Chương 59: Tinh thần lực Thánh Nữ, em xứng đáng có được

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mới đầu anh chỉ tưởng là ảo giác, nhưng không nghĩ tới cảm giác này càng ngày càng chân thật.

Không đúng, đây tuyệt đối không phải cái ảo giác gì.

Tổng đốc đại nhân không muốn chờ đợi, anh muốn đi chứng thực một chút, dù sao cũng không xa.

Vì thế anh nói với thuộc hạ cẩu mình nói: "Tôi đi dạo xung quanh, các cậu tiếp tục tách ra không tới quá gần nhau."

"Tổng đốc đại nhân, có thú tinh tế tới gần, ước chừng hơn mười mấy con" Không nhiều, nhưng lấy tình huống hiện tại bọn họ chỉ sợ rất khó ứng phó. Thật ra là vì người khác đều không có sức chiến đấu nữa, chỉ có tổng đốc đại nhân là có thể.

Tổng đốc Reuel cắn răng, anh không thể vứt bỏ đồng đội của mình, nếu không anh cũng sẽ không mạo sinh mệnh đưa bọn họ ra nơi nguy hiểm. Hiện tại cơ giáp của anh vũ khí đạn dược đều hư hỏng, không có đạn, ngoài tinh thần lực anh cái gì cũng không còn. Hiện tại chỉ có thể đánh bừa, nhưng bộ dáng này đi xuống chính tinh thần hải của anh cũng sẽ xuất hiện dao động. Người cầu sinh trước mặt sẽ trở nên vô cùng đáng sợ, đến lúc đó chỉ sợ tinh thần hải sẽ tích góp quá nhiều cảm xúc trái ngược mà bùng nổ.

Đây là phản ứng bình thường, không có ai trách cứ nhưng sẽ sợ hãi.

Nếu như anh đi lên phía trước các chiến sĩ có thể an tâm chiến đấu, không đến mức quân liên minh tán loạn.

Đúng lúc này, một con thú tinh tế thật lớn vọt tới, tổng đốc đại nhân giơ lên trường đao tinh thần lực đánh lên nó. Ngay từ đầu bọn họ ở bên này chiến đấu thì Trình Tiểu Mễ ở bên kia run run lỗ tai, loại cảm giác sao lại quen thuộc như vậy, đây rõ ràng là tinh thần lực của bạn trai nhà mình a. Hơn nữa có chút hiện tượng hắc hóa, cảm giác có chút màu xanh đen, trước kia là màu xanh nhạt như nước, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Bất quá cô rất cao hứng, ngủ một giấc dậy đụng phải nam nhân của mình thật tốt.

Nhưng cô có chút do dự, đây chỉ là cảm giác của mình, vạn nhất không phải, vậy mình không phải đi càng xa?

Nhưng sống ở bên nhau lâu như vậy, sao có thể cảm ứng sai được? Trình Tiểu Mễ hạ quyết tâm, trước biến thành người, sau đó động tay mở cơ giáp ra muốn đi nhìn một cái.

Kết quả cơ giáp 110 nói: "Qua kiểm tra đo lường phía trước có thú tinh tế lui tới, tổng đốc phu nhân cần đi qua hay không?"

"Phía trước......" Còn không phải là nơi bạn trai cô đang ở sao?

"Nếu tổng đốc phu nhân muốn đi qua có ba biện pháp, một là mở ra hệ thống chiến đấu, sau đó lấy nguồn năng lượng pháo lót đường, trước giết thú tinh tế sau đó đi ngang qua. Hai là, mở ra hệ thống phòng ngự mạnh nhất đi ngang qua. Ba là, đẩy mạnh cấp ba nhanh chóng đi qua."

"......" Nguồn năng lượng pháo là cái gì cô không biết, nhưng vạn nhất trực tiếp nổ luôn tổng đốc đại nhân thì làm sao? Mạnh mẽ đi ngang qua, vạn nhất phòng ngự kia không rắn chắc bị ăn thì làm sao? Xem ra chỉ có biện pháp thứ ba đáng tin cậy, nàng nói: "Đẩy mạnh nhanh đến cấp ba nhanh chóng đi qua."

Lấy thị lực hiện tại của cô hẳn có thể tại đây hạ tốc độ thấy rõ tình huống xung quanh, nếu có nam nhân của mình cùng lắm thì lại bay trở về không phải được sao.

Trình Tiểu Mễ quyết định như vậy sau đó triển khai đẩy mạnh tam cấp, bởi vì nghỉ ngơi một thời gian hiện tại trạng thái tinh thần của cô cũng khá hơn nhiều, đẩy mạnh lên cũng không phí lực như lúc trước.

Hình ảnh chuyển đến nơi tổng đốc đại nhân, anh một người đối phó với mười mấy thú tinh tế còn phải đi trợ giúp chiến hữu của mình đều đã giết đỏ cả mắt rồi. Đột nhiên có ngự hình cơ giáp mang số hiệu của Gana Tinh lấy tốc độ đẩy mạnh cấp ba tới gần, mà cái phương hướng này đâm về phía anh mà tới, cần né tránh.

Tổng đốc đại nhân cũng cảm giác được kỳ lạ, nhưng trong nháy mắt tinh thần hải cảm giác được dị thường hưng phấn. Cho nên, anh liền quên trốn.

Mắt thấy một cơ giáp màu đen lấy siêu tốc độ đâm hướng về phía anh, tổng đốc đại nhân quyết định bằng tốc độ rất nhanh, anh đem một con thú tinh tế kéo qua khoảng cách giữa bọn họ.

Bùm phanh, hai đài cơ giáp đánh vào nhau, cơ giáp của tổng đốc đại nhân bị đâm cho lui về phía sau vài bước mới dùng lực đẩy mạnh đứng vững, mà giữa bọn họ con thú tinh tế kia đã thành bánh. Một đài cơ giáp khác liền nhào vào trong ngực tổng đốc đại nhân vói tư thái ' chim nhỏ nép vào người ' oa lên.

Sau đó bọn họ đồng thời cảm ứng được tinh thần hải chấn động, tiếp theo hai cái hình tượng giả liền ôm nhau, hôn môi, triền miên các thứ.

"......" Bây giờ còn có gì không rõ, đối phương chính là lão công (cô dâu) của mình a.

Bắc Thần ở xung quanh đang chuẩn bị nếu tổng đốc đại nhân bên này chống đỡ không nổi bọn họ liền ra tay, chúng chiến sĩ ngẩn ra một chút, tình huống gì đây, vì sao cơ giáp chạy tới cùng tổng đốc đại nhân ôm thành một cục còn không buông ra. Hơn nữa tình huống này, như thế nào giống như hai người ôm nhau, trừ bỏ ở giữa có một con thú tinh tế huyết nhục mơ hồ còn có chút cay mắt.

Đây không phải trọng điểm, trọng điểm là, tổng đốc đại nhân của bọn họ không có đẩy ra, còn duỗi tay ôm lấy cơ giáp kia, hình ảnh quá tốt đẹp bọn họ có chút không dám nhìn.

Bắc Thần mới vừa ngậm miệng, liền thấy một con thú tinh tế xông tới chỗ mình. Cậu theo bản năng khởi động vũ khí chém qua. Sau đó nghĩ không xong, mình vận dụng vũ khí tinh thần lực, cái này nhất định muốn bạo phát.

Nhưng mà, cái gì cũng không phát sinh.

Tinh thần hải của cậu lấy mắt thường có thể thấy được tốc độ bình tĩnh trở lại, không chỉ như thế, năng lực chiến đấu rõ ràng khôi phục giá trị bình thường, cơ giáp cũng ngưng cảnh báo.

An an tĩnh tĩnh cảm thụ một chút, thật đúng là như thế, thật giống như bị người trấn an qua.

Trên thực tế đúng là như thế, có một cỗ hưng phấn nhỏ nhưng năng lượng vô cùng đáng yêu đang chậm rãi làm tinh thần hải của cậu bình tĩnh trở lại.

Đây là có chuyện gì?

"A, lão đại tinh thần hải m.ẹ nó khôi phục, ha ha, xem ta không băm đàn này thành món lòng." Nói xong có người xông ra ngoài, tiếp theo lại có người xông ra nữa. Bắc Thần yên lặng nhìn hai cái cơ giáp còn ôm nhau kia, đột nhiên minh bạch.

Trách không được cậu vẫn luôn cảm thấy sủng vật của tổng đốc đại người ta rất được người thích, thậm chí người mới gặp qua nó đều thích, hiện tại liền rõ, hóa ra người ta là một nữ thần Thánh Nữ. Tuy rằng đối với cái này cậu còn không hiểu rõ lắm, hiện tại lại hiểu thấu, quả nhiên là Thánh Nữ a, trấn an chữa khỏi thật khác.

Lúc này tổng đốc đại nhân bên kia cũng tỉnh táo lại, nhíu mày nói: "Em vì sao xuất hiện ở chỗ này, chẳng lẽ không sợ nguy hiểm sao?"

Này có phải là rút kiếm vô tình trong truyền thuyết hay không?

~(Kiếm này là gì tự hiểu nha:)))~

Trình Tiểu Mễ không phục nói: "Còn không phải bởi vì không thể liên hệ đến anh nên em lo lắng sao, hơn nữa nghe nói có rất nhiều nữ thần đều đến đây trấn an chồng mình cho nên em cũng cùng đến đây."

"Em cùng các cô ấy không giống nhau."

"Không giống nhau như thế nào? Nếu anh xảy ra chuyện gì em dù sinh bé con ra cũng không có cách nào sinh hoạt, em thật sự rất thích anh."

"Thích...... Tôi?"

Tinh thần hải của tổng đốc đại nhân trong nháy mắt được chữa khỏi, hoàn toàn bởi vì ba chữ này của Trình Tiểu Mễ. Tuy rằng hai người đều đã dính lấy nhau khá lâu nhưng toàn nói linh tinh cái gì đó, thích và yêu đều chưa có nghiêm túc nói qua.

Đúng lúc này, Trình Tiểu Mễ nhận được một cuộc điện thoại, lập tức cự tuyệt, cô còn muốn cùng tổng đốc đại nhân nhà mình ngọt ngọt dính dính được không, thật sự không muốn bị người khác quấy rầy.

Mà tổng đốc đại nhân nửa ngày mới phản ứng lại, nói: "Tôi cũng yêu em."

Mặt Trình Tiểu Mễ lập tức đỏ lên, cô vươn tay ôm tổng đốc đại nhân, trong nháy mắt cô hình như hiểu rõ hai người đã là vợ chồng, là người thân mật nhất. Cũng không biết là cao hứng hay cảm động thế nhưng trực tiếp rơi nước mắt, một cơ giáp khác là tổng đốc đại nhân hoàn toàn không biết làm như thế nào chỉ có thể ôm.

Sau đó xem một đám thuộc hạ sinh long hoạt hổ của mình, nói: "Cảm ơn em, nếu em không có tới chỉ sợ bọn họ liền không còn." Ở một nơi mà bùng nổ như vậy, hơn nữa một lần nhiều người như vậy chỉ sợ rất dễ bị ảnh hưởng. Dù không có thương tổn đến người khác, lúc bùng nổ là từ trong ra ngoài, hiện tại cơ giáp của bọn họ chỉ sợ đã vô pháp chống đỡ năng lượng như vậy, cho nên một cơn bùng nổ phá tan cơ giáp kia bọn họ cơ bản cũng phải chết.

Nhưng lúc này Trình Tiểu Mễ tới, chẳng những trấn an anh mà cũng cứu được mọi người.

"Tổng đốc đại nhân, trước mắt chúng ta phải làm sao bây giờ?" Bên ngoài tinh tế thú đã tiêu diệt, bọn họ vẫn nên tìm một chỗ nghỉ ngơi.

"Đi về phía trước chiến hạm bị vứt đi nghỉ ngơi chỉnh đốn." Anh muốn gặp Trình Tiểu Mễ, xem cô có việc gì hay không. Lại nói cô tự mình điều khiển cơ giáp anh cũng không yên tâm, cần đem người mang tới bên người mình mới được.

Chiến hạm phía trước đã bị vứt bỏ một thời gian, bên ngoài tuy rằng tổn hại nghiêm trọng nhưng khoang chỉ huy vẫn hoàn hảo. Bọn họ tiến vào sau đó liền đóng cửa quan trọng, tiếp theo không khí bên trong nhanh chóng tỏa ra, nguồn điện cũng khôi phục.

"Tổng đốc đại nhân, được rồi."

"Được." Toàn đội từ trong khoang cơ giáp ra tới, bọn họ đã bị nhốt suốt ở khối kim loại đó hai ba ngày, phương diện tinh thần không có hỏng mất đã cám ơn trời đất rồi.

Tổng đốc đại nhân mở khoang cơ giáp rồi gõ cơ giáo đối diện, sau đó nói: "Tiểu Mễ, em ra đi."

Kết quả bên kia không động tĩnh, không phải bị gì chứ, anh ở bên ngoài vội dùng biện pháp mạnh mở cabin của cơ giáp Gana Tinh ra, sau đó một con mèo chạy ra.

"Meo......"

Tổng đốc đại nhân trong nháy mắt cứng đờ, ôm ấp mỹ nhân đã nói đâu?

Nhìn mèo trong lòng, tóm lại cũng là cái mỹ nhân không phải sao.

Anh từ trên cơ giáp nhảy xuống, sau đó nói: "Toàn đội nắm chặt tiếp viện." Sau đó nhìn tất cả mọi người không nhúc nhích, nhìn chằm chằm mèo trong lòng anh giống như nhìn một vật hi hữu.

Đúng vậy, khi nào động vật đều có thể mở cơ giáp, m.ẹ nó cái này vượt qua nhận thức của bọn họ.

"Bắc Thần, các cậu không đi giải quyết sao, thuận tiện giải thích rõ ràng cho bọn họ." Hơn hai mươi đôi mắt đều nhìn chằm chằm mèo của mình, trong lòng anh không thoải mái.

Vì thế Bắc Thần mang theo mọi người đi phòng vệ sinh, tuy rằng bọn họ mấy ngày nay vẫn luôn uống dịch dinh dưỡng, có thể không cần bài tiết, nhưng nhịn nhiều ngày như vậy cũng có chút chịu không nổi. Nói nữa, còn cần bổ sung nước, bổ......

Bổ cái gì a, vẫn nên nói trước vì sao một con mèo sẽ mở cơ giáp ra tìm bọn họ, cái này quan trọng á.

Tổng đốc đại nhân cũng cảm thấy việc này không thể bảo mật, anh lấy ra thịt nát của mình chuẩn bị trước đó giao cho Trình Tiểu Mễ. Lúc biến về mèo, cô vẫn nên ăn đồ của mèo thì tốt.

Trình Tiểu Mễ cũng không đói chỉ khát, vì thế uống không ít nước, vẫn nên trộn lẫn dịch dinh dưỡng, thật không biết anh rõ ràng lên chiến trường vì sao còn mang theo đồ của cô?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro