Hoàng Đế Đường Yên

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đường Yên là tân hoàng của Đế quốc Đại Càn, khác với các người anh em của mình, anh đã tham gia vào quân đội từ khi còn nhỏ, đạt được nhiều chiến công hiển hách, qua đó đạt được uy vọng lớn trong quân đội. Sau khi phụ vương băng hà, Đường Yên nhanh chóng binh biến lật độ đương kim, đạt được ngôi cửu ngũ. Với tài năng cùng binh quyền, Đường Yên nhanh chóng ổn định triều đình, dân chúng ấm no nên cũng có thể tính anh là một vị minh quân. 

Xuất thân từ quân đội, Đường Yên có chút khinh thường với các ái nam ái nữ như thái giám, anh cũng không ngại thể hiện điều đó ra ngoài. Lão Trần là Tổng quản thái giám hiền nay, cũng là người chịu khinh miệt của hoàng đế hằng ngày, khiến ông khá bực bội. Ấm ức lâu ngày tích tụ, họp mưu cùng một số nô tài, Lão Trần liền đã tìm ra một phương pháp đã trả thù Đường Yên.

Một trong những cách thức để Đường Yên nhục nhã các thái giám đó chí là bắt họ chứng kiến cảnh mình giao hợp với các phi tần. Hôm nay, lão Trần liền bị bắt quan sát cảnh đấy, ông nhìn cơ thể trẻ trung hấp dẫn của Đường Yên, cơ bắp sáu múi hấp dẫn, cơ ngực nảy nở với hai núm vú hồng hào gợi cảm, đặc biệt là con cặc no đủ chưa cương cứng đã dài tận 13 cm cùng hai quả trứng to tựa trứng vịt khiến lão Trần luôn ghen tị. 

Đường Yên tất nhiên biết được sự ghen tị ủa lão Trần nên luôn cố tình khoe cơ thể của mình trước mặt ông, nhìn cơ thể gợi cảm của phi tần trước mặt, Đường Yên cảm thấy cả cơ thể rạo rực, nằm lấy con cặc của mình vuốt, nhưng anh bỗng nhận ra con cặc của mình vậy mà lại không cương cứng được, hoang mang, Đường Yên sục càng hung bạo hơn, vị phi tần nằm dưới cảm thấy điều gì đó, ngước lên nhìn thấy Đường Yên đang nỗ lực làm cặc mình cứng liền cảm thấy buồn cười, nụ cười đó làm Đường Yên cảm thấy xấu hổ, anh nhìn về lão Trần cảm giác ông cũng đang cười cợt bản thân mình, anh liền ra lệnh đuổi cả phi tần và lão Trần ra ngoài. Cả hai người họ nhanh chóng lui ra.

Mấy ngày sau, cảm xúc của Đường Yên vô cùng không tốt, khiến triều thần đều lo lắng sợ hãi động đến Đế nộ. Chỉ có lão Trần biết rằng cảm xúc cảu Đường Yên đến từ việc anh đã không có được dục vọng kể từ đêm đó, vốn đến từ ảnh hưởng của loại thuốc bị mật mà lão đã lén dùng lên người anh, tiếp tục chờ đợi thêm mấy ngày nữa, đúng một tuần sau, lão Trần khi này thấy Đường Yên trong thư phòng, một tay lên chiếu thư một tay đang mân mê con cặc của mình.

"Khởi bẫm Bệ hạ, liệu nô tài có thể giúp ngài giải toả cảm xúc của bản thân"

"Hừ, tên hoạn quan như người thì biết gì." Đường Yên phẫn nộ nói.

"Thần vốn có một chút hiểu biết về vần đề này, có thể giúp ngài mà không cần đến thái y" Lão Trần biết rằng Đường Yên vì thể diện của bản thân chắc chắn sẽ không tìm đến thái y để trị bệnh.

"Trẫm cho ngươi một cơ hội." Đường Yên nghĩ tới việc mình chưa được bắn cả tuần nay, nhanh chóng đồng ý.

"Bệnh của ngài vốn là do phóng túng hoan lạc nhiều ngày mà thành, để trị được tận gốc ngài cần làm theo lời khuyên của thần, nếu không thì sợ ảnh hưởng đến tương lai."

"Được thôi" Nghe lão Trần nói, Đường Yên trong lòng cũng có chút sợ hãi.

"Trước hết, xin bệ hạ hãy cởi toàn bộ quần áo ra" 

Nghe lão Trần nói vậy, Đường Yên có chút nghi hoặc, tuy vậy chẳng phải lần đầu anh khoả thân trước mặc lão, nên anh nhanh chóng cởi đổ ra, làn gió buổi sáng thổi thẳng vào cơ thể khiến anh có chút lạnh lẽo.

"Vậy cho phép nô tài mạo phạm." 

Lão Trần hai tay đổ lên một lại chất lỏng kỳ lạ, bôi lên cơ thể gợi cảm của Đường Yên, mọi phần cơ bắp, bộ phận nhạy cảm như núm vú, nách, con cặc đều được lão bôi một cách cẩn thận, để cho chất lỏng bao ngủ được toàn bộ thân thể của Đường Yên. Anh nhìn xuống cơ thể cường tráng mà mình rèn luyện đang được sờ soạng bởi một tên hoạn quan, cảm thấy có chút kỳ lạ, bỗng anh nhận thấy con cặc của mình đã nảy lên, biểu lộ nó nhận được khoái cảm khiến anh cảm thấy vui mừng.

Toàn bộ biểu cảm của Đường Yên đều được lão Trần thu vào đáy mắt, thầm cười khinh trong lòng. Thứ chất lỏng này là một loại dâm thuỷ mà lão đã có được từ các bộ tộc biên giới, bôi nó lên người có thể cải thiện độ nhảy cảm của bộ phận đó, cho dù là thánh nữ hạ phàm cũng có thể biến một con đĩ đích thực. Bôi một hồi, lão Trần liền hướng mắt về cặp mông nảy nở vẫn chưa được đụng vào kia.

"Bẫm bệ hạ, liệu nô tài có thể......." Chưa kịp nói xong, lão liền bị ngắt lời.

"Ngươi cứ làm theo ý mình."

Nhận thấy con mồi đã dần sa vào lưới, lão Trần liền dứt khoát lấy tay banh cặp mông của Đường Yên ra.

"Thật hồng a!" Đường Yên nghe vậy cảm thấy có chút xấu hổ. Một đấng nam nhi như anh lại để cho một tên hoạn quan bình phẩm cơ thể mình.

"Ahh" Đường Yên rên rỉ khi cảm thấy hậu huyệt bị xâm nhập, từ một ngón đến hai ngón ba ngón, tay của lão Trần dần mở rộng cúc huyệt của Đường Yên. 

Cảm giác bị xâm nhập khiến Đường Yên cảm thấy kỳ lạ và sung sướng, anh một tay cầm lấy con cặc của mình mà sục, một tay mân mê đầu vú đã sưng lên bởi dâm thuỷ. Nhận thấy Đường Yên đang ngập chìm trong khoái cảm, lão Trần liền lấy nhiều dâm thuỷ hơn bôi lên cơ thể của anh, thời gian trôi qua, Đường Yên sục càng thêm mạnh bạo, hơi thở nặng nề đứt quãng, khi mà anh tưởng mình đã đạt đỉnh, thì bỗng lão Trần rút hết ngón tay ra, anh sục lấy con cặc mình mạnh bạo hơn nhưng những gì xuất ra chỉ toàn ra nước dâm.

"Khốn kiếp! Tại sao ngươi lại dừng lại?" Đường Yên phẫn nộ chất vấn lão Trần. Giọng nói vẫn còn vương vấn dục vọng.

"Bẫm bệ hạ, bệnh của ngài đến từ hoan lạc, nếu bây giờ xuất tinh thì xem như thêm dầu vào lửa ạ." Lão Trần vội vàng quỳ xuống.

Đường Yên nghĩ đến những gì lão nói, nghĩ đến việc anh đường đường là bậc cửu ngũ chí tôn, sao có thể vì dục vọng nhất thời mà để sau này không xuất tinh được. Anh liền có gắng bình tĩnh.

"Được rồi, trẫm đã hiểu." Đường Yên nói xong, định ra lệnh cho cung nữ tiến vào mặc lại long bào.

"Bẫm bệ hạ, sau khi bôi thuốc, cần phải khoả thân để cho gió thổi vào làm thuốc thấm vào cơ thể."

Đường Yên nghe vậy liền quay về chỗ ngồi, tiếp tục lật giấy tờ của quan lại, làn gió thổi qua cơ thể kích thích núm vú của anh, con cặc còn cương cứng mà rỉ nước, đôi khi bị gió thổi dính vào sách giấy nhưng điều làm anh khó chịu là cảm giác ngứa ngáy phía sau mông. Ban đêm tại tẩm cung, Đường Yên nằm lật ngược trên giường, vận động cơ thể, cọ sát con cặc của mình giường, cảm thấy thiếu thốn, tay anh mò ra sau mông, đâm vào cúc huyệt, sau một lúc, anh nhớ tới lời nói của lão Trần mà dừng lại. 

Sáng sớm thức dậy, con cặc của Đường Yên vẫn còn dựng đứng khiến cho các cung nữ tiến vào vô cùng xấu hổ, khi thay đồ còn lén lút chạm vào cặc và ngực của anh. Đường Yên nhận thấy, nghĩ thầm sau khi trị liệu xong anh sẽ đem chúng ra đụ chết. Hôm nay không phải thượng triều, nên anh có khá nhiều thời gian rảnh vào buổi sáng, anh liền đi tập võ rồi dạo qua vườn thưởng uyển, tuy vậy, con cặc to lớn đung đưa liên tục trong đũng quần khiến anh khó chịu, việc khoe cặc mình trước nữ nhân hay những tên hoạn quan không sao, nhưng trước mặt thị vệ hay triều thần anh cảm thấy đặc biệt xấu hổ, anh liền để con cặc đứng thẳng, lấy viền khố kẹp cặc, cột chặt khố lại, tuy phần sau khố cọ sát trong rãnh mông khiên anh cảm thấy ngứa ngáy, nhưng con cặc ít nhất không bị lộ ra ngoài. 

Mấy ngày tiếp theo, lão Trần tiếp tục bôi thuốc cho Đường Yên. Anh nhận thấy các bộ phận trên cơ thể của anh đã ngày càng trở nên nhạy cảm hơn, có một lần, lão Trần đang bôi thuốc vào cúc huyệt của anh khiến anh đạt đến cực khoái, tuy vậy con cặc nhanh chóng bị sợi dây của lão Trần cột chặt khiến nó không xuất tinh, anh liền để nó buột cặc anh như vậy. Đường Yên cũng luôn khoả thân trong quá trình bôi thuốc nên đôi khi sẽ bị nhìn thấy bời các thị vệ khiến anh hơi xấu hổ.

Vào một buổi thương triều, việc cột gốc cặc khiến cho việc đi tiểu của Đường Yên cũng trở nên khó khăn hơn, một lượng nước tiểu lớn được nhịn trong bàng quang. Buổi thượng triều kéo dài khiến Đường Yên cực kỳ khó chịu, liên tục vặn vẹo cơ thể, thần sắc trở nên bực bội hơn khiến triều thần bên dưới lo sợ. 

Nhẫn nhịn đến khi kết thúc buổi chầu, Đường Yên được lão Trần dìu đến tư cung, vừa tiến vào phòng, Đường Yên định đi tiểu nhanh chóng, nhưng việc chạy nhanh đã khiến bàng quang của anh rất nhạy cảm, chỉ vừa chạm vào, toàn bộ nước tiểu liền phóng ra. Nước tiểu vàng có mùi nồng nàn thấm ướt toàn bộ cơ thể lẫn quần áo của anh, anh lo lắng nhìn về sau, may mắn trong phòng chỉ có lão Trần, nhưng anh vẫn cảm thấy rất nhục nhã. Sau đấy, lão Trần  liền mặc lại y phục mới sạch sẽ cho anh.

"Ngươi còn phương pháp kiềm chế nào khác không?"

"Thần có, nhưng sợ bệ hạ không chấp nhận được."

"Nói lời vô nghĩa cứ lấy ra đi."

Biết rằng Đường Yên đã trúng kế, lão Trần liền vội vàng lấy ra một chiếc hộp chứa vật mà anh đã chuẩn bị trước.

"Bẫm bệ hạ, thứ này gọi là khoá cặc được nô tài đặc biệt ra lệnh cho thợ rèn hoàng gia làm."

Nhìn vào vật ở bên trong, dù cho được làm trông tinh xảo sang trọng từ vàng bạc cũng không thể che dấu được sự thật rằng nó chỉ là cái khoá cặc, thứ được dùng cho những tên nô lệ tình dục thấp kép, hạ tiện. Nghĩ đến việc mình đường đường là hoàng đế lại phải đeo khoá cặc, Đường Yên cảm thấy nứng cặc vô cùng. 

"Làm theo ý ngươi đi."

Nghe vậy, lão Trần liền cầm cặc của Đường Yên nhét vào chiếc khoá, cho dù được làm to hơn bình thường, chiếc khoá cặc vẫn không thể chứa nổi con cặc đang nứng của Đường Yên.

"Bệ hạ, thần xin mạo phạm." Lão Trần nói xong liền bùng mạnh vào hai hòn dái của Đường Yên.

Cảm giác đau đớn khiến anh hét lên con cặc to lớn co giật bắn nước dâm ra khắp nới, thấy con cặc để nhỏ lại chút vì đau, lão Trần liền vội nhét chúng vào khoá. 

Nhìn về Đường Yên thở dốc còn dư vị từ cơn đau vừa này, lão Trần cảm thấy vị hoàng đế trẻ của anh thật là dâm đãng.

"Bẫm bệ hạ, để tránh núm vú bị kích thích, thần nghĩ rằng ngài nên giới hạn việc mặc y phục lại, khoả thân càng tốt. Còn về việc ngứa ngáy cúc huyệt thì thần có thứ này dâng người."

Lão Trần cầm ra một dương vật giả đâm vào cúc huyệt của Đường Yên, ông đã cố tính bôi một loại thuốc giúp ngăn ngứa nhưng sẽ ngầm thay đổi độ nhạy cảm của cúc huyệt, tất nhiên Đường Yên không biết điều này chỉ cảm thấy cúc huyệt của mình đã đỡ khó chịu hơn.

"Được rồi, giờ hộ tống trẫm về tẩm cung"

Để tránh bị người khác nhìn thấy vị hoàng đế quyền lực lại đang đeo khoá cặc và nhét dương vật giả, lão Trần liền là người duy nhất được phép đi theo anh về tẩm cung. Lão Trần nhìn Đường Yên đang đi trước anh, con cặc trong lồng nảy lên vài lần vì sợ hãi bị nhìn thấy, cặp mông liên tục mấp máy nuốt lấy dương vật giả. Lão Trần biết rằng thời gian để anh hoàn toàn chinh phục vị hoàng đế này sẽ không còn xa.






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro