Chương 53: Cũng có người tốt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Con người, quả nhiên giảo hoạt nhất."

"Meo."

Trình Tiểu Mễ chụp một tiếng lại chụp một chút tổng đốc đại nhân, muốn nói mình cũng là con người.

Tổng đốc đại nhân lập tức nói: "Em không giống."

Trình Tiểu Mễ thích nghe cái này, rúc vào trong lòng nam nhân nhà mình kêu khò khè. Sau đó bọn họ một chút cũng không có bị quấy rầy đến tâm tình, ở nơi khác lại chơi trong chốc lát đến khi Trình Tiểu Mễ mệt mỏi mới trở về. Dù sao hiện tại côn vẫn là thai phụ, rất sợ mệt.

Tới khách sạn rồi chỉ chốc lát sau liền có người gõ cửa, tổng đốc đại nhân tự mình ra mở cửa, thấy hóa ra là cảnh sát địa phương. Anh nhíu mày nói: "Chuyện gì?"

"Có người báo cáo anh đả thương người lưng tung, xin theo chúng tôi đi một chuyến." Nói xong liền bắt người.

Tổng đốc đại nhân nhẹ nhàng nhướng mày, những người này trực tiếp đi ra ngoài.

Nhưng anh là tới chơi, không phải tới tìm phiền toái. Vì thế quay đầu lại bế Trình Tiểu Mễ lên nói: "Chúng ta đi xem."

Bọn họ mới ra đã bị vô số người vây xem, Trình Tiểu Mễ cảm thấy bọn họ chọc phải phiền toái. Biết tổng đốc đại nhân sẽ không sợ, nhưng thật sự làm người ta rất buồn bực.

"Chính là bọn họ đánh người lung tung."

Những ngư dân đó chỉ vào tổng đốc đại nhân nói.

Tổng đốc đại nhân lại hừ một tiếng, một câu cũng không có giải thích.

Nhưng một nữ nhân lại nói: "Đúng vậy, tôi vốn dĩ ở phía sau chụp chứng cứ, nhưng lại bị anh ta làm tay bị thương." Nói xong giơ tay mình lên, Trình Tiểu Mễ thế mới biết cô ta là người chụp lén.

Rụt rụt cổ, cô sợ bạn trai mình đột nhiên nổi giận giết người lung tung.

Những cảnh sát đó cũng biết người Gana Tinh lợi hại, nói: "Mời anh cùng chúng tôi đi một chuyến, còn có động vật trong tay anh yêu cầu giao cho chúng tôi giám sát."

Đôi mắt tổng đốc đại nhân trừng lên, đùng đùng sát khí.

Nhưng đột nhiên có đứa trẻ nói: "Ca ca này mới không phải người xấu, anh ấy vì bảo vệ sủng vật của mình mà thôi. Sủng vật nhà người ta vốn dĩ đang tự chơi, nhưng con trai thím kia một hai phải bắt, nhưng thím đó lại muốn đánh con sủng vật xinh đẹp, sau đó đại ca ca mới tức giận." Trình Tiểu Mễ nhìn trong đám người kia, phát hiện có hai đứa trẻ khoảng 11-12 tuổi, một bé trai một bé gái đứng ở đó nhìn qua rất tức giận nói ra chính nghĩa.

Tổng đốc đại nhân cũng đem ánh mắt nhìn lên, ánh mắt hai đứa nhỏ này và tiểu sủng vật có chút giống nhau.

Trình Tiểu Mễ meo một tiếng, có chút hưng phấn.

Xem ra, con người vẫn có người tốt, có phải không?

Tổng đốc đại nhân nhẹ nhàng chọc tiểu thân mình mập mạp của cô, ánh mắt rất nhu hòa.

Những cảnh sát đó nhìn về phía hai đứa nhỏ kia, sau đó lại nhìn những ngư dân đó, ánh mắt bọn họ né tránh như giấu giếm. Còn không phải là muốn tiền sao, kết quả không nghĩ tới bị hai đứa nhỏ thấy được.

Bọn họ có chút sợ hãi, chột dạ, ánh mắt tự nhiên né né tránh tránh.

Cảnh sát nói: "Chuyện này rốt cuộc như thế nào?"

Tổng đốc đại nhân duỗi tay liền lấy video ngày hôm qua ra, anh cố ý phóng to, ở đây tất cả mọi người có thể xem rõ. Tuy rằng biết người mẹ này muốn bảo vệ con, nhưng cũng quá điên rồi, tiểu sủng vật kia từ đầu tới đuôi đều ngốc ngốc manh manh, căn bản cái gì cũng không làm a.

Như vậy xem ra, xác thật như kia hai đứa nhỏ nói người ta là chủ nhân bảo vệ sủng vật của mình không sai. Sủng vật đáng yêu như vậy, nếu có người muốn làm hại nó bọn họ cũng muốn bảo vệ.

Cảnh sát nhíu mày, còn có cái gì không rõ.

Bởi vì các ngư dân xung quanh thấy khách du lịch vui vẻ mà càng ngày càng lười biếng, nhưng cũng không phải mỗi ngày đều có người tới, chỉ mới vừa khai phá mấy năm nên có một thời gian rất nhiều người. Sau lại chậm rãi giảm, hơn nữa tinh tế lấy cường vi tôn, người ta chỉ lo tranh đấu tàn nhẫn cũng có rất ít người lại đây.

Nhưng những người địa phương này bị nuôi đã càng ngày càng không biết tốt xấu, vì thế liền xuất hiện những việc này.

"Tiền bồi thường cho bọn họ tôi đã giao cho khách sạn, có thể đi lấy, nhưng đừng lãng phí thời gian của chúng tôi." Tổng đốc đại nhân nói xong liền xoay người đi, nhưng tiểu sủng vật trên tay đột nhiên nhảy xuống đất, cô chạy tới trước mặt hai đứa nhỏ kia "meo" một tiếng với chúng.

Hai đứa bé kia vô cùng vui mừng, chúng ngồi xổm xuống nhìn Trình Tiểu Mễ, sau đó còn duỗi tay sờ sờ đầu cô. Thật mềm a, thật đáng yêu a. Đặc biệt là cô bé kia, còn muốn duỗi tay ôm cô.

Nhưng đột nhiên chúng bị một bóng đen bao phủ, sau đó sủng vật trước mắt bị chủ nhân là anh bế lên. Sau đó trừng mắt nhìn chúng một cái rồi đi, hai đứa trẻ rất sợ hãi, nhưng càng thích con sủng vật kia.

Còn may nam nhân kia cũng không nói gì thêm, chỉ trầm mặc trở lại trong phòng.

Bên ngoài rất nhanh thì không còn ầm ĩ, tổng đốc đại nhân liếc mắt nhìn Trình Tiểu Mễ một cái nói: "Em về sau đừng lại tùy ý tới gần người khác."

"Meo." Vì sao a, hai đứa nhỏ là người tốt mà.

"Em không thể không phòng bị với người khác."

"Meo." Được rồi, về sau sẽ chú ý. Chỉ là nhìn thấy con người tự nhiên cảm thấy rất thân thiết mà thôi.

Tuy anh một mực cho rằng người Gana Tinh thật ra cùng người địa cầu không khác gì nhau, nhưng sau khi nhìn đến con người chân chính mới phát hiện, ở trong một đám người cô lập tức có thể nhìn ra anh không giống người thường, dáng người đặc biệt cao lớn, thể trạng cũng tráng kiện, quan trọng nhất chính là đôi mắt cùng khí chất, cảm thấy hoàn mỹ không tỳ vết.

Cho nên, người Gana Tinh chính là người địa cầu bản tinh xảo?

"Ngày mai chúng ta đi dạo phố."

"Meo." Tốt quá, có thể mua rất nhiều đồ.

Nhưng Trình Tiểu Mễ còn chưa tắm, tổng đốc đại nhân ôm cô vào phòng tắm thả xuống nước, sau đó lồng phao mèo vào nhẹ nhàng tắm rửa, xoa xoa khiến Trình Tiểu Mễ thoải mái không chú ý "phịch" một tiếng biến thành hình người.

Sau đó cô cả người đều ngơ ngẩn, vốn cho rằng mình đã nắm giữ bí quyết biến thành người, là tự làm mình tức giận, sau đó cảm xúc dao động dễ dàng biến từ mèo thành người. Nhưng tắm rửa một cái cũng có thể biến thành người? Cô lại không phải nhân ngư được không?

Nhìn phao trống trơn trước mắt tổng đốc đại nhân, sau đó thành công nhìn đến nam nhân dục cầu bất mãn nhìn chằm chằm cô.

Hai người đều rất xấu hổ, Trình Tiểu Mễ lập tức ôm lấy ngực, nói lắp: "Đừng...... Đừng......"

Đừng thế nào?

Tổng đốc đại nhân rất sốt ruột, cũng mặc kệ có thể sinh ra tính ỷ lại hay không, trực tiếp tắm đi tắm lại kỳ đi kỳ lại rồi đặt người lên giường. Vào tinh thần hải làm một lần, hiện thực có thể dùng tay, đêm nay cũng không tệ.

Trình Tiểu Mễ tức giận muốn đánh người, cô cũng có cảm giác a, nhưng chỉ ở trong tinh thần hải như vậy thân thể này không được giải tỏa này rất buồn bực. Tổng đốc đại nhân có thể cầm tay nhỏ cô làm như vậy, nhưng cô không thể cầm tay tổng đốc đại nhân làm như vậy, tức quá.

Hai người vẫn chuẩn bị đi du lịch, ngày hôm sau Trình Tiểu Mễ đội mũ lớn cùng tổng đốc đại nhân đi mua sắm. Hôm nay cô muốn mua ít quần áo bình thường, tổng đốc đại nhân chuẩn bị cho cô đều quá trịnh trọng, ít nhất cô muốn mặc vài bộ quần áo bình thường ở nhà. Còn có đồ trang điểm, nhất định phải mua nhiều.

Đồ trang điểm cho nữ ở Gana Tinh không thích hợp với cô, đương nhiên muốn mua của người địa cầu.

Vì thế, hướng dẫn viên du lịch đưa bọn họ tới trung tâm mua sắm lớn nhất. Tuy rằng nơi này cùng địa cầu trước kia hoàn toàn không giống nhau, gian hàng đều bay trên không trung, nhưng đồ vật được bán không khác nhau nhiều lắm.

Trình Tiểu Mễ chạy tới khu thời trang, mua các loại quần áo nữ. Sau đó đột nhiên phát hiện còn có khu thời trang cho trẻ em, vì thế nghĩ tới tỉ lệ sinh của Gana Tinh thấp xuống dưới đáy, còn giá của đồ trẻ em thì cao.

Làm một người địa cầu, cô cảm thấy mua ở chỗ này so với Gana Tinh có lời hơn, vì thế hưng phấn nhìn thoáng qua tổng đốc đại nhân, nói: "Mua...... Nhiều hơn......" Có thể mang về, có thể không cho mang mấy thứ này ra ngoài hay không?

Tổng đốc đại nhân nháy mắt đã hiểu, vì thế nói: "Chúng ta là tự mang phi thuyền đến đây, em tùy ý mua đều được."

Trên địa cầu người lái xe hình như có thể tùy ý đi mua đồ vật trong thành phố, nhưng muốn ngồi xe khách liền phải trả phí dùng.

Thật hay, thật là tổng đốc đại nhân.

Đã không có kiêng kị Trình Tiểu Mễ liền mua mua mua, tổng đốc đại nhân từ nhỏ đến lớn đều không tự mình tới loại địa phương này mua đồ, nhưng mà Bắc Thần nhắc nhở dùng biện pháp này có thể khiến nữ thần mình vui vẻ, vì có thể làm Trình Tiểu Mễ cao hứng nên anh mới đến, không nghĩ thật sự đến đúng rồi.

Chỉ là sao cái gì cũng đều ném vào trong, các loại đồ vật nhỏ, anh tùy tiện từ trong xe mua sắm lấy ra một cái, phát hiện là một bao tay nhỏ. Cái này là đeo cho trẻ con đi, không thì lúc cô biến thành mèo sẽ mặc à.

Cái này cũng quá nhỏ đi, trẻ con Gana Tinh lúc sinh ra có bao nhiêu lớn, anh hình như cũng chưa nhìn thấy qua.

Trong lòng mềm nhũn, bản thân lập tức phải có con là người, cho nên cô mới có thể mua mấy thứ này đi.

Nghe nói trên người nữ thần đều có tình mẫu tử, dù cô biến thành mèo rồi lại biến thành người, nhưng đối với con mình vẫn luôn chờ mong. Vậy thì tốt, bọn họ một lần liền có, anh còn tưởng rằng cô sẽ không thích.

Chờ mua xong các loại đồ của trẻ con, cô liền bắt đầu mua các loại vật dụng hàng ngày, đồ trang điểm.

Tổng đốc đại nhân sợ cô mệt muốn chết rồi, bận trước bận sau giúp cô chọn đồ, lấy đồ. Sau đó phát hiện cô nói càng ngày càng nhiều, câu cũng càng nói càng thuận. Xem ra đang luyện nói ngôn ngữ này, nhưng tổng đốc đại nhân không quá thích nói chuyện.

"Cái này, thích."

"Vậy mua."

"Kim tháp."

"Mua."

"......" Bạn trai vô cùng có tiền thì làm sao bây giờ, cô cảm thấy mình thật xa hoa. Nhưng khó một lần được mua, mua hơi nhiều chắc anh sẽ không tức giận đâu.

Làm một cô gái địa cầu cổ, bản thân một đồng cũng không tích cóp được còn tiêu tiền của nam nhân nên cô có băn khoăn, nhưng không chịu nổi cô vừa cầm vừa xem tổng đốc đại nhân ở một bên liền thô bạo đem đồ ném vào trong xe mua sắm, bởi vì bên trong xe quá nhiều đồ cô muốn bỏ bớt lại nếu không không thể xách về.

Nơi mua sắm rất lớn, bọn họ đi xong một tầng lại ngồi tàu bay lên một tầng. Nơi này bán người máy gia đình địa phương, Trình Tiểu Mễ hoàn toàn sợ ngây người, người máy thế nhưng có các loại kích cỡ, loại hình gì cũng có.

Cô đột nhiên phát hiện mình có cảm giác là đồ nhà quê vào thành phố, hoàn toàn bị công nghệ trước mắt làm hoa mắt.

Nhưng nếu để cô biết, nơi này đã xem như là khu vực khoa học kỹ thuật lạc hậu nhất, chỉ sợ một thời gian sẽ bị coi là ngốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro