Đừng để ý đến tiêu đề :))

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cậu- hiện tại đang bị anh cấm dục một tháng trời, chỉ vì cậu muốn anh mặc đồ hầu gái bonus thêm cái tai mèo và chiếc đuôi được định cư trong hậu huyệt của anh.

Nhưng anh ngu gì mà đồng ý. Tại sao phải đồng ý trong khi anh là người chịu thiệt thòi.

Cậu thấy anh nhất quyết không chịu mặc, liền bám theo anh mọi nơi, dùng ánh mắt cún con mà năn nỉ.

Mọi người nghĩ anh sẽ mềm lòng và cho hả?

Không nha, anh không dễ bị hạ gục bởi ảnh mắt đó đâu. Không những không mặc mà còn cấm dục 1 tháng.

Cậu sau khi nghe hai chữ "cấm dục", liền sốc bay màu, xụi lơ cả ngày hôm đó. Cho chừa

Bỗng nhiên cậu ta nổi đóa lên, ném hết gối và mền ra khỏi giường, ai mà ngờ lại chúng vào mặt anh.

Vâng, tiếp theo chúng ta sẽ được chiêm ngưỡng cảnh Mitsuya hiền lành đang cầm cây phóng lợn cuỗm được ở đâu ra mà dí Takemichi

Số đã đen, nay còn đen hơn. Mới chạy khỏi cái cổng nhà thì vô tình dẫm phải đuôi con chó nhà bên.

Thế là cậu lại bị chó rượt quanh khu. Anh chỉ biết cười ha há cho số phận của cậu, vừa bị cấm dục, vừa bị chó rượt

Anh lại lỡ cười rồi, cho anh xuống địa ngục

Mãi một lúc sau, chủ con chó mới lôi nó về, mất thời gian

Thầm rủa đời, cậu ngồi ủ rũ một góc mà chọt chọt con kiến.

Anh bật cười, đi đến xoa đầu cậu.

Ai mà ngờ tất cả đều là do cậu diễn. Giải Oscar còn thiếu mất của cậu một cái đấy nhá.

Bất chợt, cậu nhảy lên, ôm chầm lấy anh chạy vào phòng.

Cậu lôi từ trong ngăn tủ ra một viên thuốc, bỏ vào miệng mình rồi áp môi lên môi anh.

Anh bị hôn bất ngờ nên chưa kịp chuẩn bị, môi cứ thế mà mở ra, thuận lợi cho cậu đẩy viên thuốc xuống cổ họng.

Sau khi đã ép anh uống viên thuốc, cậu mỉm cười gian tà rồi chạy béng ra ngoài.

Ở lại thêm là anh đấm cho vỡ mồm.

Anh có chút nghi ngờ, bỗng cơ thể cảm thấy rạo rực. Nóng quá, anh khẽ vỗ vỗ cái áo.

Rõ ràng trời vẫn mát mà, sao tự nhiên nóng vậy?

Cơ thể anh rạo rực, ngứa ngáy, đặc biệt là phía bên dưới.

Anh giật mình, nhanh chóng mở ngăn kéo tủ. Thôi chết, cậu ép anh uống viên xuân dược cậu chôm của Sanzu.

_Cái đụ mẹ, thằng lồm, cút mẹ mày đi. Anh hét lên tức giận. Nó muốn anh tự chủ đây mà. Còn lâu nhá.

May sao anh có mấy viên giải xuân dược. Lục lại ngăn tủ, thằng lồm kia đem đi theo rồi.

Anh đen mặt, lôi lại cây phóng lợn cất trong góc phòng mà dí cậu pạt 2.

Ngu người.

Mấy ông bà hàng xóm cũng rủ nhau mang ghế sang mà hóng câu chuyện vợ chồng nhà Hanagaki.

Đâu thể trụ lâu với cái cơ thể dính xuân dược được. Anh nhanh chóng ném cây phóng lợn đi mà chạy ngay vào nhà tắm.

Ơ- cậu vẫn đang ngỡ ngàng, ngơ ngác và bật ngửa. Đang dí mình tự nhiên chạy đi đâu mất tiêu.

Bên anh, anh đẩy phần chốt về phía nước lạnh, xả vào thân mình để giảm độ nóng, đôi bàn tay không tự chủ mà luồn về phía sau.

Bên dưới đã ướt rất nhiều rồi.

Anh khẽ đưa một ngón tay vào, cảm nhận dị vật bên trong mình. Rồi hai ngón, ba ngón di chuyển.

Vẫn chưa đủ. Bàn tay của cậu thô ráp, còn to nữa.

Anh cắn răng, cố đâm vào sâu hơn để thỏa mãn cơn dục vọng của mình.

Cốc....cốc....cốc

Cậu nghe thấy tiếng xả nước, tưởng anh đi tắm mà gõ cửa.

Anh giật mình, đắn đo một hồi lâu.

Cậu thấy có chút lo lắng cho anh, lớn giọng gọi.

_Takashi, mày có ổn không đấy? Takashi!

Bõng chợt, cánh cửa bật mở, rồi cậu bị một lực kéo vào đến bất ngờ.

Lúc cậu định hình lại thì thấy anh đang lẩm bẩm gì đó, rồi còn cầm tay cậu.

Anh bám víu lấy chiếc áo đã ướt của cậu, run run giọng mà nhờ vả:

_Giúp- giúp tao đi, Takemichi....

Cậu chợt giật mình, cái thứ bên dưới đã dựng đứng đến cứng ngắc rồi.

_Nhưng giúp cái gì?

_Hah- cái đụ mẹ mày! Đừng có giả ngu nữa thằng quần đùi.

Anh yếu ớt chửi rủa tên khốn đã chuốc xuân dược anh, rồi lại còn giả ngu nữa.

Cậu mỉm cười nham hiểm, như đạt được ý đồ. Cái lồm mẹ, cậu cũng quá gian xảo rồi.

Cậu đang tự luyến bản thân, đâu để ý rằng anh đang giơ chân, tạo thế đứng thích hợp rồi thúc đầu gối vào thẳng "thằng em" đáng tiền đáng bạc của cậu.

Cậu đen mặt, ôm lấy "cậu em" bị người thương đá vào mạnh bạo một cách không thương tiếc, một chút trếc trong chym- à nhầm, tym.

Cậu vừa ôm hạ bộ, vừa khóc ăn vạ anh, nằm lăn lóc trong nhà tắm.

_Huhuhuhu- bắt đền Takashiiiiiiiii. Mày làm bị thương "thằng em"của tao rồi, đm. Rồi tao lấy cái gì thỏa mãn mày hả? Bắt đền mày đấy.

_Bố mày đếch cần nha thằng lồm.

Anh chạy ngay lên phòng, khóa cửa thật chặt, rồi nói vọng xuống:

_Câm cái mỏ của mày vào, tao chưa muốn liệt đâu đm.

Anh vừa nói, vừa thở dốc, tác dụng của viên thuốc ngày càng mạnh.

Anh chẳng thể đứng vững được nữa, từ từ vịn vào thành ghế mà đi về giường, rồi khó khăn mà đi ra chỗ tủ quần áo.

Cậu làm sao mà biết được là anh có giấu một vài món "đồ chơi" mà anh cất công trốn cậu đi mua (thặc ra là anh bị ép đi)

Không- cậu biết hết. Tất cả là kế hoạch của cậu mà.

Anh không thể chịu được nữa, nhanh chóng lấy chiếc dương vậy giả cỡ ngang với cậu, đồ một chút gel trơn lên mà từ từ đưa vào hậu huyệt.

_Ah~ ưm-

Từng tiếng rên mị hoặc phát ra, khiến anh cũng phải đỏ mặt.

Nhưng do thuốc, anh càng cảm thấy hứng tình hơn.

Anh dần đưa đẩy chiếc dương cụ giả đó nhanh hơn. Vẫn chưa đủ.

Bỗng cánh cửa bị đá văng một cách thô bạo. Anh trợn tròn mắt, ném dương vật giả vào mặt cậu rồi hét:

_Đm mày, mày phá cửa lần thứ mấy rồi? Tao không rảnh để sửa cửa đâu.

Cậu né dị vật đang tiến đến chỗ mình một cách nhanh chóng, bỏ mặc những lời anh nói ra ngoài tai.

Cậu ta tiến tới, đè anh xuống giường.

Anh chẳng kịp phản kháng, thì cậu chiếm lấy đôi môi anh, mà ngấu nghiến.

Từng ngón tay thô ráp của cậu khẽ chạm vào hạ thân của anh, khiến anh bỗng chống phản ứng mà bắn ra.

Dứt nụ hôn, cậu cúi xuống, liếm láp đầu ti đã vốn cương cứng.

Anh nhắm chặt mắt, hai tay che lấy khuôn mặt đỏ lên, mím chặt môi để không phát ra những tiếng rên dâm dục.

Cậu thấy vậy, bàn tay càng chơi đùa với phần dưới của anh mạnh bạo hơn, tay còn lại giữ lấy hai cổ tay anh mà đưa lên cao.

Anh được một phen bất ngờ, vô tình bật tiếng rên lên, làm kẻ phía trên càng hứng thú.

Khi cảm thấy đã đến giới hạn, anh khẽ bật khóc, lắp bắp mà ngọ nguậy:

_Tao- tao sắp-....tao sắp ra....anh~

Đâu thể để anh ra dễ như vậy được, cậu ta mỉm cười ôn nhu, nhưng tay lại bóp chặt lấy đầu quy của anh, khiến anh muốn cũng chẳng thể ra được. Cậu quả là một con quỷ gian xảo mà.

_Ah- đụ mẹ mày, thả ra- ah!

Anh tức giận, lườm cậu đến khét cả mặt. Cậu ta dần đen mặt, đã bị như vậy mà vẫn còn chống đối được à?

Cậu vẫn giữ nụ cười ôn nhu, nhưng tay bóp đầu quy một cách mạnh hơn.

Anh ăn đau, mở to mắt mà nức nở.

_Đa- đau quá! Thả ra- hah~ hức

Anh nức nở, nhìn cậu với ánh mắt "Mày dám làm tao đau à, mai xác định ra gầm cầu ngủ nha thằng chó!"

Cậu khẽ đổ mồ hôi hột, thầm nghĩ đến ngày mai.

Nhưng phía dưới cậu trướng đau lắm rồi.

Cậu rưng rưng đôi mắt, nài nỉ anh một cách đáng thương:

_Takashi~ cho tao làm đi mà~

_Đéo! Một câu trả lời rất nhanh, gọn và lẹ của anh khiến chái chym- à nhầm- trái tym nhỏ bé của cậu tan nát.

Cậu đầu hàng, nhịn như vậy là quá giới hạn của cậu rồi.

Cậu buông hạ bộ của anh ra, dòng tinh dịch ấm nóng liền trào ra ngoài, bắn hết lên cơ thể cậu.

Cậu vươn tay, dùng thứ dịch dính đầy trên người anh, mà thuận tiện làm chất bôi trơn.

Một ngón, cậu cũng không bất ngờ lắm, vì ban nãy anh có dùng s#ytoy để xử lí.

Hai ngón, vách thịt dần co bóp, ấm nóng hút lấy ngón tay cậu.

Ba ngón, anh nhắm tịt mắt, miệng vương vãi nước bọt, rên rỉ.

Khi thấy đã đủ rộng, cậu đem thứ hạ bộ gân guốc của mình, đặt trước cửa huyệt của anh. Cậu khẽ hôn vào khóe mắt anh, không báo trước mà đâm đến tận gốc.

Anh giật mình, bật khóc nức nở, trợn tròn mắt, miệng không kịp nuốt hết nước bọt.

Vách thịt co chặt làm cậu có chút hơi đau. Khẽ hôn anh, rồi chơi đùa với chiếc lưỡi, tay thì vân vê đầu ti, tay thì vuốt ve thứ ở dưới bụng anh, tạo nên khoái cảm.

_A- đau quá! Rút ra đi- đau quá....hức

Anh nức nở cầu xin cậu, hai tay cào cấu bờ lưng cậu khiến chúng bật máu.

_Tao- tao thua rồi ah~ hức- tha cho tao đi-......

Cậu bật cười, hôn nhẹ lên mí mắt anh. Phía dưới bắt đầu luân động.

Từng cú thúc mạnh bạo nhắm vào điểm G khiến anh run người mà rên ú ớ.

Nước mắt chỉ có thể trào ra hòa với mồ hôi và nước bọt.

_Mày đã thua khi chọc tức tao rồi đấy, Takashi.

Anh biết thật sai lầm khi chọc tức cậu ta mà, nhưng anh không muốn bị đè nữa đâu.

_Ah~ hức...tao- tao xin lỗi- tha cho tao...chậm- chậm thôi~ hức....

_Không ai thích chậm trễ cả, bảo gồm cả tao Takashi~ Cậu nắm chặt eo của anh, tìm điểm G mà đâm thật mạnh vào, khiến anh giật nảy, không kịp nuốt nước bọt, hai tay ra sức cào cấu tấm lưng to vững chắc của cậu.

_Ah~ chậm- chậm thôi....hức- đau quá....hah~

Cậu ôm lấy cơ thể anh, kéo anh ngồi dậy. Vốn dĩ cự vật nó đã đâm sâu theo từng cú thúc của cậu, theo tư thế này thì cự vật còn chôn sâu hơn.

Cơ thể bủn rủn mà tựa vào vai cậu, anh khó khăn hô hấp, hai chân quắp chặt ngang hông cậu.

Cậu cứ như vậy, thúc thật mạnh vào sâu trong hậu huyệt ấm nóng của người thương.

Vách thịt ma sát với cự vật, co bóp liên tục khiến cậu xém chút mà bắn vào.

Cậu đè anh nằm xuống giường, đánh vào một bên mông của anh một tiếng "chát", khiến anh giật mình mà bắn ra.

Cậu lấy làm thích thú, cứ vài cú thúc lại tát vào mông anh một cái.

_Hình như mày thích kiểu này nhỉ?

Cậu ta cười dâm tà, khẽ lật anh lên.

Bỗng chốc, cậu ta chợt đứng hình. Nhìn người phía dưới nước mắt, nước mũi tèm lem, cắn vào tay đến chảy máu.

Có thứ gì đó xẹt qua tim cậu, một chút xót xa. Cậu liền ôm người thương vào lòng, vỗ vỗ nhẹ vào lưng mà an ủi:

_Ah- tao xin lỗi, tạo không nghĩ rằng mày sẽ phản ứng đến như vậy đâu.

Anh nghe thấy vậy, bật khóc to hơn, hai tay liên tục đấm vào lưng cậu.

Cậu có đôi chút bối rối, chỉ có thể xoa nhẹ mãi tóc của anh mà thở dài.

Một lúc sau, sau khi chỉ còn nghe thấy vài tiếng thít thít nhỏ, cậu mới khẽ vỗ lưng anh:

_Mày...tiếp tục được không?

Câu hỏi có chút hơi ngốc một xíu, nhưng trong tình cảnh này thì khá hợp lí đó.

Thứ đó vẫn ở bên trong anh, và nó còn cứng lắm.

Anh khẽ run người, định bụng sẽ rút ra và chạy đi nhưng ai ngờ, anh bám vịn vào đùi cậu, trượt tay mà ngã ngồi xuống khiến cự vật đâm vào sâu hơn.

Và sau đó, cậu dduj anh ná thở =))
_____________________________________________
Ahihihi:33
Đừng mượn Ran cục gạch đáp tôi, tôi không biết gì đâu ahihihi :)))
Nếu như có sai chính tả thì đừng nói gì cả, không là tôi đội quần cả năm luôn  ;-;;;

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro