TONG HOP 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tiên Mộ

Tác Giả : Phong Cuồng Khô Lâu

QUYỂN I

Chương 136: Đánh cuộc.

Đội Dịch: Tiên Mộ- Tò.Tí.Te

Biên Tập:Tò.Tí.Te

Nguồn : Bàn Long Chiến Đội - 2T

Nổi lửa lên em....!

"Đó là do sự cố thang máy gây ra ! Hiểu chưa ?" Nàng hét vào điện thoại " Với lại chuyện ngươi viết là hoàn toàn không có thật."

"Thật không ? Điều đó cũng không nhất định nha , cuối cùng là chuyện gì xảy ra chỉ có trong lòng hai người minh bạch. Bất quá nghề báo chúng tôi có đặc điểm là muốn phóng viên phát huy trí tưởng tượng và khả năng sáng tạo." Phóng viên kia trả lời thẳng thắn.

Tiêu Khả thiếu chút nữa tức đến ngất đi, nàng phát hiện người này chính là kẻ cứng đầu!

"Ngươi......Ngươi ngàn vạn lần đừng để lão nương gặp được , nếu không lão nương nhất định phải phế ngươi đi ! " Tiêu Khả không nhịn được vén tay áo lên, lộ ra cánh tay như ngọc, bàn tay xiết chặt , nếu như bây giờ gã phóng viên kia ở trước mặt thì nàng không do dự cho hắn một quyền vào mặt.

"A? Máy ghi âm đâu ! Ghi âm ngay ! Ghi âm nhanh ! Đây là một tài liệu tốt a ! Sửa sang lại chút ít là thành một tin tức tốt a ! " Phóng viên kia nghe điện thoại xong bắt đầu kêu la .

Tiêu Khả thấy mình sắp hộc máu , gặp phải cái loại cứng đầu này thật sự là xui xẻo, nàng không thể làm gì khác hơn là nghiến răng nghiến lợi mắng một câu " Súc vật ", hung hăng cúp điện thoại xuống .

Đi tới đi lui trong phòng làm việc , điều hòa nhiệt độ đã để ở mức thấp nhất mà bực tức trong lòng vẫn không giảm .

Nàng cảm giác được trong lòng dường như có một cỗ hỏa khí, không có chỗ để phát tiết .

Cứ đi tới đi lui trong phòng thật lâu , trong đầu nàng đột nhiên lóe lên tinh quang , rốt cuộc cũng tìm được đối tượng để phát tiết cục tức này .

"Hết thảy đều do cái tên đã khoắng sạch viện bảo tàng tạo ra, không có hắn thì hiện tại lão nương đã ở Tam Á tiêu dao sung sướng ! Làm sao lại còn ở đây chịu nỗi bực tức do tên phóng viên kia! "

Tiêu Khả căm giận lải nhải một câu, thề rằng bất luận như thế nào cũng đem cái tên hỗn đản kia ra pháp luật .

Có điều nàng tuyệt đối không có nghĩ rằng đối tượng mà nàng cố gắng truy tìm lại là kẻ tối qua tiếp xúc thân mật với nàng: Triệu Thụy .

"Hắt xì!"

Triệu Thụy lúc này đang ở trong phòng học Đại học Bắc Giang không khỏi hắt xì một cái thật to . Sau đó nói thầm một câu, "Ai nhắc đến ta vậy ? "

"Ai nhắc đến ngươi ? Đương nhiên là bạn gái ngươi rồi ! " Thạch Cảnh Lam ngồi bên cạnh hắn nghe được nói thầm, thấp giọng cười cười nói, "Hai người các ngươi xa nhau lâu như vậy, không nhớ mới là kì quái . "

"Tai ngươi thật là thính a " Triệu Thụy liếc hắn một cái rồi lại nhìn giáo sư trên bục giảng , thấy như không có bị phát hiện nói chuyện riêng , vì vậy nói tiếp. "Ta nói nhỏ như thế mà ngươi cũng nghe được , không đi làm phóng viên thì thật là đáng tiếc . "

"Hừ ! Ngươi đừng có đánh trống lảng . Mấy hôm trước ngươi có nói bạn gái ngươi sắp đến, sao bây giờ vẫn không thấy ? "

" Không biết nữa. Có thể có một số việc chưa giải quyết xong !"

Triệu Thụy quay quay cây bút trong tay đột nhiên nhớ đến thái độ của Tôn Tiểu Lan lúc gọi điện thoại hôm qua , dường như nàng có chuyện gì giấu diếm .

"Hắc hắc. Thật không ? " Thạch Cảnh Lam đột nhiên cười cổ quái , lộ ra vẻ giảo hoạt . "Hay là bạn gái ngươi quá xấu nên không muốn ra mắt anh em , nếu không ngươi mang ảnh nàng ra cho ta xem đi? "

Thạch Cảnh Lam cùng Triệu Thụy hiện tại đã rất quen thuộc. Biết Triệu Thụy tính tình ôn hòa cho nên nói chuyện cũng không có kiêng kị, chuyện gì cũng dám trêu hắn mà không sợ hắn giận .

Triệu Thụy cười cười, biết Thạch Cảnh Lam nói kích mình cho nên không có đáp lại .

Thạch Cảnh Lam thấy Triệu Thụy không phản ứng gì, cho nên không khỏi có chút mất hứng .

Bởi vì đã học mấy tiết cho nên hơi mệt mỏi, hơn nữa tiết học này thật sự là buồn tẻ. Vì vậy hắn quay đầu nhìn ra cửa sổ, không tập trung nữa, chờ chuông hết giờ sau đó đi ra ngoài ăn cơm.

Phòng học ở tầng một, Thạch Cảnh Lam lại ngồi bên cửa sổ, nhìn qua cửa kính có thể thấy mấy cô gái xinh đẹp mặc quần áo mát mẻ .

Điều này đối với một kẻ lưu manh như Thạch Cảnh Lam mà nói , không thể nghi ngờ là hấp dẫn hơn nhiều so với lão giáo sư già đang đứng trên bục giảng.

Đang thưởng thức cảnh đẹp, nhãn tình Thạch Cảnh Lam đột nhiên sáng lên, bắn ra một tia quang mang.

Hắn nhìn thấy một cô gái mặc áo sát nách màu hồng, bó sát người, đang hướng phía này đi tới .

Cô gái quyến rũ môi đỏ thắm mỉm cười, cực kỳ rung động lòng người , phía dưới mặc một chiến quần sóc trắng siêu ngắn , càng làm cho cặp đùi thon dài như ngọc kia thêm hấp dẫn!

Thậm chí ngay cả mấy nữ sinh gần đó cũng nhìn nàng với ánh mắt hỗn tạp, có hâm mộ, có ghen ghét .

"Mỹ nữ a! Thật là siêu cấp đại mỹ nữ a! " ánh mắt Thạch Cảnh Lam như dính chặt trên người cô gái , thế nào cũng không chịu rời đi.

" Đại mỹ nữ này xuất hiện khi nào thế? "

Miệng hắn thì thào tự nói , hồn phách đã thất lạc đi đâu mất rồi .

"Này! Đang trong giờ học đấy , ngươi sao lại lớn tiếng như vậy chứ? " Triệu Thụy đẩy nhẹ có ý tốt nhắc nhở hắn .

"Ta vừa phát hiện một siêu cấp đại mỹ nữ a " Thạch Cảnh Lam chỉ vào cô gái nói "Có nhìn thấy không ! Kia kìa ! Nữ thần a! Quả thực là sự hoàn mỹ của tạo hóa !"

Triệu Thụy liếc mắt nhìn cô gái, rất ngạc nhiên, bất quá thần sắc không chút thay đổi : "Ngươi không thấy mình quá khoa trương sao ?"

"Ôi ? Nghĩ không ra ánh mắt ngươi lại cao thế ! " Thạch Cảnh Lam hừ một tiếng.

Triệu Thụy cười nói: "Đó là bởi vì bạn gái của ta còn xinh đẹp hơn , ánh mắt tự nhiên phải cao rồi ."

"Ta khinh! " Thạch Cảnh Lam liếc mắt nhìn hắn , rất là khinh thường, "Ngươi nói khoác, dù sao cũng không có bằng chứng, người muốn nói thế nào chả được ! "

"Ngươi không tin thì thôi . " Triệu Thụy nhún nhún vai, chuẩn bị tiếp tục nghe giảng.

"Nói nhảm, đương nhiên không tin, bạn gái ngươi nếu thật sự xinh đẹp như vậy, ta mời người ăn cơm!"

"Ngươi chắc không? Nghe nói ở Bắc Giang hầu hết là những khách sạn sang trọng, ăn một bữa có thể làm cho ngươi nghèo mấy tháng a! " Triệu Thụy có hảo ý khuyên hắn từ bỏ chủ ý này đi.

"Ta thạch Cảnh Lam là ai, lời nói như bát nước đổ đi tuyệt đối không thu hồi!" Thạch Cảnh Lam oai phong lẫm liệt vỗ vỗ bộ ngực, bất quá lại hắc hắc cười nói "Đương nhiên, ta sợ là ngươi không có cơ hội này a ! Bởi vì bạn gái của tên tiểu tử nhà ngươi khẳng định không có xinh đẹp như vậy mà !"

Triệu Thụy không nói gì.

Hai người đang nói chuyện thì tiếng chuống hết giờ vang lên.

Giáo sư có vẻ bận rộn thu dọn đồ đạc rồi rời đi.

Triệu Thụy cùng Thạch Cảnh Lam cũng bắt đầu thu dọn tài liệu, chuẩn bị đến phòng ăn ăn cơm.

Ngay tại lúc này, một thân ảnh mỹ lệ xuất hiện ở ngoài cửa phòng học .

Thạch Cảnh Lam đầu tiên phát hiện cô gái nọ, bật người kích động đứng lên , kéo mạnh tay Triệu Thụy rồi nói :"Nàng......Chính là nàng, không ngờ lại đến phòng học chúng ta ! Thật sự là nghĩ không ra a! Chẳng lẽ......nàng có người quen trong lớp?"

Triệu Thụy còn không có mở miệng nói chuyện, cô gái kia dường như đã phát hiện ra cái gì ,trên mặt nở ra một nụ cười như hoa hồng, phất phất tay, hô một câu "Tiểu Thụy!"

"Tiểu Lan tỷ, ngươi tới rồi! " Triệu Thụy cười cười, tựa hồ cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.

Đi tới bên ngoài phòng học , kéo Tôn Tiểu Lan qua một bên hỏi : "Tối hôm qua gọi điện thoại, ngươi không phải nói chuyện đến Bắc Giang thực tập còn chưa được giải quyết sao? Nguyên lai là gạt ta!"

"Ta muốn cho ngươi vui mừng bất ngờ mà! " Tôn Tiểu Lan mở to đôi mắt như ánh trăng rằm , tràn ngập nỗi vui mừng lâu ngày không gặp "Ngươi như thế nào hình như lại biết ta tới? Ta rõ ràng đã giấu diếm rất tốt !"

"Bởi vì mới vừa rồi lúc ngươi đi qua phòng học, ta đã nhìn thấy. Lúc ấy ta rất kinh ngạc, thiếu chút nữa nghĩ rằng đã nhìn lầm !"

"Thật đen đủi ! Cuối cùng vẫn thất bại ! " Tôn Tiểu Lan có chút thất vọng miệng lầu bầu, sau đó hỏi "Tiểu Thụy, ngươi trong khoảng thời gian này có quên tỷ tỷ ta không đó ! "

"Nào dám quên? " Triệu Thụy nhẹ nhàng cười cười, tay ôm vòng eo tinh tế của nàng, cảm giác được một cỗ thân nhiệt ôn nhu truyền đến tay "Mỗi ngày đều nhớ đến đấy chứ !"

Tôn Tiểu Lan cười , mặt hơi đỏ lên, vặn vẹo chiếc eo nhỏ rồi cả nửa người tựa vào lòng hắn .

Nhìn hai người đang nói chuyên ôn nhu, Thạch Cảnh Lam nuốt một ngụm nước bọt lớn, vẻ mặt kinh ngạc chạy lại :

"Không.......Không thể nào ! Ngươi......Các ngươi quen nhau? Lại còn thân mật như vậy! "

"Ân, đúng vậy! Quen từ lúc mới có vài tuổi, nàng chính là Tôn Tiểu Lan mà ta đã nói với ngươi."

"Cái gì! ! " Thạch Cảnh lam mặt đỏ tới mang tai, gân xanh nổi lên, tựa như con thỏ bị giẫm lên đuôi, thiếu chút chết đứng tại chỗ , "Nàng.......Nàng chính là bạn gái ngươi "

"Không sai! Ta đã nói với ngươi , bạn gái ta rất đẹp! " Triệu Thụy cười tủm tỉm vỗ vỗ bờ vai của hắn "Còn nhớ kỹ vừa rồi chúng ta đánh cuộc ra sao chứ ? Buổi tối chúng ta đến nơi nào sang trọng ăn cơm, coi như chào mừng Tiểu Lan tỷ."

"Triệu Thụy, thật là không nghĩ tới a ! Không ngờ ngươi lại âm hiểm vậy , dĩ nhiên chơi ta ! " Thạch Cảnh Lam nghiến răng nghiến lợi, căm giận không thôi.

"Ngươi vừa rồi không có hỏi ta là có quen hay không mà " Triệu Thụy ra vẻ rất vô tội "Mới vừa rồi ai vỗ ngực nói chính mình nhất ngôn cửu đỉnh?"

Thạch Cảnh Lam ngồi sụp xuống đất, cả người nhũn ra : "Khách sạn rất là đắt tiền a ! Đến chỗ đó ăn một bữa, ta nghèo vài tháng! Huynh đệ, thương lượng một chút, đổi chỗ khác được không ?"Vũ hoàng tại dị giới

Tác giả: Vũ Thần Vũ

Dịch: atvgp

Biên tập: atvgp

Nguồn: truongton.net

Quyển 3: Đạo tặc

Chương 6 : Thần khí Lạc Tuyết

Bấm vào đây để xem nội dung.

Từ phía trong hậu đường, lúc này xuất hiện ba bóng người đang đi tới. Quân Vũ Hiên ngẩng đầu, nhất thời trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc.

Kinh ngạc. Đến Quân Vũ Hiên cũng không thể không kinh ngạc.

một mái tóc dài xinh đẹp màu xanh biếc giống như sóng biển đang dập dờn, từ trong mái tóc lộ ra hai cái tai rõ ràng không giống như loài người. Một đôi mắt to, diễm lệ đang toát ra vẻ sợ hãi. Thân hình cân đối, cực kỳ tuyệt đẹp, lả lướt đáng yêu. Càng làm cho mọi người không khỏi muốn phát cuồng là Đại mỹ nhân này lại đang mặc trang phục hết sức thoáng đãng, mát mẻ, toàn thân lúc này chỉ có che phủ 3 điểm chính , quan trọng nhất - đó chính là trang phục theo kiểu "tam điểm '.

" Đại mỹ nhân đến từ trong truyền thuyết đại lục -thuộc chủng loại Tinh Linh. Giá khởi điểm 2 vạn tử tinh tệ. Bắt đầu đấu giá......"

Thanh âm của hoa y trung niên vang lên , khởi xướng cho cuộc đấu giá cô gái Tinh linh tràn đầy mị hoặc, có vẻ đẹp tựa như ảo mộng. Một câu thông báo bắt đầu đấu giá làm cho rất nhiều người chợt bừng tỉnh.

" 3 vạn tử tinh tệ!"

" 4 vạn!"

" 5 vạn!"

" 8 vạn......"

Giá cả liên tục tăng vọt một cách thần tốc. Tại đại lục, vị trí của đàn bà cực kỳ thấp kém. Trừ phi thực lực của ngươi đủ để ngạo thị toàn bộ nam nhân đại lục, nếu không,vĩnh viễn đàn bà chỉ là nôlệ hay trò giải trí tiêu khiển của nam nhân mà thôi. Mà nhất là đàn bà xinh đẹp, thường được làm quà tặng của các nhân vật thượng lưu mà thôi. Toàn bộ nam nhân có mặt càng nhìn càng không thể rời mắt khỏi nữ nhân này, ánh mắt như muốn điên cuồng lên. Lúc này, tất cả đều nổi lên một cỗ ham muốn dục vọng, nhưng nhìn lại cô gái Tinh linh, lại không khỏi thở dài, chỉ có thể ngắm nhìn mà thôi ? Thưởng thức bằng mắt ? Hừ hừ, đúng là một món trang sức phẩm cấp bậc cao mà thôi

Đôi tay nhỏ bé của cô gái Tinh linh run rẩy , bất an không biết nên đặt ở nơi nào.Đôi mắt to, trẻ trung tràn đầy bối rối và sợ hãi, Ánh mắt của Nam nhân nơi đây đều biểu lộ ra dục vọng mạnh mẽ như muốn ăn tươi nuốt sống nàng, làm cho nàng nhịn không được muốn chạy trốn. Nhưng thật là cảm thương cho thân phận nô lệ của nàng -mặc dù thực lực đã gần tương đương đại ma đạo sĩ , hoàn toàn bị phong bê, không còn tý sức lực nào. Hiện tại, nàng giống như vẻ bề ngoài của nàng,mềm mại và rất yếu nhược

Quân Vũ Hiên vẫn bảo trì thái độ lạnh nhạt. Mặc dù cô gái Tinh linh xinh đẹp làm cho hắn có chút kinh ngạc -- nhưng cũng chỉ là có chút kinh ngạc mà thôi. Các cảnh như thế này, hắn đã nhìn rất nhiều rồi. Các cuộc đấu giá tại Địa cầu , còn hấp dẫn và ấn tượng hơn rất nhiều so với thế giới này.Thậm chí còn mang lại nhiều sức hấp dẫn và kinh ngạc hơn. Hắn tới nơi này chỉ là vì ' Thủ hộ tâm ' mà thôi. Hắn cũng không định mua cô gái Tinh linh này về. Không phải hắn vô tình, mà chỉ vì - thế giới vốn là vô tình như thế. Người yếu, vĩnh viễn chỉ là vật trao đổi của cường giả mà thôi. Thế gian việc vô tình còn nhiều lắm. Quân Vũ Hiên, hắn không phải là đấng cứu thế ,việc quan hệ đến người thân của hắn, hắn tự nhiên không thể phân tâm để làm việc khác.

Mà sự việc này, lại càng không liên quan đến hắn, do vậy hắn cũng không muốn tham gia vào vụ đấu giá này

Mang trên mặt vẻ lạnh nhạt , thậm chí còn có nét cười trào phúng. Quân Vũ Hiên bàng quan ngồi xem.

" 150 vạn."

Một âm thanh thản nhiên vang lên, đấu tràng nhất thời an tĩnh. Quân Vũ Hiên quay đầu nhìn lại. Đúng là người lúc trước đã mua ' đấu khí hoàn ' của hắn với giá 1000 vạn. Nhưng làm cho Quân Vũ Hiên sửng sốt chính là, khi bắt gặp ánh mắt của hắn nhìn về người nọ, người đó lại gật đầu cười với hắn.

Quân Vũ Hiên sửng sốt, sau đó hắn cũng cười chào lại. Nhưng ở sâu trong mắt hắn, thoáng hiện lên một tia trào phúng. Người kia nhìn bộ dáng, có vẻ rất nghiêm túc khi nhìn hắn . Nhìn bề ngoài, một con người có vẻ uy nghiêm và lạnh nhạt, vốn tưởng rằng là một nhân vật không quan tâm đến những chuyện như thế này. Không nghĩ tới, cũng nghe thấy những âm thanh như bọn phàm phu tục tử.

" 150 vạn lần một "

"150 vạn lần thứ hai"

"150 vạn lần thứ ba "

" Thành giao! Chúc mừng khách nhân với 150 vạn tử tinh tệ đã mua được Mỹ nhân Tinh linh tộc"

Hoa y trung niên hướng người nọ chắp tay cười nói. Trong tiếng cười mang theo vẻ đặc trưng của nam nhân khi nhìn thấy một cô gái xinh đẹp - mà đặc biệt lại là một cô gái Tinh linh cực kỳ xinh đep và hấp dẫn. Sau đó đưa cô gái đi xuống, đối với những vụ giao dịch người sống như thế này, đương nhiên còn phải làm một loạt các thủ tục tiếp theo.

Nhìn vẻ mặt bối rối, và lo lắng của cô gái, trong mắt Quân Vũ Hiên hiện lên một tia bất nhẫn, nhưng biêt làm sao được, cô gái này bị rơi vào tay người có thể bỏ ra 1000 vạn tử tinh tệ để mua "đấu khí hoàn" , đương nhiên lai lịch cũng cực kỳ khiếp người, chắc chắn cũng là một đại nhân vật hoặc là dòng dõi một gia tộc cực lớn, vô luận tại bất kỳ nơi nào cũng luôn làm cho người khác chú ý, chắc chắn cuộc sống sau này cũng không đến nỗi nào.

lúc này, hoa y trung niên bỗng hít sâu một hơi. Ngữ khí bỗnểntở nên cao khó lường ." Phía dưới, kiện vật phẩm thứ 32 - cũng là vật phẩm đấu giá cuối cùng của buổi đấu giá ngày hôm nay....."

lời vừa nói ra, không gian nhất thời im ắng. Quân Vũ Hiên rõ ràng nghe thấy tiếng tim đập của mọi người chung quanh bỗng nhanh hơn. Mọi người, bất luận nam nữ, trên mặt đều cũng lộ ra vẻ chờ mong cực độ.

' ba, ba, ba. '

Sau khi hoa y trung niên vỗ tay liên tục 3 cái. Một đoàn người từ nội đường đi ra.

Toàn bộ đoàng người này đều mặc một thân hắc sắc trang phục. Vẻ mặt lạnh như băng cùng với động tác chỉnh tề, làm cho toàn bộ mọi người trong đại sảnh cảm thấy hít thở không thong dường như có một tầng áp lực đè lên. Trừ bỏ một số ít người có thể miễn cưỡng khắc chế tâm tư mình và chống lại cổ áp lực này, đại đa số mọi người trên mặt đều có chút trắng bệch.

" Sát thủ?"

Khi nhìn thấy đám người này , Quân Vũ Hiên là người thứ nhất phản ứng, đồng thời trong tâm đột nhiên bât lên hai chữ ' sát thủ '. Bởi vì trên thân thể những người này truyền đến một cảm giác quen thuộc - sát khí. Thuần túy sát khí!

Mặc dù không có sát ý, nhưng ở nơi này đã bị cổ sát khí bao trùm, những ai thực lực hơi yếu ,cũng không tránh khỏi sắc mặt trắng bệch

lúc này Quân Vũ Hiên có chút tò mò . Trên mặt lộ ra thần sắc hứng thú , nhìn phía chính giữa đám người Hắc y nhân này, một cô gái thần sắc xinh đẹp đang bưng trên tay cái hộp dài. Có thể để làm cho một đám ' sát thủ ' như thế này hộ vệ không rời nửa bước,thật là đáng giá tò mò .

hoa y trung niên đi tới vài bước, đến bên cạnh cô gái xinh đẹp, hai tay đặt lên trên cái hộp nói :

" Bội kiếm ' Kiếm Thần ' Yến Vân- thần khí -' Lạc Tuyết '!"

Âm thanh ' tuyết ' vừa rơi xuống , hoa y trung niên mở nhẹ nắp hộp

Quang mang màu vàng nhất thời đại thịnh! Một cổ kiếm khí sắc bén nhất thời từ trong hộp phát ra!

Thần quang trong mắt Quân Vũ Hiên chợt lóe! Rồi sau đó nhìn lại một cách cẩn thận vào bên trong hộp.

Quang mang màu vàng sau khi bừng lên rồi dịu đi. Rồi sau đó hiện lên trước mặt mọi người đích, một thanh kiếm dài trên bốn xích, đúng là một thanh binh khí cổ xưa!

" Hảo kiếm!"

Sau khi quan sát một cách cẩn thận về hình dáng, chiều dài , hoa văn , sát ý, khí tức của thanh kiếm. Quân Vũ Hiên trong long cũng không thể không kêu lên một tiếng hảo kiếm!

' thần khí '- là một vũ khí uy lực cực kỳ lớn, Nghe nói, thần khí hiện đang có trên đại lục , đều là do' bầu trời chi thành ' của Thiên sứ tộc hoặc là ' ác ma chi vực ' của Ma tộc truyền ra tới. Đương nhiên -vũ khí do ' ác ma chi vực ' truyền ra, không phải thần khí - mà là ma khí.

Nhắc tới ' thần khí ' Lạc Tuyết, danh tiếng tại đại lục cực kỳ lớn. Ngoại trừ lực lượng cường đại của thần khí,chủ nhân trước của nó-- Yến Vân, cũng là một đại nhân vật đại danh đỉnh đỉnh.

Tục truyền, Yến Vân chính là người thứ nhất từ Thánh cấp tiến vào thần cấp,trở thành con người có thực lực kinh khủng, vô hạn tánh mạng ! Yến Vân cả đời, 7 tuổi học kiếm, 12 tuổi đạt tới thực lực kiếm sư, 18 tuổi đạt tới thực lực đại kiếm sư, 22 tuổi liền dễ dàng tiến vào hàng ngũ có thực lực Thánh cấp, hơn nữa, còn không có sử dụng ' đấu khí hoàn '. Khi hắn 52 tuổi, đạt tới thực lực Kiếm Thần. Từ đó về sau biến mất, trên đại lục không nghe thấy bất kỳ thông tin nào nữa.

Tốc độ tấn cấp như thế cực nhanh, toàn bộ con người trên đại lục, có thể nói chưa từng có ai! Trong đó,ngoại trừ một phần là do cố gắng của Yến Vân, phần còn lại chính là công lao của ' thần khí ' Lạc Tuyết này.

Nghe nói, lực công kích của ' thần khí ' Lạc Tuyết này trên đại lục có lẽ không phải là lớn nhất, nhưng là trợ giúp lớn nhất cho chủ nhân. Đúng là bởi vì có sự trợ giúp của ' thần khí ' Lạc Tuyết , tốc độ tấn cấp của Yến Vân mới có thể cực nhanh như thế.

đương nhiên, cái này chỉ là nghe nói. Không ai biết thực tế là như thế nào, có lẽ chỉ bản thân Yến Vân biết. nhưng những lời đồn đãi như vậy truyền ra ngoài, mọi người trên đại lục cũng đều tin là đúng.

cho nên lúc này không khí có chút kỳ quái. Tất cả mọi người lẳng lặng nhìn Lạc Tuyết nằm yên tĩnh ở trong hộp gỗ, không ai nói chuyện với ai

hoa y trung niên nhẹ giọng cảm khái nói:" Cuộc đấu giá ' thần khí ' Lạc Tuyết , bây giờ chính thức bắt đầu! Giá khởi điểm, 500 vạn tử tinh tệ!"

Âm thanh của hoa y trung niên vang lên, kêu gọi mọi người quay trở về hiện thực, thanh âm trả giá liên tục vang lên

" 800 vạn!"

" 1200 vạn!"

" 2000 vạn......"

Quân Vũ Hiên âm thầm thở dài một tiếng. Kiếm thì đúng là hảo kiếm, tại cái thế giới này đối với một kiếm khách mà nói đúng là cần có một thanh kiếm như vậy, nhưng nó vẫn chưa thể gọi là thần kiếm. Thanh kiếm này có kiếm ý rất mạnh, đại khái cũng chỉ có " Vân Dật " bội kiếm của kiếp trước- Thí Thần kiếm có thể so sánh được. Thế nhưng cho dù có kiếm ý, mà không có kiếm linh. Nếu là ở địa cầu, chỉ sợ cũng chỉ là một thanh kiếm cao cấp nhất mà thôi. Nếu muốn đạt tới cấp bậc ' thần kiếm ' ,thì vẫn còn kém vài phần.

Nghĩ đến đây, Quân Vũ Hiên lại không khỏi có chút hoài niệm ' Thí thần kiếm ' . Đó chính là sự cao ngạo của Kiếm khách. Một người kiếm khách đúng nghĩa, cho dù bất kỳ hoàn cảnh nào cũng chỉ dùng một Thanh kiếm mà thôi. Cho nên, thuyết pháp về kiếm khách cổ đại có câu ' kiếm còn người còn, kiếm chiết nhân vong ' . Nghĩ lại cũng không phải là khoa trương.

Trong lòng Quân Vũ Hiên , kiếm là cao nhất, mà trong lòng những người khác, chính là ' thần khí '.

phong độ, khiểm nhiên, hàm dưỡng -- tất cả ngụy trang lúc này đã biến thành không quan trọng. Tất cả mọi người mặt đều đỏ tới tận mang tai,trong mắt bắn ra những quang mang dữ tợn đỏ bừng. Tựa hồ ai cũng muốn mua cho bằng được, có thể thấy sức lôi cuốn khiếp người của ' Kiếm Thần ' kinh khủng như thế nào.

" 5100 vạn!"

lúc này giá cả đã cao hơn "đấu khí hoàn "cảu Quân Vũ Hiên năm lần! Nhìn hình thức, tựa hồ còn có xu hướng tiếp tục tăng giá.

trong góc phía xa, sắc mặt người trung niên đã mua được "đấu khí hoàn" của Quân Vũ Hiên và cô gái Tinh linh có chút ngưng trọng.

" Chủ nhân, giá đã lên tới mức kinh khủng rồi, chúng ta nên cân nhắc lại mục đích......"

Người hầu phía sau trung niên cung kính nói một cách nhỏ nhẹ. Thanh âm trầm thấp.

Trung niên nhân nghe vậy có chút cau mày, bỗng mở miệng nói:" 6500 vạn!"

Toàn trường sững sờ.

Với giá 6500 vạn , đã hoàn toàn vượt qua dự đoán của rất nhiều người.

Nếu nói là đưa ra một cái giá tuỳ hứng kiểu nói đùa thì những người này cũng không dám nghĩ đến. lai lịch của tổ chức có thể mang ra đấu giá ' thần khí ' chắc chắn rất lớn. Bọn họ không thể dám đắc tội được.

" 6500 vạn lần một !

"6500 vạn lần thứ hai!

"6500 vạn lần thứ ......"

" 6600 vạn!"

Nhưng câu nói lần thứ 3 chưa kịp vang lên, đã thấy một âm thanh cắt ngang, theo hướng âm thanh, quay đầu nhìn lại, nhận thấy đó là một lão giả sắc mặt âm trầm. Chỉ thấy lão giả vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm vào người trung . Rất hiển nhiên, hai người đều muốn tranh giành

" 6600 vạn......"

" 7500 vạn."

Hoa y trung niên chưa kịp xướng lần một ... âm thanh không lạnh không nóng của người trung niênvang lên một cách lạnh nhạt.

lão giả trừng con mắt, sắc mặt càng thêm thâm trầm.

" 7600 vạn......" Một chữ từ trong miệng lão giả phát ra.

" 8500 vạn."

Thanh âm không lạnh không nóng ngay lập tức vang lên.

Toàn trường lại rơi vào sự yên lặng. Tất cả đều không tưởng giá Thần khí lại lên cao đến mức này. Tất cả mọi người đều nhìn lão giả, đều phán đoán rằng không biết hắn có thể tiếp tục đấu giá nữa hay không ?.

lão giả sắc mặt âm trầm, phảng phất như băng. Nhưng không có cách nào, đấu giá thần khí, mà 8500 vạn là giá quá cao, Đã ra vượt qua sự tính toán của hắn, có nên tiếp tục không? Lão giả do dự không quyết. Không phải hắn không có khả năng trả giá cao hơn. Mà chủ yếu vấn đề này là - đã vượt qua dự tính. Với một con người có trên 10 năm kinh nghiệm tại thương trường như hắn, tuyệt đối không cho phép có những giao dịch bất lợi như thế này, khả năng thu không đủ bù chi rất lớn...

Nghĩ đến đây, nhưng không khỏi đối với trung niên nhân sinh ra một tia hận ý. Hừ lạnh một tiếng, rồi quay về vị trí của mình

" 8500 vạn lần một ......"

" 8500 vạn lần thứ hai......"

" 8500 vạn lần ba!......"

vẫn như cũ không có ai tiếp tục tham gia. Hoa y trung niên lạnh nhạt cười.

" Thành giao! Chúc mừng khách nhân với 8500 vạn tử tinh tệ, đã mua được ' thần khí ' Lạc Tuyết." Nói xong , khom người hướng về phía người trung niên kia cười cười.

Cho đến khi hai chữ ' Thành giao ' ra khỏi miệng, người trung niên mới âm thầm thở phào nhẹ nhỏm. 8500 vạn, đã là giá cuối cùng hắn có thể tham gia, nhìn thấy hoa y trung niên hướng về phía mình cười. Vẻ mặt người Trung niên vẫn như cũ, vẫn duy trì vẻ cười nhạt, gật đầu

" Buổi đấu giá hội hôm nay đến đây chấm dứt. Đương nhiên, vãn hội vẫn như cũ tiến hành. Hy vọng chư vị khách nhân thoải mái......" Hoa y trung niên cười, sau đó cong tay chào, xoay người cùng với đám Hắc y nhân hướng nội đường đi vào

kế tiếp, âm nhạc lại vang lên từ các hộp ma pháp, mọi người bị cuộc đấu giá cuối cùng tranh giành ' thần khí ' mà làm cho tinh thần căng thẳng, ngay sau đó, không khí lại ồn ào sôi nổi như lúc mới bắt đầu, các câu chào hỏi lại tiếp tục vang lên.

Đêm nay Quân Vũ Hiên cũng rất sảng khoái. Lần này đấu giá hội, lợi nhất chính người trung niên kia, thứ hai chắc chắn là Quân Vũ Hiên . Nghĩ đến món quà ' Thủ hộ tâm ' đã mua được, mà còn dự lại hơn 800 vạn tử tinh tệ. Tuy rằng đã mang "đấu khí hoàn" mà Quân Thiên Bá cho mình mang ra bán, người khác nhìn vào thấy như thế thật là ngu ngốc. Nhưng trên thực tế hắn biết rõ . ' đấu khí hoàn ' đối với hắn, căn bản một chút tác dụng cũng không có

Đảo mắt nhìn xung quanh bốn phía,thấy mọi người vẫn như cũ đang nói chuyện luận bàn về các tình huống đã xảy ra tại buổi đấu giá hôm nay,và lại nhìn thấy một vài ánh mắt ngưỡng mộ, xen lẫn tò mò , nghi hoặc đang nhìn đến. Bây giờ , không cần thiết phải lưu lại nữa.

có chút cười cười đối với người trung niên nhân mà không rõ bộ dáng, , xoay người hướng ngoài cửa đi đến

trong góc, người trung niên nhân khóe miệng lộ ra vẻ tươi cười," Thiếu niên này cũng rất thú vị. La Thanh, kiểm tra thân phận của hắn ."

phía sau truyền đến một thanh âm trầm thấp " Vâng......"

Nhìn phương hướng Quân Vũ Hiên rời đi,vẻ tươi cười trên mặt người trung niên càng đậm vài phần

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro