Chap 54

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hirai Momo đang ngồi trong một phòng bệnh, ánh mắt đầy ưu tư của cô từ nãy tới giờ vẫn hướng nhìn đến cô gái đang nằm trên giường. Sắc mặt Kim Ji Won vô cùng nhợt nhạt, thậm chí cô ấy vẫn cứ rơi nước mắt không ngừng từ lúc hôn mê cho đến giờ khiến người khác nhìn vào cảm thấy vô cùng xót xa. Momo rất lo lắng sợ rằng khi cô gái này tỉnh dậy, thì phản ứng sẽ tiêu cực đến mức nào, nhất là khi Chou Tzuyu đến đây và biết tất cả mọi chuyện, cô rất hiểu con người cậu ta, nếu biết chuyện chắc chắn Chou Tzuyu sẽ làm mọi cách để trừng phạt những kẻ đã gây ra tội lỗi này.

Cánh cửa phòng bệnh bật mở, Myoui Mina đi vào sau khi trao đổi về tình trạng của bệnh nhân với bác sĩ, khi nhận được ánh nhìn của Momo thì cô ấy liền gật đầu, cái gật đầu xác nhận đó khiến không khí vốn chẳng dễ chịu gì lại càng lúc càng trở nên nặng nề. Hai người họ đều không ai nói với ai một lời, chỉ lẳng lặng ngồi xuống một góc và làm một việc duy nhất có thể đó chính là chờ đợi, mặc dù họ cũng không biết là mình nên chờ đợi điều gì.

Khi cánh cửa phòng bệnh mở ra lần thứ hai thì Chou Tzuyu và Sana đi vào. Tzuyu nhìn Momo rồi lại nhìn cô gái đang nằm trên giường bệnh. Kim Ji Won trông chẳng khác gì một người vừa được vớt lên từ đáy sông cả, đau lòng hơn cả là thần sắc cô ấy khi hôn mê vẫn khiến người ta cảm nhận được sự thống khổ vô cùng.

-Xảy ra chuyện gì vậy ? – Sana là người đầu tiên lên tiếng, cô vén những sợi tóc lòa xòa trên trán cô gái trẻ và lau đi nước mắt vẫn còn vương trên gương mặt của cô ấy.

Không một tiếng nói đáp lại. Hai người có mặt ở đây đầu tiên đều rơi vào trầm mặc. Họ sợ phải xác nhận.

Tzuyu đưa mắt nhìn Momo và Mina rồi hỏi: "Rốt cuộc em ấy đã gặp phải chuyện gì ?"

...

-Momo ?

Hirai Momo nhìn thẳng người bạn thân của mình rồi trầm giọng nói: "Tzuyu, cậu phải bình tĩnh. Mina nhìn thấy Ji Won ngất xỉu trước cửa một...khách sạn, toàn thân cô ấy phát run và bất tỉnh khi được đưa đến đây."

Sana liếc nhìn người đứng bên cạnh mình, cả người Chou Tzuyu dường như đang đông cứng lại, không cần nhìn Sana cũng đủ biết đôi mắt đen thẫm kia đang u ám đến dường nào, chỉ cần dựa vào câu nói vừa rồi của Momo thì cô đã có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra, và tâm trạng của cô lúc này cũng như những người khác đó chính là rất bàng hoàng, đau xót.

Chou Tzuyu nuốt vội cơn tức giận của mình khi nó đang chậc chờ dâng lên nơi cuống họng, lòng cô tựa như có một tảng đá đang đè nặng lên, khó thở vô cùng. Ngồi xuống bên cạnh Sana, Tzuyu nắm chặt lấy bàn tay mình lại:

-Em ấy...bị xâm hại đúng không ? Là ai ?

Momo gật đầu nhưng lại nói không, ánh mắt không nhìn vào người đối diện, cô nói: "Chúng ta phải điều tra lại, việc này...cần được xác nhận."

-Momo ? Đừng lừa tớ, cậu biết tớ trước sau gì cũng sẽ biết thôi ? – Tzuyu lên giọng hỏi lại, dường như giọng nói của cô đã vỡ ra ở những âm cuối.

Cảm nhận được trạng thái không bình tĩnh của Chou Tzuyu lúc này, Sana kín đáo đưa tay nắm lấy bàn tay đang siết chặt như muốn đâm xuyên vào da thịt của cô ấy, cô không suy nghĩ nhiều, chỉ theo bản năng làm như vậy mà thôi. Khi ngón tay cái của Sana khẽ vuốt ve mu bàn tay đang trắng bệch nổi cả gân xanh thì Tzuyu chợt rùng mình rồi dần dần thả lỏng, cô lại tiếp tục hỏi: "Momo. Là ai ?"

...

Mina thở dài đành tiếp lời thay Momo: "Tzuyu, những người nhân viên đó nói lúc đầu Ji Won đi vào với một người rất giống...với Park Jihoon, con trai của chủ tịch tập đoàn tài chính HJ."

Khi Mina hoàn thành xong câu nói thì gương mặt của tất cả mọi người đều hiện lên một nét phẫn uất đầy đau thương. Nhất là Chou Tzuyu, cô cảm thấy đầu óc mình ong ong, màng nhĩ trở nên đặc quánh lại bởi rất nhiều âm thanh ồn ào và những tiếng cười méo mó.

-Cậu biết tôi luôn tôn trọng những người có thành ý mà, cô trợ lý của cậu tôi thoạt nhìn qua đã thích, Chou Tzuyu cậu nhiều người đẹp vây quanh như vậy, nhường cho tôi một cô nàng trợ lý thì cũng đâu có gì gọi là quá đáng đâu đúng không ?

-Jihoon, cậu biết tiền có thể xài chung nhưng phụ nữ thì không thể dùng chung được. Cô trợ lý đó tôi đã nhắm trúng từ lâu rồi, để cô ấy bên người ngoài mục đích công việc còn có thể giúp tôi giải khuây

-Phải, cậu nói đúng là tôi sơ ý quá, sao lại không biết rằng cậu cũng giống như tôi, nhưng cậu cũng phải cẩn thận đấy, nghe nói con gái cưng của chủ tịch Lee không phải là người hiền lành gì đâu.

Chou Tzuyu đã hiểu rồi, chắc chắn là tên đồi bại Park Jihoon đã gây ra, từ sau ngày hôm ấy cô đã cố không để hắn ta tiếp xúc nhiều với Kim Ji Won nhưng không ngờ tên cầm thú đó vẫn canh cánh chuyện này trong lòng để rồi hôm nay lại ra tay hãm hại em ấy. Ánh mắt đen thẫm đột ngột trở nên vô cùng sắc lạnh, Tzuyu rút tay ra khỏi bàn tay của Sana và bước ra ngoài, cô cần một chút không khí để giải tỏa đầu óc đang căng thẳng đến nặng trịch của mình và thật ra cô biết mình dù có thể bình tĩnh đến mức nào nhưng khi nhìn thấy Kim Ji Won như vậy Tzuyu cảm thấy rất đau xót và tức giận đến mức phát điên. Em ấy đã làm việc bên cạnh cô 5 năm rồi, cho dù chưa từng nói ra nhưng Tzuyu luôn coi em ấy như em gái của mình, bây giờ chứng kiến em ấy vì mình mà gặp phải những chuyện như vậy Tzuyu vừa phẫn nộ tên đốn mạt kia vừa tức giận với chính mình.

-------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro