BỊ CHÀ ĐẠP ĐÍCH HỌC SINH HỘI TRƯỞNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Tác giả : Tàn Khốc Đồng Thoại

Thể loại : hiện đại đô thị , nhất thụ nhất công, cường bạo tập thể luân phiên, ngược thân, toys

-------------------------

CHƯƠNG 1

Hàn Kỳ vốn là hội trưởng học sinh trường trung học Thiên Trữ, hiện đang học năm ba, rất nhiều bạn học cùng thành viên hội học sinh rất hận hắn, bởi vì tất cả mọi người đều nói hắn thường xuyên mách lẻo với các thầy cô giáo, không những thế hắn thường lấy nhược điểm của mọi người ra để uy hiếp, mặc dù chưa ai tận mắt nhìn thấy hắn làm như vậy nhưng cho dù vốn là lời nói dối mà cứ truyền đến truyền đi như vậy thì cũng biến thành sự thật. Một thời gian dài mọi người nhẫn nại chịu đựng nhưng cuối cùng cũng có người bùng nổ.

Đó là vào một ngày sau khi tan học, Hàn Kỳ trên đường về nhà thì bị năm học sinh Thiên Trữ ngăn cản, bọn họ đem hắn đến một công viên vắng vẻ, ném hắn vào bụi cỏ lột hết quần áo hắn.

" Hừ, bình thường ngươi suốt ngày làm khó dễ chúng ta, hôm nay chúng ta đem tất cả ân oán tính toán cho rõ ràng đi."

Trong đó có một người cầm DV đứng một bên quay chụp, bốn người còn lại bắt đầu chà đạp Hàn Kỳ, bọn họ đem dương khối tràn đầy tinh thối cắm vào miệng Hàn Kỳ, bắt hắn khẩu giao cho bọn họ, sau đó một tên dẫn đầu cầm đại bổng đâm thẳng vào Hàn Kỳ hậu huyệt, chưa từng được người cắm qua, trong nháy mắt tiểu huyệt bị cự bổng nhét vào quất xuyên kịch liệt khiến hậu huyệt rách ra, máu theo huyệt khẩu chậm rãi chảy xuống. Trong miệng dương khối không ngừng di chuyển, khoé miệng cũng bắt đầu bị xước da, yết hầu cùng hai má đau đớn muốn chết, nước miếng không cách nào nuốt kịp chảy xuống cổ xuống ngực.

" Ngoan ngoãn dùng đầu lưỡi của ngươi a~! A ... đúng rồi ... chính là như thế." Tóc bị túm khiến da đầu đau đớn như bị tróc từng mảng, Hàn Kỳ chỉ có thể cố gắng dùng đầu lưỡi thoả mãn cự vật trong miệng.

Không biết đã bao lần ra vào, trong miệng dương khối đột nhiện quất xuyên nhanh hơn, tiếp theo một cỗ tinh dịch dày đặc hôi thối bắn thẳng vào miệng Hàn Kỳ, một lượng lớn tinh dịch tiến thẳng vào trong dạ dày, trong miệng cũng lưu lại không ít tinh dịch, do không thể nuốt vào lại không thể ngậm miệng khiến tinh dịch từ trong miệng chảy ra dính tung toé trên mặt Hàn Kỳ.

" hộc ... hộc ... " Âm hành vừa bắn qua liền co quắp lại làm cho Hàn Kỳ có chút thời gian thở dốc, nhưng bất ngờ lại một cái khác cắm thẳng vào mồm hắn.

" Người nào cho phép ngươi nghỉ ngơi hả, nhanh liếm cho lão tử." Hàn Kỳ ngẩng đầu nhìn thoáng qua, người này ngày thường chính là phó hội trưởng học sinh luôn luôn vâng vâng dạ dạ với hắn. Âm hành tên này so với tên lúc nãy ngắn hơn một chút nhưng lại rất thô, vừa nhét vào miệng Hàn Kỳ đã bắt đầu mãnh mẽ quất xuyên vào, miệng đã có chút tê dại, Hàn Kỳ chỉ có thể nghe theo mà dùng đầu lưỡi hầu hạ hắn.

" Các ngươi nhanh một chút đi, ta cũng đã đợi nửa ngày trời rồi đấy." Một tên khác chưa đến lượt bất mãn oán giận.

" A... a .. a... " Âm hành chôn trong hạ thân Hàn Kỳ đột nhiên như một cái mô tơ, vừa nhanh vừa mãnh liệt di chuyển. Trải qua một thời gian dài bị chà đạp, hậu huyệt Hàn Kỳ dần dần trở nên mềm mại. Cái tên vẫn làu bàu từ nãy giờ đem hai ngón tay cắm vào hậu huyệt Hàn Kỳ để khuếch trương, sau đó một hơi đem chính mình âm hành cũng xuyên thẳng vào, tiểu huyệt non nớt đông thời nuốt hai cây dương khối.

" A!! A a a a a ...! Đừng ...! A ! Rách ... rách rồi ..." Hàn Kỳ đau đớn gào thét thảm thiết, cố gắng giãy dụa thoát khỏi bọn họ nhưng lại bị bọn họ vững vàng đè ép xuống, giãy dụa chỉ có thể khiến cho hắn càng đau đớn hơn.

Hai tên không thèm để ý đến Hàn Kỳ giãy dụa, cũng không để ý hắn khóc cầu xin, hai cây đại côn thịt bắt đầu hướng thẳng tràng ruột điên cuồng quất xuyên vào, dương khối cứng rắn như hai cái gậy vô tình mà đâm vào hạ thân Hàn Kỳ, máu cùng tinh dịch chảy xuống, tiểu huyết gắt gao hấp lấy hai cây thật lớn, mỗi lần ra vào dường như đều muốn kéo tràng thịt ra theo.

Chà đạp một cách vô tình duy trì liên tục không ngừng, cho đến khi mỗi người đều bắn vào mồm cùng ruột hắn hai lần mới dừng lại, nhìn Hàn Kỳ đang không ngừng thở dốc, phó hội trưởng dùng cái vừa bắn tinh vào hạ thể Hàn Kỳ nhưng chưa có rút ra lại tiếp tục quất xuyên tàn nhẫn.

" Chơi lâu như vậy mà vẫn chưa đi nhà xí đây, ta giải quyết luôn tại nơi nay của ngươi nhé. Thuận tiện giúp người rửa sạch bên trong luôn a~." Nói xong, nước tiểu nóng bỏng phun thẳng vào trong cơ thể Hàn Kỳ.

" A ... Đừng ... " Đã không còn khí lực giãy dụa, Hàn Kỳ chỉ có thể dùng lời nói để cự tuyệt nhưng căn bản chả có chút tác dụng nào. Tràng ruột đã tràn ngập tinh dịch không cách nào chứa một lượng nước tiểu lớn như thế, lúc phó hội trưởng rút âm hành ra, một lượng lớn hỗn hợp tinh dịch, máu cùng nước tiểu từ hậu huyệt bị thao không cách nào khép lại tuôn ra như suối.

" Ha ha ha ha . Ngươi dùng lỗ hậu môn đi tiểu hả ! Ha ha ha ha." Xung quanh vang lên tiếng cười nhạo của bọn chúng.

" Ngươi cũng đã hô gào nửa ngày trời rồi, chắc chắn đã rất khát nước đúng không? Vậy thì chúng ta phải mời hắn uống nước chứ nhỉ." Vừa nói, có một tên dẫn đầu túm lấy tóc Hàn Kỳ ép hắn ngẩng đầu lên, bóp mở cái miệng của hắn, đem âm hành đã bì nhuyễn nhét vào miệng hắn, sau đó phun thẳng nước tiểu vào trong miệng Hàn Kỳ, theo thực quản tiến thẳng vào dạ dày, những người khác cũng tiểu thẳng vào mặt cùng thân thể Hàn Kỳ, cho đến khi bầu trời tối đen đám người đó mới giải tán.

" Tốt nhất người nên thông minh một chút, phim ở trong tay chúng ta, nếu không nghĩ nó công khai ra ngoài thì ngậm cái mồm lại."

Hàn Kỳ cố gắng lắm mới mặc xong quần áo, hai chân cùng phần eo đã mất cảm giác. Cả người từ trên xuống dưới cũng tràn ngập mùi thối của tinh dịch cùng mùi khai nước tiểu...

*~*~*~*~*

Từ ngày đó trở đi, Hàn Kỳ thành tính nô của những người đó, hội nghị hội học sinh tổ chức mỗi tuần một lần cũng thành thời gian "liên hoan" của bọn họ, những lần đó bọn họ đều cố hết sức có thể để chà đạp Hàn Kỳ, mà bởi vì bọn họ có trong tay nhược điểm của hắn nên Hàn kỳ cũng không dám tiết lộ ra ngoài.

" Ha ha , cái lỗ hậu môn của tên này cũng giỏi ghê, bây giờ có thể dễ dàng nuốt gọn hai cây âm hành rồi đấy." Phó hội trưởng vừa cùng một tên đang rong ruổi trong hạ thân Hàn Kỳ, vừa dùng lời nói hèn mọn khó nghe trêu trọc hắn.

Bởi vì một thời gian dài bị chà đạp, hậu huyệt Hàn Kỳ đã bị mở rộng, mất đi sự co dãn ban đầu, bọn họ lại thường xuyên cắm vào đồng thời hai cây âm hành, thậm chí có lúc còn dùng cả nắm tay mà đùa bỡn hắn, cũng chính vì thế, Hàn kỳ có lần còn mắc bệnh trĩ, nhớ tới lúc một mình hắn giấu giấu diếm diếm chạy đi bệnh viện thật khó có thể chịu nổi. Hạ thể thường xuyên bị bọn họ bóp niết đến xanh tím một mảnh, sau mỗi lần đó cả người hắn đau nhức không thôi, về nhà còn phải cẩn thận từng tý một để không bị người nhà phát hiện.

Hai cây cự bổng đang chôn ở hạ thể đột nhiên tăng tốc, tiếp theo đó hai luồng dịch nóng bỏng hướng thẳng tràng ruột Hàn Kỳ bắn vào, sau khi hai ngươi rút ra phân thân đã bì nhuyễn, hậu huyệt Hàn Kỳ không cách nào hợp lại được, lưu lại một cái động to như đồng xu một nguyên, tinh dịch theo cái động chậm rãi chảy ra ngoài, miệng huyệt có chút sưng đỏ, hé ra hợp lại giống như một cái miệng nhỏ nhắn.

" Tốt lắm, hội nghị hôm nay đến đây chấm dứt, tất cả mọi người về thôi."

Hàn Kỳ chống giữ thân thể uể oải, gắng gượng thu thập một chút đồ đạc rồi cũng về nhà.

Cẩn thận len lén mở cửa, vọt thật nhanh vào phòng của chính mình, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, nghĩ muốn tắm rửa thật nhanh rồi đi nghỉ ngơi thì lại nghe thấy tiếng phụ thân gõ cửa. Đang do dự không biết có nên mở cửa hay không, phụ thân đã dùng chìa khoá dự bị mở cửa phòng rồi.

" Cha .. " Một thân nhếch nhác chật vật nhìn phụ thân, Hàn Kỳ suy nghĩ có thể lấy lý do gì để lừa gạt cha hắn đây.

" Quần áo của ngươi làm sao vậy?" Giọng điệu phụ thân mang theo một tia nghiêm khắc.

" Ta ... ta không cẩn thận bị té ... " Hàn Kỳ ấp úng trả lời.

" Ta xem nào." Phụ thân tiến lại gần, thô lỗ mà lột quần áo của Hàn Kỳ, dấu hôn ngân, dấu răng cùng tinh dịch đã khô đều phơi bày tại trước mắt phụ thân hắn.

" Đây là cái gì?" Vẻ mặt đầy tức giận, phụ thân bỗng chốc đã ấn ngã Hàn Kỳ xuống giường, tách hắn hai chân kiểm tra hạ thể hắn.

" .... " Hàn Kỳ xấu hổ nhắm mắt lại.

Phụ thân trừng trừng nhìn hậu huyệt Hàn Kỳ đã sưng đỏ, bởi vì đột nhiên tiếp xúc với không khí nên đã bị kích thích, miệng huyệt hé ra hợp lại liên tục, một thời gian dài bị chà đạp khiến hậu huyệt không cách nào hợp lại hoàn toàn, tinh dịch cứ như thế mà chảy ra.

" Ngươi bị người thượng qua?" Phụ thân lấy tay sờ vào miệng huyệt. " Nơi này của ngươi cũng đã bị nới lỏng rồi, ngươi cho người ta làm bao nhiêu lần hả?"

" Ta ... " Nhìn phụ thân không giống những lúc bình thường, tại sao hắn lại tức giận như vậy? Bởi vì quan tâm đến ta sao?

" Mẹ kiếp! Ta còn chưa được chạm qua nơi đó thế mà lại làm cho người khác đoạt trước"

Hàn Kỳ kinh ngạc nhìn phụ thân, không nghĩ tới hắn lại có thể nói ra câu đó.

" Đi!" Ôm lấy Hàn Kỳ, kéo hắn vào phòng tắm, dùng ống nước cắm thẳng vào hậu huyệt sau đó mở chốt, một dòng nước lạnh như băng vọt thẳng vào tràng ruột Hàn Kỳ.

" Ta không thể không đem cái động bẩn thỉu này rửa thật sạch sẽ." Phụ thân giống như bị điên liên tục quán tràng cho Hàn Kỳ, cứ lặp đi lặp lại năm lần mới hài lòng mang Hàn Kỳ về phòng mình, còn Hàn Kỳ sớm đã mệt mỏi không chịu được mà mềm nhũn nằm trong lòng phụ thân.

" Ngươi đã cho người ta hưởng thụ nhiều lần như vậy, ta nghĩ ta cũng không cần phải ôn nhu với ngươi rồi." Phụ thân cởi quần áo của mình, âm hành không biết từ lúc nào đã cứng như thép, không giống như các bạn học ở trường, người trưởng thành nên kích thước so với bọn hắn còn to hơn rất nhiều, đại bổng đã từng đầy kinh nghiệm xông pha "chiến trường" hiện ra một màu tím hồng, quy đầu giống như một cái nấm to đùng. Ấn Hàn Kỳ xuống, phụ thân không một chút do dự mà đem âm hành xuyên thẳng vào trong, hậu huyệt đã lỏng cũng không khó khăn mà tiếp nhận cây cự bổng.

" A .. a .. không... ! Cha, ngài không thể làm như vậy hả ... a ... a a ... " Hàn Kỳ cự tuyệt, cố gắng làm cho phụ thân hiểu được đây là việc sai lầm.

" Mẹ kiếp! Ngươi thà cho một người ngoài khô cùng không muốn cho lão tử khô hả? Dưỡng người nhiều năm như vậy thế mà ngươi lại vong ân phụ nghĩa. Ta mặc kệ ngươi , khô chết ngươi." Hàn Kỳ nói không làm cho phụ thân hắn cảm thấy áy náy mà ngược lại càng làm hắn trở nên điên cuồng hơn, ở trường học đã bị chà đạp liên tục, Hàn Kỳ căn bản không chịu nổi bị hành hạ như vậy nữa, liền khóc nức nở cầu xin.

" Cha, ngài dừng lại được không, ta ... ta chịu không được ... Bọn họ đã hành hạ ta suốt từ trưa đến giờ, ta thật không chịu được rồi, nhất định hôm nào ta sẽ làm cho ngài thao một phen được không?" Hàn Kỳ thấp giọng cầu xin.

" Bọn họ hành hạ ngươi thì được, lão tử ta mới chơi đùa một lúc thì người đã hô mệt?"

" Ta ... ta thật sự không chịu được, ngài làm cho ta nghỉ ngơi một chút, một ngày , chỉ một ngày thôi, được không? Ngày mai nhất định ta sẽ rửa sạch cái mông chờ ngài đến thao. Ta van cầu ngài ... " Hàn Kỳ thật sự là không thể chịu được nữa, lúc này hắn không còn lo lắng phụ thân hắn làm chuyện này là đúng hay sai, hắn chỉ mong có thể nghỉ ngơi một chút, những việc khác ra sao cũng được.

Dù thế nào thì đây cũng là con mình, nếu như đùa quá mức mà xảy ra chuyện gì thì đối với mình cũng không tốt, nghĩ tới nghĩ lui, phụ thân Hàn Kỳ miễn cưỡng đồng ý. " Được rồi, hôm nay khô ngươi một lần thôi, ngày mai chơi tiếp, đây là chính miệng ngươi nói đấy nhé."

Hung hăng đâm vài cái vào hậu huyệt Hàn Kỳ rồi nhổ ra làm cho hắn khẩu giao, sau khi giải quyết xong, phụ thân hắn liền rời đi luôn.

Lưu lại Hàn Kỳ đang nằm bất động trên giường, nước mắt theo khoé mắt chảy xuống, ngày mai .... phải đối mặt thế nào đây .... ?


-------------------------

CHƯƠNG 2

Một ngày trôi qua rất nhanh, đồng hồ cũng đã điểm con số 10, mọi người trong nhà đã vào giấc ngủ say, phụ thân đẩy cửa phòng Hàn Kỳ đi vào.

" Cha ... " Hàn Kỳ căng thẳng nhìn phụ thân hắn, mặc dù ngày thường phụ thân hắn cũng không gần gũi với hắn bao giờ nhưng Hàn Kỳ chết cũng không nghĩ ra phụ thân sẽ làm loại chuyện này với hắn.

" Nhớ kỹ những gì ngươi đã nói. Đừng làm cho ta phí công, nhanh cởi hết quần áo rồi nâng cái mông lên cho ta thao." Nhìn Hàn Kỳ vẫn ăn mặc chỉnh tề, phụ thân hắn bực mình nói.

" Ân ... vâng ... vâng ạ ... " Nhìn phụ thân hắn giận dữ, Hàn Kỳ sợ hãi bắt đầu cởi quần áo, hy vọng đừng chọc giận tới phụ thân, ngày hôm qua đã được chứng kiến uy lực của cự bổng rồi, nếu như chọc giân phụ thân thì nhất định hắn sẽ nhận được kết quả thê thảm.

Hàn Kỳ rất nhanh cởi sạch quần áo của mình, nằm ở trên giường, lấy tay vặn bung tách ra hai chân, đem mật huyệt hoàn toàn bại lộ trước mặt phụ thân hắn.

" Không tệ lắm, có phải hay không ngươi nên nói cái gì nhỉ?" Hài lòng nhìn biểu hiện của con mình, Hàn Xương Kiệt ( phụ thân của Hàn Kỳ ) cười cười nhìn Hàn Kỳ.

" Thỉnh cầu ... thỉnh cầu ngài dùng đại bổng hung hăng mà cắm vào tiểu huyệt dâm đãng của ta ... " Hàn Kỳ một bên tách ra hai chân thật to, một bên nghẹn ngào nói.

" Nếu đây là nguyện vọng của ngươi, ta đương nhiên sẽ cố gắng thoả mãn ngươi." Cởi quần, cầm lên âm hành đã cứng rắn từ lúc nào, một phát đâm thật mạnh vào hậu huyệt con mình.

" A !!! " Mặc dù hậu huyệt đã bị đùa bỡn mà mất đi sự co giãn ban đầu nhưng Hàn Kỳ vẫn không cách nào thừa nhận được cự vật lớn như vậy, liền thất thanh kêu to.

" Mẹ kiếp! Hô cái gì? Ngươi muốn đánh thức cả nhà dậy đúng không hả?"

" Không ... xin lỗi ... " Hàn Kỳ vội lấy tay che miệng mình lại.

" Hừ, cái này cũng không tệ." Đại côn mãnh liệt cắm vào tiểu huyệt Hàn Kỳ, tiến thẳng vào tràng ruột không ngừng di chuyển phát ra tiếng vang dâm đãng, mỗi một lần đều rút ra gần hết rồi hung hăng đâm nguyên cây vào tận trong cùng, thân thể Hàn Kỳ mỗi lần quất cắm lại đau đớn phát run lên, âm hành tím hồng không ngừng tấn công cái mông trắng nõn của Hàn Kỳ làm cho quang cảnh càng trở nên dâm đãng hơn.

" Nói, ngươi thích ta khô, nói, lão tử khiến ngươi sảng đã chết." Hàn Xương Kiệt càng khô càng hưng phấn, kích động yêu cầu con mình nói những lời dâm đãng

" Ta ... ta .. " Hàn Kỳ thật sự rất khó mở miệng, một hồi lâu cũng không nói nên lời.

" Mẹ kiếp ! Nói nhanh! Khô chết ngươi ! Khô chết ngươi ! Nói mau ! " Không ngờ tới con mình dám cự tuyệt, Hàn Xương Kiệt tức giận đâm thật mạnh vào mật huyệt Hàn Kỳ.

" A !!! Ta ... ta thích ngài khô ta !!!" Hàn Kỳ đau đớn không chịu được, tất cả tự tôn đều vứt bỏ, nói thế nào cũng không còn là vấn đề gì rồi.

" Những người từng khô ngươi với ta thì ai mạnh hơn hả ? " Hàn Xương Kiệt cao hứng tiếp tục hỏi.

" Cha mạnh hơn. Cha mạnh nhất, làm tiểu huyệt dâm đãng của ta thật sảng."

" Nói, muốn ta ngày nào cũng khô ngươi !"

" Ta ... ta muốn cha ngày nào cũng thao ta !" Hàn Kỳ cảm thấy nhất định thần trí của mình đã không rõ rồi, ngay cả những lời nói như thế cũng có thể nói ra khỏi miệng.

Hàn Xương Kiệt nghe con mình nói càng phấn chấn, hưng phấn mà xâm phạm Hàn Kỳ một lần rồi lại một lần, đem mật huyệt Hàn Kỳ thao đến tả tơi, trải qua một trận bùng nổ điên cuồng, tiểu huyệt đã sưng đỏ sung huyết, một lượng lớn tinh dịch khiến tiểu phúc của Hàn Kỳ trướng lên, tiểu huyệt cũng chảy ra không ít tinh dịch. Hàn Kỳ ngã vào giường không thể động đậy được, vừa mệt lại vừa đau. Thật không hổ là nam nhân trưởng thành, bị cha khô suốt một đêm còn kinh khủng hơn bị những người đó cưỡng dâm.

Không biết chính mình làm sai cái gì, tại sao lại bị đối xử như thế? Cuộc sống như vậy đến bao giờ mới có thể chấm dứt đây? Hàn Kỳ bi thương nghĩ tới, trường học sau khi tốt nghiệp thì tốt rồi, nhưng còn trong nhà thì sao đây?

*~*~*~*~*~*~*~*~~

Ngày thứ hai Hàn Kỳ mang theo đau đớn đi tới trường học, đến giờ nghỉ trưa hắn lại bị phó hội trưởng cùng một tên nam sinh tên Trương Dương gọi đưa tới phòng làm việc của hội học sinh.

" Các ngươi ... tìm ta có chuyện gì sao? " Nhìn hai người trước mắt, Hàn kỳ miễn cưỡng hỏi.

" Ngươi nói chúng ta tìm ngươi thì có thể có chuyện gì hả?" Từ ngày đó trở đi, phó hội trưởng không còn vâng vâng dạ dạ như xưa nữa mà càng ngày càng kiêu ngạo.

" Nhưng ... nhưng hội nghị hội học sinh mới qua mà ..." Bình thường bọn họ chỉ đùa bỡn hắn lúc ở hội nghị mà thôi.

" Hừ, như vậy thì sao? Bây giờ chúng ta muốn thượng ngươi. Giới thiệu cho ngươi một chút nhé, đây vốn là học sinh năm hai tên Trương Dương, vốn là hội trưởng thể dục." Phó hội trưởng chỉ chỉ vào người đứng bên cạnh.

" Học trưởng ngươi hảo, ta đã sớm nghe nói về ngươi rồi, rất muốn được gặp mặt đây." Trương Dương nhìn Hàn Kỳ cười một cách vô hại.

" Buổi chiều ta còn có tiết học ... " Hàn Kỳ lấy cớ hy vọng bọn họ có thể buông tha mình.

" Đừng nói nhiều, ngươi muốn tự cởi hay chúng ta cởi giúp ngươi." Phó hội trưởng không kiên nhẫn mà uy hiếp.

" ... chính ta cởi." Biết bọn họ sẽ không bỏ qua cho mình, Hàn Kỳ liền bò lên trên bàn hội nghị, bắt đầu cởi quần áo.

Hàn Kỳ cởi hết quần áo xong, Trương Dương liền đi ra phía trước cầm hai đầu gối Hàn Kỳ tách ra hai bên.

" Ồ? Học trưởng, ngày hôm qua ngươi được người thượng qua rồi hả?" Nhìn thấy tiểu huyệt Hàn Kỳ sưng đỏ, Trương Dương biết rõ nhưng vẫn cố tình hỏi.

" Cái gì? Ngươi lại còn cùng những người khác quan hệ hả? " Phó hội trưởng vừa nghe thấy liền nhanh đi tới, ngón tay đâm vào tiểu huyệt Hàn Kỳ. " Sưng như thế này, các ngươi ân ái bao lâu hả? Ngươi thật đúng là dâm đãng, không ai khô ngươi thì ngươi không chịu được sao?" Phó hội trưởng cười nhạo.

" Không ... không phải đâu ... !!" Tiểu huyệt bị phó hội trưởng đâm vào rất đau đớn, nhưng khi vừa nghe hắn nói, Hàn Kỳ vội vàng giải thích như sợ bị hiểu lầm gì đó.

" Ngươi kích động cái gì? Có ai muốn ngươi giữ thân đâu, ngươi thích cùng người khác làm thì vốn là chuyện của ngươi." Nhìn Hàn Kỳ kích động giải thích, phó hội trưởng cười mỉa mai.

Đúng vậy ... chỉ là người đùa bỡn mình thôi, như thế nào sẽ quan tâm việc này.

" Học trưởng, vậy ta không khách khí nhé." Trương Dương cười cười, nắm lấy chính mình đang dâng trào đâm thẳng vào mật huyệt Hàn Kỳ.

" A !! Đau quá..." Hàn Kỳ thống khổ rên rỉ, toàn bộ phân thân thô to chôn sâu vào trong, hậu huyệt bị ép mở rộng đến cực hạn, không để cho hắn một chút cơ hội thở dốc liền hung hăng bắt đầu di chuyển. Trừ ra đau đớn không còn cảm giác nào khác, hạ thể giống như bị xé rách làm hai, dường như có người đang dùng một thanh đao bén nhọn đâm thẳng vào tràng ruột hắn.

" Đừng ... cầu... van cầu ngươi ... chậm một chút." Hàn Kỳ không chịu nổi liền hướng Trương Dương cầu xin.

" Hừ, đừng quan tâm hắn, trông thế chứ hắn lợi hại lắm đấy, hai người đồng thời cắm vào hắn còn chịu được mà." Phó hội trưởng ở bên cạnh dùng giọng điệu khinh thường nói với Trương Dương.

" A, thật sự xin lỗi học trưởng nha ... nhìn thấy thân thể mê người của ngươi ... ta thật không thể khống chế được bản thân đây." Trương Dương không hề thành ý mà hướng Hàn Kỳ xin lỗi. Dù đang nói chuyện nhưng Trương Dương vẫn không ngừng đâm vào hạ thể Hàn Kỳ.

Hàn Kỳ thật sự đã không còn sức phản kháng, chỉ có thể tuỳ ý Trương Dương làm xằng làm bậy. Đau đớn khiến Hàn Kỳ cảm giác được chính mình sắp hôn mê bất tỉnh nhưng rồi lại rất nhanh cũng bởi vì đau đớn mà đem ý thức kéo về, Hàn Kỳ cứ như thế mà co quắp tê liệt nằm ở trên bàn hội nghị, hai chân mở ra thật to gác ở trên vai Trương Dương, theo vận động mãnh liệt của hắn mà không ngừng run rẩy dao động.

Trương Dương không ngừng ra vào trong cơ thể Hàn Kỳ, tràng ruột mềm mại không ngừng nhúc nhích kích thích phân thân hắn, hậu huyệt hé ra hợp lại như một cái miệng nhỏ nhắn tham ăn gắt gao mà ngậm lấy phân thân, càng đau đớn Hàn Kỳ lại càng dùng sức kẹp chặt lấy, Trương Dương mặc dù đã cùng không ít nữ sinh quan hệ nhưng chưa bao giờ thượng qua nam nhân, hắn không hề biết, thân thể nam nhân so với phụ nữ còn mê hồn đến thế, bị dâm đãng tiểu huyết kích thích, không bao lâu, Trương Dương quất xuyên càng nhanh càng mạnh hơn, sau đó dùng hết sức đâm thẳng vào, đem toàn bộ tinh dịch nóng cháy bắn vào trong cơ thể Hàn Kỳ, rút ra phân thân đã có chút mềm nhuyễn, Trương Dương đi tới trước mặt Hàn Kỳ.

" Nào, học trưởng, giúp ta liếm sạch sẽ chỗ này đi." Trương Dương nở một nụ cười vô hại với Hàn Kỳ.

Hàn Kỳ nghe lời chậm rãi vươn đầu lưỡi, run rẩy liếm mút phân thân Trương Dương, đem tất cả máu cùng tinh dịch liếm sạch sẽ.

" A ... " Nhìn Hàn Kỳ đang vùi đầu vào hạ thể của mình, đầu lưỡi mềm mại ấm áp không ngừng kích thích phân thân, Trương Dương thoải mái mà phát ra tiếng rên rỉ, dùng sức cầm lấy đầu Hàn Kỳ ấn vào hông hạ của mình, hắn cảm thấy âm hành vừa mới phóng thích qua lại bắt đầu mạnh lên. " Học trưởng, ngươi thật sự là dâm đãng a, có phải hay không muốn trá khô hết những người nam nhân quan hệ với ngươi thì ngươi mới bỏ qua hả?"

" Hừ, hắn vốn dâm tiện như thế đó." Đứng ở bên cạnh quan sát, phó hội trưởng mở miệng xen vào, vừa nói vừa hướng Hàn Kỳ đi tới, lấy tay tách ra hai chân Hàn Kỳ, nhìn mật huyệt đang hé ra hợp lại phun ra tinh dịch, phó hội trưởng liền kéo ra phân thân xuyên vào, tinh dịch trong tràng ruột bị ép phun ra, mỗi lần quất xuyên đều đem theo một ít tinh dịch, hạ thể không ngừng phát ra tiếng vang dâm đãng.

Mà vừa nãy bị Hàn Kỳ kích thích, phân thân Trương Dương đã đứng thẳng lên." Nào, học trưởng, mở miệng ra hấp nó." Trương Dương dùng tiếng nói trầm thấp dỗ dành Hàn Kỳ.

Hàn Kỳ ngoan ngoãn hé miệng đem phân thân đang trướng to ngậm vào, Trương Dương dùng sức đâm vào bên trong đến tận yết hầu mới ngừng lại, Hàn Kỳ nuốt nước miếng một cách khó khăn, Trương Dương thì hưởng thụ mỗi lần yết hầu co rút sẽ kích thích quy đầu mang đến nhiều khoái cảm, Trương Dương bắt đầu di chuyển, mỗi một lần đều sâu đến tận yết hầu, Hàn Kỳ bị thao đến buồn nôn, nước miếng không cách nào nuốt kịp liền theo khoé miệng chảy xuống.

Trên dưới cùng lúc bị lấp đầy, Hàn Kỳ chỉ có thể theo bọn họ di chuyển mà đung đưa, phó hội trưởng bắn vào hạ thể Hàn Kỳ xong thì Trương Dương cũng bắt đầu bắn vào trong miệng Hàn Kỳ, một lượng lớn tinh dịch từ miệng Hàn Kỳ phun ra, bắn tung toé vào mặt hắn, còn một lượng không ít thì theo thực quản tiến thẳng vào trong dạ dày.

" Được rồi, hắn còn rất lợi hại đấy, còn có thể sử dụng như nhà xí a. Đúng không, hội trưởng?" Phó hội trưởng cười nói.

" Không ... van cầu ngươi đừng như vậy..." Lập tức hiểu được phó hội trưởng muốn làm gì, Hàn Kỳ bất lực mà cầu khẩn, nhưng vô ích, phó hội trưởng tiểu thẳng vào tràng ruột hắn, một lượng nước tiểu ấm áp cùng hỗn hợp máu cùng tinh dịch tràn ngập tràng ruột Hàn Kỳ.

" Ngươi có muốn thử hay không ?" Nhìn Trương Dương, phó hội trưởng tươi cười một cách dâm tà.

" Cái này hình như có chút quá đáng, thôi ta không làm." Trương Dương lại nở nụ cười vô hại, cự tuyệt ý tốt của phó hội trưởng.

"Hừ." Không ngờ sẽ bị từ chối, phó hội trưởng mất hứng hừ một tiếng, sau đó lại nhìn về phía Hàn Kỳ." Ngươi, mặc quần áo đi học đi, thứ trong đó không được phép chảy ra ngoài, chờ tan học rồi giải quyết sau, nếu để ta biết được ngươi len lén đem nó ra coi chừng ta cho ngươi một trận." Cảm giác vừa nghĩ ra một phương pháp cao minh, phó hội trưởng hài lòng cười ha hả, tàn nhẫn đá một cái vào Hàn Kỳ, sau đó mặc quần áo rời đi.

Trong phòng chỉ còn lại hai người, Hàn Kỳ đề phòng mà nhìn Trương Dương, hy vong hắn đừng lại đối với mình làm cái gì đó, tiểu phúc phình ra muốn chết, hậu huyệt cũng đau đớn không thôi, nhưng lại không được phép cho chảy ra khiến Hàn Kỳ thống khổ rên rỉ.

"Học trưởng thật đáng thương a~ , không ngờ bị đối xử như thế." Ngẩng đầu nhìn thấy Trương Dương đang nhìn mình, Hàn Kỳ lộ ra vẻ mặt sợ hãi.

" Ha ha, hội trưởng, ngươi không cần phải sợ hãi như vậy, ta sẽ không làm gì với ngươi đâu. Chính ngươi không thể tự mặc quần áo đúng không? Ta giúp ngươi." Nói xong liền cầm lấy quần áo Hàn Kỳ, chậm rãi mặc vào cho hắn, động tác cực kỳ ôn nhu như sợ động đến vết thương. Biết Hàn Kỳ không thể bước đi, Trương Dương ôm lấy hắn đến trước cửa phòng học, cũng may bây giờ vốn là thời gian đi học nên không có ai nhìn thấy.

Hạ thể đau đớn khiến Hàn Kỳ không thể tập trung học hành được, vừa nghe thấy tiếng chuông tan học, Hàn Kỳ vừa thu thập đồ đạc vừa nghĩ chính mình làm sao có thể về được đến nhà đây.

Mới đi ra khỏi phòng học, Hàn Kỳ đã bị một sức mạnh lôi đi, đưa nhanh đến một lớp học không người. Đóng cửa lại, Hàn Kỳ mới nhìn thấy người kéo mình vốn là Trương Dương.

" Ngươi ... ngươi có chuyện gì sao?" Sợ hãi hỏi một câu, Hàn Kỳ bây giờ vốn không thể chịu được bất cứ cái gì rồi.

Không trả lời câu hỏi của Hàn Kỳ, Trương Dương liền đem Hàn Kỳ ấn ngã trên bàn, cởi quần của hắn.

" Đừng ... van cầu ngươi .. đừng mà ... " Hàn Kỳ khóc nức nở cầu xin.

" Ai nha, học trưởng ngươi hiểu lầm cái gì hả, ta đang giúp ngươi mà." Trương Dương cười cười vô hại, tách ra hai chân Hàn Kỳ, nhìn tiểu huyệt đã thũng trướng, cắm vào một ngón tay chậm rãi đem chất lỏng trong tràng ruột dẫn ra ngoài.

" Nào , chậm thôi, đưa những thứ đó đi ra đi học trưởng." Thanh âm ôn nhu dỗ dành Hàn Kỳ.

" Đừng ... đừng ..." Rất mất mặt rồi. Mặc dù trước mặt bọn họ sẽ không có chút tôn nghiêm nào nhưng Hàn Kỳ vẫn cảm thấy vô cùng xấu hổ.

" Không có gì xấu hổ hết, không lẽ người muốn để như thế này về nhà? Ngươi cảm giác ngươi như thế có thể về đến nhà sao?" Ngón tay tại tràng ruột chậm rãi di chuyển, chất lỏng từng chút từng chút theo ngón tay chảy ra.

" A ... " Dưới sự dẫn dắt của Trương Dương, chất lỏng bắt đầu như bão lũ chảy ra ngoài tràn đầy mặt bàn, mà trên tay cùng quần áo của Trương Dương cũng bị dính tung toé một ít.

Trương Dương từ trong túi rút ra cái khăn tay tỉ mỉ lau sạch sẽ cho Hàn Kỳ , rồi sau đó mới lau tay và quần áo của mình, ôn nhu giúp hắn mặc quần áo, rửa sạch cái bàn lại còn đưa hắn về nhà.

" Học trưởng, hẹn mai gặp ở trường nhé." Trương Dương hướng Hàn Kỳ nói lời từ biệt. Trên mặt vẫn là nụ cười vô hại đó.

" Ân ..." Hàn Kỳ khẽ tạ ơn Trương Dương, sau đó xoay người chạy nhanh vào nhà.

Về đến nhà, mọi người nói cho Hàn Kỳ biết, phụ thân đi công tác một thời gian nữa mới về, tin tức này làm cho Hàn Kỳ thở dài một hơi sung sướng, vậy là trong khoảng thời gian này có thể nghỉ ngơi một chút rồi.


-------------------------

CHƯƠNG 3

Buổi tối, Hàn Kỳ đang định đi nghỉ thì chuông điện thoại reo lên, không ngờ lại là của phó hội trưởng.

" Này ..."

" Hàn Kỳ, ngươi có ngoan ngoãn nghe lời không đó?" Giọng nói chất vấn vang lên từ đầu bên kia.

" Ân ... có ... có ..."

" Ha ha , ngươi thật đúng là một con chó biết nghe lời a. Ta sẽ nói cho ngươi một ít chuyện thú vị... coi như là phần thưởng " Phó hội trưởng cười cười một cách âm hiểm.

" Chuyện gì ...?"

" Ngươi biết tại sao mọi người chán ghét ngươi thế này không?"

" Không biết ... "

" Bởi vì ngươi luôn lấy nhược điểm của người khác ra để uy hiếp, không những thế còn thường xuyên mách lẻo với thầy cô."

" Nhưng ... nhưng ta đâu có làm những chuyện này." Hàn Kỳ kích động phản bác.

" Đương nhiên ngươi không làm, tất cả đều là do ta mượn tên ngươi mà, để mọi người chán ghét ngươi, hận ngươi. Ta luôn giả bộ vâng vâng dạ dạ nghe lời ngươi, nhưng sau đó sẽ giá hoạ lên đầu ngươi, lúc đó mọi người sẽ không hoài nghi ta. Một khi oán hận tích luỹ đến một mức nhất định, chỉ cần có người dẫn đầu phản kháng, đến lúc đó, cho dù ngươi còn là hội trưởng, nhưng thực quyền tất nhiện sẽ thuộc về ta rồi."

" Cái ... cái gì?" Ngươi... tại sao ngươi lại làm chuyện này?"

" Tại sao? Năng lực của ta không kém ngươi, tất cả mọi phương diện cũng không thua ngươi, dựa vào cái gì ngươi có thể làm hội trưởng mà ta chỉ được làm phó hội trưởng? Chẳng qua là do ngươi có quan hệ tốt hơn ta một chút thôi, nếu vậy ta sẽ huỷ diệt danh tiếng của ngươi. Dù sao ta cũng muốn cảm ơn ngươi, cảm ơn ngươi luôn không quan tâm để ý đến ta mới làm cho ta có thể hành động thuận lợi như vậy, hừ."

" Ngươi ... ta ... ta sẽ đem sự thật nói cho mọi người, ta sẽ vạch trần ngươi." Hàn Kỳ tức giận gào to.

" Vạch trần ta? Hừ, ngươi nói giỡn sao, cũng đã 2 năm rồi, trong tâm lý mọi người, ngươi là tên mách lẻo, không phải chỉ vài câu nói của ngươi mà thay đổi được đâu? Ngươi nghĩ mọi người có thể tin ngươi sao? Vô dụng thôi, ngươi chấp nhận sự thật đi."

" ... "

" Hừ! Không nói nên lời à? Ha ha, nói cho ngươi biết, ai chọc đến ta thì phải nhận kết quả này. Còn 1 năm nữa, ngươi cố gắng hưởng thụ nốt đi nhé!" Crụp một tiếng, phó hội trưởng đã cúp máy điện thoại.

Hàn Kỳ sững sờ đứng yên, thật sự hắn không biết phải làm gì bây giờ, chỉ vì mình là hội trưởng mà bị trả thù như thế .... Thời gian gần đây xảy ra rất nhiều chuyện, đến nỗi Hàn Kỳ không biết nên đối mặt thế nào.

Ngày hôm sau là thứ năm, vốn là ngày tổ chức hội nghị hội học sinh, từ sớm đã có một đám người chờ sẵn ở phòng làm việc hội học sinh, bọn họ đang đợi Hàn Kỳ, chờ thao hắn. Có người vốn là lần nào cũng đến, có người thì mới lần đầu, bọn họ không hận Hàn Kỳ, chỉ là muốn nếm thử tư vị cùng nam nhân thôi, bây giờ đã không còn là hận hay trả thù vấn đề rồi, bọn họ chỉ đem Hàn Kỳ làm gái điếm, là một công cụ có thể tuỳ phát tiết dục vọng.

Hàn Kỳ đẩy cửa phòng ra đã nhìn thấy có vài người bên trong rồi, hắn nhìn bọn họ, hắn biết, bọn họ tới để thượng hắn...

" Có chuyện ta muốn nói cho các ngươi..." Hàn Kỳ quyết định đem sự thật nói cho bọn họ, chỉ cần bọn họ biết sự thật thì sẽ không hận mình, cũng không cường bạo mình rồi.

" Ồ? Hôm nay hội trưởng có gì dạy bảo hả? "

" Trước kia các ngươi đã hiểu lầm, ta chưa từng làm chuyện này, tất cả đều là phó hội trưởng làm, là hắn đổ tội cho ta." Hàn Kỳ cố lấy dũng khí nói ra sự thật.

"...... "

Trong phòng lập tức im ắng.

" Ha ... ha ha ha ha ... Cười ... cười chết ta rồi." Một người cười to.

" Ta nói hội trưởng a, việc ngươi muốn nói chính là việc này hả?"

" Đúng vậy, cho nên... cho nên các ngươi đừng hận ta, có hận thì hận phó hội trưởng mới đúng, các ngươi cũng đừng làm loại chuyện này với ta rồi."

" Ha ha ... buồn cười chết mất, ngươi thật đúng là ngây thơ, chúng ta dựa vào cái gì phải tin ngươi nói? Hơn nữa, bây giờ cũng không phải vấn đề hận hay không, chúng ta chỉ muốn thượng ngươi thôi. Ngươi hiểu chưa? Chuyện kia chỉ là chúng ta lấy cớ để có thể thượng ngươi."

" Ngươi ... các ngươi ... " Hàn Kỳ không thể tin được những điều vừa nghe, bọn họ ... bọn họ điên hết rồi sao?

" Ha ha ha .... hội trưởng, không phải ta đã nói bọn họ sẽ không tin tưởng ngươi sao? Vậy mà ngươi không nghe" Từ phía sau truyền đến giọng nói âm hiểm của phó hội trưởng.

" ... " Hàn Kỳ như ngây dại, không biết phải phản ứng thế nào.

" Hừ! Xem ta sẽ giáo huấn con chó ti tiện không biết nghe lời như thế nào."

Phó hội trưởng tức giận ra lệnh mọi người ấn Hàn Kỳ ngã xuống mặt đất, cái mông vểnh cao lên, phó hội trưởng cầm lấy cây lau nhà ở góc phòng, dùng sức đâm thật mạnh vào hậu huyệt Hàn Kỳ.

" A~~ !" Đột nhiện đau đớn quá mức khiến Hàn Kỳ hét to một tiếng, nước mắt theo gương mặt chảy xuống. " Đừng ... đừng mà! Đau quá... a ...."

" Hừ! Không phải ngươi rất lợi hại sao? Không phải ngươi nghĩ muốn vạch trần ta sao? Nói đi, nói đi, dùng cái miệng nhỏ nhắn phía dưới nói cho mọi người đi." Phó hội trưởng lộ ra vẻ mặt thâm độc, cây gậy trong tay vẫn không ngừng đâm sâu vào mật huyệt Hàn Kỳ. Hậu huyệt bị ép buộc mở rộng, máu theo miệng huyệt chậm rãi chảy ra.

" Đừng .. van cầu người ... đừng như vậy... đau quá... " Hàn Kỳ khóc nức nở xin tha.

" Phó hội trưởng ... Làm vậy hình như không ổn lắm?" Một người lên tiếng ngăn cản, bọn họ sợ làm thế chẳng may xảy ra án mạng thì tiêu.

" Yên tâm, hắn không chết được." Phó hội trưởng rút cây gậy ra, không biết ở đâu mang ra mấy quả trứng gà, liền nhét hai quả vào hậu huyệt chưa kịp hợp lại của Hàn Kỳ.

" Được rồi, các ngươi có thể thượng hắn." Phó hội trưởng đứng một bên ra lệnh.

Nghe được chỉ thị, vài người đã vội móc âm hành đã cương thẳng đứng ra đâm vào phía sau Hàn Kỳ. Âm hành không ngừng quất xuyên mạnh mẽ va chạm vào hai quả trứng bên trong tràng ruột, chỉ một lúc sau, vỏ trứng đã bắt đầu nứt ra.

" A~ ... có thể bắn ở trong, thật sướng ... so với phụ nữ lại càng tuyệt...." Một người lần đầu tới vừa bắn tinh vào trong cơ thể Hàn Kỳ sung sướng nói.

" A ... đừng ... không được ... " Hàn Kỳ mơ hồ cầu xin, không biết đây là người thứ bao nhiêu thượng hắn, tràng ruột đau đớn dữ dội, âm hành thô mạnh như cây côn sắt đâm vào trong cơ thể, không những thế bọn họ lại không ngừng bắn vào bên trong, hạ thể đã tràn ngập tinh dịch hôi thối, dinh dính ghê tởm.

" Đừng? Ngươi xem bây giờ ngươi là cái dạng gì rồi?" Phó hội trưởng cầm tấm gương lớn đang đặt ở trước cửa đi tới bên Hàn Kỳ.

Hàn kỳ nhìn chính mình trong gương, hai mắt sưng đỏ, trên mặt cùng trên người dính đầy mồ hôi cùng tinh dịch của nam nhân, phía dưới phân thân hơi rủ xuống. Một học sinh năm dưới đang cố cắm vào hậu huyệt, tinh dịch cùng máu chảy ra ào ạt, tiểu huyệt sưng phù đang ngậm âm hành thô to không ngừng hé ra hợp lại.

" Không ... đừng ... " Đây là mình sao? Không ... không phải ... Đừng cho ta nhìn thấy ta dâm đãng như thế.

" Hừ ! Không xem sao? Nói cho ngươi, không nghe lời ta sẽ đem ảnh của ngươi phát tán cho mọi người cùng thưởng thức." Phó hội trưởng uy hiếp.

" Không ... không! Ta cái gì cũng nghe lời các người .. đừng ..."

Chờ đến khi người cuối cùng bắn hết tinh vào trong thân thể Hàn Kỳ, phó hội trưởng ra lệnh." Quỳ bò trên mặt đất, đem cái mông vểnh lên."

Hàn Kỳ ngoan ngoãn nghe lời, chịu đựng đau đớn làm theo. Phó hội trưởng cầm lấy cây lau nhà lúc nãy lại đâm vào hậu huyệt Hàn Kỳ.

" A a a a a !!!" Đau đớn từ hạ thể truyền đến, phó hội trưởng đâm vài cái rồi rút ra luôn. Nhưng vài cái đâm đó đã xuyên nát hai quả trứng gà, hỗn hợp tinh dịch, máu cùng dịch trứng từ hậu huyệt Hàn Kỳ tuôn ra.

" Không ... a .... " Vỏ trứng bị đập nát xuyên vào mật huyệt mềm mại, Hàn Kỳ thống khổ rên rỉ.

" Lại kêu không rồi? Tiếp theo còn nhiều tiết mục nữa đấy, người cũng đừng kêu không được a." Phó hội trưởng cười âm hiểm, xoay người đi tìm rượu cồn cấp cứu.

" Đừng ... cầu ... cầu ngươi ... hôm nay ... tha cho ta ... ta không chịu được .... thật sự không được .... " Hàn Kỳ cầu xin phó hội trưởng, hy vọng đối phương có thể tha cho mình.

" Mơ tưởng!" Phó hội trưởng mở chai rượu cồn đưa đến bên Hàn Kỳ, " Rượu cồn 70% có thể giúp người rửa sạch cái huyệt rách nát kia a~ ."

" Đừng ... không ... " Hàn Kỳ cả người run rẩy, không thể tin hắn sẽ làm thế đối với mình.

" Ai nha~ xem ra ta tới không đúng lúc rồi." Khoá bị mở ra, Trương Dương đứng ở trước cửa cười cười vô hại.

" Là ngươi hả, có muốn chơi đùa một lúc không?" Chứng kiến người đến là Trương Dương, phó hội trưởng thở dài một hơi.

" Học trưởng bị các ngươi bắt nạt ghê gớm a~ ." Nhìn Hàn Kỳ đang nằm trên mặt đất, hạ thể đã bị hành hạ thê thảm.

" Hừ, ta đang định cùng hắn chơi đùa tiếp đây, ngươi có muốn thử không?" Phó hội trưởng đưa bình rượu cồn cho Trương Dương.

"Rược cồn?"

" Đúng vậy, đổ vào cái huyệt rách nát kia, ngươi nói hắn sẽ phản ứng thế nào đây?" Phó hội trưởng cười cười.

" .... Phó hội trưởng~"

" Hả?"

" Ngươi không cảm thấy .... Ngươi – làm – hơi – quá – đáng – rồi – sao? " Trương Dương đột nhiên nhìn phó hội trưởng, vẻ mặt nghiêm khắc thâm hiểm.

Đây ...đây là cái người lúc nào cũng tươi cười vô hại Trương Dương sao?

Nhưng trong nháy mắt, Trương Dương lại hồi phục vẻ mặt tràn đầy tươi cươi, " Vậy thì ta mang hội trưởng đi trước nha?"

" Hả ..." Phó hội trưởng giật mình do dự.

" Có chuyện gì?" Lại là cái vẻ mặt doạ người này ... vậy lúc nãy không phải là ảo giác rồi.

" Không thành vấn đề! Ngươi mang đi đi !" Phó hội trưởng vội vàng đáp ứng.

"Ừ, vậy thì~ hôm khác gặp lại các vị nhé~" Vui vẻ tạm biệt mọi người, Trương Dương dùng áo của mình khoác lên thân thể Hàn Kỳ, rồi ôm hắn mang ra khỏi phòng.


-------------------------

CHƯƠNG 4

" Ân ..." Chậm rãi mở mắt, xung quanh hoàn toàn lạ lẫm, đây là đâu?

" Học trưởng, ngươi tỉnh dậy rồi hả?"

Ai ... giọng nói có chút quen thuộc này ... là ai? Hàn Kỳ nhẹ nhàng nhìn về phía phát ra âm thanh. Trương Dương ... là hắn ... hắn muốn làm gì? Ta đang ở đâu đây?

" A ... " Hàn Kỳ muốn ngồi dậy nhưng hạ thể đau đớn ngăn trở hắn.

" Học trưởng~, nơi này của ngươi bị thương, không thể động đậy a~ " Trương Dương cầm một cốc nước mang tới trước giường. " Muốn uống nước không? Học trưởng~ "

" Đây là ...ở đâu?"

" Ta đang hỏi ngươi có muốn uống nước không? Học trưởng~ "

" Nói cho ta biết trước ... đây là đâu?"

" Học trưởng, ngươi đúng là không biết nghe lời gì cả~ " Trương Dương uống một ít nước trong cốc, sau đó cúi xuống hướng đôi môi Hàn Kỳ, đem nước chảy vào trong miệng Hàn Kỳ, đương nhiên, cùng nước đi vào còn có đầu lưỡi của Trương Dương. Trương Dương bắt đầu kịch liệt hôn Hàn Kỳ, cuốn lấy đầu lưỡi, mãi đến khi Hàn Kỳ sắp không thở nổi mới buông ra.

" Hộc hộc .... Ngươi ... ngươi muốn ... làm cái gì ... ?" Hàn Kỳ vừa thở hồng hộc vừa hỏi.

" Yên tâm đi học trưởng~, bây giờ ta sẽ không làm gì với ngươi hết, cho dù muốn làm cũng phải chờ vết thương của ngươi đỡ hơn đã."

" Đây là ở đâu?"

" Đương nhiên là nhà ta rồi, nếu không ngươi nghĩ có thể là nơi nào?"

" Ta như thế nào ..."

" Ngươi như thế nào ở nhà của ta đúng không? À ... bởi vì nhìn thấy ngươi bị té xỉu trong phòng làm việc hội học sinh cho nên ta liền đem ngươi mang về đây."

" Cảm ơn ... cảm ơn ... " Nhớ lại lúc bị bọn họ chà đạp hành hạ ở phòng làm việc, Hàn Kỳ không khỏi run rẩy. Vậy là Trương Dương đã cứu mình sao?

" Ha ha, học trưởng không cần khách khí như vậy a~ " Trương Dương vừa cười vừa trộm hôn Hàn Kỳ một cái.

Hàn Kỳ ở nhà Trương Dương nghỉ ngơi hai ngày, quả thật trong hai ngày này Trương Dương cũng không làm gì đối với Hàn Kỳ, trừ ra thi thoảng hôn Hàn Kỳ đến suýt bất tỉnh, còn lại cũng rất đứng đắn.

Đến khi thân thể không còn quá đau đớn, Hàn Kỳ liền rời khỏi nhà Trương Dương, thở dài một hơi, coi như lại một cửa ải đã qua an toàn.

Ngày thứ năm lại tới, Hàn Kỳ không biết nên đối mặt như thế nào, nhớ lại lần trước bị đối xử như vậy, Hàn Kỳ cả người phát run, nhưng nếu không đi, sợ rằng phim ảnh sẽ bị phát tán, vì thế Hàn Kỳ chỉ có thể cố gắng mà đi.

Nhưng thật không ngờ, trong phòng làm việc cũng không có nhiều người chờ hắn như lần trước, chỉ có một mình phó hội trưởng, Hàn Kỳ nhìn hắn không dám nói cũng không dám lại gần.

" Hàn hội trưởng, chuyện trước kia là ta không đúng, ta xin lỗi ngươi, đây là phim và ảnh gốc, xin ngươi tha thứ cho chúng ta." Phó hội trưởng cúi đầu nói một hơi làm cho Hàn Kỳ kinh hãi không thôi, sau đó liền rời khỏi phòng làm việc của Hàn Kỳ. Lúc hắn đi lướt qua, dường như Hàn Kỳ nhìn thấy trên trán hắn có dán miếng băng gạc, trên mặt cũng có những vết bầm tím, nhưng do phó hội trưởng cúi đầu nên Hàn Kỳ cũng không dám chắc. Mặc dù không dám tin tưởng phó hội trưởng lắm nhưng xem những thứ đặt trên bàn, quả thật vốn là phim và ảnh của hắn. Hàn Kỳ cầm cái bật lửa liền thiêu huỷ hết những thứ này. Thiêu huỷ rồi ... toàn bộ không còn .... cũng ... không bao giờ bị uy hiếp nữa rồi ... Hàn Kỳ sung sướng rơi nước mắt, tất cả uỷ khuất oan ức cũng phát tiết hết ra ngoài.

*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*~*

Hàng lang bên ngoài phòng làm việc hội học sinh.

" Phó hội trưởng~ , chuyện ta nói ngươi làm tốt rồi chứ?"

" Làm ... làm tốt rồi ... ngươi ... "

" Ân~ thật sự biết nghe lời a~, ta thích nhất con chó biết nghe lời đấy. Nhớ kỹ, sau này, vĩnh viễn ngươi không được phép tổn thương hắn, nếu không ..... sẽ không dễ dàng như lần này rồi, hiểu không?"

" Hiểu ... hiểu .. " Phó hội trưởng chậm rãi ngẩng đầu lên, trên mặt đầy vết bầm tím, trên trán còn bị dán một miếng băng gạc, cánh tay phải bị bó bột, chân trái đang run lẩy bẩy xem ra cũng đang bị thương. Những người từng thượng qua Hàn Kỳ đều không ai may mắn thoát khỏi được Trương Dương chiêu đãi. Đáng lẽ phó hội trưởng phải nằm viện nửa tháng nhưng lại bị ép đến trường xin lỗi và trả lại mọi thứ cho Hàn Kỳ.

" Ha ha, được rồi, phó hội trưởng~ , bị 4, 5 nam nhân tiến vào ... cảm giác rất thoải mái ha..?" Trương dương hỏi bằng một giọng giả ngây khiến phó hội trưởng sợ hãi run lẩy bẩy .... Nhớ tới ngày đó, thật sự là rất đáng sợ ... Hàn kỳ bây giờ, quả thật bọn họ không thể dây vào rồi.

Bởi vì chuyện hôm nay khiến Hàn Kỳ vô cùng vui vẻ, sau khi về nhà, hắn liền bỏ chạy vào trong phòng. Không biết tại sao phó hội trưởng lại đột nhiên làm thế, nhưng mà mặc kệ vì nguyên nhân gì, chỉ cần đem thứ đó trả lại cho hắn, cũng không làm chuyện đó với hắn là được rồi.

Đang lúc Hàn Kỳ cao hứng thì phía sau truyền đến tiếng mở cửa. " Chuyện gì làm ngươi cao hứng như vậy hả?"

" Cha!" Phụ thân trở về lúc nào vậy?

" Sao lại kinh ngạc như thế? Không muốn ta trở về à?" Hàn Xương Kiệt hỏi có chút bực mình.

" Không ... không có..."

" Ngày mai cả nhà đi dã ngoại."

" Đi chỗ nào ạ?" Hàn Kỳ cảm thấy vô cùng kỳ quái, phụ thân đâu phải là người thích đi chơi cùng gia đình đâu.

" Nông trường, bạn ta mới mở, ở đấy có bãi cỏ rộng lớn, có thể cưỡi ngựa được."

" Ân ... vâng ạ .... " Mặc dù rất không muốn đi nhưng Hàn Kỳ cũng không có dũng khí từ chối phụ thân, vậy nên chỉ có thể đồng ý.

Sáng sớm hôm sau, cả nhà đi tới nông trường, một bãi cỏ rộng lớn cùng một rừng cây nhỏ, không khí vô cùng trong lành, cả nhà ai cũng rất vui vẻ, hứng thú.

" Ta cùng Tiểu Kỳ đi cưỡi ngựa, các ngươi nghỉ ngơi ở đây đi." Phụ thân nói với mọi người.

Trong nhà ai cũng rất hứng thú nhìn nông dân vắt sữa bò liền chạy đi xem, chỉ còn lại Hàn Kỳ cùng phụ thân đi cưỡi ngựa, Hàn Kỳ cũng rất vui vẻ bởi vì hắn chưa từng được cưỡi ngựa bao giờ.

Phụ thân mang theo Hàn Kỳ đến chuồng ngựa, trước kia vì yêu thích nên phụ thân cũng hay cùng bạn bè tham gia đua ngựa cho nên cũng biết chút ít về cưỡi ngựa. Phụ thân chọn một con sau đó mang theo Hàn Kỳ đi về phía rừng cây.

" Cha ... chỉ cần một con ngựa thôi sao?" Không phải mỗi người một con à? Không lẽ hai người ngồi chung một con ngựa?

" Đương nhiên rồi, đi lên đi." Phụ thân có vẻ rất hăng hái, đỡ Hàn Kỳ lên ngựa rồi cũng trèo lên, quất ngựa chạy về phía rừng cây.

Chỉ một lúc hai cha con đã chạy vào trong khu rừng vắng vẻ không một bóng người.

" Sao không chạy nữa hả cha? Cha?" Cảm thấy xung quanh càng lúc càng yên tĩnh, Hàn Kỳ bắt đầu cảm thấy có chút lo lắng.

" A! Ngài muốn làm cái gì?" Phụ thân không thèm trả lời, vươn hai tay cởi quần của Hàn Kỳ.

" Nói nhiều, nhanh cởi ra!" Rất nhanh quần đã bị phụ thân tụt xuống đến bắp đùi.

" Ngài .... ngài muốn làm gì?" Hàn Kỳ cực kỳ sợ hãi, giọng nói cũng bắt đầu run rẩy.

" Thao ngươi!"

Cảm thấy đại bổng nóng cháy đang ở phía sau huyệt, Hàn Kỳ kinh sợ hô to.

" Không! Không! ... Sao lại có thể ở đây được!"

" Câm miệng! Nếu không ta ném ngươi ở chỗ này, cả đời đừng mong về nhà!" Phụ thân vừa uy hiếp vừa đem âm hành đâm mạnh vào hậu huyệt Hàn Kỳ.

" A....!!!"

" Bây giờ kêu hơi sớm đó, chờ một lúc nữa cho ngươi kêu thoải mái!" Phụ thân cười cười, đem âm hành càng lúc càng đâm mạnh vào trong. " Giá~~!!!" Hai chân kẹp mạnh vào bụng ngựa, con ngựa bị kích thích phi nhanh về phía trước.

" A! A a a a a a!!!! A a a a a a......!!! Dừng .... A a !!!" Hàn Kỳ kêu gào thảm thiết, theo bước chân ngựa phi, đại bổng của phụ thân bắt đầu quất đâm mãnh liệt vào trong hậu huyệt, Hàn Kỳ cảm giác như nội tạng sắp bị đâm thủng ra ngoài.

" Ha ha ha ! Ta biết thế nào cũng rất sảng mà! Thao chết người! Thao chết ngươi!!" Phụ thân ở sau lưng cười điên cuồng, đem tinh dịch bắn vào trong cơ thể Hàn Kỳ, đại bổng vẫn cứ liên tục quất xuyên vào khiến tinh dịch bắt đầu chảy ra ngoài. Con ngựa vẫn chạy không ngừng về phía trước, cực hình dường như kéo dài vô tận.

Cuối cùng con ngựa cũng đã dừng lại, Hàn Xương Kiệt mang Hàn Kỳ xuống ngựa, sau đó đem Hàn Kỳ đặt trên cỏ, cái mông hướng lên trời, hắn lại tiếp tục khô. Nhìn mật huyệt đỏ tươi của con mình đang chảy ra tinh dịch, Hàn Xương Kiệt vui vẻ cười cười, sau đó lại cưỡi ở phía sau Hàn Kỳ bắt chước người đang cưỡi ngựa mà thao Hàn Kỳ, bốn phía vẫn yên tĩnh, chỉ có thể nghe thấy tiếng chửi bậy của Hàn Xương Kiệt cùng tiếng rên rỉ thống khổ của Hàn Kỳ.

" A ... ân ... Cha ... đừng ... ta không chịu được ...."

" Hừ! Còn rất sớm đấy!"

" Đừng ... cha ... cầu xin ngươi ... Tý nữa làm sao ta gặp mọi người đây ... a a !!!"

" Yên tâm đi, ta đã có cách." Hàn Xương Kiệt vừa nói vừa liên tục quất xuyên, âm hành màu tím hồng không ngừng ra vào cái mông Hàn Kỳ, mỗi lần đi ra mang theo không ít tinh dịch.

" Cha ... Ta van cầu ngài ... Ta thật sự chịu không được .... "

" Hừ! Hôm nay không làm cho tiểu tao huyệt của ngươi nở hoa thì đừng mong chấm dứt."

" A ... ặc ... a ..."

" Ta đi công tác nhiều ngày như vậy, thế mà nơi này cũng không chặt lại một chút, nhất định là cùng người khác làm rất nhiều lần đúng không? Ngươi thật là đê tiện, không ai khô ngươi thì ngươi không chịu được à?" Hàn Xương Kiệt vừa nói vừa cố gắng hết sức khô Hàn Kỳ, hậu huyệt bị nhẫn tâm quất cắm, tinh dịch không ngừng chảy xuống, ẩm ướt một mảng.

" Nói, sảng hay không sảng? Sảng hay không?" Hàn Xương Kiệt vừa đâm vừa hỏi thô bỉ.

" A a .... a a a....!! Ta ... không ... a a a a .... không được a a ...!!!"

" Không được? Con mẹ nó, ngươi không xem cái lỗ nhỏ của ngươi ngậm ta chặt thế nào sao? Còn nói không được? Nói mau, ngươi sảng đã chết!"

Bị quất xuyên mạnh mẽ đau đớn không thôi nhưng Hàn Kỳ lại bắt đầu có chút khoái cảm. Thân thể sớm đã bị điều giáo thành mẫn cảm bất giác theo động tác của Hàn Xương Kiệt mà đong đưa cái mông. Mỗi khi Hàn Xương Kiệt cắm vào, Hàn Kỳ cũng đem cái mông ấn vào tiểu phúc của hắn, cùng hắn di chuyển.

" A a a ... Sảng quá ...." Hàn Kỳ không kiềm chế được mà rên rỉ sung sướng.

" Mẹ kiếp! Đúng là dâm đãng, bây giờ thấy sướng rồi chứ, còn muốn hô dừng lại nữa không? Ngươi đúng là đồ gái điếm."

Hậu huyệt Hàn Kỳ sớm đã bị Hàn Xương Kiệt tàn phá nát vụn, không ngừng phun ra nuốt vào nam cây cực lớn, tràng ruột tràn ngập tinh dịch, không ngừng chảy ra ngoài, rồi một lúc sau lại bị phun tràn đầy.

Hàn Xương Kiệt khô Hàn Kỳ đến khi không thể cương được nữa mới dừng lại, mang theo Hàn Kỳ đã ngất xỉu trở về, nói cho mọi người Hàn Kỳ cưỡi ngựa mệt quá mà ngủ thiếp đi


-------------------------

CHƯƠNG 5

Sau khi cầm lại được phim và ảnh, Hàn Kỳ liền từ chức hội trưởng hội học sinh, mặc dù không còn bị bọn họ uy hiếp nhưng thật sự Hàn Kỳ không thể làm việc chung với bọn họ được.

Trải qua vài ngày yên ổn, hôm ấy lúc tan học, Hàn Kỳ gặp Trương Dương tại cổng trường. Đang phân vân không biết nên giả bộ không nhìn thấy hay là đi qua chào một câu thì Trương Dương đã chạy đến trước mặt Hàn Kỳ.

" Học trưởng~ thật lâu không gặp rồi a~" Trương Dương tươi cười chào hỏi.

" Đúng ... đúng vậy." Hàn Kỳ cũng miễn cưỡng cười đáp lại.

" Học trưởng, ngươi thật đúng là vô tình.... Mấy ngày nay ta vẫn nghĩ ngươi sẽ chủ động đến tìm ta." Trương Dương ra vẻ bị tổn thương nói.

" ??? " Trong nhất thời Hàn Kỳ không biết nên nói thế nào mới đúng. Tìm hắn??? Sao mình lại muốn đi tìm hắn?

" Ta cũng đã "thân mật" với hội trưởng rồi, chẳng lẽ hội trưởng không có cảm giác gì với ta sao?"

" Ngươi ... ngươi đang nói cái gì ... " Cảm giác? Mình đối với Trương Dương không có chút cảm giác nào sao? Không phải ... Lần đầu tiên cùng Trương Dương ân ái ... Tại phòng học lúc tan học, Trương Dương ôn nhu lấy ra uế vật của phó hội trưởng trong cơ thể mình .... Tại phòng làm việc hội học sinh, Trương Dương ngăn cảm phó hội trưởng đang ngược đãi tàn nhẫn với mình .... Rồi lại đem mình về nhà chăm sóc.... Tất cả những điều này, nếu nói không có cảm giác thì vốn là lừa người, nhưng là ... nhưng là mình...

" Học trưởng .... ta muốn nói gì không lẽ ngươi không biết?" Trương Dương vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào Hàn kỳ như thể nhìn thấu được nội tâm của hắn.

" Ta ... ta không biết ngươi đang nói cái gì ... " Tránh né ánh mắt của Trương Dương, Hàn Kỳ cúi đầu nói ra lời trái với lương tâm.

" ôi ... Học trưởng ngươi ...." Trương Dương thở dài một tiếng, muốn nói cái gì nhưng lại bị Hàn Kỳ cắt đứt.

" Ngươi đừng nói! Ta phải đi rồi! Gặp lại sau!" Không làm cho Trương Dương nói hết lời, Hàn Kỳ xoay người bỏ chạy.

Nói giỡn .... hắn nhất định đang nói giỡn ... Thân thể dơ bẩn như thế này .... hắn làm sao mà thích được?

Hàn Kỳ dựa vào thân cây ven đường thở hồng hộc, nước mắt từng giọt theo gương mặt chảy xuống, nhớ tới chính mình trải qua bao việc, Hàn Kỳ càng cảm thấy tủi thân, nước mắt không ngừng tuôn ra, cuối cùng Hàn Kỳ oa oa khóc nức nở.

Ngày hôm sau tan học, Hàn Kỳ lại gặp Trương Dương ở cổng trường.

" Học trưởng!" Đang định giả bộ không nhìn thấy rồi lặng lẽ bỏ chạy lại bị Trương Dương gọi lại, bất đắc dĩ Hàn Kỳ đành đứng yên tại chỗ. Trương Dương đi tới trước mặt Hàn Kỳ, nhìn thấy hốc mắt Hàn Kỳ có chút sưng lên.

" Học trưởng, ngươi đã khóc? Bởi vì ta sao?"

" Không ..." Hàn Kỳ vội phủ nhận.

" Học trưởng, có một số việc ta muốn nói với ngươi, được không?" Trương Dương nói vô cùng nghiêm túc.

" Cái ... chuyện gì?"

" Học trưởng, ta nhận được học bổng của trường đại học XX, sắp tới cũng sẽ đến thành phố khác để học rồi, hơn nữa công ty của nhà ta ở đấy cũng có cơ sở, sau khi tốt nghiệp ta có thể vừa học vừa quản lý cơ sở đó, trong khoảng thời gian ngắn chắc cũng không quay về đây."

" Vậy ... như vậy tốt quá rồi...." Hắn muốn từ biệt mình sao? Hắn ... phải rời mình rồi...

" Học trưởng ... Nếu như ngươi muốn, ta sẽ mang ngươi đi cùng, ta sẽ mang ngươi rời khỏi nơi này, đến một thành phố khác cùng nhau bắt đầu lại lần nữa, tất cả mọi chuyện trước kia cũng quên hết." Trương Dương nhìn Hàn Kỳ, ánh mắt đầy tình cảm.

" Ngươi nói cái gì?" Nghe lầm rồi sao? Chắc nghe lầm rồi, mang mình đi .... Đôi mắt Hàn Kỳ đã bắt đầu đỏ lên, một tầng hơi nước xuất hiện.

" Học trưởng, ta muốn mang ngươi đi, ta muốn sống cùng ngươi. Ngươi nghe rõ rồi chứ?" Cảm thấy Hàn Kỳ đang nghi hoặc, Trương Dương lớn tiếng nói lại lần nữa.

Giờ phút này nước mắt như vỡ đê, Hàn Kỳ không cách nào khống chế được mà khóc nức nở. Như thế nào có thể ... Hắn như thế nào có thể .... " Ngươi ... đang đùa giỡn ta sao...?"

" Học trưởng, tất cả ta đã chuẩn bị rồi, ta có thể giúp ngươi chuyển trường, sau đó giúp ngươi thi vào đại học XX, cùng ta học hành, sau khi tốt nghiệp có thể tới công ty giúp ta, chỉ cần ngươi nói một tiếng đồng ý, tất cả ta đều đã sắp xếp."

" Ta ... ta không biết " Hàn Kỳ bắt đầu do dự không biết làm sao, hắn không biết mình có thể tin tưởng Trương Dương được không.

" Được rồi ... học trưởng, còn một tháng nữa ta mới đi, ta sẽ chờ quyết định của ngươi, chỉ cần ngươi đồng ý, lúc nào cũng có thể tới tìm ta, được không?" Trương Dương nhìn Hàn Kỳ đang do dự không biết làm sao liền hôn lên gương mặt hắn, sau đó đưa địa chỉ cùng số điện thoại cho Hàn Kỳ.

Về đến nhà, Hàn Kỳ chạy thẳng vào phòng, những lời nói của Trương Dương không ngừng vang lên trong đầu, làm sao bây giờ .... mình nên làm gì bây giờ .... Nên tin Trương Dương sao? Có thể tin tưởng hắn không?

Mấy ngày nay Hàn Kỳ luôn trốn tránh Trương Dương, trước khi hắn nghĩ rõ ràng, hắn không muốn nhìn thấy Trương Dương, sau khi trải qua bao nhiêu chuyện như vậy, Hàn Kỳ đã không còn dám hy vọng hạnh phúc sẽ đến với hắn nữa rồi....

Cứ như vậy từng ngày trôi qua, nháy mắt đã ba tuần, Trương Dương chỉ còn một tuần nữa là rời đi .... Nhưng Hàn Kỳ vẫn không đủ quyết tâm đi cùng Trương Dương, dù sao nơi này cũng là nhà hắn, còn có người nhà của hắn, có lẽ .... có lẽ phụ thân sẽ dần hiểu không nên làm thế với mình .... Có lẽ ngôi nhà này sẽ giống như trước kia, mặc dù trước kia phụ thân thường lạnh nhạt đối với mình, nhưng ... nhưng sẽ không đối xử với mình như bây giờ. Đúng vậy! Hắn tin tưởng phụ thân nhất định sẽ thay đổi giống như trước kia.

Tiếng mở cửa cắt đứt suy nghĩ của Hàn Kỳ, phụ thân hắn bước vào.

" Cha ..." Nhìn thấy phụ thân, Hàn Kỳ theo bản năng lùi lại phía sau, nhưng lại bị phụ thân ẩn ngã xuống giường.

" Tiểu tao hoá! Có nghĩ tới ta hay không?" Hàn Xương Kiệt cúi xuống bắt đầu gặm cắn xương quai xanh của Hàn Kỳ, hai tay cũng vội vàng xé rách quần áo Hàn Kỳ.

" Cha ... đừng như vậy .... " Hàn Kỳ ra sức chống cự.

" Mẹ kiếp! Cũng không phải lần đầu tiên rồi, lại còn giả bộ cái gì!" Hàn Xương Kiệt tức giận cắn Hàn Kỳ một cái.

" A!!! Đau quá .... cha ... đừng như vậy .... van cầu ngươi ... ta ... ta là con của ngươi mà ... cha .... " Nước mắt tuôn ra rơi xuống giường, tại sao? Chẳng lẽ đây là gia đình của miình sao? Đây là phụ thân của mình sao...?"

" Con ta cái gì! Thà cho người ngoài thượng cũng không muốn ta thượng, đê tiện muốn chết còn giả vờ trong sạch, ngươi không phải con ta, ngươi chỉ là gái điếm để ta chơi đùa thôi!"

" Cha ... ngươi nói cái gì ...?" Hàn Kỳ không thể tin được những gì mình vừa nghe, phụ thân của mình .... lại đối xử với mình như ... gái điếm... ?

" Còn muốn ta nói lại lần nữa sao? Mẹ kiếp! Ngươi cứ nằm đó cho ta khô là tốt rồi, nuôi ngươi lớn như vậy, cũng phải báo đáp ta rồi chứ."

" Không ... không.... " Hàn Kỳ dùng hết sức đẩy Hàn Xương Kiệt ra, bỏ chạy ra khỏi nhà, đằng sau còn nghe được thấp thoáng tiếng chửi bậy của Hàn Xương Kiệt. Mặc kệ ..... hắn phải rời khỏi nơi này ... rời khỏi cái nhà này.

Hàn Kỳ chạy đến nhà Trương Dương, không biết từ lúc nào trời đã mưa xối xả, nước mưa đánh vào mặt hắn mang theo cảm giác đau đớn, sau đó theo nước mắt chảy xuống gương mặt, Hàn Kỳ cảm thấy một chút mệt mỏi, nhưng hắn không muốn dừng cũng không thể dừng lại, bởi vì hắn biết, mỗi một bước tiến lên là hắn càng tiến gần đến hạnh phúc một bước, tiến gần tới nơi thuộc về hắn, tiến gần tới bên người đang chờ đợi hắn...

Lúc Trương Dương mở cửa ra, nhìn thấy Hàn Kỳ cả người ướt đẫm thở hồng hộc, hốc mắt sưng đỏ, quần áo xộc xệch, hai người cứ đứng như vậy nhìn nhau một lúc lâu, cuối cùng Hàn Kỳ lấy hết dũng khí quyết tâm nói với Trương Dương.

" Xin ngươi dẫn ta rời khỏi nơi này, từ nay về sau, ngươi chính là chủ nhân của ta, tất cả của ta đều thuộc về ngươi, thân thể này, trái tim này .... tất cả .... đều thuộc về một mình ngươi..."

Trương Dương lại lộ ra một nụ cười vô hại, hắn không trả lời Hàn Kỳ, chỉ là dùng một nụ hôn thật sâu thay cho đáp án...

[ HOÀN ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro