Chương 78: Cần phụ trách manh meo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bỏ qua việc nhắc đến sinh hoạt tân hôn của bọn họ, Đan Giảng đã vào trong quân rèn luyện tiểu vương tử Angie vừa mới lên hàm trung tá. Cậu bắt đầu từ tầng chót, một chút cũng không nghĩ dựa vào cha mình, mà tổng đốc đại nhân cũng không cho cậu dựa.

Làm một người có chút cảm xúc kích động liền sẽ biến thành mèo này, cơn đường Angie tham gia quân ngũ cũng không quá tốt, bởi vì có đôi khi phải chạy bộ đến lúc thể lực tiêu hao quá mức liền sẽ biến thành mèo.

Sau đó bị mọi người nhìn chăm chú, ánh mắt bọn họ như lửa nóng, mỗi người đều muốn ôm cậu.

M.ẹ nó, khi còn nhỏ không thích bị nữ nhân ôm, nhưng lớn rồi mới phát hiện bị nam nhân ôm mới ghê tởm.

Cả người hôi hám, còn nắn tai cậu, còn ước được ôm chị gái và mẹ cậu nữa chứ.

Thật vất vả mới được nghỉ ngơi, cậu chạy khỏi đám nam nhân thối kia sau đó nhảy lên tòa nhà bộ đội bên cạnh, kết quả lúc đi qua cửa sổ thì bị một đôi tay ôm lấy. Tay rất nhỏ, còn mang theo mùi sữa.

"Cậu là mèo nhỏ sao, mình vẫn luôn muốn có người máy mèo nhỏ, nhưng ba ba chưa mua cho mình."

Hiện tại người máy lấy hình tượng chị gái và mẹ đã ra đời, bọn họ còn thay đổi các loại diện mạo, nhìn rất đáng yêu. Cho nên, hiện tại bé gái hoặc nữ nhân trên cơ bản đều sẽ muốn người máy sủng vật như vậy.

Cho nên, này cô bé này tưởng cậu là người máy đi.

Quả nhiên, cô bé khoảng 15-16 tuổi kia hỏi: "Cậu là người máy của ai vậy, chơi với mình được không?"

Cậu cũng rất mệt mỏi, bị một đám nam nhân ôm còn không bằng trốn ở chỗ cô bé này ngủ một lát, ít nhất ôm rất thoải mái. Hơn nữa phòng này chắc là của Bắc Thần, nghe nói con gái và vợ chú ấy tới đây, vì đây là quân đội nên chỉ sợ cô bé không thể tùy tiện đi ra ngoài chơi, hẳn là rất cô đơn.

Vì thế Angie tự nhận là tìm một nơi ngủ tốt nên được cô bé ôm lên giường liền ngủ ở đó, một chút cũng không nghe cô bé lải nhải.

Ngủ một giấc nó đủ, sau khi tỉnh lại phát hiện cô bé đang ôm cậu ngủ rất say, cậu nhẹ nhàng bò ra trở lại ký túc xá rồi đi đến phòng tắm mới biến thành người tắm rửa. Bởi vì ngủ đủ giấc nên tinh thần rất tốt, dù lại đi huấn luyện cũng không có vấn đề gì, còn có thể không bị các chiến hữu trêu đùa.

Ngày hôm sau lúc cậu mệt mỏi lại đi đến giường con gái nhà người ta ngủ tiếp, cô bé tên Bắc Luyến, rất ngoan ngoãn. Nhưng lúc ở cùng cậu thì đặc biệt thích nói, mà khi cậu ngủ rồi cô liền không nói.

Liên tiếp mấy ngày đều ngủ ở nhà người ta, thẳng đến khi có một ngày cậu đột nhiên cảm giác được có chút không thích hợp, trợn mắt lên nhìn thấy Bắc Luyến ngoan ngoãn kia thế nhưng kéo chân sau của cậu nâng lên nhìn kỹ, sau đó nói: "Í, cậu là mèo đực ư?"

Là một thanh niên bị người ta xem nơi riêng tư của mình như vậy Angie lập tức xù lông, sau đó vèo một tiếng liền vụt ra cửa sổ chạy như bay.

"Meo meo cậu đừng chạy a, meo meo". Bắc Luyến biết mình gây chuyện vì thế liền vội đuổi theo, kết quả liền ngã lăn mấy vòng không thể đuổi theo được, cô òa khóc.

Thính lực Angie hơn người nghe được cô bé đang khóc sau một lúc rối rắm, cuối cùng vẫn chạy về nhìn cô một cái, trong lòng vô cùng không lỡ. Nhưng vẫn bày ra bộ dáng nghiêm túc, meo với cô một tiếng.

"Cậu không giận ư? Xin lỗi, nếu cậu không thích thì mình không xem. Vì mình thấy giới thiệu trên mạng nên khá tò mò. Ngày mai, cậu còn tới ngủ nữa không?"

Bắc Luyến nghiêng đầu hỏi, sau đó Angie mới phát hiện cô bé này lớn lên cũng rất xinh. Cha cô khá đẹp trai, nghe nói mẹ cô cũng là đại mỹ nhân. Chắc cô đã chọn cha mẹ sinh mình nên càng thêm xinh đẹp. Trách không được đi nghỉ bị xách đến quân doanh còn nhốt lại, nếu không để cho người khác thấy được kia còn phải?

Đang nghĩ ngợi liền nghe thấy hình như có người đến đây, Angie cũng bất chấp thẹn thùng và tức giận, meo một tiếng về phía cô liền mang theo người về phòng.

Bắc Luyến rất là thích cậu, còn thế hắn phô giường, sau đó nói: "Cậu lại đây nghỉ ngơi đi, mình lần này không quấy rầy cậu nữa."

Angie suy xét một chút, sợ cô lại đuổi theo nên vẫn nằm sấp xuống nheo mắt lại.

Bắc Luyến cũng nhẹ nhàng thở ra, trước đó phát hiện cậu không giống mèo máy rồi sau đó lên mạng tra một phen phát hiện nó không có giới tính rõ ràng, cho nên cô muốn xem một chút, vốn đang tưởng là tổng đốc phu nhân hoặc tiểu công chúa trong truyền thuyết, nhưng không nghĩ tới vừa nhấc chân thì phát hiện đối phương là một con mèo đực.

Mặt cô còn chưa kịp đỏ đâu thì mèo đã chạy đi, vì để cậu còn có thể tới tìm mình Bắc Luyến chỉ có thể giả vờ làm như không biết. Như vậy, cô có thể ở đây ôm mèo lớn đáng yêu đi ngủ, thật hoàn hảo.

Không nghĩ tới mới chỉ ôm ba ngày cô phải cùng mẹ rời đi, trong lòng không muốn nhưng vẫn để lại thư cho meo meo, hy vọng lần sau hai người còn có thể làm bạn.

Lúc Angie tới thì phát hiện tờ giấy kia, trong lòng thế nhưng có hơi không muốn, cậu thật sự rất thích ngủ bên cạnh cô bé, loại cảm giác này thật vô cùng bình yên.

Đáng tiếc cô đi rồi, chắc kỳ nghỉ lần sau mới tới đây.

Không có cô cũng không thể ngốc trong phòng, cho nên cậu xoay người ngậm tờ giấy nhảy ra cửa sổ.

Nhưng cậu sau khi ra ngoài Bắc Thần liền tới thu dọn nhà ở, kết quả phát hiện trên giường con gái có lông mèo. Hắn nhíu mày, nhìn lông mèo như suy nghĩ gì đó. Tuy rằng không muốn thừa nhận nhưng con gái nhà mình cùng con trai ngốc kia của tổng đốc đại nhân ở tại một phòng hoàn toàn không có chuyện gì này thì chính là có việc a. Nhưng xem ra bọn họ đều còn không biết nơi này đại diện cho cái gì, vậy bản thân cũng không ngốc mà đi nhắc nhở.

Không nghĩ tới hắn không nhắc nhở thì Angie rất nhanh cũng biết chuyện này không giống, cậu từ nhỏ đã ở cùng mẹ và chị gái ngốc, các cô lại có tinh thần lực Thánh Nữ có tính bao dung cho nên Angie cũng không cảm giác được khác biệt giữa nam nhân và nữ nhân. Nhưng lần này cậu lần đầu tiên đi uống rượu với chiến hữu, sau đó đụng phải cô gái khác mới biết được mình cũng không phải có thể tùy tiện chạm vào người nữ nhân, bởi vì nữ thần uống say kia ngã vào lòng cậu liền trực tiếp bị đẩy ra ngoài, tinh thần hải của cậu rất bài xích.

Angie lập tức ngơ ngẩn, cậu đột nhiên hiểu ra vì sao mình thích ở cùng cô bé đó, bởi vì khả năng cô chính là nửa kia của mình. Rõ ràng nghe cha nói rất khó tìm được, nhưng sớm như vậy cậu đã gặp được, đáng tiếc đã chạy mất.

Cậu bất chấp cái gì mà hình tượng, trực tiếp chạy về nhà hỏi cha gặp được một nửa kia là cảm giác gì. Sau khi có được đáp án chính xác Angie cũng không biết nên làm sao, chỉ có thể tìm tổng đốc đại nhân để hỏi.

Tổng đốc đại nhân cũng không nghĩ tới con trai lợi hại như vậy, lúc này mới bao lớn mà đã tìm được nữ thần rồi, nhưng xem cái loại bộ dáng do dự này của cậu liền tức giận nói: "Là nam tử hán phải nắm chắc, ngươi đương nữ thần sẽ chờ ngươi a. Lấy tinh thần lực của anh có thể gặp được là phải bắt ngay, đừng quên nữ thần cũng có thể có cảm giác với nam nhân khác, đến lúc đó anh khóc cũng không tìm thấy vợ đâu."

"Vâng". Angie giống như nhận được mệnh lệnh xoay người đi ra ngoài, kết quả gặp mẹ Trình Tiểu Mễ ở ngoài cửa đang nghe lén. Nhìn qua cô còn như một cô gái, cười tủm tỉm vỗ vai cậu nói: " Con trai nói cho mẹ là ai nào, chúng ta cùng nhau bắt cô ấy tới tay?

"Bắc Luyến."

"Cái gì? Cô bé siêu xinh đẹp kia á. Con trai, con thật lợi hại."

"Còn chưa tới tay đâu."

Nhưng Angie đã hạ quyết tâm, nhất định phải bắt cô bé kia tới tay.

"Vậy phải theo đuổi thế nào?"

Cậu nhìn qua mẹ mình, bởi vì cô đã nói sẽ chuẩn bị bữa tiệc, mời gia đình Bắc Thần tới.

Mà tác phong của mẹ rất trực tiếp, nhưng thật sự rất hữu dụng.

Ngày đó Bắc Luyến thật đúng là tới, chỉ là đối mặt với nhân hình của cậu thì biểu hiện trên mặt rất xa lạ, cái này làm cho Angie rất không thoải mái. Còn mẹ đã chuẩn bị không gian cho bọn họ đơn độc ở chung trong chốc lát, cậu cắn chặt răng nói: "Chào Bắc Luyến, anh tên Angie Scott."

"Lúc anh là mèo vẫn đẹp hơn." Bắc Luyến nhìn cậu đột nhiên mở miệng.

Angie mặc quân trang chỉnh tề, cao gần 1m9, tướng mạo cũng coi như là vô cùng xuất sắc, nhưng kết quả hiện tại cậu lại bị đả kích.

"Em đã biết?"

"Ừm. Hình ảnh biến thành mèo nơi nào cũng có, tìm là sẽ biết."

"Vậy em..."

"Em sẽ phụ trách anh."

Angie không còn lời nào để nói, mặt càng ngày càng đỏ, cô biết cái gọi là phụ trách là gì, cô nhóc này đã động qua cái gì đó.

"Được." Dù nói kiểu gì thì cũng đã đạt được. Đạt như thế nào thì đối với Angie cũng không sao cả, người là của mình rồi.

"Như vậy..."

"Chúng ta lập tức đính hôn."

"Như vậy có phải nhanh quá không."

"Không nhanh, cũng không phải kết hôn."

Bắc Luyến nhíu mày, còn chưa có chờ cô nói cái gì người ta đã xoay người đi mất.

Không đúng a, cô chỉ là muốn ôm một manh meo, không nghĩ tới bán mình đi luôn a. Chờ sau khi cô thở hổn hển đuổi theo Angie đã biểu đạt suy nghĩ với người lớn, Bắc Luyến rất sốt ruột, nói: "Không, không phải." Đột nhiên, nam nhân kia đi tới, hoàn toàn không có bộ dáng đáng yêu như manh meo mà vô cùng dọa người.

Lúc cô định trốn thì quần áo nam nhân rơi rụng trên mặt đất, sau đó một con mèo ngồi ở đó nháy đôi mắt màu lam: "Meo. Muốn ôm không, có thể ôm a, chỉ cần em đồng ý đính hôn là được."

Bắc Luyến vốn muốn cự tuyệt, nhưng nhìn đến đôi mắt của đại manh meo thì cũng nói không nên lời. Một bên nội tâm chảy nước mắt, một bên vuốt lông, biểu tình rất mâu thuẫn.

Cuối cùng, cô vì vuốt mèo hy sinh hạnh phúc cả đời mình, đáng giá.

Bắc Thần ở một bên day day đầu, sau đó rất muốn nói với tổng đốc đại nhân một câu miêu sắc hại người. Nhưng nghĩ Angie cũng là người bị hại cho nên trong lòng được cân bằng lại.

Cứ như vậy, Angie dùng miêu sắc lừa tới một cô vợ, hai người rất nhanh liền đính hôn, chờ Bắc Luyến thành niên lập tức liền kết hôn, coi như người cưới vợ nhanh nhất trong tam đại gia tộc.

Trình Tiểu Mễ ở thế giới này sau ba mươi năm sau đã nhi nữ song toàn đều có cả cháu trai cháu gái, nhưng vẻ ngoài của cô vẫn như thiếu nữ. Không chỉ vậy, huyết mạch truyền thừa có thể biến thành mèo này của cô cháu trai cháu gái đều có nốt, chẳng qua là hoa văn khác nhau mà thôi. Mỗi khi đến lễ quốc khánh, mọi người đều có thể nhìn hình ảnh của mèo Ragdoll, cao quý mỹ lệ, hơn nữa càng lớn càng xinh đẹp.

Hiện tại bọn họ đã không còn là chuyên vật của Gana Tinh, thậm chí đã thành manh vật toàn vũ trụ. Nhưng muốn đem sủng vật này mang về nhà cần phải dùng chung thân tới đổi lấy.
_______________________________
🎉🎉🎉 Câu chuyện đến đây là kết thúc. Cảm ơn các đọc giả đã ủng hộ. ❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro