Ngày 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày xửa ngày xưa-

Ấy nhầm, cách diễn đạt này xưa quá rồi, phải đổi!

Mukashi mukashi aru tokoro ni~

Ở một bản doanh nọ, có một tiểu thụ đang phải vác hộp cứu thương đi lòng vòng chữa bệnh. Chữa thôi thì không nói, còn sờ mó lung tung nữa.

- Tsurumaru, đến lượt anh rồi đấy.- Yagen bước vào phòng Tsurumaru và nói.

- Yagen, lại đây nào!- Tsurumaru vẫy tay với cậu, ra hiệu lại gần. Nhìn nụ cười trên gương mặt con Hạc hay quậy tung bản doanh, Yagen cảm thấy có gì đó không ổn.

Yagen từ tốn lại gần với sự cảnh giác cao độ. Tsurumaru nhanh chóng chộp lấy cổ tay cậu rồi kéo cậu ngã vào lòng anh.

- Trò gì nữa đây... Tsurumaru?- Yagen xoa xoa cái đầu và ngồi dậy, tay phải mò mẫn để tìm hộp cứu thương của cậu.

- Giữ yên một lúc.- Tsurumaru tựa đầu anh lên đầu cậu rồi dụi vài cái.

- À Tsurumaru, tôi còn đi khám vài người nữa... Nên nhanh nhé?- Yagen cảm thấy bối rối không biết phải làm sao nên tạm thời yên vị trong lòng Tsurumaru.

Bùm

- Tsurumaru?! Sao tự nhiên bung đào vậy?!- Yagen giật mình khi thấy một đống hoa anh đào ở trong phòng dù bây giờ là mùa hè.

- Một chút nữa...- Tsurumaru lầm bầm.

- Tôi không biết anh có thấy nóng hay không...chứ tôi thấy nóng lắm rồi đó.- Yagen cảm nhận được từng giọt mồ hôi đang chảy xuống trên trán cậu.

Ngồi một hồi không thấy Tsurumaru trả lời, Yagen ngồi dậy, quẳng cho anh một bình thuốc rồi chạy mất.

- A, thỏ con đã chạy mất rồi~

Tsurumaru nở một nụ cười nham hiểm, nhẹ liếm đôi môi mọng nước.

- Mới sáng sớm đã ôm ấp, nóng gần chết!- Yagen vừa chạy vừa nới lỏng cà vạt đồng thời xắn tay áo lên.

- Tiếp theo là Yuki. Hi vọng tên đó không xỉn.

Yagen mở cửa phòng Fudo ra, nhìn thấy người kia đang uống rượu liền muốn bẻ gãy bản thể của tên đó. Mới sáng sớm mà lắm chuyện thật.

- Yagen à?- Fudo từ từ đứng dậy và nhào tới chỗ Yagen.

- Này! Ông là bệnh nhân chứ không phải tui đâu mà lột đồ tui!- Yagen giận quá hoá thẹn vô lực đẩy người kia đang lột đồ mình ra.

- Yagen, ông đẹp thật đó.- Fudo lột gần hết, chừa cho đối phương cái áo sơ mi đen và cái cà vạt cùng màu. À còn đôi găng tay và cái kính nữa.

- Nói thừa! Trả quần cho tui coi!- Yagen một tay kéo vạt áo che chỗ hiểm, một tay với lấy cái quần mà Fudo đang cầm.

- Không cần. Để vậy mát hơn.- Fudo bằng cách vi diệu nào đó mà giấu mất cả quần lẫn áo khoác ngoài của Yagen.

- Trả đây, tui còn đi chữa cho người khác nữa!- Yagen lấy tay che trước lẫn che sau vì sợ có ai đó thấy.

- Tự dưng tui thấy khoẻ rồi, đi sang người khác chữa tiếp đi.- Fudo cười gian đẩy Yagen ra khỏi phòng.

- Trả lại cái quần cho tui cái đã!!!- Yagen cố hết sức bám víu vào cánh cửa trước khi cậu bị đẩy ra ngoài hoàn toàn.

- Không.- Xui thay cho Yagen, Fudo level cao hơn nên đã đẩy cậu ra ngoài rồi đóng cửa.

Yagen đứng hình một hồi không biết phải làm thế nào. Phòng thì ở xa quá, lười quay lại lấy. Mà để vầy đi cũng không ổn. Fudo lại một mực không trả quần.

Ông trời ơi, sao hôm nay con lại đen thế?

Thôi thì lỡ rồi, để vầy mà đi...

Ủa mà phía dưới mát mát thế nào ấy?

Đm Fudo, nó lấy luôn cả đồ lót hèn gì mát mát nãy giờ.

Yagen cảm thấy hên đôi chút vì cái áo sơ mi hơi dài, trên đầu gối một chút.

- Tiếp theo là Hasebe... Bị thương mà phòng chữa trị đông quá nên cần sơ cứu...- Yagen lấy tờ giấy ghi chú ra và lầm bầm gì đó.

Bước đến phòng Hasebe, Yagen vừa mở cửa ra đã bị một ánh nhìn kì quái chiếu thẳng lên người.

- Yagen, tôi biết mùa hè năm nay khá nóng, nhưng cậu đâu cần phải 'thả rông' phần dưới như thế?- Hasebe nói.

- Đâu, tôi có mặc đầy đủ, tại thằng Fudo nó lột đấy.- Yagen theo thói kéo nhẹ vạt áo sơ mi xuống.

- Thế thì đừng hỏi tại sao nhé.- Hasebe đột nhiên nhào tớ, tháo cà vạt của Yagen ra đồng thời tháo thêm vài cúc áo sơ mi.

- Ơ này! Mới sáng sớm mà đã 'ăn' tôi rồi hả?!- Yagen vùng vẫy cố thoát nhưng không thành.

- Ăn mặc thế kia là kích thích tôi đấy à?- Hasebe liếm môi hỏi.

- Nhẹ thôi! Lát tôi còn đi xuất chinh nữa! Đại tướng nói lần này tôi sẽ đi đó!!- Yagen bối rối nói, cầu mong tên kia sẽ nhẹ tay.

- Đừng lo, không đau đâu, dù gì bên dưới cũng đã quen rồi.

Hasebe bắt đầu công cuộc mần thịt thỏ. Phải nói là rất quyết liệt. Khi Yagen rời đi, trên người cậu chỉ còn găng tay và áo sơ mi. Kính thì đâu mất tiêu rồi.

Yagen lê thân đi về phòng lấy đồ để đi tắm, trên đường gặp Atsushi, lại bị đè ra ăn sạch. Bước vào phòng tắm, bị Mikazuki ăn không còn gì cả.

- Danh sách xuất chinh lần này có Namazuo Toushirou làm đội trưởng, các thành viên khác gồm Yagen Toushirou, Akita Toushirou, Souza Samonji và Yamanbagiri Kunihiro.- Saniwa đọc một tràng khi ngồi đối diện với lũ kiếm trai nhà mình.

- Yagen đi nổi không?- Saniwa quay sang hỏi.

- Được mà đại tướng, lần này là ở đâu?- Yagen xoa mông mình và hỏi.

- Tokyo thời hiện đại, nghe đồn có thoái sử quân xuất hiện.- Saniwa nói.

- Đi thôi nào.- Namazuo đứng dậy nói.

- Đứng nổi không?- Yamanbagiri đưa tay đỡ Yagen dậy vì thấy thằng nhỏ hơi run.

- Cảm ơn.- Yagen dựa vào người Yamanbagiri mà đi khiến không ít kiếm trai ghen tị.

Tokyo thời hiện đại năm bao nhiêu đó không xác định, tụi kiếm trai không mang tí giáp bên người, kiếm thì nhét vào túi áo hoặc túi xách, dài như của Yamanbagiri và Souza thì nhét ở đâu đó không xác định được.

- Quả không sai lầm khi đại tướng quyết định không cho Midare xuất chinh ở thời đại này.- Yagen nói khi nhìn xung quanh. Đến đúng nơi toàn cửa hành quần áo.

- Chỗ đông người thế này chắc chúng sẽ không xuất hiện đâu. Mà nhân tiện, năm này có sự kiện đặc biệt lớn nào à?- Yagen hỏi.

- 'Đặc biệt lớn' sao? Để xem... Song sinh chủ tịch tập đoàn Funtom có một chuyến du lịch sang đây.- Souza lấy điện thoại ra tra, hàng Saniwa cho đấy, mỗi đứa một cái.

- Chủ tịch tập đoàn Vongola cũng sang đây để thăm gia đình.- Akita lấy điện thoại ra và tra cứu.

- Vocaloid Nhật Bản Kaito có một buổi trình diễn lớn vào hôm nay tại Tokyo.- Yamanbagiri cũng làm tương tự.

- Vậy rốt cuộc chúng nhắm vào ai?- Namazuo hỏi.

- Theo thông tin ở thời đại này thì Kaito khá quan trọng, tuy là một ca sĩ ảo nhưng dạo gần đây đã có người tạo ra được một cơ thể robot cho vocaloid đó rồi.- Souza nói.

- Cặp song sinh Funtom là bá tước ở vương quốc Anh, địa vị này rất quan trọng, có ảnh hưởng rất lớn đến nền kinh tế của vương quốc Anh.- Akita nói.

- Chủ tịch Vongola cũng có ảnh hưởng rất lớn đến nước Ý.- Yamanbagiri nói.

- Vậy chia ra nhé?- Namazuo đưa ra ý kiến.

- Akita đi chung với Souza đến chỗ vi chủ tịch Vongola kia. Namazuo và Yamanbagiri đến chỗ cặp song sinh. Tôi đi đến chỗ vocaloid.- Yagen nói.

- Đi một mình ổn không đó, Yagen?- Namazuo hỏi.

- Ổn mà.- Yagen cười rồi nhanh chóng rời đi.

Mọi người cũng từ đó mà chia nhau ra để đi tìm và diệt lũ thoái sử quân.

Và họ không ngờ rằng Yagen đã nung nấu sẵn một kế hoạch,

Một kế hoạch không ai có thể ngờ đến.

Và một số người vô tình cũng có kế hoạch giống cậu.

Nào, hãy sẵn sàng cho cuộc gặp mặt thế kỉ này.

Bắt đầu thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro