Chương 197

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Vậy cậu sẽ đi thật sao?

- Phải, tôi sẽ đi. Trước khi đi tôi muốn chào tạm biệt mọi người.

- Cái tên khốn nạn ấy, cậu đối xử với hắn tốt như vậy, hy sinh vì hắn, dành tất cả cho hắn, vậy mà hắn lại nỡ...? Tôi phải đánh cho hắn một trận nên thân!

- Cám ơn cậu, tôi không trách anh ấy, không ca thán gì cả, tôi chấp nhận hết,... J à, cậu là người bạn tốt nhất của anh ấy, hi vọng cậu có thể chăm sóc anh ấy thay cho tôi.

- Khoan đã, nhưng cậu đâu còn nơi nào để đi? Người thân đã mất, họ hàng cũng không... hay là cậu đến ở với tôi? Nhé? Cậu biết tôi vẫn có lòng với cậu mà...

- Cám ơn J, nhưng tôi sẽ trở về khu đèn đỏ ấy.

- Của lão K? Đừng làm thế! Lão ta sẽ... lão ta là một con dê già tởm lợm nhất! Không thể được!

- Tôi... thực ra cũng không khác lão là mấy. Tởm lợm, và dơ bẩn.

- H !!!

Người nghe đầu bên kia tức giận bừng bừng, quẳng tai nghe xuống đất, mệt nhọc tựa lưng vào ghế, lặng người nhìn về phía bầu trời tối đen bên ngoài.

------------------

- H !!! Em đứng lại cho tôi!

- A, sao anh lại ở đây?

- Tôi... tôi đến đón em về, tôi xin lỗi, thật xin lỗi.

- Anh không có lỗi, chuyện qua rồi, quên hết đi. Anh về đi.

- Không được! Tôi không thể để em về với lão K! Em quay về cùng tôi ngay!

- Sao anh biết được em sẽ về với lão?

- Vì... vì tôi đã đặt máy nghe trộm lên người em. Tôi... không an tâm để em ra đi. Tôi muốn nghe giọng nói của em. Muốn em an toàn!

- Vậy thì sao?

- Về với anh, em nhé?

- A, anh có biết tại sao tôi về với lão K không? - Cậu buồn cười nhìn khuôn mặt nhăn nhó của anh rồi nói tiếp - Vì em muốn khích tướng anh đó, em thừa biết anh đã cài máy nghe lén lên người em, em...

- Em được lắm! Dám lừa tôi như vậy! Tôi phải trừng phạt em mới được.

Nói rồi, anh cúi xuống hôn cậu thật sâu. Đôi tay cũng không yên phận mà bất ngờ chuyển động...
-----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro