CHAP 3.8 : MẮT YÊU ( CHUYỂN VER. )

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAP 3.8 : MẮT YÊU ( CHUYỂN VER. )

ENJOY ~

-----------------------------------------------------------

Sáng thứ 5 năm hôm sau, Chi Pu xuất hiện trong công ti với hai cái quầng thâm mắt. Đúng là bực bội chết đi được. Cô tối qua đã thức trắng một đêm không thể ngủ được. Vừa đặt lưng nằm xuống giường thì những hình ảnh ngày hôm qua trong quán Bar với Gil Lê lại hiện ra trong đầu cô. Chi hận.

" Sao khuôn mặt mĩ nhân lại thành ra như vậy ?! " – Sơn Tùng trợn mắt nhìn cô ngạc nhiên.

Cô liếc qua nhìn anh, thở dài - " Tối qua , em không ngủ được ". Vừa nói cô vừa uống cà phê cho tỉnh ngủ.

Anh nghe vậy liền thở dài theo - " Có phải là vì do anh quá đẹp trai làm em bao đêm mong nhớ mà thức trắng không ?".

Chi buồn cười khi thấy một bộ dạng trêu đùa của anh, cô trừng mắt với Sơn Tùng - " Anh làm ơn đu xuống cho em nhờ! ".

Nhìn cô cười , một nụ cười tỏa nắng khiến cho người đối diện không khỏi rung động mạnh.

Đột nhiên, tiếng chuông di động reo lên khiến Chi giật mình. Cô cầm lấy điện thoại nhìn thấy một dãy số lạ , không suy nghĩ gì liền bắt máy .

" Alo "

" Chi Pu "

"........." – Chi đứng hình 10 giây.

Đáng chết ! Sao hắn lại biết số điện thoại của cô được ?! Sau chuyện ngày hôm qua cô làm sao mà đối mặt với hắn.

" Chi Pu "

"......."

Hắn lặp lại tên cô một lần nữa nhưng Chi không trả lời. Dù chỉ là nghe giọng hắn thôi. Trái tim mềm yếu của cô lại đập liên hồi.

" Nếu em còn im lặng. Tôi sẽ đến thẳng tòa soạn tìm em ! "

Gil Lê buông lời đe dọa.

" A là anh Gil sao ? Sao anh lại biết số điện thoại của tôi vậy ? "

Sợ rằng hắn sẽ làm thật. Chi đành cắn môi lên tiếng. Nhưng là cô vẫn thích giả ngu nha.

" Chi Pu, em giả vờ cũng giỏi thật !".

" Anh Gil sao lại nói như vậy. Tôi đây thực tình không biết là anh. Nhưng sao anh lại có được số điện thoại của tôi vậy ? "

Cô nuốt nước bọt, tiếp tục giả ngu.

" Muốn biết ? Vậy thì mời tôi một bữa đi "

Không khó nhận ra sự thích thú trong giọng nói của hắn.

" A, tại sao tôi lại phải mời anh ?"

Chi khó chịu , cô chỉ muốn cắt đứt cuộc hội thoại này thật nhanh thôi.

" Em cũng thực mau quên. Em còn nợ tôi một bữa cơm cám ơn , vậy mà đã quên rồi ".

Hắn nói làm như bị ủy khúc lắm vậy.

Giờ Chi mới sực nhớ ra. Đúng thật là cô còn nợ hắn một bữa cơm. Lần trước hắn đã mở miệng giúp cô, Chi không thể không cám ơn. Nhưng là cô không muốn gặp lại hắn, một chút cũng không muốn . Cô phải làm sao đây ?!

Thấy Chi im lặng , đầu dây bên kia lại nói tiếp.

" Không phải phóng viên Chi đây lại là người không có nghĩa khí đấy chứ ? Nhờ cậy người ta giúp rồi lại không cám ơn . Chỉ là một bữa, phóng viên Chi không cần khó khăn vậy chứ ? "

Tên Gil Lê chết tiệt. Ngay từ lúc đầu là hắn đòi giúp cô trước chứ cô có lạy lục gian xin hắn đâu. Sao giờ lại ăn nói khó nghe như vậy ? Cái gì mà không có nghĩa khí ?! Cũng chỉ là một bữa cơm , cô đâu có sợ !

" Được, vậy tối nay tôi mời anh đi ăn cơm ".

" Tốt, mấy giờ em tan sở ? "

Chi có thể nghe ra hắn là đang cười . Tức chết cô mà !

" 6h ".

" Vậy tôi lái xe đến rước em ".

" Được, vậy thì tôi chờ. Tạm biệt "

Nói xong , cô ngắt điện thoại ngay lập tức không chờ nghe đến câu tiếp theo. Vừa đặt di động xuống, Chi như ngộ ra được điều gì đó. Liền đập đầu xuống bàn mấy cái. Đáng chết ! Cô lại bị hắn dụ vào tròng ! Chi cảm thấy bản thân không thể ngu hơn.

Đúng 6h chiều , cô tan sở. Chi sắp xếp tài liệu xong xuôi mới chần chừ cầm giỏ xảch hướng ra thang máy. Cô thực sự không muốn đối diện với Gil Lê. Nhưng hứa vẫn là hứa không thể không giữ lời.

Bước ra khỏi công ti , đập vào mắt Chi là chiếc xe Ferrari 487 Italia màu đen quen thuộc đang đậu ở góc đường, bên cạnh là dáng người dũng mãnh như báo, thần khí ưu nhã, thanh tao, đôi mắt sắc bén như chim ưng. Gil Lê ung dung dựa người vào đầu xe chờ đợi.

Hắn quả nhiên rất đúng giờ. Chi nuốt nước miếng sang bên đường , đi tới chỗ hắn. Càng đến gần, tim cô lại đập càng nhanh.

Gil đang đứng phát hiện có người đi tới liền quay mặt lại, trước mắt là một thân ảnh xinh đẹp, khuôn mặt vẫn rất lạnh lùng như khi cô lần đầu tiên gặp hắn.

Khóe miệng hắn tạo thành một đường cong rõ rệt - " Em ra rồi ? ".

Chi lẳng lặng gật đầu . Sau đó mới từ từ lên tiếng - " Anh muốn ăn gì ? ".

" Tùy em. Tôi ăn gì cũng được " – Gil không hề rời mắt khỏi cô một giây nào.

" Tôi biết một quán mì hải sản rất ngon . Tôi sẽ chỉ đường " – Chi nhàn nhạt giới thiệu .

" Được " - Hắn cười vui vẻ như không để ý tới vẻ mặt "không buồn quan tâm" của cô.

Gil mở cửa xe cho cô ngồi vào rồi mới vòng qua kia ngồi vào chỗ của mình. Hắn bắt đầu lái xe đi. Suốt cả đường đi, Chi chỉ nói vài câu chỉ đường cho hắn còn lại cô đều im lặng nhìn ra cửa sổ. Cô không muốn nhìn hắn, nhìn rồi cô sẽ không khống chế được tình cảm của bản thân.

Đến nơi, Gil đi gửi xe, cô vào trong trước. Chi chọn một bàn ngồi đại, lúc sau hắn mới đi vào. Hắn vừa đi vào thì lập tức tất cả phụ nữ trong quán đều ngước mắt nhìn. Một người quyến rũ đến nghẹt thở.

Chi thầm cau mày rồi lại thở dài. Tên này quả nhiên là yêu nghiệt . Đi đến đâu, ong bướm bay theo tới đó.

Hắn bước tới ngồi đối diện cô - " Em đã gọi món chưa ? ".

" Vẫn chưa. Tôi chờ anh vào " - Cô khẽ lắc đầu.

Sau đó người bồi bàn đem nước lọc tới. Cô liền gọi hai phần mì hải sản.

Mì vừa đem lên, Chi chỉ cặm cụi ăn. Từ lúc vào quán, cô không buồn liếc mắt nhìn Gil lần nào.

" Đi với tôi , em chán đến vậy sao ? Mặt tôi khó ưa đến mức khiến em không muốn nhìn thế à? " – Gil Lê có chút khó chịu nhìn người đang cắm đầu ăn kia.

Cô giựt mình liền ngước mặt lên nhìn hắn. Ngữ điệu lạnh lùng đáp - " Tôi chỉ là đang tập chung ăn phần của mình thôi ".

Gil gương mặt lại trở nên khó coi hơn. Hắn không nói gì. Ánh mắt đột nhiên sắc bén làm Chi cảm thấy ớn lạnh cả sống lưng.

Hắn tự nhiên lại cười nói - " Vậy thì em tiếp tục ăn đi ".

Câu nói này của hắn làm cô thấy đề phòng nha. Hắn không đơn giản là cho cô ăn nhẹ nhàng như vậy.

Ăn xong, Gil Lêlại đưa ra yêu cầu " đi dạo cho tiêu thức ăn ". Lúc đầu cô một mực đòi về nhưng hắn lại nói khích tướng cô.

" Chỉ là đi dạo một chút. Em sợ tôi ăn thịt em hay sao ? "

Cái gì ?! Cô mà sợ ư ?! Đi thì đi chứ đâu có gì mà sợ. Quả nhiên Chi lại bị dụ vào tròng một lần nữa.

Suốt quãng đường đi bộ cô lại lâm vào trạng thái trầm mặc. Mà Gil cũng không nói câu nào, chỉ đút hai tay vào túi quần đi bộ thong dong. Cái bầu không khí này thật kì lạ, kì lạ đến mức khiến Chi cơ hồ cảm thấy khó thở.

Bỗng nhiên, mây đen kéo tới. Trời bắt đầu đổ mưa lớn. Vì cả hai người đã đi bộ quá xa nhà hàng nên không thể chạy về nên đành kiếm một mái hiên đứng trú đỡ.

Chi rất thích trời mưa , trước giờ vẫn luôn là vậy. Tâm trạng của cô từ nãy đến bây giờ vốn dĩ không tốt nhưng trời vừa mưa là giống như cuốn trôi đi tất . Không khí mát lạnh làm tâm tình cô rất tốt.

Mưa càng lúc càng nặng hạt, gió cũng bắt đầu lớn. Chi không khỏi lạnh run. Bất chợt một cái áo khoác chòang lên vai cô ấm áp, cô ngước mắt nhìn hắn sau đó ngại ngùng nói - " Cám ơn ".

" Anh có thích mưa không ? "

Cô nhìn ra ngoài ngắm mưa, lại tự dưng hỏi một câu.

Gil đột nhiên nghe người bên cạnh nói chuyện , khóe môi cong lên không ít - " Không thích cũng không ghét ".

Chi nghe vậy liền à một tiếng sau đó nói tiếp - " Tôi thì rất thích mưa. Mỗi lần mưa tâm trạng của tôi lại tốt lên, cảm thấy rất vui vẻ. Mưa đến như mang theo đi tất cả phiền muộn chỉ để lại duy nhất một cầu vồng lấp lánh nơi chân trời ".

Cô cứ thế mà bộc bạch sự yêu thích của bản thân . Không để ý đến ánh mắt của người bên cạnh nhìn cô chằm chằm, ánh mắt chứa đầy sự nhu tình.

Chi vô thức giơ bàn tay trắng như phấn của mình ra mà hứng những giọt nước mưa. Khuôn miệng xinh xắn cũng theo đó mà vô thức mỉm cười.

Cô không biết rằng nụ cười của cô đã khiến Gil một tràng rung động . Hắn lần đầu tiên thấy cô cười. Thì ra, Chi cười lại đẹp đến mức khiến người khác hồn phách xiêu lạc.

Thấy người kế bên im lặng từ nãy giờ , cô cảm thấy có chút kì lạ liền quay qua nhìn một chút. Chỉ có điều không ngờ , khuôn mặt của Chi đã bị đôi bàn tay ôm lấy. Ngón tay thô ráp miết vào làn da mịn màng của cô.

Gil cứ như vậy mà công thành đoạt chiếm môi cô không chút kiêng nể. Chi run rẫy sợ hãi, cô vùng vẫy muốn thoát ra nhưng lại bị tay của hắn đặt sau gáy giữ chặt đầu cô. Cô muốn cự tuyệt nhưng là lại khiến hắn trở nên mãnh liệt . Lưỡi hẳn quấn lấy đầu lưỡi cô, điên cuồng mút hết những tư vị ngọt ngào trong miệng cô.

Chi khó thở đến mức không còn sức vùng vẫy nữa, đành buông lỏng hai tay mặc hắn ra sức hôn cô. Gil dường như không muốn dừng lại, hai tay trượt xuống vòng eo nhỏ nhắn mà ôm xiết. Cô cả người đều dán sát vào Gil, không một kẽ hở. Chi thấy cả người nóng ran , tim thì đập mỗi lúc một nhanh. Toàn bộ cơ thể đều bị hơi thở quyến rũ của hắn vây lấy.

Thật lâu sau đó, khi Gil cảm thấy thỏa mãn mới luyến tiếc buông đôi môi anh đào kia ra. Môi cô hoàn toàn sưng đỏ , còn có một chút đau.

Hắn khóe môi nhếch lên nhìn người con gái khuôn mặt đỏ ửng phía dưới mà thích thú . Hồi lâu mới mở miệng - " Đây là sự trừng phạt dành cho em vì dám không quan tâm tới tôi ".

Tên điên này, rốt cục hắn muốn làm gì ? Rốt cục Chi cô đang làm gì ? Chi lại thấy tức giận bản thân, tức giận hắn.

Cô đẩy hắn ra , khó chịu - " Anh đang làm cái gì vậy ?! ".

" Trừng phạt em " - Đáp lại sự khó chịu của cô, Gil chỉ cười.

" Đi thôi , tạnh mưa rồi. Tôi đưa em về " - Mặc kệ đôi mắt của người con gái xinh đẹp kia đang trừng trừng tức giận, hắn cư nhiên nắm lấy tay cô dẫn đi.

Chi mệt mỏi, đau óc đau nhức vì suy nghĩ. Cô không còn sức vung tay ra. Cứ thế để hắn nắm tay đi bộ trở về. Suốt quãng thời gian đó, cô lại tiếp tục trầm mặc không nói gì.

Bàn tay to lớn của Gil nắm chặt bàn tay búp măng của Chi. Cô lập tức cảm nhận được làn hơi ấm từ bàn tay thô ráp kia. Một cảm giác ấm áp tràn lan trong trái tim cô.

Tại sao khi đứng trước người này cô lại khó khống chế tình cảm bản thân như vậy . Dù biết rằng hắn là thích trêu đùa người khác, dù biết rằng hắn có đầy ong bướm vây quanh, dù biết rằng hắn và cô là 2 kẻ hoàn toàn khác nhau. Nhưng là trái tim cô vẫn cứ rung động trước Gil Lê. Không cảch nào xóa bỏ.

Chi cứ ngỡ nó chỉ là một sự rung động đầu đời. Một sự rung động đẹp đẽ và mau chóng chìm vào lãng quên. Nhưng cô lại không ngờ rằng mình lại rung động thêm một lần nữa, lại cùng là một người duy nhất.

Cô ngước mắt lên nhìn bóng lưng của hắn. Cô đã từng nhìn một lần lúc hắn say rượu nhưng bây giờ bóng lưng đã to lớn hơn rất nhiều. Chi tưởng chừng có thể lọt thỏm vào bóng lưng đó. Nó mang lại cho người ta một cảm giác rất an toàn và chắc chắn.

Có một câu cô thực sự rất muốn hỏi Gil Lê từ rất lâu : Anh thích tôi sao ? Hay chỉ là đang trêu chọc cho vui ?

Cô lại không đủ can đảm để nói ra.

Gil Lê lái xe đưa cô về. Chiếc xe dừng lại ngay trước chung cư thì ngay lập tức cô liền chui ra khỏi xe không để hắn đi qua mở cửa. Chi gật đầu chào hắn một câu cho lịch sự - " Cám ơn anh. Tôi vào nhà đây. Anh cũng lái về đi ".

Vừa định đi thẳng vào trong đã bị Gil kêu lại - " Chi ! "

Cô giật mình xoay người . Hắn đi tới gần , dùng hai bàn tay ôm lấy khuôn mặt Chi. Đặt lên trán cô một nụ hôn thật sâu. Trái tim cô muốn nhảy ra khỏi lòng ngực.

" Ngủ ngon , Chi Pu "

Hôn xong, hắn nhìn cô nhẹ nhàng nói. Sau đó mới buông cô ra, xoay người bước lên xe. Lái xe đi thẳng.

Chi vẫn đứng đó. Không hiểu vì sao tâm tình cô bỗng dưng trĩu nặng. Đối mặt với sự dịu dàng của Gil, cô không thể khống chế tình cảm của mình. Cứ lần một lần hai mà bị thứ rung động này ăn mòn trái tim.

Cô quay mặt đi vào chung cư. Suốt đêm đó Chi lại không ngủ .

----------------------------------------------------------

END ~

ĐỌC XONG NHỚ VOTE ~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro