Chap 32

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


 Chou Tzuyu đứng dậy rời khỏi chỗ ngồi và trửo vào một căn phòng VIP, nơi đây từ nhiều giờ trước đã thành một bãi chiến trường đầy thác loạn, Park Jihoon với gương mặt đỏ gay vì rượu vẫy tay với cô một cách vô cùng phấn khích, anh ta hét toáng lên:

-Giám đốc Chou, cậu vừa đi đâu vậy ? Bộ cậu chê những cô gái tôi đem đến không đủ đẹp hay sao mà không thèm ngồi lại đây hả ?

Nói rồi anh ta phá ra cười sặc sụa đồng thời bàn tay tiếp tục sờ mó loạn xạ lên người cô gái kế bên, cô gái này toàn thân cũng đã ửng hồng vì kích thích của rượu và dục vọng.

Một người đàn ông mập lùn ngồi ở góc phòng nghe thấy thế cũng góp vui nịnh bợ: "Giám đốc Chou làm vậy là không nể mặt cậu Jihoon rồi, ở đây toàn là người đẹp được tuyển chọn cẩn thận, chẳng lẽ không có một người phù hợp với yêu cầu của giám đốc Chou hay sao ?" – nói rồi hai ba người khác cũng cười khục khặc gật đầu cho là phải.

Trong căn phòng này có hơn chục người là bạn bè cùng đối tác làm ăn của Park Jihoon và cũng có từng ấy cô gái bên cạnh mỗi người. Đứng trước những cảnh tượng gai mắt như thế rải rác khắp phòng Chou Tzuyu vẫn một mực giữ nguyên thái độ lãnh đạm, nhưng bề ngoài vẫn cười cười đáp lại: "Hôm nay tôi hơi mệt, nếu như không phải cậu cứ làm khó tôi về cái dự án cao ốc thì tôi đã thoải mái chơi bời như cậu rồi."

Park Jihoon hơi ngồi thẳng dậy nhưng bàn tay thì vẫn cứ lần mò trên cơ thể của cô gái kia: "Tzuyu, cậu cũng phải thông cảm cho tôi, dự án lần này của cậu số tiền vốn rất lớn, nếu như không làm cẩn thận thì tôi làm sao ăn nói với ba của mình."

Chou Tzuyu nhấc ly rượu lên để che giấu cái cười khinh miệt của mình, cô biết hắn ta ngoài việc muốn làm khó cô để ăn thêm một khoản tiền ngoài luồng thì còn việc gì khác nữa. Tzuyu cũng đưa tay gác lên vai cô gái nãy giờ vẫn ngồi tiếp mình cho phù hợp với nguyên tắc trong căn phòng nay, cô điềm nhiên hỏi lại: "Cậu không tin vào khả năng của tôi sao ?"

Park Jihoon phá ra cười: "Đương nhiên là tôi tin cậu, trong lứa chúng ta cậu là người giỏi nhất rồi còn gì nữa. Cái chính là tôi muốn một sự bảo đảm tuyệt đối cho thành công của dự án lần này. Cậu biết đấy đứa em cùng cha khác mẹ với tôi cũng đang nhăm nhe vị trí thừa kế, nếu tôi lần này mà sơ sẩy thì sẽ tạo điều kiện cho con ả đó lấy được lòng tin của ba tôi vì thế nên tôi mới cấn thận."

Tzuyu nâng ly về phía Park Jihoon, cất giọng tự tin khẳng định: "Chỉ cần cậu góp vốn đầu tư cho TYC, tôi đảm bảo vị trí thừa kế đó sẽ về tay cậu."

-Cậu cứ yên tâm đi, tôi có thể nhìn ra được mức độ hiệu quả của dự án mà cậu đưa ra việc, kí kết hợp đồng chỉ là sớm hay muộn mà thôi.

-Được, vậy thì tôi chờ cậu cho tôi một câu trả lời xác đáng.

Mấy tháng gần đây Tzuyu cũng nghe nói việc chủ tịch tập đoàn tài chính HJ, Park Chul Soo muốn lựa chọn người thừa kế trong hai đứa con của mình, một người là con trai lớn tổng giám đốc Park Jihoon, một người là con gái thứ 2 tiểu thư Park MinYoung. So về danh tiếng trên thương trường thì dường như Park Jihoon kém hơn so với em gái mình, nghe nói chỉ trong vòng 2 năm tiếp nhận công việc cô gái đó đã đem về vô số hợp đồng làm ăn béo bở cho tập đoàn, thậm chí cô nàng còn có một đời tư trong sạch hơn rất nhiều so với anh trai của mình. Điểm lợi thế duy nhất mà Tzuyu nhìn thấy được ở Park Jihoon chỉ là anh ta là con trai trưởng mà thôi. Nếu muốn giành vị trí người thừa kế thì ít nhất anh ta phải tạo được lòng tin của ba mình bằng cách đầu tư đúng đắn và đem về một khoảng lợi nhuận lớn, vì thế việc kí hợp đồng hợp tác cùng TYC không chỉ có lợi cho Chou Tzuyu mà còn có lợi cho cả Park Jihoon nữa.

Park Jihoon không nhìn Chou Tzuyu, anh ta giương đôi mắt đục ngầu vì dục vọng hướng nhìn cô nàng bên cạnh vừa vuốt ve cô ta vừa nói: "Cậu cũng nên biết là trong làm ăn kinh doanh cái tôi cần chính là thành ý, nếu người không có thành ý chắc chắn tôi không bao giờ muốn hợp tác đâu.

Chou Tzuyu vẫn giữ thái độ trầm tĩnh trước thái độ hạch sách của hắn, đôi con ngươi sâu thẵm không hề xao động, khóe môi lại nhếch thành một nụ cười lạnh toát: "Cậu yên tâm đi. Nguyên tắc trong kinh doanh tôi hiểu mà, chắc chắn sẽ không để cậu chịu thiệt đâu."

-Haha, Chou Tzuyu. Tôi vốn luôn thích làm ăn với cậu hơn Hirai Momo nhiều, cậu ta rất cứng nhắc không linh động như cậu. – Park Jihoon ngoạc mồm cười vì thỏa thuận ngầm đã được. Anh ta thôi không trò chuyện nữa mà lại tiếp tục công việc của mình trên cơ thể của cô gái kia.

Tzuyu thầm nghĩ người đê tiện như hắn ta thì làm sao Hirai Momo có thể chịu đựng nổi, cậu ta không nhờ người tẩn cho một trận là còn may rồi. Tâm địa ngay thẳng như Momo cơ bản không thích hợp với những giao dịch như thế này. Tzuyu cảm thấy phần đảm nhiệm của mình ngày hôm nay coi như đã đủ, sau khi gọi cho nhân viên trong quán để thanh toán toàn bộ số tiền của bọn người kia ăn chơi từ nãy tới giờ, cô định sẽ nói một tiếng cho Park Jihoon rồi ra về nhưng ai ngờ hắn ta lại có thể khả ố đề nghị cô lần sau nhớ dẫn theo trợ lý của mình đi cùng.

-Cậu biết tôi luôn tôn trọng những người có thành ý mà, cô trợ lý của cậu tôi thoạt nhìn qua đã thích, Chou Tzuyu cậu nhiều người đẹp vây quanh như vậy, nhường cho tôi một cô nàng trợ lý thì cũng đâu có gì gọi là quá đáng đâu đúng không ?

Bọn người xung quanh nghe thấy Park Jihoon đề nghị Chou Tzuyu "tặng" một cô gái thì cũng dỏng tai lắng nghe, phút chốc căn phòng trở nên tĩnh lặng chờ đợi phản ứng của Chou Tzuyu.

Tzuyu trước những ánh mắt háo hức của những kẻ kia thì biểu tình bên ngoài vẫn như vậy, âm trầm tĩnh lặng, cô nói rất từ tốn nhưng rõ ràng đang phát ra ý định áp chế người khác không hề che giấu: "Jihoon, cậu biết tiền có thể xài chung nhưng phụ nữ thì không thể dùng chung được. Cô trợ lý đó tôi đã nhắm trúng từ lâu rồi, để cô ấy bên người ngoài mục đích công việc còn có thể giúp tôi giải khuây."

Park Jihoon ngạc nhiên trước lời từ chối thẳng thừng của Chou Tzuyu, anh ta biết nếu cô đã mở lời khẳng định sự chiếm hữu thì tốt nhất không nên cưỡng cầu làm gì, bất quá trong lòng anh ta vẫn cảm thấy tranh đoạt như vậy thì sẽ càng thú vị hơn nhưng lại ngại không dám nói ra chỉ cười hề hề:

-Phải, cậu nói đúng là tôi sơ ý quá, sao lại không biết rằng cậu cũng giống như tôi, nhưng cậu cũng phải cẩn thận đấy, nghe nói con gái cưng của chủ tịch Lee không phải là người hiền lành gì đâu.

-Cảm ơn lời nhắc nhở của cậu, bây giờ tôi xin phép được về trước, mọi người cứ ở lại chơi vui vẻ.

Nói rồi những người trong phòng đều đứng dậy chào Chou Tzuyu, bọn họ đều biết con người này là người không dễ đụng vào như thế nào, nên đều tranh thủ tạo lập mối quan hệ với cô. Chou Tzuyu lịch sự đáp lại những lời xã giao sáo rỗng ấy với thái độ rất thoải mái và vui vẻ, chỉ có điều từ trong khóe mắt cô lại không lộ bất kì biểu tình nào ngoài sự chán ghét cả.

Sau khi thoát khỏi đám người hỗn tạp ấy, Tzuyu quyết định lái xe về biệt thự của mình và ngủ một giấc. Nhưng suốt đoạn đường đi, những câu nói cùng gương mặt trân tráo của Park Jihoon làm tâm tình Tzuyu cực kì khó chịu. Cô ghét nhất những kẻ nào dám ra lệnh và đặt điều kiện uy hiếp mình, cũng tự biết bản thân là người sẽ rất nhỏ nhen với những kẻ xấc láo, trêu đùa lòng tự tôn của cô. Park Jihoon hôm nay dám càn rỡ đòi cô phải thực hiện quy tắc ngầm trong kinh doanh là đưa Kim Ji Won cho hắn, như vậy chẳng khác nào hắn biến cô thành kẻ bất tài, đê tiện đồng dạng với hắn. Cầu cạnh hắn ta bằng việc cống nạp người cô xem như em gái mình, hắn ta quá coi thường Chou Tzuyu này rồi. Chắc chắn một ngày không xa, Tzuyu sẽ khiến Park Jihoon thân bại danh liệt vì dám cả gan chọc giận cô.

Dừng xe trước cổng nhà của mình, Tzuyu đưa mắt nhìn nơi cửa sổ u tối trên cao. Sẽ không có ai ngoài cô cùng một tâm trạng đầy bực dọc như thế này. Chou Tzuyu nghĩ ngợi rất nhiều, ngày hôm nay đáng lẽ ra cô sẽ ở lỳ bên cạnh Sana nhưng cuộc điện thoại chết tiệt của tên kia làm cô phải bỏ dở tất cả để chạy về Seoul. Đáng căm giận hơn là hắn ta gọi cô chỉ vì cố tình muốn làm khó về bản hợp đồng hợp tác và còn muốn moi tiên để chi trả cho những hoạt động ăn chơi xa hoa của hắn. Càng nghĩ càng giận, càng nghĩ lại càng không cam lòng, đi vội vã như vậy mà không phải là do ý muốn của mình nên cảm thấy có điểm mất mát. Chou Tzuyu xem qua đồng hồ rồi quyết định đánh tay lái hướng thẳng ra khỏi Seoul, mặc kệ đầu óc bản thân có chút lơ mơ vì mệt mỏi, cô vẫn cho xe chạy thật nhanh xuyên vào màn đêm, đến chỗ cô gái lạnh lùng và cứng đầu kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro