Nương Nương Khang: Thiệu Quần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trình Tú cùng Thiệu Quần bước tới phòng làm việc, trần truồng ngồi trong phòng, đôi lúc quản gia bước vào đưa hồ sơ sẽ ngắm cơ thể anh một chút, khiến Thiệu Quần cảm thấy rất xấu hổ, từ trước tới nay đều là anh nhục nhã người khác, nay lại để Trình Tú làm nhục nhã mình.

"Đây là trà buổi sáng của hai người ạ!" Một người hầu bước vào mang trà cho hai người họ, tất nhiên cô cũng tận dụng lúc này để ngắm nhìn bộ ngực to lớn với núm vú bị kẹp sưng đỏ của Thiệu Quần.

Thiệu Quần xấu hổ lấy tay che ngực lại, lệnh cho người hầu bước ra, nhưng người hầu vừa quay đi, kép vú trên người anh bỗng rung lên dữ dội.

"Anh không cảm ơn cô ấy sao?" Trình Tú lạnh lùng nói.

"Cảm....cảm ơn ngươi." Thiệu Quần rên rỉ với khoái cảm từ đầu vú, gắng sức nói.

Thấy được Thiệu Quần như vậy, hầu gái đỏ mặt cuối đầu đi ra ngoài.

"Thiệu Quần, chỉ cần anh biết đối xử tốt với mọi người thì tôi sẽ gỡ chúng ra." Trình Tú.

Bỗng một cuộc gọi video từ một người bạn trong quán bar tới Thiệu Quần, anh nhìn Trình Tú, hy vọng được mặt áo ngoài vào, nhưng Trình Tú không cho phép. 

"Haha, Thiệu ca trông ngày càng gợi cảm a" 

"Hừ, có chuyện gì nói nhanh đi." Thiệu Quần nói, núm vú rung nhẹ vì kẹp khiến khuôn mặt của anh ửng đỏ vì dục vọng.

"Thiệu ca mới sáng mà đã động dục rồi a, tối nay có hàng ngon lắm, anh tới không?"

"Nhiều chuyện!" Thiệu Quần nghe vậy vội vàng tắt máy, ánh mắt lo lắng nhìn về Trình Tú.

"Đừng nhìn tôi như vậy, tập trung làm việc đi." 

Thiệu Quần quay lại làm việc, nhưng đầu vú bị kích thích cùng con cặc đau đớn trong lồng khiến anh không thể nào tập trung được. Anh vặn vẹo cơ thể, nằm gục xuống bản, hay tay chạm vào kẹp vú như muốn tạo thêm kích thích mạnh mẽ hơn.

"Nếu trưa nay mà vẫn không làm xong, thì con cặc của anh sẽ gặp vấn đề đấy." Trình Tú thấy cảnh Thiệu Quần như vậy, nhếch môi đe doạ.

Thiệu Quần nghe vậy liền lập tức làm việc, nhẫn nhịn khoái cảm, anh biết rằng lời của Trình Tú chắc chắn sẽ thành hiện thực. Đến buổi trưa, mọi công việc cũng đã hoàn thành khiến Thiệu Quần thở phào nhẹ nhõm, Trình Tú liền bước tới đeo một vòng chó lên cổ anh thứ nối với một sợi dậy trên tay Trình Tú.

"Tôi định đeo thứ này lên cặc anh cơ! Nhưng giờ nó bị khoá rồi, trông thật vô dụng." Trình Tú nói, ngón tay gẩy gẩy cặp trứng to của Thiệu Quần khiến anh vô cùng đau đớn và nhục nhã. 

Sau đấy, Trình Tú kéo Thiệu Quần đi tới phòng ăn với ánh nhìn của người hầu, tiếng chụp ảnh vang lên liên tục khiến anh cảm thấy xấu hổ, anh lấy tay che đi con cặc với mông mình. Bữa ăn kết thúc nhanh chóng, rồi Thiệu Quần lại được kéo về phòng ngủ, anh đinh lên giường nhưng bị ngăn lại, Trình Tú liền cột đầu dây vào một bên chân giường, ném chăn gối xuống cho anh.

"Anh ngủ ở dưới đây." Trình Tú nói xong liền đi ngủ. Để lại Thiệu Quần khi này ngủ dưới đất, cảm thấy nhục nhã khi anh đường đường là chủ nhân nơi này giờ lại phải nằm như một con chó dưới mặt đất.

Có lẽ quá mệt mỏi vì những gì đã xảy ra, Thiệu Quần nhanh chóng rơi vào giấc ngủ. 

"Khốn kiếp, là ai dám đá tao?" Thiệu Quần phẫn nộ chửi, anh cảm giác được mông mình bị người khác đá liên tục.

"Thật uy phong a." Trình Tú nhìn xuống nói, anh bấm chiếc remote trên tay, con cặc của Thiệu Quần liền rung lên dữ dội.

"Anh xin lỗi! Tha thứ cho anh!" Thiệu Quần đau đớn bịt cặc quỳ xuống, cầu xin Trình Tú.

Thấy trừng phạt đã đủ, Trình Tú liền kéo Thiệu Quần tới phòng ăn, thưởng thức trà chiều.

"Bậy giờ tôi đi có việc, anh ngoan ngoãn ở đây." 

Thấy Trình Tú đã rời đi, Thiệu Quần liền quay trở lại sự hống hách ban đầu, anh ra lệnh cho người hầu đi tìm chìa khoá của lồng cặc.

"Tiểu thiếu gia đã ra lệnh cho chúng tôi không được phép làm vậy." 

"Hừ, vậy ngươi không nghe lời ta đúng không." Thiệu Quần sắc mặt giận dữ.

"Nếu ngài không nghe lời thì tôi đành phải làm vậy."

Thiệu nghe vậy liền thấy nghi hoặc, bỗng cặp vú cùng con cặc rung lên mạnh mẽ khiến anh kêu rên thành tiếng, gục ngã xuống đất. Bọn người hầu xung quanh thấy thiếu gia uy phong xưa nay lại trông hạ tiện như vậy cảm thấy vô cùng hứng thú. Sau đấy, thực sự là địa ngục của Thiệu Quần, khi mà những chiếc máy chợt rung chợt tắt, làm anh đau đớn không thôi, cầu xin từng tên người hầu một, những người mà trước này anh luôn tuỳ ý ra lệnh. 

Đến buổi chiểu, Thiệu Quần đã nằm gục tại phòng khách, núm vú vẫn rung nhẹ kích thích anh, con cặc bị khoá trong lồng đang chảy ra dâm thuỷ liên tục như một vòi nước bị hư, gương mặt kiêu ngạo đã bị thay thế bằng một đôi mắt vô hồn, khoé miệng chảy nước miếng, như một con chó động dục. Trình Tú vừa về đến nhà, thấy cảnh này không khỏi bật cười.

"Mới chỉ mấy tiếng mà anh đã như vậy rồi sao?" Trình Tú tắt máy rung, lấy tay tát vào má của Thiệu Quần để khiến ảnh tỉnh táo.

"Gỡ...gỡ nó ra!" Thiệu Quần nắm tay Trình Tú, hèn hạ cầu xin.

"Chưa đủ, giờ thì đi tập thể dục thôi."  Trình Tú thấy người yêu của mình như vậy cũng có chút động lòng, nhưng anh biết rằng mình phải dạy dỗ hắn đến cùng.

Những bài tập thể dục tất nhiên đã được chỉnh sửa lại bởi Trình Tú, ví dụ như máy chạy bộ sẽ được nối với hai núm vú của Thiệu Quần, khi nào anh chạy chậm thì sẽ kéo núm vú khiến anh đau đớn hay khi ghế ngồi đẩy tạ sẽ có một dương vật giả được gắn sắn, gây kích thích vùng sau của anh. 

Sau khi kết thúc bài tập, Trình Tú đưa Thiệu Quần đi tắm rửa, Thiệu Quần được đưa ra ngoài vườn, quỳ xuống bằng bốn chân, Trình Tứ cầm ống nước xịt vào từng ngõ ngách trên cơ thể của Thiệu Quần như đang tắm rửa cho chó vậy, người hầu trong nhà đều đưng ngắm cảnh tượng trông rất hài hước này khiến Thiệu Quần cảm thấy vô cùng nhục nhã. Thậm chí, Trình Tú còn bắt Thiệu Quần tự tách mông của mình ra cắm thẳng vòi nước vô. Thiệu Quần cảm thấy lòng tự hào làm mãnh công của anh đang dần sụp đổ.

Sau đấy, Thiệu Quần tiếp tục chịu đựng sự nhục nhã từ Trình Tú suốt cả buổi chiều. Tối đến, trở lại phòng ngủ, Thiệu Quần liền tự giác tới một góc bên giường mà nằm.

"Anh ngoan ngoãn thế thì tốt rồi." Trình Tú thấy người bạn trai kiêu ngạo của mình như thế không khỏi bật cười.

Sáng hôm sau, Thiệu Quần dậy từ rất sớm để tránh bị trừng phạt. Trình Tú vừa tỉnh, thấy Thiệu Quần đang đứng đợi mình trong tư thế của chó, liền dẫn anh vào nhà tắm. Thiệu Quần cảm thấy như mình đã trở thành một con chó đích thực. Hai người hoàn thành bữa sáng, rồi Trình Tú liền mặc lại quần áo cho anh để đi tới công ty. Thiệu Quần nhìn mình trong gương, áo vest quần tây thẳng thóm trông anh thật uy phong lịch lãm, nhưng chiếc khoá cặc và kẹp vú bên trong vẫn rung từng nhịp nhẹ khiến anh biết rằng mình vẫn chưa thoát khỏi trói buộc.

Thiệu Quần cùng Trình Tú bước lên văn phòng, vừa tới, Trình Tú đã lệnh cho anh phải cởi toàn bộ quần áo ra.

"Nếu có ai nhìn thấy thì sao?" Thiệu Quần lo lắng.

"Anh không cần quan tậm chuyện đó." Trình Tú nói, tay thì nhét một quả trứng rung vào bên trong mông của Thiệu Quần.

Các bộ phận nhạy cảm bị kích thích liên tục khiến Thiệu Quần khó chịu, nhưng anh vẫn cố gắng làm việc, may mắn là sự khó tính thường ngày của anh khiên nhân viên hiếm khi chủ động tiến vào phòng làm việc của anh. Vấn đề duy nhất là những cuộc họp online, việc cố kiềm nén tiếng rên rỉ cùng gương mặt ửng đỏ vì dục vọng khiến anh cảm thấy xấu hổ.

Thời gian ở công ty trôi qua nhanh chóng, cả hai lại trở về nhà. Những ngày tiếp theo, Thiệu Quần đã học được cách làm hài lòng Trình Tú, cũng như tốt tính với cấp dưới của mình. Trình Tú ngày càng ít hành hạ anh hơn. Một tuần trôi qua, Thiệu Quần thức dậy nhưng không thấy Trình Tú đâu, quản gia liền đi vào đưa cho anh chìa khoá.

"Đây là chìa khoá tiểu thiếu gia nhờ tôi đưa ngài."

Thiệu Quần cầm lấy chiếc chìa khoá trong lòng suy tư rất nhiều. Cuối cùng anh mặc đồ vào đi ra khỏi nhà. Trình Tú khi này dang ở trong căn hộ của bản thân, nghe thấy tiếng gõ cửa sợ là người Thiệu Quần tìm tới trả thù. 

Thấy cửa mở, Thiệu Quần liền bước vào, trong sự kinh ngạc của Trình Tú, anh cởi hết quần áo, để lộ toàn thân cơ bắp cường tráng của mình quỳ xuống trước mặt Trình Tú. Cơ ngực được viết lên chữ "Trình Tú", núm vú bị xỏ khuyên, lông cặc bị cạo hết, con cặc vẫn bị khoá lại, phía sau cặp mông to bự là hai chữ "Lỗ chó", bên trong đang cắm một dương vật giả có găn đuôi chó sau lưng. 

Thiệu Quần bò tới chân của Trình Tú, liếm chân của anh, đưa lại cho anh chiếc chìa khoá lồng cặc thể hiện rằng từ nay mình sẽ trở thành con chó của anh mãi mãi. 

"Thật là!" Trình Tú không nhịn được cảm thấy, nếu biết Thiệu Quần là tên dâm tiện như vậy anh đã sớm hành động rồi. Anh liền kéo Thiệu Quần vào phòng, thoả thích chơi đùa với con chó này.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro