Chap 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Dạo gần đây, do tính chất công việc nên Sana ra vào công ty TYC rất thường xuyên. Bởi vì Mina còn vướng phải một vài vụ kiện nên Sana nhiều lần làm người đại diện đi giải quyết những vấn đề liên quan tới luật pháp cho họ. TYC là một công ty lớn, nhưng đại diện pháp luật trước đây của họ làm việc không hiệu quả vì thế mặc dù không dính phải vụ kiện pháp lý nào những cô cũng mất khá nhiều thời gian để phân loại hợp đồng và giải quyết các giấy tờ pháp vụ. Sana còn được đặc cách có hẳn một phòng làm việc riêng, tuy không lớn lắm nhưng khá đầy đủ tiện nghi và cũng nằm trên tầng cao nhất của tòa nhà, vị thế rất đẹp có thể nhìn ra sông Hàn. Tất cả những thứ này đều là do Momo chuẩn bị cho cô, người cô báo cáo trực tiếp về tiến độ công việc cũng là Momo, dần dà Sana đã không còn có cảm giác giữ kẽ về mối quan hệ giữa hai người họ nữa, cô có thể thoải mái làm việc với Momo như là với Mina hay Nayeon.

-Giám đốc Hirai, tôi có thể hỏi tại sao trên giấy tờ Tổng giám đốc của TYC là Chou Tzuyu nhưng mọi người đều gọi cả hai người là Giám đốc hay không ? – Sana và Hirai Momo đã thỏa thuận với nhau là trong giờ làm việc họ vẫn sẽ xưng hô như cấp trên cấp dưới bình thường.

Momo thuận tay lấy giùm Sana một ly nước, đặt trước mặt cô ấy rồi đáp: "Là tại vì Chou Tzuyu muốn như vậy. Thật ra ban đầu Tzuyu là người bỏ vốn nhiều hơn, cô không biết là thời điểm Hàn Quốc bùng nổ giá cổ phiếu cậu ta đã kiếm bộn tiền như thế nào đâu....

Sana tuy nhìn thấy hành động quan tâm của Momo nhưng cô không vội cầm lấy ly nước, cứ để đó và tiếp tục chăm chú lắng nghe, bởi vì cả hai đang ở nhà ăn tập thể, những hành động tuy bình thường nhưng đôi khi cũng có thể bị xét nét thành sự thân mật thái quá. Dạo gần đây cô cũng thường xuyên đi cùng Momo nên cô sợ mọi người nhìn vào sẽ nói những điều không hay về mối quan hệ của họ. Sana rất ghét việc tình cảm riêng tư bị đem ra soi mói hay bàn tán, nhất là ở trong công việc.

...Tzuyu nói là cả tôi và cậu ấy đều bỏ ra công sức như nhau nên không muốn có sự phân biệt cấp bậc giữa hai người, vì dù sao công ty cũng là do cả hai lập nên."

-Hóa ra Giám đốc Chou cũng không hoàn toàn lạnh lùng như tôi nghĩ – Sana vu vơ nói một câu nhận xét.

Momo bật cười vì sự thẳng thắn của cô gái đối diện: "Thật ra cậu ấy rất được, luật sư Minatozaki đừng thấy cậu ta ít nói như vậy mà lầm, chỉ là trong công việc thôi, còn lúc vui chơi cậu ta cũng rất nhiệt tình."

-Hai người là bạn rất thân từ thời đại học phải không ?

-Phải, chúng tôi rất thân nhau, sau này cùng nhau thành lập công ty, trải qua bao nhiêu khó khăn nên coi như người thân trong già đình vậy.

-Thật ngưỡng mộ đấy. Tìm được một người bạn tri kỷ thật không dễ dàng gì.

-Nghe nói, luật sư Minatozaki và vợ của Mina cũng là bạn thân mà phải không.

-Phải, tôi và Nayeon thân nhau từ khi còn học bên Mỹ - Sana vui vẻ đáp lời.

-Chúng ta phải cảm thấy may mắn khi có những người bạn như vậy ? Nào, cạn ly – Momo cao hứng dùng ly nước để thay rượu khiến người xung quanh cũng phải bật cười với vị Giám đốc vui tính này.

Qua cuộc nói chuyện ngày hôm đó, Sana nhận ra cô và Momo cùng có chung một điểm chung nữa là cả hai đều không được ở bên mẹ từ nhỏ nên rất trân trọng những người bạn thân ở xung quanh mình. Nhưng nếu như người mẹ trong tâm trí Momo giúp cô ấy có thể động lực và niềm tin trong cuộc sống, thì người mẹ trong tâm trí Sana chính là tình thương rất mờ nhạt, nhưng nỗi đau lại hiện hữu rất rõ ràng. Mỗi lần nhớ tới bà ấy, Sana đều có thể cảm nhận được nỗi sợ hãi từ tận sâu trong tim, nỗi sợ giống như khi con người ta nhìn thấy những đám mây đen đầu tiên trước khi cơn mưa kéo về vậy. Luôn hoảng hốt và bất an đến cực độ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro