt nhất của nàng, luôn bồi bên người nàng."

"Ta muốn làm bạn lữ của nàng..."

Các loại âm thanh hết đợt này đến đợt khác, Trình Tiểu Mễ cảm thấy bọn chúng không có nguy hiểm lúc sau liền ngậm Sen nhà mình đang hôn mê theo hướng vừa đi, cần tìm cái địa phương an toàn mới được.

Nào biết Sen quá nặng, cô căn bản không có ngậm nổi.

Cái Lam thủ lĩnh kia nói: "Ngươi muốn làm cái gì, ăn hắn sao?"

"Không phải, ta là muốn mang hắn rời đi, tìm cái địa phương an toàn." Trình Tiểu Mễ cảm thấy hiện tại không nên cùng các con vật này ầm ĩ, chỉ đối với chính mình bất lợi.

Lam hình như có chút thẹn thùng nói: "Ta có thể hỗ trợ sao? Phía trước có cái nhà ở, có thể che mưa."

"Thật tốt quá, có người không?"

"Không có."

"Vậy các ngươi muốn hỗ trợ thế nào?"

Vừa nói xong liền thấy thủ lĩnh Lam cắn quần áo tổng đốc đại nhân, tiếp theo lui về phía sau một phát đem người mang đi. Hù chết cô, cô còn cho rằng hắn đây là muốn ăn Sen của mình.

Nhưng có bọn chúng hỗ trợ thật sự rất tốt, nếu không phải đám kia luôn muốn ngửi thối thối của cô thì càng tốt. Cô một bên trốn tránh một bên kêu uy hiếp, cuối cùng tới gian nhà ở Gana Tinh kia.

Sao cảm giác nhà này cũng không giống bị vứt đi, tồn tại như một trạm quan sát, các loại giám sát gì đó đều mở ra.

"Cửa này mở không ra, cửa sổ cũng không vào được, chúng ta đều thử qua." Thủ lĩnh Lam có chút ngượng ngùng nói, đối mặt với tiểu mỹ nhân như vậy hắn cảm thấy không nên thừa nhận mình vô dụng như vậy.

Trình Tiểu Mễ quan sát một chút, phát hiện khóa này hình như là khóa tinh thần lực, chỉ cần có tinh thần lực là có thể mở ra. Cái này cô có a, vì thế nhảy lên duỗi ra móng vuốt "bang" một cái khóa liền văng ra.

Nhóm Lam tru lên, bọn chúng thật kiêu ngạo a, cứ như mở cửa là bọn họ làm.

"Có thể giúp ta đem hắn nâng vào không?" Trình Tiểu Mễ nhìn một chút thiết bị bên trong còn rất an toàn, thế mà còn có giường, thật tốt quá.

Những con Lam đó rất thông minh, tiến vào một lúc mấy con cùng nhau hợp tác đem tổng đốc đại nhân nâng lên giường. Trình Tiểu Mễ đứng ở một bên cuối cùng cũng yên tâm, nhưng muốn đem một đám Lam ánh mắt lấp lánh đuổi ra kiểu gì. Chúng nó hiện tại rất tò mò và nhìn với ánh mắt sùng bái, toàn bộ đều là đặc tính của dã thú.

Meo...

"Các ngươi đừng náo loạn, ta muốn nghỉ ngơi, có thể đi ra ngoài không?"

"Đêm đến còn có thể nhìn thấy sao?"

"Có thể."

Vì an ủi bọn chúng Trình Tiểu Mễ không thể không nói vậy.

Thủ lĩnh Lam cao hứng rống một tiếng, sau đó liền mang theo huynh đệ tỷ muội nhóm nó rời đi.

Chờ sau khi bọn chúng rời khỏi đây Trình Tiểu Mễ lập tức đóng cửa "bang" một tiếng, bên trong cùng bên ngoài hình thành hai thế giới. May quá, không có bị dã thú ăn. Cô vội nhảy tới trên giường ngửi tới ngửi lui Sen nhà mình, phát hiện anh hô hấp bình thường, chỉ là tinh thần lực tương đối suy yếu.

Nhất định phải làm anh tỉnh lại sớm một chút, vì thế cô ngậm một bên khăn lông nhúng vào trong nước, chờ ướt hết rồi ngậm tới rồi trên đầu tổng đốc đại nhân để cho anh rửa mặt.

Tổng đốc Reuel chỉ cảm thấy một trận mê mang tỉnh lại, sau đó nhìn thoáng qua Trình Tiểu Mễ nói: "Tìm cái địa phương an toàn, trốn đi, chờ cứu viện, không cần đợi ta." Anh mệt mỏi nói xong, sau đó liền nhắm hai mắt lại nghỉ ngơi.

Trình Tiểu Mễ làm sao trốn một mình a, cô nhẹ nhàng lau trán của Sen, sau đó ghé vào bên người anh trông coi.

Nhưng thân thể của cô cũng rất khó chịu càng ngày càng muốn nam nhân, vì thế liền đối với Sen nhà mình kêu meo meo, thanh âm càng thêm ôn nhu triền miên.

Kêu thời gian dài liền cảm thấy đói, ở nhà này lại không có đồ ăn gì, quan trọng nhất chính là tình huống hiện tại của Sen nhà mình, cần phải ăn một chút gì đi, cho dù là trái cây cũng được.

Cô nghĩ một lát liền đi ra ngoài tìm chút trái cây ăn, mà không biết tổng đốc đại nhân sau khi cô vừa mới đi thì tỉnh lại, lúc này mới phát hiện địa phương mình ở thế nhưng là trạm quan sát động vật hoang dã.

Mà mèo con đã không thấy nữa, không biết nó chạy thoát rồi hay đã đã xảy ra chuyện gì.

Như vậy cũng tốt, anh thật sự không hy vọng cô xảy ra chuyện. Đi uống chút nước trước, phát hiện trên mặt đất có một cái khăn lông ướt, hẳn là mèo con làm. Tiểu sủng vật kia thật sự làm người kinh ngạc cảm thán, rõ ràng là động vật nhưng lại có thể chăm sóc anh giống con người.

Thừa dịp bây giờ còn có sức lực, anh tắm trước rồi thay đổi một bộ quần áo nhân viên công tác nơi này. Sau đó tìm được bánh nén khô ăn hai miếng xem như bổ sung thể lực, tiếp theo không làm gì mà nằm xuống nghỉ ngơi.

Anh cần mau chóng khôi phục thể lực, cũng không biết mèo con giúp anh tìm được địa phương tốt này như thế nào, sớm biết thế liền không cho nó rời đi. Bên ngoài hẳn là rất nguy hiểm, anh dùng tinh thần lực đã khôi phục được một ít tra xét một chút phát hiện cô cũng không có gặp nguy hiểm gì.

Tổng đốc Reuel hao tổn quá lớn, chỉ do thám biết tiểu sủng vật không có việc gì, anh nằm ở trên giường cứng kia tiếp tục ngủ.

Trình Tiểu Mễ ngậm một miếng thịt trở về, cô vốn dĩ muốn tìm trái cây, kết quả bị Lam tặng rất nhiều thịt. Không có cách nào chỉ có thể ngậm một khối trở về, cô không ăn thịt tươi, cho nên tính đặt ở trên bếp nấu ăn, ít nhất còn có dinh dưỡng a.

Đến lúc đem thịt ngậm trở về cô liền cảm giác toàn thân nóng không chịu được, vì thế trước đem thịt đặt ở một bên, súc miệng bằng một ngụm nước trước rồi nhìn thoáng qua Sen. Nhìn anh đã bỏ đi ngụy trang bán thú, lại còn thay một thân quần áo lao động nằm thẳng ở nơi đó, tóc còn ướt xem ra là tắm xong, đúng là rất thích sạch sẽ.

Nhìn anh như vậy Trình Tiểu Mễ có chút bị người đàn ông này hấp dẫn, nuốt một ngụm nước miếng liền hôn lên môi, môi anh hình dáng thật đẹp, dáng người cũng đẹp. Nếu mình là phụ nữ nhất định sẽ thần phục ở dưới thân anh...

A, mình suy nghĩ cái gì vậy?

Cô như trúng loại thuốc nào đó, thật là muốn mà thu lại cái suy nghĩ đó mà không được. Trời ạ, rất muốn người đàn ông này, rất muốn cùng anh làm cái gì đó.

Thế là Trình Tiểu Mễ duỗi tay sờ soạng mặt anh một chút, sau đó phát hiện móng vuốt của mình lại biến thành tay?

Đúng rồi, lại làm giống giấc mộng kia đi, khẳng định là nó.

Đầu óc Trình Tiểu Mễ có chút mơ hồ, nghĩ đến cái mộng kia cả người liền nóng bừng, dùng sức xé mạnh quần áo Sen nhà mình, rất nhanh cơ bắp rắn chắc của anh liền lộ ra.

Cơ bắp thật tốt, cô lập tức cúi đầu hôn xuống.

Vừa liếm vừa phi lễ lớn mật làm cô cảm giác sợ hãi.

Mà tổng đốc Reuel bị khiêu khích như vậy liền tỉnh dù ngủ rất sâu cũng tỉnh lại, anh vừa mở mắt ra liền nhìn thấy một đôi tai đen ở trước mắt mình, sau đó giống như mình đang bị phi lễ.

Anh nghĩ tới ngụy trang của tiểu sủng vật không khỏi kích động, nó đây là đã trở lại, còn xuất hiện loại ngụy trang này cùng mình thân thiết? Làm một người đàn ông, dù thân thể mệt mỏi nhưng có một số việc vẫn có thể làm, ví dụ như duỗi tay ôm lấy cái thân thể trơn bóng kia áp xuống.

Dung mạo của cô lần này vậy mà thấy rõ, mũi nhỏ mắt to, đồng tử màu u lam phi thường xinh đẹp, anh cùng tiểu sủng vật giống nhau.

"Mèo con, mèo con..."

Đây là thế giới tinh thần, sao cảm giác chân thực như vậy.

"Ưm..."

Nũng nịu thanh âm vang lên bên tai tổng đốc Reuel, kích thích anh cũng bất chấp là mộng hay là thực liền thưởng thức thân thể của cô. Cái này mới là quan trọng nhất, cô là nữ thần của anh, khẳng định đúng là vậy.

Chỉ là thân mình này thật nhỏ, làn da cũng tinh tế như vậy, anh trầm mê trong đó hoặc là nói bị cô hoàn toàn câu dẫn đi. Đại não một trận trống rỗng rồi đem quần áo của mình kéo xuống, hai người lõa thể gặp nhau, ánh mắt chỉ giao nhau một cái chớp mắt,Trình Tiểu Mễ liền cảm thấy chính mình bị người đàn ông này đâm xuyên qua.

"A, đau."

Hu hu, hình thể có chút lớn a, cho nên cô cho rằng mình đã bị thọc chết.

"Mèo con, ngoan ngoãn."

"Hu hu..."

Cô đã rất ngoan rồi, nhưng anh đột nhiên tới như vậy, sức lực lớn như thế làm gì, đau muốn chết.

Còn may, thân thể này đang ở kỳ động dục, cho nên chỉ đau một lát liền hết. Cô thả lỏng cho tổng đốc Reuel, là đàn ông khẳng định sẽ không làm gì có hại a, anh thập phần khí phách đương đầu xâm nhập vào nơi đó của mình.

Trong phòng một trận ái muội, bên ngoài nhóm Lam lại khắp nơi gầm rú.

Mẹ nó, nhìn trúng nữ thần thế nhưng bị tên đàn ông Gana Tinh chiếm mất, tâm thật đau a.

Trong phòng hai người hoàn toàn không nghe được tiếng hú bên ngoài, tổng đốc Reuel thô bạo với ngụy trang của mèo con ở trong mơ đem tất cả làm xong, lúc sau mệt đến hôn mê, cũng không biết có phải ảo giác hay không, anh cảm giác được tinh thần lực của mình hình như khôi phục một chút.

Mà Trình Tiểu Mễ đã sớm hôn mê, lúc này cô gào thét ở trong ngực Sen nhà mình tỉnh lại liền không ngừng chửi thề. Cô thế nhưng ngủ cùng Sen nhà mình, hơn nữa thân thể đau hoàn toàn không có yếu bớt, khẳng định là sự thật a, không phải mơ, ai có thể nói cho cô biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra vậy?

(Cuối cùng mùa đông cũng về nhưng lạnh vc ra 🌨❄❄)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro