Chương 62: Muốn bé con

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lúc tổng đốc đại nhân trở lại phòng, trạng thái của Trình Tiểu Mễ vẫn là một con mèo, cô nhìn thấy Sen của mình tiến vào lập tức chạy tới dán dán cọ cọ, vui vẻ đến không dừng được.

Tổng đốc đại nhân bế cô lên giường, sau đó nói: “Chờ tôi.” Nói xong liền đi tắm.

Tiếp theo, tổng đốc đại nhân chỉ quấn một cái khăn, hoàn toàn xuất hiện ở trạng thái □□  ở trước mặt cô. Trình Tiểu Mễ tỏ vẻ, hiện tại tuy rằng là một con mèo nhưng nội tâm cô là con người được không, có phản ứng đó.

Nước miếng, nước miếng chảy ra rồi.

Nhưng tổng đốc đại nhân lại hành xử theo phép công, chủ động nằm cạnh người cô nhẹ nhàng vuốt lông một cái nói: “Hiện tại chúng ta cùng nhau nỗ lực, tôi sẽ dùng tinh thần lực của mình bổ sung tinh thần hải của em, em chỉ cần chậm rãi phân tán tinh thần lực của mình ra ngoài là được.”

“Meo.” Biết rồi.

“Đừng miễn cưỡng, phạm vi không cần quá lớn, chờ những nữ thần khác đến đây thì lại nghĩ cách.”

“Meo.” Nuốt hết tinh thần lực của anh, anh mới vất vả.

Nhưng tổng đốc đại nhân không sợ, tinh thần lực của anh muốn dùng hết cũng khó, hơn nữa dùng hết thì có Trình Tiểu Mễ ở bên người bổ sung tí là được. Cho nên, nam nhân cùng nữ nhân ở bên nhau cơ bản tinh thần lực là dùng không hết, đương nhiên cũng phải nhìn cấp bậc tinh thần lực của đối phương.

Chờ đến khi tổng đốc đại nhân gác đầu để lên mèo thì cả người đều chấn động, tinh thần lực của tiểu sủng vật nhất định lại tăng rồi, trình độ này hẳn là cấp A. Nữ thần có tinh thần lực cấp A cấp trước nay đều không được nghe qua, thật quá lợi hại.

Cũng không biết sao cô tăng nhiều như vậy, nhưng từ việc cô có thể đẩy mạnh tới  cấp ba xem ra trước đó cũng đã như vậy.

Tiểu gia hỏa thật là mang cho anh quá nhiều kinh hỉ, tinh thần lực của hai người rất dễ dàng dây dưa bên nhau. Trình Tiểu Mễ tận lực khống chế tinh thần lực khuếch tán ra bên ngoài, cô không cần nghĩ phải chữa khỏi, chỉ cần tinh thần lực lan đến nơi những người đó, nháy mắt đã được trị liệu.

Đây là uy lực của tinh thần lực Thánh Nữ, đơn giản trực tiếp thô bạo, nhưng cũng có nhược điểm là dễ mệt, dễ hao tổn. Còn may có tổng đốc đại nhân ở cạnh, anh lấy tinh thần lực của mình bù lại, rất nhanh Trình Tiểu Mễ lại thử khuếch tán tinh thần lực.

Sau khi sống thứ hai tới, có rất nhiều nam nhân Gana Tinh vô cùng đau đầu cảm giác được bệnh trạng đã tốt lên.

Tiếp theo là sóng thứ ba, tuy còn chút đau nhưng cảm thấy bản thân đã tốt không sai biệt lắm.

Bọn họ rốt cuộc biết là cái gì, vừa rồi nữ thần kia có thể là Thánh Nữ, hoặc là tiêm vào loại thuốc mới nhất được nghiên cứu chế tạo thay đổi thành Thánh Nữ chữa trị cho mọi người. Thật cảm động, sau đó đồng thời bọn họ cũng không khỏi kinh ngạc cảm thán năng lượng tinh thần lực Thánh Nữ này thế nhưng trải rộng toàn bộ chiến hạm chủ, thật là lợi hại.

Đừng hỏi bọn họ biết như thế nào, bởi vì toàn bộ hạm chủ vốn đang là từng người đều có biểu hiện áp lực, hiện tại toàn bộ ngẩng đầu mang biểu tình chờ hàng cam lộ*, vô cùng hưởng thụ. Sau đó trong chốc lát, bọn họ có thể tự do đi lại, tâm tình tốt còn ngâm nga hát.

*chờ để được hưởng ngon ngọt

Tóm lại, tâm tình của nam nhân trên chiến hạm đều biến hóa, quả thực quá tốt, quá hưng phấn.

Thậm chí còn chủ động muốn chiến.

Bắc Thần nói: “Tổng đốc đại nhân hiện tại rất bận, cho nên……” Các người chờ xem, chờ trị liệu xong còn chưa tới một phút, lần này không biết mất thời gian bao lâu nữa.

Giống như Bắc Thần suy nghĩ, chuyện tinh thần lực này có thể để cho hai người mau chóng khôi phục, sau lần sóng thứ tư tổng đốc đại nhân liền nhịn không được, sau đó ôm chặt hình tượng giả của Trình Tiểu Mễ rồi một hồi sinh mệnh hài hòa.

Cho nên, vì sao nam nhân cùng nữ nhân Gana Tinh sẽ kỳ quái như vậy, luôn yêu cầu cuồn cuộn ga giường là chuyện thế nào?

Còn may Trình Tiểu Mễ cũng cùng suy nghĩ, chủ yếu là cô cảm giác bản thân cũng thiếu hụt tinh thần lực cần bổ sung đầy đủ.

Chờ khi tổng đốc đại nhân ăn mặc quy quy củ củ ra tới, vừa đi vừa cài cúc áo trên cùng thì Bắc Thần đi tới nói: “Tổng đốc đại nhân, toàn bộ chiến sĩ đã chuẩn bị xong, sau đó…… Chúng ta tắm rửa một cái, ăn bữa cơm, còn nghe nhạc xong, chỉ còn chờ ngài phân phó tiếp tục chiến đấu.”

Tổng đốc đại nhân nhìn một đám chiến sĩ tinh thần sảng khoái đứng ở một bên rồi nói: “Tiếp tục nghỉ ngơi?”

“Hả?”

“Sao thế?”

“Hiện tại trạng thái tinh thần của mọi người vô cùng tốt.”

“Hiện tại chỉ cần vây quanh nhóm thứ tinh tế đừng để bọn họ lao tới, rất nhanh phòng ngự cơ giáp của nữ thần sẽ qua, phân phối các cô ấy đến các phân hạm tiến hành trị liệu. Đồng thời, ta hy vọng mọi người tôn kính, tận lực bảo vệ họ, bởi vì những nữ thần này có thể vì chồng của họ và toàn thể chiến sĩ đều tiêm thuốc gai hại cho thân thể.”

“Rõ!”

Nhóm nữ thần Gana Tinh cũng không phải điêu ngoa như vậy, lúc này đây bọn họ chân chính cảm giác được sự ấm áp đến từ nữ nhân. Vì thế mỗi người so với vừa rồi thần thái còn sáng láng hơn.

Quả nhiên, không đến nửa giờ Độc Lang liền mang theo tiểu đội bảo vệ nữ thần lại đây. Trừ bỏ chỉ ném tổng đốc phu nhân chạy đi kia còn lại một người cũng không thiếu, nhưng vì thế Độc Lang còn rất không vui, cảm thấy khi tới rồi chẳng những không muốn giải thích với tổng đốc đại nhân thậm chí sau khi trở về khả năng còn phải chịu xử phạt nghiêm khắc. Nhưng hắn không thích lại chạy trốn, trước kia số lần trốn quá nhiều, lúc này muốn đường đường chính chính làm một nam nhân.

Nhưng không nghĩ tới, bọn họ vừa đến liền được nhiệt liệt hoan nghênh, có cơ giáp ra đón, sau đó phân chia các nữ thần đến nơi của chồng họ. Có hai vị nữ thần có chồng hy sinh, các cô ấy được đưa tới hạm chủ.

Vừa lên các cô nghe được tin tức liền khóc lớn lên, tổng đốc đại nhân mang theo chiến sĩ của mình cúi chào hai cô.

Nhóm nữ thần Gana Tinh từ trước đến nay không yếu đuối, cho nên rất nhanh liền phấn chấn lên, quyết định dùng năng lực của mình trước hết chữa khỏi cho chiến sĩ khác sau đó vì chồng báo thù.

Đến khi các cô được đưa đến phân hạm tổng đốc đại nhân mới thấy Độc Lang, thấy hắn ho nhẹ một tiếng nói: “Tổng đốc đại nhân, thật ra phu nhân ngài cũng rất kiên trì muốn đến đây, nhưng nửa đường……”

“Reuel, ta khát.” Giọng nói Trình Tiểu Mễ có chút khàn khàn, thứ nhất là kêu, thứ hai là cô khát thật. Cô vốn dĩ đang ngủ ở trong phòng, vì quá khát nên chạy ra tìm nước uống, nhưng mọi người đều rất bận nên cô liền tìm tổng đốc Reuel ở bên này.

Tổng đốc đại nhân vội cho người lấy nước, sau đó Độc Lang mở to hai mắt nhìn nói: “Ngài, ngài tới rồi?” Đây là tốc độ gì hả?

“Ừm, nửa ngày rồi, các người thật chậm.”

“……” Độc Lang thế nhưng không có lời nào để nói, thật ra bọn họ nếu không mang theo nữ thần cũng đã sớm tới rồi, nhưng những nữ thần đó kiều quý cho nên phải nghỉ ngơi hơn hai lần, không nghĩ tới người ta đã tới rồi.

Tổng đốc đại nhân nói: “Cậu hiện tại xem như người Gana Tinh sao?”

Độc Lang nói: “Đúng vậy.”

“Nhà của tôi không có khả năng tiếp nhận cậu, nhiều nhất cũng chỉ là thân phận con riêng, cậu cũng đồng ý sao?”

“Đúng vậy.” Ít nhất nguyên soái đối hắn không tệ.

Tổng đốc đại nhân nhếch khóe miệng, đối với bản lĩnh thu mua lòng người của ông nội mình vô cùng khâm phục.

“Được, như vậy nếu là cùng tộc thì việc trước kia tôi tạm thời không truy cứu, nhưng các người nếu tới thì phải vì Gana Tinh chiến đấu.”

“Vâng……” Vì sao lại cảm thấy mình lên thuyền giặc?

Trình Tiểu Mễ ở một bên mở to hai mắt nhìn, tổng đốc đại nhân sao có thể nói không truy cứu, cho nên hiện tại xem ra anh là đang trả thù sao?

Đậu, tổng đốc đại nhân là đang trả thù a, anh an bài Độc Lang tham gia đội tiên phong, chuyên môn xông lên trước.

Độc Lang biết rõ là ý này cũng chỉ có thể xông lên, áp lực tâm lý hơn nữa chiến đấu tàn khốc, không tới một ngày tinh thần lực của hắn liền xuất hiện vấn đề. Còn may có những nhóm nữ thần, cũng không biết vì sao hắn cảm thấy tinh thần hải của bản thân cũng không phải quá thích được các cô ấy trị liệu, trước kia, trước kia tinh thần lực của con mèo kia rất mềm, rất thuần tịnh, hắn thích tinh thần lực của nó.

Đáng tiếc không biết, nó hiện tại ở nơi nào.

Tổng đốc đại nhân hiện tại đã có phu nhân, con mèo kia có phải đã đưa cho người khác nuôi hay không? Nếu có thể, hắn muốn ôm tới bên người mình. Dù lúc trước mình vẫn luôn ở nhốt nó lại, nhưng thực tế thì thật sự rất thích nó.

Nhưng lúc về chủ hạm báo cáo hắn thế nhưng lập tức liền thấy được con mèo kia, nó hiện tại rất béo, nhưng an tĩnh bò trên đùi tổng đốc đại nhân ngáy ngủ, mà chủ nhân nó đang chỉ huy chiến đấu, cực kỳ hài hòa.

Con mèo kia hình như cũng phát hiện hắn, nhưng chỉ meo một tiếng xem như chào hỏi, sau đó tiếp tục híp mắt.

Lúc này Bắc Thần nói: “Nên dùng cơm.” Đồ ăn chuyên dụng của phu nhân nhà mình, cậu cần phải tự mình mang tới.

Sau đó Trình Tiểu Mễ liền từ trên đùi tổng đốc đại nhân nhảy xuống, nhảy lên bàn.

Trong quá trình này Độc Lang phát hiện có một tia không đúng, bụng con mèo này sao có chút tròn nhỉ?

Rốt cuộc ở cùng nhau một thời gian rất lâu, hắn cảm thấy này con vật nhỏ này dù ăn no bụng nó cũng không quá tròn. Cho dù béo cũng không chỉ béo bụng đi. Cho nên, hắn mở to hai mắt nhìn, hay là con mèo này mang thai?

Đm, đm, không phải là chủng loại hi hữu sao, đi đâu tìm mèo đực □□, quan trọng nhất là hắn rất muốn một con thì làm sao bây giờ? Xem ra tổng đốc đại nhân dù hiếm lạ cũng không cho, tiểu nhân muốn có một con, cùng lắm thì lập thêm vài chiến công.

Lúc đang nghĩ ngợi thì tổng đốc đại nhân quay đầu, đối với tên Độc Lang trước kia cực kỳ chán ghét, nhưng hiện tại lại cảm thấy hắn xác thật là một nhân tài, có đôi khi ở trên chiến trường một ít thù hận trước kia đều sẽ nhạt đi nhiều, dù sao cũng là chiến hữu sóng vai chiến đấu.

“Cậu biểu hiện không tệ.” Đâu chỉ không tệ, mấy ngày nay phương thức chiến đấu đều thay đổi, hoàn toàn là tiến bộ với vận tốc ánh sáng.

“Đa tạ tổng đốc đại nhân khích lệ.”

“Lúc trở về thì luận công khen thưởng.”

“Vâng, xin hỏi tổng đốc đại nhân ta có thể không cần những khen thưởng đó không?” Độc Lang run lỗ tai một chút, bộ dáng thoạt nhìn có chút moe.

Tổng đốc đại nhân nhíu mày nói: “Vậy cậu muốn cái gì?”

Độc Lang đem ánh mắt nhắm ngay Trình Tiểu Mễ, cô thiếu chút nữa sặc, vị này muốn cô sao?

“Đừng mơ.” Tổng đốc đại nhân chỉ bằng một ánh mắt liền đoán được ý đồ của hắn.

Độc Lang lập tức nghiêm mặt nói: “Không, đây là sủng vật của tổng đốc đại nhân ngài ta không dám mơ tưởng.”

Tổng đốc đại nhân sắc mặt tốt hơn một chút, nhưng lại nghe Độc Lang tiếp tục nói: “Nhưng tôi nhìn ra, sủng vật ngài mang thai, cho nên có thể đưa một con của nó cho tôi hay không, tôi sẽ toàn lực nuôi tốt.”

Trình Tiểu Mễ bị dọa ôm chặt bụng nhỏ, này mới vừa có đã bị nhớ thương, nhóc con đáng thương…… Ách không, bé con đáng thương. (╥ω╥)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro