Chap 168

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tình yêu không có lý do và mạnh hơn cả cái chết" – Thomas Mann.

Chúng ta không thể tìm được một ai đó hoàn hảo để yêu nhưng có thể tìm được một tình yêu hoàn hảo vì yêu một ai đó.

Mỗi ngày trôi qua chúng ta đều không biết được bản thân mình sẽ đặt chân đến những đâu, sẽ gặp gỡ bao nhiêu người. Vì thế xác suất để tìm thấy được một tình yêu thật sự còn khó khăn hơn cả việc trúng sổ xố giải đặc biệt nữa.

Đừng thông qua một ai khác chỉ để yêu khái niệm về tình yêu.

Khi yêu một người hãy yêu bằng chính con tim chân thành và yêu chính con người thật sự tồn tại bên trong tâm hồn của họ.

Nắm giữ trân trọng một tình yêu thì phần thưởng cuối cùng nhận được còn lớn lao hơn cả bất kì vật gì tồn tại trên đời này nữa.

Cuộc sống là một mê cung lớn và tình yêu vốn dĩ là một điều bí ẩn, nếu sợ hãi chạm đến điều bí ẩn đó thì chúng ta sẽ mãi giống như người lạc lối trong mê cung.

-------------------------------

Mina cùng Nayeon rơi vào trầm mặc sau khi Sana dứt lời, họ đang cố tiếp thu một tin tức quá đỗi bất ngờ khi chỉ vừa biết đến sự tồn tại của nó cách đây vài phút. Buổi sáng hôm nay Sana bỗng dưng gọi cả hai người họ tới văn phòng để nói cho họ biết rằng cô ấy muốn nghỉ phép khoảng nửa năm. Một người vốn yêu thích và có trách nhiệm với công việc như Sana mà lại đòi nghỉ phép đến nửa năm thì đã là tin tức quá đỗi khó tin đối với cả Mina và Nayeon rồi. Nhưng tới đó còn chưa phải là hết bởi vì Sana lại còn nói Chou Tzuyu sau một tai nạn đã gặp phải vấn đề về thị lực, hiện tại mắt trái của cô ấy đã không nhìn thấy được nữa và sau này chỉ có việc điều trị tốt thì mới giữ lại được thị lực của mắt bên phải.

Mina mấp mấy môi muốn nói điều gì đó nhưng rồi lại thôi, cô đang suy nghĩ xem nên nói lời gì để an ủi tới Sana nhưng khi nhìn thấy sắc mặt và ánh mắt bình tĩnh của cô ấy thì cô lại cảm thấy chính cô và Nayeon mới là người đabg cần tới sự an ủi. Sự nhạy cảm của Mina cho cô cảm giác có vẻ như họ đã là người cuối cùng được biết đến tin tức này trong khi phong ba bão táp thì đều đã nằm sâu dưới đáy rồi.

Khi nghĩ đến tính cách của Chou Tzuyu mà lại gặp phải loại chuyện đả kích như thế này thì Mina không khỏi thở dài thương tiếc và đau lòng. Tuy xét trên nhiều phương diện sự thân thiết của cô và Tzuyu không thể sánh bằng tình bạn nhiều năm giữa cậu ta và Momo nhưng trong lòng họ từ khi vẫn còn là những đứa trẻ ngây ngốc trong trường đại học thì đã luôn xem nhau vừa là bạn bè mà cũng vừa là đối thủ rồi. Mặc dù tâm tính hai người hoàn toàn đối lập với nhau và giữa họ luôn tồn tại những cái nhìn trái ngược về nhân sinh trên đời, nhưng bạn bè thì vẫn luôn là bạn bè, cho dù có khác nhau đến thế nào vẫn không thể ngăn được sự đối đãi và lo lắng chân thành xuất phát từ trái tim của mỗi người. Những việc Tzuyu đã làm để giúp mình, Mina đều biết rõ chỉ là bọn họ luôn có thói quen để những tâm ý ấy trong lòng mà thôi. Nhìn thấy Nayeon đang ôm lấy bả vai Sana an ủi thì cô thở dài lên tiếng nói:

-Được rồi, cậu cứ việc nghĩ ngơi đi, văn phòng này bọn tớ sẽ bảo quản tốt chờ cậu quay lại. Đừng lo lắng gì cả, chỉ việc lo chăm sóc tốt cho Tzuyu là được.

Sana mỉm cười: "Cám ơn hai người. Mà cũng đừng lo lắng cho bọn tớ quá, mọi chuyện đều đã ổn rồi. "

-Cậu biết khi nào vậy, trước khi chia tay hay là sau đó ? – Nayeon hỏi.

-Nói chính xác ra là từ tối hôm qua mới biết thôi, cũng nhờ vụ kiện mà Mina đưa cho tớ xem đó.

-Vậy có chuyện gì cần giúp đỡ thì cậu cứ nói. Đừng để bản thân mệt nhọc quá, có được không ? – Nayeon vẫn không an tâm dặn dò Sana. Tuy cô nghe được từ trong giọng nói của cô ấy là mọi chuyện đều đã ổn nhưng vẫn không ngăn được bản thân mình lo lắng. Tzuyu là bạn của cô còn Sana giống như là người thân trong gia đình và Nayeon không muốn bất kì điều gì xảy ra khiến cả hai người họ bị tổn thương cả.

-Bọn tớ ổn rồi Nayeon à. Cũng phải mất một chút vất vả thì cái người cứng đầu kia mới chịu hiểu ra được mọi chuyện, còn trước lúc đó thì Chou Tzuyu định sẽ giấu tất cả mọi người rồi lẳng lặng một mình bỏ qua Mỹ.

-Tớ/Tớ có thể hiểu được suy nghĩ của cậu ấy – cả Mina và Nayeon đều đồng thanh lên tiếng nói.

-Cậu cũng đứng trách Chou Tzuyu đã giấu cậu chuyện đó, là cậu ta lo lắng cho cậu thôi. Với lại không ai từ một người bình thường lại có thể đón nhận dễ dàng việc thị lực của mình bị mất đi cả. – Mina vội vã bổ sung vào.

-Mina nói đúng đó Sana. Mà cậu tính khi nào sẽ bắt đầu nghỉ ?

-Ừm có lẽ là chiều nay, tớ cũng biết là chuyện này có hơi gấp nhưng chỉ là bất đắc dĩ thôi. Những vụ án tớ đang phụ trách tớ sẽ trao đổi với thân chủ và bàn giao lại cho người khác.

-Được rồi, cứ nghe theo sắp xếp của cậu đi – Mina gật đầu rồi có hơi chần chừ nói – À ừ...cậu và Tzuyu ráng sống tốt với nhau ...nên kiên nhẫn một chút với cậu ta...cậu biết là tính khí của cậu ta không được tốt mà...

-Cậu làm tớ tưởng là cậu đang gả con gái đó Mina, mà con gái còn là Tzuyu nữa chứ - Sana nói xong thì cả cô và Nayeon đều bật cười trước gương mặt bỗng nhiên trở nên ngượng ngùng của Mina.

-À...thì tớ cũng chỉ biết nói như vậy thôi, cậu cũng biết là tớ không thể cứ thế công khai mà đi hỏi thăm cậu ta được. Chắc có lẽ tớ chưa đi tới cửa thì đã bị cậu ta lạnh mặt đuổi về mất rồi.

-Vấn đề này thì tớ không phản đối.

Sana khẽ lắc đầu thừa nhận rằng lời nhận xét của Mina là hoàn toàn chính xác, tính tình của Chou Tzuyu nhà cô đúng là có hơi khó chịu mà nói đúng ra là rất kì khôi và bá đạo. Sáng nay tuy biết Momo và Dahyun vì lo lắng cho bệnh tình của mình nhưng Tzuyu vẫn tỏ ra không vui khi nhắc đến và dặn cô tự mình nói cho Mina cùng Nayeon biết nhưng lại không được nói cho umma vì sợ bà ấy lo lắng. Có lẽ ngoài cô ra thì Tzuyu vẫn chưa sẵn sàng nói vể bệnh tình của mình cho bất kì ai cả. Tính tình của Tzuyu như thế Sana ngoài việc cảm thấy hơi khó xử với những người bạn của mình thì trong lòng cô lại không khỏi cảm thấy có chút tự mãn. Bởi vì ai lại không thích việc người mình yêu chỉ có duy nhất một mình mình, bất kể là trong tình yêu hay là việc chia sẻ những khó khăn trong cuộc sống. Sana thầm nghĩ Chou Tzuyu của cô kiêu hãnh là thế nhưng cũng chỉ biết có một mình cô mà thôi, nắm giữ được trái tim người đó khiến cô cảm thấy tự hào.

-Cậu không sao chứ Sana ? – Nayeon nghiêng đầu hỏi khi thấy Sana bỗng dưng im lặng nhưng trên gương mặt lại hiện lên một nụ cười rạng rỡ đến khó hiểu – Này đang nói chuyện với bọn tớ mà lại nhớ đến Tzuyu hay sao vậy ?

-Không có mà, chỉ là nghĩ tới chút chuyện thôi – Sana yếu ớt chống chế.

-Còn nói nữa, cậu thử nhìn lại mặt mình lúc này đi. Cười tới vui vẻ như vậy chín phần mười là nghĩ tới Chou Tzuyu rồi.

-Này cậu đừng nói bậy.

Nhìn thấy Sana vẫn có tinh thần như thế, Nayeon cũng an tâm phần nào nên cô xoay qua trêu chọc nói: "Đúng là con gái đã gả ra ngoài đều sẽ không nhờ được mà."

-Này, cậu cũng không phải umma của tớ nha.

-Là tớ từ nhỏ tới lớn lo lắng cho cậu còn gì. Không phải umma của cậu thì tớ cũng đáng là unnie của cậu.

-Cậu còn sinh nhỏ tháng hơn cả tớ đấy. Tiếng unnie này là cậu gọi mới phải – Sana lắc đầu nhất quyết không chịu nhận mặc dù đúng như lời Nayeon nói, từ nhỏ tới lớn cô chỉ có duy nhất một người bạn thân là cô ấy mà thôi. Sự lo lắng và tình cảm hai người họ dành cho nhau cũng chẳng khác gì tình thân trong gia đình cả.

-Tớ thấy cậu và Chou Tzuyu đúng là rất giống nhau, cả hai người các cậu đều ngang bướng không chịu nói lý.

-Cậu dám nói Tzuyu như vậy nha, để Tzuyu mà biết chắc chắn hai người các cậu sẽ gặp rắc rối – Sana đắc ý chỉ về phía Nayeon và Mina đe dọa.

-Đấy thấy chưa, đúng là không nhờ vả được gì ở cậu cả.

-Thôi được rồi hai người đừng đôi co nữa. Nayeon, chúng ta ra ngoài để cậu ấy thu xếp công việc đi em – Mina cười cười lên tiếng khuyên can hai cô nàng trước mặt. Thật tình nhiều khi thấy hai người họ tranh cãi với nhau cô nghĩ cả Nayeon và Sana cũng chẳng khác hai cô bé con là mấy.

-Em nghĩ là họ sẽ ổn chứ ?

-Ổn – Nayeon ôm lấy cánh tay Mina rồi vừa đi vừa tự hào nói – Chắc chắn là sẽ ổn...giống như chúng ta vậy.

-Mina thật mừng vì hai người họ cuối cùng cũng tìm thấy nhau.

Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Mina, Nayeon thích thú trêu chọc cô ấy lần nữa: "Mina lại cho em cảm giác Mina đang gả con gái rồi."

-Không phải giống em hay sao ? Ai là người mấy năm qua đều lo sốt sắng rằng Sana không thể tìm được người mình yêu chứ hả ?

Nayeon gật gù đồng ý: "Đúng vậy, giờ nghĩ lại em cảm thấy chúng ta thật là những người bạn tốt Mina à."

-Vậy sau này bảo hai người đó bớt chút tiền mừng cưới cho chúng ta có được không ? – Mina nháy mắt hỏi, gương mặt vẫn còn phảng phất nét trẻ con lúc này cũng đầy gian xảo.

-Ý hay đó. Em nhớ là Sana năm đó đi tiền mừng cho chúng ta 500,000 won, sau này chúng ta cả nhà 3 người chỉ cần 300,00 won là được rồi

-Không được, Yeonie còn nhỏ quá đừng tính vào. 200,000 won thôi.

-Ờ ha, Mina thiệt là giỏi.

-Đương nhiên rồi, thời buổi kinh tế thị trường mà em – Myoui Mina vừa cười đắc ý vừa dắt tay Nayeon trở về văn phòng luật của mình. Không biết sau này gia đình họ Myoui có thực hiện được ý đồ đó không, nhưng xét trên diện thực tế thì những trò ma mãnh thuộc loại đó luật sư Myoui không thể bằng Giám đốc Chou được.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro